Chương 4.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngàn Thần còn tưởng rằng cô sẽ to tiếng nói cự tuyệt không muốn, không ngờ cô đột nhiên trở nên mềm mại nghe lời làm anh hết sức giật mình, lại càng thêm thích cô hơn.
Ngàn Thần ôm lấy cô, đi vào một một nhà trọ tình nhân
"Tôi thuê một phòng"
Tiểu Miêu mở to miệng, nhưng không biết phải nói những gì.
"Một phòng sao?" nhân viên quầy thanh âm quá mức điềm mỹ, ánh mắt tràn đầy hâm mộ nhìn chăm chú vào Tiểu Miêu đang được Ngàn Thần ôm trong lòng
Cô nhân viên phảng phất như đang nói: ai nha! cô bé lọ lem này thật may mắn, được hoàng tử đẹp trai nhự vậy để ý, hơn nữa còn thuê một phòng tình nhân để hưởng thụ dục tiên dục tử cá nước thân mật, cô này thật có phước tu bao đời a.
Tiểu Miêu đem mặt vùi sâu vào ngực Ngàn Thần , hai tay vòng quanh người anh chặc hơn, cũng không tự chủ tiết lộ ra ý đồ Ngàn Thần là của cô. Bởi vì hy vọng không có những nữ nhân khác tưởng nhớ anh, cô đem anh ôm thật chặt thật chặt, ngay cả đã đến cửa phòng bọn họ cũng không có hay biết.
Tiểu Miêu chỉ cảm thấy ngực của anh thật là ấm áp, thật an toàn, hảo. . . . . .
"Em nếu không ngại, giúp một tay mở cửa phòng đi!" Anh ở bên đối với cô kề tai nói nhỏ nói: "Vào phòng tùy em muốn sao cũng được"
Nghe vậy, mặt của cô lập tức hồng giống như mông của Hầu tử ( mông con khỉ ), bất quá cô lập tức mở cửa, để cho anh ôm đi vào.
"Thả xuống, em rất nặng. . . . . . A!"
Cô liền bị thả xuống ngay lập tức, bất quá anh cũng còn không tha cho, Tiểu Miêu chưa kịp phản ứng lại gì thì bị anh bá đạo hôn lên môi
"Ngàn. . . . . ."
"Gọi Thần, Tiểu Miêu hư." Anh liền rời đi môi của cô nhưng chưa được một giậy lại không chống đở nổi cái miệng nhỏ nhắn ấy nên liền hôn tới tấp.
Hư? ! Cô nào có hư? Xấu nhất chính là anh đi? Không lịch sự chưa được sự đồng ý của người ta mà giám thuê phòng, mặc dù cô tất nhiên tuyệt đối sẽ không cùng anh làm cái gì. . . . . Nhưng là, nụ hôn của anh rất khiến cô mất hồn a!
Cô hai tay chống đỡ ở ngực anh, nhưng không có khí lực đẩy người ra, chỉ có thể mềm nhũn mặc cho anh định đoạt.
Nụ hôn tựa hồ muốn ngay lập tức đem cô nuốt đến trong bụng, hôn làm cô toàn thân không tự chủ được hòa tan.
Ngàn Thần mong muốn cùng liều lĩnh hôn, làm cho cô lấy thân báo đáp, muốn đem trinh tiết của mình hiến tặng cho anh, một đời chỉ có thể theo bên cạnh anh.
Mà cô, vốn là chống đở ngực của anh muốn kháng cự bằng bàn tay nhỏ bé, bất tri bất giác biến thành vuốt ve anh.
Ngàn Thần bị cô đụng chạm làm cho dục hỏa càng thêm nóng bỏng, anh lầu bầu một tiếng, sau đó rời khỏi người cô. Tiểu Miêu giống như bị hụt hẩng, chỉ có thể ngơ ngác nhìn anh.
Phát sinh chuyện gì? Không phải muốn tiếp tục đi xuống sao? Mặc dù cô nhất định sẽ phản kháng. . . . . . Ách! Vẫn nên tiếp tục! Bất quá anh cư nhiên lâm trận bỏ chạy. . . . . .
Ngàn Thần tựa hồ dùng phần tự chủ còn lại của mình, hít một hơi thật sâu, sau đó đi vào phía phòng tắm. Trong lúc nhất thời, Tiểu Miêu cảm thấy trong lòng có một chút không thoải mái.
Theo những gì Tiểu Kim cùng cô nói qua, nam nữ hai bên nếu đã có nụ hôn nóng bỏng thì đến thiên hạ đại loạn cũng không ngăn cản được sự nhiệt tình, nhất định sẽ phát sinh mối quan hệ đó, cái này cái này. . . . . .Nhưng là anh cư nhiên cứ như vậy bỏ lại cô, người liền chạy trốn vào phòng tắm.
Đáng giận! Cô hào phóng đáng yêu như vậy, vóc người cũng đâu có giống như mấy tiểu béo muội, mặc dù sẽ không khiến nam nhân khi thấy ngay lập tức kéo đến thăm hỏi, nhưng cũng không đến nổi hù họ trốn đi!
Anh, là người đầu tiên, cũng là người đáng chết nhất.
Khi Ngàn Thần vừa đi ra khỏi cửa phòng tắm, cô lập tức bật thốt lên không chút suy nghĩ, "Anh không muốn em sao?" Nếu như so với khi cô mặc bikini hát giống Thái Y Lâm bảy mươi hai lần, cũng tuyệt đối sẽ không mất thể diện như bậy giờ. Cô thật là đại đầu heo! Cư nhiên đem uất ức ở trong lòng lớn tiếng nói ra như vậy !
Cái này nói to như vậy tưởng chừng như muốn cho ai cũng nghe thấy, huống chi anh cũng không phải là người điếc.
Xấu hổ! Tiểu Miêu vội vàng bắt lấy cái chăn, đem mình bọc lại. Thật là trời có giải oan cũng không được, cô nên làm cái gì bây giờ?
Lúc này, một cánh tay vén nhẹ chăn lên, thấy khuôn mặt đẹp trai rất không thiện lương tiến gần trước mặt cô, sâu trong cặp mắt anh như có bầu trời đêm sang lấp lánh cùng Tiểu Miêu bốn mắt nhìn nhau
Cô chú ý tới lông mi của anh thật dài, rất cong, đủ để khiến các đại nữ minh tinh có thể bất chấp tất cả để đổi lấy, không cần phải nối này gắn nọ, đau đến rụng cả lông mi thật.
Tim của cô đập vô cùng nhanh, anh lại gần như vậy, cơ hồ muốn đem cái đầu của mình cùng chui vào trong chăn, ngay cả hô hấp muốn sống cũng bị anh cướp đi... Không được, đầu cô rất choáng váng, không biết là bởi vì anh đến gần nên ngất, bị mị lực của anh làm thần hồn điên đảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro