Chương 5.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Miêu cả kinh, muốn di động cái mông chuẩn bị chạy trốn, lại cảm thấy tay của anh đã đụng chạm đến cánh hoa ấm áp của mình, làm cho cô giống như bị điện giật.
Chưa bao giờ có một người đàn ông nào thân mật đụng chạm qua cô như thế, ngón tay của anh bừa bãi đùa bỡn vườn hoa thiếu nữ, làm cô không nhịn được bật ra tiếng thở dốc.
"A. . . . . . Không muốn. . . . . ." Cô giãy dụa eo muốn né tránh động tác vuốt ve của anh, cũng đang vô tình trợ giúp tay của anh càng thêm xâm nhập sâu hơn.
"A! Chớ đi vào. . . . . ." Cô cảm thấy mình đơn giản không cách nào hít thở, bởi vì cô vạn vạn không nghĩ tới anh cư nhiên dùng ngón tay tiến vào nơi đó. . . . . .
Chưa bao giờ có dị vật xâm nhập hoa kính bởi vì ngón tay anh mỗi tấc tiến vào mà nhạy cảm co rút lại .
Anh cảm thấy ngón tay mình bị cô co chặt lại, động nhỏ hẹp đầy ướt át hút lấy.
"Em thật chặt."
"Nói nhảm, còn là lần đầu tiên a!"Tiểu Miêu rống to, nhưng thân thể cũng không dám lộn xộn.
Nghe được như vậy, Anh lộ ra vạn phần mừng rỡ cười, sau đó nằm ở bên cạnh cắn vành tai của cô, lẩm bẩm nói: "Phải không? Vậy thì tốt quá."
"Tốt cái rắm!" cô muốn kéo cái tay không an phận giữa hai chân của mình ra, nhưng là anh không nghĩ muốn làm cho cô mãn nguyện. Tà mị ở nới ướt át ấm áp trong cơ thể cô chậm rãi kéo ra đưa vào , đồng thời ở sau lưng của cô ấn xuống liên tiếp những nụ hôn nhiệt tình.
"Anh bảo đảm sẽ làm cho em lần thứ nhất liền nghiện, sẽ cố gắng ."
"Cố gắng cái gì?" Cô mắc cở đỏ mặt gầm nhẹ. Người đàn ông này cho mình là Ngưu Lang a! Như vậy cố gắng chào hàng, thật mau tức chết cô.
Bất quá, tự hạ thể không ngừng truyền tới từng trận khoái cảm lại làm cô toàn thân tê dại, lý trí của rõ ràng nhắc nhở cô, không thể mặc cho anh tiếp tục nữa. Nhưng là, thân thể của cô lại không nghe lời, chỉ có thể nằm lỳ ở trên giường liên tiếp thở gấp, cắn môi dưới thừa nhận tay anh ở trong động hoa của mình ngang tàn xâm lược
"Ừ. . . . . . A. . . . . ." cái miệng nhỏ hồng nộn không cách nào khắc chế bật ra liên tiếp tựa như khóc nhẹ vừa tựa như tiếng rên rỉ.
Nghe được cô phát ra thanh âm kích tình, làm nam căng của anh sớm không còn chịu nổi rồi, anh cũng không muốn nhẫn nại nữa .
Tiểu Miêu còn nằm lỳ ở trên giường cố gắng thở, anh cũng đã sớm cởi áo quần, dáng đầy dục vọng, đem cái mông của cô nâng lên, để cho mình kiên định chống đỡ ở giữa nơi mềm mại . . .
"Không. . . . . . A. . . . . ." cô sợ cả người muốn bò đi, nhưng nam nhân sớm bị dục hỏa thiêu đôt này không cho toại nguyện
Hai tay của anh cầm lấy eo mãnh khảnh, sau đó dùng sức đem cô kéo hướng mình, đồng thời anh cũng đem cự vật dũng mãnh to lớn ngoan ngoan xâm nhập trong hoa kính thiếu nữ non nớt . . . . . .
"A. . . . . . Thật là đau. . . . . ." phòng tuyến cuối cùng của thiếu nữ bị một đao cậy mạnh công phá mãnh liệt, vì đau đớn nước mắt lập tức tựa như trân châu rơi xuống, một giọt một giọt nhỏ xuống ở trên gối, thấm ướt dần.
Ngàn Thần biết mình quá gấp, quên mất đây là lần đầu tiên của cô, phải đối cô nhẹ nhàng, nhưng là, chuyện cho tới bây giờ, anh chỉ có thể tiếp tục đi tới, không cách nào lui được.
"Tiểu Miêu, buông lỏng, một lát sẽ hết đau." Hắn ôn nhu dụ dỗ.
"Van cầu anh. . . . . . Không muốn tiến vào nữa. . . . . . rất là đau. . . . . . Em. . . . . . Em dùng miệng. . . . . ." Tiểu Miêu đau đến không thể suy nghĩ trước khi nói, ngay cả lời nói xấu hổ này cũng nói được, chỉ cầu có thể giải trừ phần đau đớn này.
Giống như không an phận, Tiểu Miêu không ngừng giãy dụa, làm anh cũng không chịu nổi được nữa, bởi vì nghe cô kêu khóc mà cố gắng kiềm chế hám muốn của mình.
Ngàn Thần trong người dục vọng bị thức tỉnh ngay lập tức đem cô ôm lấy , để cho cô tựa vào trên người của mình, sau đó hai tay nắm ở hông Tiểu Miêu, cưỡng bách cô trên dưới di động.
"A. . . . . . Không cần. . . . . ." Tiểu Miêu thân thể mảnh mai yêu kiều theo anh trên dưới luật động kịch liệt đung đưa.Taynhỏ bé bắt được cánh tay của anh, bởi vì lần đầu đau đớn móng tay hãm sâu vào trong bắp thịt của anh.
"Muốn, nhất định là được." Anh không cảm thấy đau, nhưng bởi vì không thể chiếm được cô hoàn toàn nên tâm càng đau hơn, làm ra hành động không cách nào tránh khỏi chọc cô khóc thút thít. Thân thể anh không cách nào khống chế mãnh liệt co lại đong đưa, đối với thân thể tuyệt mĩ của cô mà nghiện, một chút cũng không muốn buông ra .
Tiểu Miêu cả người như không có xương mặc cho anh phía dưỡi mạnh mẽ ra vào, không còn khí lực phản kháng, chỉ còn lại tiếng rên rỉ từ cái miệng nhỏ xinh đẹp bật ra.
"A. . . . . . A. . . . . ." Cái gì mà rất thoải mái khoái hoạt? Mới là lạ!Cô đau muốn chết.
Lúc này, phía sau cô nam nhân kéo ra đưa vào càng lúc càng nhanh, càng mạnh bạo hơn, mỗi một cái so với trước càng mãnh liệt, cô cảm thấy anh cơ hồ muốn đâm thủng mình.
"Không cần. . . . . . Van cầu anh. . . . . ." Tiểu Miêu vô lực úp sấp trên giường, chỉ có thể vểnh lên cái mông, hai tay thật chặt bấu lấy ra giường, giống như tiểu động vật phát ra hơi thở yếu ớt yêu kiều. Vốn tưởng rằng phần đau đớn này vĩnh viễn sẽ không hết, sẽ đau mãi cho đến kết thúc, nhưng là trong lúc này, đau đớn ở tiểu huyệt từ từ thối lui, cô có thể cảm nhận được rõ ràng tửng cổ khoái cảm đang lan dần khắp người.
Mặc dù anh thô bạo luật động ra vào, không ngừng cùng hoa kính mềm mại ma sát, nhưng là, dần dần, ở tiểu huyệt nhỏ này, cô cư nhiên chậm rãi rịn ra một cổ dịch vị khoái cảm. Tiểu Miêu cảm giác được sự tồn tại của anh ở bên trong mình, cũng càng lúc càng có cảm giác tuyệt vời
"A. . . . . . Ừ. . . . . ." cô cái miệng nhỏ bật ra rên rỉ thoải mái , eo cũng tự giác cùng anh luật động. Ngàn Thần hiểu cô đã gần đạt được khoái cảm, có thể cùng anh chia xẻ niềm vui sướng hoan ái nam nữ.Vì vậy, anh yên tâm đoạt lấy cô, hai tay cũng dọc theo lưng đi tới trước ngực cô đang đung đưa hai vú, vuốt ve âu yếm hai nụ hoa nhỏ mềm mại.
Tiểu Miêu bị hành động của anh làm cho run lên, đồng thời người cũng lên đến cao triều lần đầu tiên trong đời
"Em là của anh, là của anh." Bên trong tiểu huyện cuồng dã ra vào, Ngàn Thần đem tất cả dục vọng cùng tình cảm của mình, không có chút nào cất giữ toàn bộ phóng thích vào bên trong của Tiểu Miêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro