I-Thơ ngây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự khởi đầu cho một sinh linh đã bắt đầu.
Nhờ tình yêu như muối với gừng của bố mẹ ở với nhau
Hơn chín tháng mẹ mang nặng đẻ đau
Gồng mình để con ra ngoài thế giới
Tiếng oa oa ngân lên mọi góc phòng
Mồ hôi mẹ đầm đìa
Nước mắt mẹ tứa lưa
Mẹ thấy oải rã rời
Bế con trong vòng tay
Hạnh phúc khi thế giới của mẹ đã ra đời
Con đã được sinh ra từ ngày ấy.
*
**
Mẹ là tiên nữ ban cho con cuộc sống
Bố là anh hùng che chắn bảo vệ con
Bên ngoài hớn hở
Bên trong ngưỡng mộ
Bố mẹ là ánh sáng của cuộc đời con
Mẹ kể cho con nghe những câu truyện cổ tích
Để khi con ngủ, con sẽ mơ tới những giấc mơ thần tiên
Về những con người được truyền tụng từ xưa
Câu chuyện về tổ tiên ta, vị vua vùng Xích Quỷ và con gái của Đế Lai
Mẹ kể con nghe về nguồn gốc quả dưa của anh chàng họ Mai
Hay cho con biết về sự oai hùng của Gióng
Còn những câu truyện mà con không nhớ
Nhưng đều là những câu truyện dân gian mẹ kể mà con ngóng trông
Đã cho con những giấc ngon vậy đó.
*
**
Bài học đầu tiên của con
Là học cách đứng đi
Mẹ dìu tay con cho chân con bước
Bố đỡ người con khi con ngã nhào
Người con lấm lem
Con khóc vì đau
Mẹ phủi bụi và dỗ dành
Con cố gắng trong từng bước đi
Một bước qua trái
Một bước sang phải
Ngày qua ngày con tập tành chân từng bước
Sự nỗ lực của con cũng ra quả
Mẹ không cần cầm tay
Bố cũng chả phải đỡ
Con đã tự bước đi
Bước đi đầu tiên trong cuộc đời
Bằng chính sức của mình
Thời kỳ mới đã bắt đầu
Dạy con tập đi, chuyển sang tập nói
Cái miệng bập bẹ nặn từng chữ từng câu
Mẹ nói cái gì
Con học theo mẹ
Không hiểu nghĩa từ mẹ dạy cho con
Trí tuệ khởi nguyên đang dần phát triển
Mẹ làm gì, con cũng sẽ làm theo mẹ
Bập bạ bập bõm từng câu
Con đã nói từ đầu tiên trong cuộc đời
"Mẹ".
Tiếng "mẹ" ấp a ấp úng của con
Là điều vui nhất của mẹ bấy giờ
Khi con gọi mẹ vẫn còn u ơ
Mẹ bỗng con lên
Mẹ thấy hân hoan
Vì con đã dùng từ đầu tiên gọi mẹ của con.
*
**
Thời gian đằng đẵng trôi
Không gian cũng thay đổi
Con lớn nhanh như thổi
Đến tuổi tiểu học rồi
Bố đưa con đến trường vào ngày khai giảng
Con bù lu bù loa khóc to không ngớt
Dòng nước mặn chảy dọc xuống má.
Bước vào môi trường xa lạ con không thấy thân thuộc
Ràng buộc con bởi nỗi sợ khi ở chốn người không quen
Nhưng con biết không?
Những người lúc này con chưa biết
Nhiều người lạ lẫm rồi cũng thành quen
Sẽ có người đi cùng con suốt cả năm năm cấp một
Và cũng có người sẽ không nói mà đi
Con hãy nhớ điều đó
Nên không việc gì phải sợ
Trải nghiệm những điều mới lạ là niềm vui của đời mà con
Tiếp tục bước đi để tiếp nhận tri thức
Bố mẹ sẽ theo sau để nâng đỡ cho con
*
**
Thời gian và con người
Giống nhau nhưng cũng thật khác biệt
Con người biết chạy
Thời gian cũng thế
Con người biết mệt
Còn thời gian thì không
Ôi năm năm sao mà trôi nhanh thế
Giờ con đã hoàn thành chặng đầu tiên trên con đường tri thức rồi
Từ đứa nhóc rụt rè, trở thành cậu bé đầy lạc quan
Những chặng đường sau sẽ thử thách và khó khăn
Nhưng đừng vì vậy mà nản lòng nha con
Vì khi con cố gắng, những thử thách sẽ dễ dàng đối với con
Vậy nên cứ tiếp tục hành trình trên con đường con nhé
Vì bố mẹ sẽ luôn đồng hành trên chặng đường đó cùng con




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro