Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi vừa đăng nhập vào game . Trong game tôi tên là lô hỷ như như cấp 86 cũng khá mạnh , ý tôi nói là trong bang còn cả cái game này tôi chỉ là một hạt cát mà thôi . Tôi hiện đang ở bang vui mà . Đúng như cái tên bang lúc nào cũng vui cho dù mới có cắp 3 nhưng vì sự vui vẻ của mọi người mà tôi Ko muốn rời khỏi bang. Tôi đang lên diễn đàng của bang nói một tiếng chào mọi người .

Vừa mới gửi lên bỗng nhưng lưu vũ như tỷ từ đâu bay vậy nói:" muội nghe tin gì chưa. "

Tôi ngồi đơ ra một lác rồi mới định thần lại gõ vài chữ:" tin gì ???". Chỉ mới có 2 tin nhắn mà mọi người nhẩy zậy hỏi có chuyện gì

[Bang] [ A* Sóc]: có chuện gì vậy

[Bang][A *Sương]: có gì kể tỷ nghe với

[Bang] [lưu vũ như]: hỏi bang chủ đi nãy tỷ ấy nói gì á

[Bang][Lambang]:có chuyện gì vậy bang chủ

[Bang][Vy¤anh]: ta muốn hỏi mọi người thứ bảy tuần này 8h có rảnh Ko

Tôi muốn gõ hỏi để làm gì nhưng cảm thấy bất lực

[Bang][hồ miêu miêu]: chi vậy ???

[Bang][Vy¤anh]:ta định tổ chức buổi gặp mặt

Tôi nhìn vào những dòng chữ ấy vừa vui vừa buồn vừa sợ . Vui vì sẽ đc gặp mọi người , buồn vì 100% mẹ sẽ Ko cho đi , sợ vì tôi chỉ mới có 12 tuổi đi gặp họ chắc là sẽ Ko tin tôi là lô hỷ như như . Tôi gửi biểu tượng buồn vào bang

[Bang][Lưu vũ như]:làm gì buồn

[Bang][LôHỷNhưNhư]: muội Ko sao

[Bang][Vy¤anh]: mọi người nhớ tới nhe

[Bang][ thiên vũ]: nhưng làm sao bt ai là tỷ

[Bang][A Sóc]: phải đó trước của siêu thị nhiều người như vậy làm sao biết tỷ đứng ở đâu chứ

[Bang][Vy¤anh]: hôm đó tỷ sẽ mặc áo sơ mi trắng quần Jean xanh nha.

Tôi rất muốn tới nên gõ :" bang chúng vui mà sẽ tới ."

Sau đó mọi người nói gì tôi Ko bt vì tôi off rồi. Bây giờ là tới tiết mục cầu xin mẹ cho mẹ đi chơi . Tôi tới chỗ mẹ đang may đồ nói :" mẹ ơi ." Mẹ tôi với giọng có vẽ Ko bực lắm nói :" gì"

Tôi nói bằng giọng hơi sợ một chút :" mẹ cho con đi chơi nha."

Mẹ hỏi :"Ở đâu ?" .

Tôi ú ớ một lác rồi trả lời : "ở siêu thị Vĩnh Long.

Mẹ tôi Ko tức giận mà nói :"đi bằng cái gì?"

Tôi trở nên vui hơn nói :" đi bằng xe bus." Mẹ tôi nói :"ukm , đi đi, đi về trễ xe thì gọi cho dì tư ra chở về ngủ một bữa .

Tôi rất vui :"cảm ơn mẹ ."

Tôi chạy vội vả chạy vào phòng chuẩn bị đồ . Nhưng mà nghĩ lại sao mẹ lại có thể Ko nỗi trận lôi đình mà lại dễ dàng cho đi vậy cũng Ko hỏi đi chơi với ai .thôi cứ kệ đi được là được rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro