Chương 35-40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 35: Yến hội điên cuồng

Tan sở , Mạnh Phi Vũ hướng bãi đỗ xe đi đến, chung quanh cũng có rất nhiều người tan sở như nàng, nhưng là đều cùng Mạnh Phi Vũ bảo trì khoảng cách nhất định.

Mạnh Phi Vũ lên xe, rời đi pháp viện...... Sau đó không lâu, liền phát hiện có một chiếc xe màu đen theo đuôi xe nàng.

Nhấn chân ga, tăng tốc, xe của Mạnh Phi Vũ giống như một đạo ngân quang mà xông ra ngoài...... Xe phía sau tuy chạy chậm hơn nàng một chút, nhưng là cũng sống chết chạy theo.

Hai chiếc xe ở trên đường liều mạng chạy, nhưng là người khác cũng không khả năng điên cùng bọn cho nên, tất cả đều nhường đường, tạo thành cảnh hai chiếc siêu xe chạy như bay trên đường.

Mà Mạnh Phi Vũ nhìn đoạn đường trống phía sau, một nụ cười lạnh như băng hiện lên mặt của nàng, nàng đột nhiên đổi hướng, thanh âm phanh lại vang lên chói tai, sau đó quay lại đường cũ, rất nhanh liền nhấn chân ga vọt qua......

Thích Hướng Thiên ngồi ở trong xe cả kinh, sau đó mạnh chuyển tay lái, quay đầu xe, dường như muốn bằng mọi giá phải bắt được nữ nhân kia!

"Nữ nhân này chán sống rồi!" Thích Hướng Thiên xoay tay lái, ảo não tuyệt vọng nhìn trần xe, thật sự không nghĩ tới nữ nhân nhìn lạnh như băng kia thế nhưng lại điên cuồng như vậy, mà càng them đáng giận là thế nhưng mình lại thua cô ta! Từ khi ở hắc đạo lăn lộn tới nay, hắn chưa bao giờ sợ chết, mỗi lần sống mái với nhau , bắn nhau không phải đều là không muốn sống nữa hay sao, không nghĩ tới lần này thế nhưng thất bại dưới một nữ nhân nho nhỏ......

Thích Hướng Thiên ở trong xe nghĩ, càng nghĩ ánh mắt càng sâu trầm...... Thẳng đến cuối cùng sâu không thấy đáy...... Không biết suy nghĩ cái gì......

......

Mà Mạnh Phi Vũ còn đang cười lạnh hướng trong nhà đi vào.

Nàng không phải không muốn sống, cũng không phải điên rồi, mà là thực hiểu được người kia sẽ không bắt được nàng, nàng từ lúc bắt đầu đến cuối cùng quay đầu đều là rất bình tĩnh...... Nàng tuy điên cuồng nhưng cũng là sẽ không mất đi lý trí !

......

"Phi Vũ, nàng đã trở lại, ta đã làm cơm, nàng nghỉ ngơi một chút là có thể ăn." Nhìn thấy Mạnh Phi Vũ trở về, Tử Uyên vui vẻ nói.

"Ân." Phi Vũ lên tiếng, sau đó đi thay đổi quần áo, tắm rửa xong liền trở lại mà bắt đầu ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Tử Uyên nhìn muốn nói lại thôi Mạnh Phi Vũ......

"Chuyện gì?" Mạnh Phi Vũ nhìn bộ dáng Tử Uyên ,chỉ biết hắn nhất định là muốn nói ra suy nghĩ của mình, cho nên trước tiên mở miệng.

"Phi Vũ, nàng tháng này ngày 31 có thời gian rảnh không?" Tử Uyên có chút do dự nói ra miệng, hắn cũng không muốn làm phiên Phi Vũ, nhưng đây là truyền thống của học viện hoàng gia.

Hắn cũng không biết vì sao, học viện hoàng gia thế nhưng vẫn sẽ có ngày chúc mừng quốc tế thiếu nhi truyền thống, hơn nữa là lễ chúc mừng rất long trọng, mỗi một đệ tử đều phải tham gia, hơn nữa là phải cùng bạn tham gia......

Hắn vốn là tính đi một mình, nhưng là lúc nghe Chương Nhạc nói, nếu mà đi tham gia một mình sẽ không có thể cự tuyệt bất luận kẻ nào mời mình nhảy...... Mà chỉ cần hắn vừa nghĩ đến cùng với nữ nhân khác cùng nhau ôm ấp nhảy nhót, hắn liền toàn thân khó chịu, cho nên, đành phải thử xem xem có thể hay không làm cho Mạnh Phi Vũ cũng đi, hoặc là, hắn rõ ràng sẽ không đi, nhưng là, ở trong lòng hắn, hắn rất muốn có thể cùng Mạnh Phi Vũ đứng chung một chỗ.

"Ngày 31? Trường học yến hội?" Mạnh Phi Vũ cũng tốt nghiệp hoàng gia học viện, đối với quy củ của hoàng gia học viện đều là rất rõ ràng, mà ngày hội này đương nhiên nàng cũng biết.

"Đúng, bất quá, kỳ thật nàng nếu không có thời gian, không đi cũng không sao, ta nghĩ cũng không có quan trọng lắm." Tử Uyên bổ sung nói.

"...... Ta sẽ đi." Yến hội tuy rằng yêu cầu mỗi người đều phải đi, nhưng là vẫn có đặc thù trường hợp tồn tại, giống như là các nàng , mười hai người lúc còn đi học, cơ hồ không có nội quy trường học nào là có thể làm khó các nàng.

Nhưng là, Mạnh Phi Vũ nhìn thấy có chút chờ mong chờ trong mắt Tử Uyên, nàng nghĩ nàng vẫn là đi thì tốt hơn, hơn nữa, cũng có thể lợi dụng cơ hội này, nói cho những người mơ ước Tử Uyên biết, Tử Uyên là của Mạnh Phi Vũ nàng, người khác sẽ không tốt nhất không nên vọng tưởng!

......

Tử Uyên đi vào thế giới này, trừ bỏ một thân một mình, thì chỉ có hai bàn tay trắng, cho nên, học phí Tử Uyên, phí Tử Uyên, đều là của Mạnh Phi Vũ, mà Mạnh Phi Vũ đều cho Tử Uyên thứ tốt nhất, nhưng là này đối Mạnh Phi Vũ mà nói cũng không có gì, nàng căn bản là không cần, đối nàng mà nói Tử Uyên là của nàng, như vậy vì Tử Uyên làm vài chuyện cũng là điều tất nhiên, mà hết thảy những thứ này đối Tử Uyên mà nói, kỳ thật cũng là không có gì !

Tử Uyên cũng không phải người hiện đại, cũng không phải nam nhân thời đại này, đối với việc mình bị Mạnh Phi Vũ nuôi dưỡng, hắn cũng không có cảm thấy cái gì không đúng, hắn đương nhiên liền cho rằng việc nhà hẳn là hắn phải làm làm, hắn hẳn là phải nghe lời Mạnh Phi Vũ, mà Mạnh Phi Vũ cho hắn tiền cũng không có cái gì không đúng a.

Mà Mạnh Phi Vũ cũng đem thẻ phụ của thẻ tín dụng giao cho Tử Uyên, đối với chi phí Tử Uyên xài cũng không có hỏi đến.

Cho nên, ở hai người thập phần ăn ý tình huống hạ, hai người cuộc sống từ trước đến nay hài làm cho người ta hâm mộ.

......

Không để ý, nhưng trong đó vẫn là có một chút vấn đề nho nhỏ, là vì Tử Uyên rất ít khi mua cho bản thân mình cái gì, trừ khi là dùng vào việc tất nhiên, hắn cơ hồ sẽ không tiêu tiền, hơn nữa mấy cái giống như điện thoại, hắn cũng không có nghĩ tới muốn mua.

Cho nên, tốt nhất, mấy cái này vẫn là từ Mạnh Phi Vũ mua đến đưa cho hắn.

Tử Uyên ở trong trường học, cơ hồ đều được mọi người cho rằng hắn là công tử con nhà giàu thần bí nào đó, bởi vì bề ngoài, khí chất, cách ăn mặc của hắn đều là thuộc vào hang sang trọng nhất...... Mà những thứ này cũng liền khiến cho rất nhiều người theo đuổi hắn.

Nơi này tuy rằng là học viện hoàng gia, có rất nhiều người có được bối cảnh và gia thế quyền quý, nhưng là so sánh với những người khác cũng chỉ là người dân bình thường, giống như là một phú ông, hoặc là con nhà quan chức, mặc dù ở trong mắt người khác bọn họ cũng đều là thiên chi kiều tử, nhưng là ở trong này bọn họ chỉ là bình dân, cho nên, nơi này cũng có rất nhiều người mong muốn được làm phượng hoàng.

Mà yến hội của học viện hoàng gia là một cơ hội rất tốt.

......

Ngày 31 tháng 5

Lễ đường học viện hoàng gia

Những người tới nơi này cơ hồ đều là mặc vào bộ quần áp đẹp nhất của mình, đội vật phẩm trang sức đẹp nhất, tuy rằng là học sinh, nhưng là bọn họ đồng dạng đều là những người có địa vị trong xã hội, bọn họ mỗi người đều đại biểu cho một cái gia tộc, mỗi một lần cùng người khác kết giao đều có khả năng vì gia tộc của mình mang đến lợi ích, nơi này chính là một thế giới như trong phim a.

"Oa, nhìn kìa, kia là......"

Chương 36: Lãnh khốc vương tử gặp nhau tại yến hội

"Oa, mau nhìn, là Anja Kỳ hệ văn học Trung Quốc, nàng thật sự thật khá a...... A, bạn mau nhìn mau nhìn, bên người nàng cư nhiên là trưởng phòng thể dục bộ môn gra-phit, bọn họ thế nhưng cùng một chỗ......" Một người nữ sinh chỉ vào một đôi giữa cửa kinh ngạc nói.

"Xem, nơi đó, là Đặng Vũ hệ kinh tế, cô gái bên người hắn thực đáng yêu a, bất quá, thực lạ mắt, hình như chưa từng gặp qua......" Một nam sinh nói với bằng hữu bên cạnh.

"Trời ạ, là hoa hậu giảng đường, Ái Á Tư Kì • Romon công chúa, nàng cư nhiên tới một mình a, không không không, phía sau nàng có hai người, di, bộ trưởng phòng văn nghệ Vũ Văn Lan Khanh trong truyền thuyết theo đuổi hoa hậu giảng đường hóa ra là thật sự a, kia người còn lại là ai a, ta như thế nào không biết, Tiểu Tam, bạn có biết không?" Một cái cô gái kinh ngạc nhìn cửa, sau đó lại hỏi bằng hữu bên cạnh.

"Ta cũng chưa thấy qua, nhưng mà, không phải nghe nói có một người học triết học hệ theo đuổi nàngsao, hẳn chính là người kia đi, hình như tên là Lã Lương Vĩ." Một nữ nhân bên cạnh đoán nói.

"A, hai người mau đến đây, một người a, hắn thật sự là người a, Tiểu Hoa, bạn xem xem, hắn thật sự rất đẹp trai nga, lại nằm trong hội đồng học sinh của trường, quả thực chính là bạch mã vương tử điển hình, mau mau, đem máy chụp ảnh cho ta, ta nhất định phải chiếu xuống dưới....." Một cô gái thoạt nhìn có vẻ là cô gái háo sắc đối với một đám người chung quanh nói...... Cửa lễ đường thỉnh thoảng tiêu sái tiến vào một ít người, sau đó không khí trong lễ đường sẽ truyền ra tiếng kinh hô, tuy rằng, đều là người xã hội thượng lưu, nhưng là dù sao tuổi nhỏ, mà nơi này đa số là những người thích tám chuyện, cho nên, hội trường cũng có vẻ thực sinh động.

Đứng ở cửa lễ đường, Mạnh Phi Vũ mặc một bộ đầm dạ hội màu đen tím huyền bí, nổi bật lên những đường cong gợi cảm của cơ thể, nhất là khí chất thành thục của nữ nhân phát ra từ nàng khiến cho những học sinh trong trường học có vẻ non nớt hơn rất nhiều......

Mà Tử Uyên bị nàng kéo cánh tay thì mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen, làm cho hắn thoạt nhìn như là một vương tử cao quý.

Hai người đứng chung một chỗ, Mạnh Phi Vũ lạnh như băng thần bí cùng Tử Uyên lãnh khốc tuấn mỹ, cơ hồ hấp dẫn ánh mắt mọi người......

Hai người theo cửa lớn lễ đường đi vào, lễ đường vốn có chút thanh âm huyên náo chậm rãi im lặng xuống dưới, cơ hồ là hai người đi qua nơi nào là nơi đó sẽ tránh ra một khoảng lớn, mà người bị đi ngang qua cũng đều vẫn kinh ngạc nhìn Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên......

Lặng im qua đi, là toàn trường ồn ào......

"Hai người kia là ai? Ta như thế nào cho tới bây giờ đều không có gặp qua?" Một cái cô gái ngơ ngác nhìn Tử Uyên hỏi.

"Này không giống như là người trong trường học chúng ta......" Bằng hữu của nàng cũng lắc lắc đầu, tỏ vẻ không biết, nhưng đã bị một nữ sinh từ nãy giờ chưa nói gì cắt ngang.

"Không, nam sinh kia là người trong trường học chúng ta, hắn là sinh viên mới tới tháng trước, âm nhạc hệ – chuyên đàn cổ......" Một nữ sinh thoạt nhìn thực tinh thông tin tức nói, nhưng mà lời của nàng còn không có nói xong, hai nữ sinh vừa mới nói kia liền kinh hô la lớn......

"Là lãnh khốc vương tử!"

"Lãnh khốc vương tử!"

Mà người bên cạnh nghe được hai nữ sinh kinh hô, cũng đều đã biết nam nhân kia chính là người nổi tiếng gần đây nhất trong trường học "Lãnh khốc vương tử", nhưng là, nữ nhân kia là ai ?

" Nữ nhân kia trông thật khá a, bạn xem, hoa hậu giảng đường so ra còn không bằng"

"Đúng vậy, nhưng là, nàng hẳn là không phải người trong trường học chúng ta, bằng không, không có khả năng không ai biết đến."

"......"

"......"

......

Đại sảnh lại khôi phục thanh âm huyên náo, Tử Uyên cùng Mạnh Phi Vũ cũng tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.

"Lãnh khốc vương tử......" Mạnh Phi Vũ cầm lấy một chén rượu nhìn Tử Uyên lặp lại cái xưng hô nàng vừa nghe được này.....

Lãnh khốc? Nàng thật sự không thể đem Tử Uyên cùng hai chữ này liên hệ cùng một chỗ...... Tử Uyên trước mặt nàng đáng yêu như là một nam hài ôn nhu vậy...... Lãnh khốc?...... Ha ha!

"Phi Vũ." Tử Uyên cầm lấy một ly nước trái cây nhỏ giọng kêu một tiếng, xưng hô như vậy hắn cũng thật không ngờ tới, kỳ thật, hắn cũng không có cảm giác chính mình làm sao có điểm lãnh khốc, hắn cũng chính là không thích người khác tiếp cận hắn, cho nên, mặt lúc nào cũng lạnh băng, hơn nữa, khi không có việc gì thì chưa bao giờ cùng người ta nói chuyện, mà người ta cùng hắn nói chuyện, hắn có đôi khi không biết nói cái gì cho phải, nên cũng không để ý người ta nói nữa......

"Ngươi không uống rượu sao?" Nhìn về phía nước trái cây trong tay Tử Uyên, Mạnh Phi Vũ có chút tò mò hỏi.

Tuy rằng là sinh viên, nhưng là nam nhân uống nước trái cây vẫn là rất ít đi.

"Chúng ta nơi đó, trừ bỏ lập lúc gia đình có thể uống chén rượu giao bôi, bằng không nam nhân là không thể uống rượu." Tử Uyên có chút rầu rĩ giải thích, lập gia đình...... Hắn còn có khả năng sao?

Hắn nhìn về phía Mạnh Phi Vũ......

Mà nhìn đến trong mắt Tử Uyên có một chút mất mát, Mạnh Phi Vũ cũng nhẹ nhàng nhíu mi, nàng tựa hồ hẳn là đang lo lắng một việc......

"Phi Vũ, không nghĩ tới ở chỗ này lại có thể thấy bạn, mau đến đây, vì phát hiện kinh người này của ta, chúng ta nhất định phải làm một ly!" Một giọng nói mềm mại vang lên bên tai, không khó nghe ra bên trong là tràn đầy trêu chọc.

Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên quay sang xem .....

"Nhược Lâm." Mạnh Phi Vũ kêu tên bạn tốt, giơ chén rượu trong tay, tao nhã uống một ngụm rượu trong chén, mà chung quanh lại xuất hiện thanh âm kinh hô, tựa hồ là vì động tác của Mạnh Phi Vũ mà cảm động sợ hãi than.

Lam Nhược Lâm cười cười cũng uống một ngụm chén trung rượu.

"Giới thiệu với bạn một chút, đây là sinh viên của ta – Cổ Hạo, năm thứ 3 hệ kiến trúc."

"Xin chào, ta là Mạnh Phi Vũ." Mạnh Phi Vũ quái dị nhìn thoáng qua Lam Nhược Lâm, sau đó chuyển hướng sang nhìn Cổ Hạo với vẻ mặt và biểu tình cũ.

"Xin chào, ta là Cổ Hạo." Thanh âm Cổ Hạo liền như người của hắn vậy, làm cho người ta có cảm giác thành thục ổn trọng.

"Vị này là Tử Uyên, sinh viên năm nhất đàn cổ chuyên nghiệp" Tiếp theo Lam Nhược Lâm lại giới thiệu Tử Uyên.

"Xin chào, cửu ngưỡng đại danh* ( ngưỡng mộ đại danh đã lâu)." Hiếm khi, Tử Uyên nói ra được như vậy.

"Xin chào, ta cũng vậy, thế nhưng lời đồn đại cùng thật sự tựa hồ có rất nhiều bất đồng."

Hai nam nhân tựa hồ đã sớm là nghe qua danh đối phương, bất quá, này cũng là thực bình thường, danh hiệu lãnh khốc vương tử của Tử Uyên cơ hồ là không người không biết, mà Cổ Hạo làm tài tử kiến trúc hệ thứ nhất cũng có một cái danh hiệu thập phần thú vị, là "Cổ hủ tiên sinh".

"Yến hội cũng đã bắt đầu, chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống đi." Lam Nhược Lâm đưa ra đề nghị.

Mọi người liền tùy ý tìm một góc ngồi xuống, chờ đợi yến hội bắt đầu, thế nhưng, ngoài cửa lại đi vào một cặp đôi hấp dẫn ánh mắt của bọn họ ....

Chương 37: Yến hội – ba nữ nhân ăn ý

"Trời ạ, là bạn ấy, không nghĩ tới lại khéo như vậy a, trước kia chưa bao giờ tham gia loại tụ hội này, thế nhưng chúng ta lại ở chỗ này gặp nhau, bạn xem, bạn ấy với bạn thật giống nhau nga, bên người bạn ấy cùng với tiểu nam nhân vẻ mặt như ánh mặt trời kia hẳn là sinh viên ở đây đi, thật sự là không nghĩ tới chúng ta ba người thế nhưng còn có thể có sở thích như vậy nha, hắc hắc, ta nhất định phải đi đón tiếp một chút......" Lam Nhược Lâm một bên cười gian một bên đứng lên hướng cửa đi đến, Cổ Hạo bất đắc dĩ lắc lắc đầu, theo nàng rời đi.

Mạnh Phi Vũ nhìn về phía Cổ Hạo, nàng đối với Cổ Hạo cũng là có chút hứng thú nhất định.

Lam Nhược Lâm vẫn luôn muốn có người bên cạnh, có thể đem Cổ Hạo giới thiệu cho nàng, liền chứng minh nam nhân này tại trong lòng của nàng có địa vị không nhỏ, hơn nữa, rất có khả năng người này chính là người mà nàng ta lựa chọn.

Tạm dừng một chút, Mạnh Phi Vũ thu hồi tầm mắt lạnh như băng, nàng trên cơ bản có thể nhận định Cổ Hạo là một người trầm ổn Cổ hủ, nhìn cũng không có gì mê hoặc, hơn nữa thập phần trái ngược với Lam Nhược Lâm, không hiểu vì sao Lam Nhược Lâm lại thích người như vậy?

Thế nhưng, Mạnh Phi Vũ lại nhìn về phía Tử Uyên...... Trước khi nàng gặp Tử Uyên, nàng cũng là chưa từng có nghĩ đến mình sẽ thích nam nhân như Tử Uyên......

......

"Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới a, một yến hội nho nhỏ thế nhưng lại mời được Bắc Đường tổng tài đại giá a." Lam Nhược Lâm ngữ điệu như trước là rất dịu dàng......

Bắc Đường Yên có chút nhíu mày nhìn về phía bạn tốt của mình...... Khi nàng quyết định tới nơi này đã nghĩ đến có lẽ sẽ gặp phải nàng.

"Lam giáo sư, khỏe chứ." Bắc Đường Yên không nói gì, nhưng là đại nam hài bên người Bắc Đường Yên liền mở miệng nói chuyện, hắn chính là người mà Mạnh Phi Vũ ở thương trường hôm đó đụng tới – Viêm Liệt, hắn cũng là sinh viên nơi này.

"Xin chào a, trò cũng là sinh viên nơi này phải không, ta nhìn cũng có chút quen mắt, trò làm cho ta nghĩ tới......" Lam Nhược Lâm nói xong liền bắt đầu suy nghĩ, nàng là thật cảm giác được đại nam hài này nhìn rất quen mắt a......

"Ta là Viêm Liệt, là đội trưởng đội bóng rổ của trường, nhưng cũng sắp tốt nghiệp, ta học chuyên ngành quản trị kinh doanh." Viêm Liệt cười cười, tự mình nói ra thân phận, khí chất tựa như ánh mặt trời, nhìn một cái không sót gì.

"A! Đội bóng rổ, ta đã nhìn thấy trò đánh bóng rổ a, nói như vậy, lần trước ở trong trường học gặp được Yên cũng là bởi vì trò , ha ha, xem ra, sinh viên trường học chúng ta thật là rất mị lực a."

"Lâm, nói đủ rồi đó, bạn là giáo sư nơi này, chú ý giữ hình tượng chút, không cần trêu chọc ta như vậy đi." Bắc Đường Yên có chút bất đắc dĩ, cũng chỉ có bằng hữu của nàng mới dám nói nàng như vậy, nếu là người khác đã sớm bị nàng xử lý.

"Ha ha, Yên a, ta này không phải là chỉ muốn bạn vui vẻ sao, đi, sang bên kia ngồi, ta sẽ cho bạn gặp một người bạn không thể tưởng tượng được, đến lúc đó bạn cũng đừng kinh ngạc a." Lam Nhược Lâm vẻ mặt thần bí cười, mang theo Bắc Đường Yên cùng Viêm Liệt hướng chỗ Mạnh Phi Vũ đi đến.

......

"Phi Vũ!" Bắc Đường Yên nhìn đến Mạnh Phi Vũ ngồi chỗ kia kinh ngạc kêu một tiếng, vừa rồi khi Lam Nhược Lâm nói sẽ gặp một người tuyệt đối không thể tưởng được, nàng cứ tưởng là ai chứ, nhưng vẫn là thật sự thật không ngờ băng sơn nữ nhân này lại ở chỗ này.

Mạnh Phi Vũ giơ lên ly trong tay làm một tư thế kính rượu, sau đó uống một hơi cạn sạch.

"Trước kia, chúng ta chưa từng có tham gia yến hội như vậy, chỉ có một lần duy nhất đến đây, vẫn là đến quấy rối, không nghĩ tới, qua vài năm sau, chúng ta ba người thế nhưng lại gặp nhau ở chỗ này." Bắc Đường Yên cũng tùy ý cầm lấy một chén rượu, lôi kéo Viêm Liệt ngồi xuống.

"Đúng vậy, khi ta nhìn thấy Phi Vũ cũng rất kinh ngạc, mà nhìn đến bạn liền cảm giác được thật buồn cười, ha ha, gặp nhau ở đây thật đúng là rất đặc biệt a, bằng không, chúng ta ngày mai tụ tập lại sửa lại chỗ này cũng tốt lắm."

"Vẫn là không cần, bằng không Hỏa Viêm nữ nhân kia nhất định sẽ đem nơi này hủy đi, nàng ghét nhất là đến trường học." Lam Nhược Lâm phe phẩy cái đầu......

"Vị này là?" Bắc Đường Yên thấy Cổ Hạo một mực yên lặng không ra tiếng, nhìn Lam Nhược Lâm hỏi.

"Cổ Hạo, bạn trai ta." Lam Nhược Lâm lần này thực là trực tiếp giới thiệu, dù sao chuyện của nàng chính là không nói, mọi người cũng là đoán được.

"Cổ Hạo? Bạn là sinh viên năm thứ ba hệ kiến trúc Cổ Hạo?" Viêm Liệt thanh âm có chút hơi kinh ngạc.

"Viêm Liệt, vương tử ánh mặt trời, đội trưởng đội bóng rổ, ta là Cổ Hạo, thật cao hứng quen biết bạn ." Cổ Hạo đầu tiên là nói một đoạn giới thiệu về Viêm Liệt, sau đó khách khí cùng Viêm Liệt bắt tay.

"Ha ha, xin chào, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp bạn , ta cũng thật cao hứng......"

Sau một phen khách sáo, mọi người coi như là quen biết, sau đó bọn họ lại đột nhiên phát hiện một việc rất buồn cười......

Trong hội trường cơ hồ một nửa ánh mắt đều tập trung ở tại chỗ bọn họ......

Mạnh Phi Vũ, Lam Nhược Lâm cùng Bắc Đường Yên nhìn nhau cười,cảnh tượng như vậy các nàng đã sớm quen thuộc, khi các nàng vô luận là một người hay là ở cùng nhau, đều là thực tự nhiên trở thành bị mục tiêu chú ý của mọi người...... Mà ở trong này, các nàng tựa hồ lại nhớ tới tình cảnh khi các nàng đến trường khi trước......

Bất quá, các nàng cũng biết, những người này nhìn không chỉ là các nàng, mà còn cả nam nhân bên người các nàng, cho nên...... Các nàng rất ăn ý khoác cánh tay nam nhân bên người, hướng mọi người ở đây tuyên bố quyền sở hữu......

Mà ba nam nhân còn lại là biểu tình khác nhau......

Tử Uyên là thực tự nhiên, chỉ cần việc Mạnh Phi Vũ làm hắn đều là vô điều kiện nhận!

Cổ Hạo còn lại là vẻ mặt cứng ngắc bị Lam Nhược Lâm ôm, hắn vẫn là một người cổ hủ , mà ở trước mặt mọi người cùng giáo sư thân mật như vậy, với hắn mà nói tuyệt đối là một loại khiêu chiến.

Về phần Viêm Liệt còn lại là xấu hổ gãi gãi đầu, tuy rằng hắn đã muốn là một nam nhân 24 tuổi nhưng là hắn nhìn qua vẫn là giống như một tên nhóc lớn xác, cho nên, thân mật như vậy với hắn mà nói vẫn là có chút mất tự nhiên......

Nhưng là, vô luận là ai, trong mắt bọn họ đều là đối với nữ nhân bên cạnh nồng đậm yêu say đắm....

......

"Các vị lão sư, các vị đồng học......"

Chương 38: Bất đồng nhân bất đồng tình yêu

"Các vị lão sư, các vị đồng học, còn có các bằng hữu đến từ bên ngoài, thật cao hứng các ngươi có thể tới học viện hoàng gia tham gia yến hội thường niên chúc mừng ngày quốc tế thiếu nhi, hiện tại ta tuyên bố yến hội chính thức bắt đầu, mọi người có thể tận tình thưởng thức các tiết mục chúng ta đã chuẩn bị, ta cũng hy vọng mọi người có thể có một buổi tối thật vui vẻ." Không có vô nghĩa, chủ trì yến hội lên tiếng tuyên bố ngắn gọn yến hội bắt đầu.

Vũ khúc vang lên, yến hội chính thức bắt đầu, điệu nhảy thứ nhất là điệu vũ tình nhân......

Tam nam tam nữ trao nhau ánh mắt, ánh mắt mỗi người khác nhau......

......

Lam Nhược Lâm nhìn Cổ Hạo, trong mắt có thản nhiên uy hiếp...... Cổ Hạo bất đắc dĩ lắc lắc đầu...... Đứng lên.

"Vị tiểu thư này, ta có thể mời nàng khiêu vũ một điệu không?" Cổ Hạo xoay người cúi đầu mời nàng, Lam Nhược Lâm như là một công chúa cao ngạo, đem tay mình đặt vào trong tay Cổ Hạo, hai người bắt đầu đi về phía sân nhảy......

......

Bắc Đường Yên cùng Viêm Liệt lại là mạo hiểm trao nhau ánh nhìn chăm chú, sau đó vươn tay, đứng lên, đi hướng sân nhảy......

......

Về phần, Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên......

Tử Uyên có chút chờ mong nhìn Mạnh Phi Vũ...... Tuy rằng, hắn biết được, bình thường đều là nam nhân mở miệng mời trước, nhưng là hắn chính là không thể làm chuyện như vậy, hắn sợ Mạnh Phi Vũ không muốn, cũng sợ chính mình không nên làm như vậy, lại có chút mâu thuẫn, nhưng chờ mong có thể cùng khiêu vũ với Mạnh Phi Vũ.....

Trước đó vài ngày, sau khi Mạnh Phi Vũ quyết định muốn tới tham gia yến hội này, liền mua CD dạy khiêu vũ để Tử Uyên học......

Mà Mạnh Phi Vũ lúc này nhìn biểu tình của Tử Uyên như vậy, đột nhiên cảm giác hắn nói không nên lời như thế thật đáng yêu...... Nàng có lẽ chính là bởi vì Tử Uyên đáng yêu cùng rụt rè như vậy, làm cho nàng có cảm giác nắm được trong tay, nên mới thích hắn......

Mạnh Phi Vũ đứng lên, dắt tay Tử Uyên, đi hướng sân nhảy......

......

Giai điệu du dương, kỹ thuật nhảy duyên dáng, cảnh tượng mê người......

Kết thúc điệu vũ đầu tiên, cảm xúc của mỗi người đều được thăng hoa...... Là cặp đôi thì lời ngon tiếng ngọt, không phải cặp đôi thì đều tìm đối tượng tâm sự, nhất là một số ít người độc thân, lại sinh động ở trong đại sảnh đi lại......

"Lâm Phi Vũ, chúng ta đi đây, các ngươi ở trong này từ từ chơi đi." Bắc Đường Yên thật sự là xem quá đủ ánh mắt mơ ước của những người trong này với Viêm Liệt rồi, hơn nữa, nơi này cũng thực nhàm chán, đều là trò chơi của đứa nhỏ, đối với những người thường hô phong hoán vũ ở thương trường như nàng mà nói, thật sự là không thú vị.

"Ta cũng chỉ cần lộ mặt là xong, cho nên, chúng ta cùng nhau đi thôi." Lam Nhược Lâm nói xong mang theo Cổ Hạo liền đứng lên, nàng mới không cần ở trong này đâu, yến hội này vốn là để cho mọi người có thể có cơ hội tiếp xúc với nhau càng nhiều, nhưng là với nàng mà nói căn bản là vô dụng, nếu không phải vị cổ hủ tiên sinh bên người nàng nói nhất định phải tới, nàng sẽ không đến đâu.

"Chúng ta cũng đi thôi." Mạnh Phi Vũ nhìn đến hai vị kia đã đi, cũng đi theo đứng lên, trường hợp này nàng cũng sẽ không thích, rất "đơn thuần" rất "vô ích", nhóm bạn tốt của nàng cũng sẽ không thích.

......

Ba cặp, sáu người đứng lên hướng ngoài cửa đi đến, nhưng là bọn họ có thể dễ dàng như vậy bước đi sao? Đáp án thực hiển nhiên là không thể.

......

Ngay tại khi bọn họ muốn đi ra ngoài, hoa hậu giảng đường trong miệng mọi người – Ái Á Tư Kì · Romon công chúa, hướng bọn họ đi tới.

"Xin chào mọi người, ta là Ái Á Tư Kì · Romon, thật cao hứng quen biết các ngươi." Ái Á Tư Kì · Romon rất lễ phép cùng Mạnh Phi cùng bọn họ chào hỏi.

Mọi người không ai nói chuyện, nhưng là ánh mắt đều nhìn về phía nàng, Ái Á Tư Kì · Romon có chút xấu hổ, nhưng làm công chúa của một cường quốc Âu Châu, nàng vẫn là rất phong độ.

"Thật cao hứng quen biết các ngươi, không biết có thể cùng cùng các vị nói chuyện được không." Ái Á Tư Kì · Romon trong miệng nói là các ngươi, nhưng là ánh mắt trong lúc đó lại xuyên qua chỗ Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên, tựa hồ lo lắng hai người bọn họ là quan hệ gì.

Bắc Đường Yên nhìn Mạnh Phi Vũ không nói gì, cũng biết bằng hữu biệt danh băng nữ này của nàng là sẽ không để ý chuyện như vậy, cho nên, nàng liền chủ động đứng dậy.

" Xin chào Ái Á Tư Kì · Romon công chúa , chúng ta hôm nay còn có việc, sẽ không trò chuyện nhiều được, về sau nếu có nhiều thời gian, có lẽ chúng ta có thể từ từ quen biết " Bắc Đường Yên ngữ khí xem như khách khí, nhưng là vừa nói xong liền bước đi luôn đã có thể khẳng định đó chẳng phải khách khí gì.

Mà còn lại bốn người, vào lúc Bắc Đường Yên vừa nói rồi đi cũng liền tự động rời đi luôn.

Ái Á Tư Kì · Romon đứng ở tại chỗ, sắc mặt liền biến đỏ, cũng không biết là vì xấu hổ vẫn là vì bị tức.

......

"Thực lạnh a, bạn xem cổ hủ tiên sinh nguyên lai cũng có lúc khốc như vậy, chính là, cái nữ nhân bên người hắn kia hẳn là giáo sư thiên tài của chúng ta – Lam giáo sư đi......"

"Cái nữ nhân kia thực không cho chúng ta chút mặt mũi a, thế nhưng , nàng cùng ánh mặt trời vương tử đứng chung một chỗ thật sự rất xứng đôi......"

"Đôi kia mới là chân chính lãnh khốc a, lãnh khốc vương tử cùng băng sương nữ nhân ở bên cạnh, thật là sự phối hợp tuyệt vời, bạn nói bọn họ cùng một chỗ có thể hay không bị đông chết...... Nhưng mà, khí chất kia, thật sự là làm cho người ta hâm mộ a......"

"......"

Mọi câu nói xôn xao, lời đồn về những người kia từ từ được lan xa.....

Độc thân công hạ thần thoại đã biến mất từ lâu lại một lần nữa xuất hiện, ở trong học viện hoàng gia lại truyền nổi lên một đám chuyện xưa về Độc thân công hạ, mà trong từng cái chuyện xưa đều có mười hai người nữ tử trẻ tuổi khiến cho người ta hâm mộ!

......

Mà về Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên, mọi người đều công nhận chính là "bạn gái Lãnh khốc vương tử là một người so với lãnh khốc vương tử còn lãnh hơn"......

......

Sáu người sau khi rời đi yến hội, cũng rất ăn ý đều tự rời đi, đối với bọn họ buổi tối mới chỉ bắt đầu.

......

Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên về tới nhà, vừa mới vào cửa, Tử Uyên đã bị Mạnh Phi Vũ đặt ở trên cửa, lưỡi Mạnh Phi Vũ mang theo hơi rượu bò người lên Tử Uyên, Tử Uyên một lát liền mê say trong nhiệt tình của Mạnh Phi Vũ.....

Nóng bức triền miên hôn môi dần dần khơi mào dục vọng hai người, bọn họ thăm dò thân thể lẫn nhau, liền cởi quần áo lẫn nhau......

Mang theo vội vàng, thậm chí còn không có làm một cái màn dạo đầu, Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên liền kết hợp tại cùng nhau......

Cả hai đồng thời từ trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ thỏa mãn......

Sau một hồi điên cuồng di chuyển, Mạnh Phi Vũ theo trên người Tử Uyên dần dần trượt xuống dưới, chỗ hai người vừa mới đứng là nơi mà hai người đạt tới thỏa mãn......

"Phi Vũ, nàng làm sao vậy? Vì sao......" Tử Uyên có chút không biết nói cái gì cho phải, Mạnh Phi Vũ mặc dù khi hoan ái đều là thật nhiệt tình, nhưng là vội vàng giống như lúc nãy vẫn là có chút không bình thường.

"Anh là của ta, chỉ có thể là của ta." Mạnh Phi Vũ kéo đầu Tử Uyên xuống hung hăng hôn, sau đó nhìn vào mắt Tử Uyên, gằn từng tiếng mà nói.

"Ta......"

Chương 39: Tin tức làm cho người ta kinh ngạc

Bình thản cùng kích tình là có thể cùng nhau dung nhập vào cuộc sống.

Cuộc sống của Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên chính là như vậy, hai người cùng một chỗ thường nói rất ít, nhưng là, hai người lại đồng thời tản ra kích tình giống nhau, không khí yêu thương càng ngày càng quay xung quanh hai người, thế nhưng, có thể là ông trời còn cảm thấy hai người bọn họ ngẫu nhiên kích tình còn chưa đủ kích thích, cho nên, lại cho bọn họ một kinh hỉ lớn hơn nữa.

Vào một ngày, giữa tháng sáu, Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên ở cùng một chỗ vào ngày thứ hai......

Sáng sớm, Tử Uyên cảm giác được một trận khó chịu, không biết vì sao, đã nhiều ngày đến hắn đều có cảm giác như vậy, hơn nữa còn giống như càng ngày càng nghiêm trọng.

Tử Uyên là người luyện võ, đối thân thể của chính mình luôn luôn đều thực hiểu biết, từ nhỏ đến lớn, hắn bởi vì luyện võ nên rất ít khi bị bệnh, không biết lần này là làm sao vậy, nhưng mà, hắn không muốn mang phiền toái cho Mạnh Phí Vũ, cho nên, không có nói ra.

Nhưng là liên tục mấy ngày đầu, người thông minh như Mạnh Phi Vũ lại làm sao có thể không phát hiện ra.

"Làm sao vậy?" Vào một ngày, ở Tử Uyên lần thứ năm sáng sớm tỏ thái độ khó chịu, Mạnh Phi Vũ rốt cục lạnh lùng nói, hơn nữa là dị thường lãnh, nàng có chút tức giận!

Nàng là không thích phiền toái, nhưng là nàng cũng không cho rằng người hay bị bệnh là phiền toái a, nhưng là, Tử Uyên ngu ngốc thế nhưng vẫn sẽ không nói, xem ra, nàng hẳn là nên từ từ dạy dỗ hắn, cái gì là nên nói, cái gì là không nên nói.

"Ta không có việc gì, ta đi làm điểm tâm, nàng đi tắm rửa trước đi." Tử Uyên cười có chút miễn cưỡng, nhưng là hắn vẫn là hết sức làm cho chính mình cười tự nhiên chút, hắn là thật sự không hy vọng để Mạnh Phi Vũ phát hiện.

"...... Lại đây." Nhìn Tử Uyên, Mạnh Phi Vũ lạnh lùng nói.

Tử Uyên bị ngữ khí lạnh như băng của Mạnh Phi Vũ làm cho hoảng sợ, hắn thế này mới cảm giác được Mạnh Phi Vũ thay đổi, nàng tựa hồ tức giận...... Sao lại như vậy? Là phát hiện hắn bị bệnh sao?

Tử Uyên vừa nghĩ vừa nghe lời hướng Mạnh Phi Vũ đi rồi đi qua.

Mạnh Phi Vũ nhìn chằm chằm Tử Uyên một lúc, sau đó lại dùng tay sờ đầu Tử Uyên...... Hắn tựa hồ không có vấn đề gì , bộ dạng cũng không giống như là bị bệnh, như vậy, hắn là làm sao vậy?

Mạnh Phi Vũ mặt không chút thay đổi suy đoán vấn đề của Tử Uyên

"Phi Vũ......" Tử Uyên mang theo một ít đắn đo.

Mạnh Phi Vũ nhìn về phía hắn, bởi vì không biết thân thể hắn rốt cuộc có cái vấn đề gì, cho nên, mặt hơi hơi nhăn, điều này làm cho Tử Uyên nghĩ là Mạnh Phi Vũ là đang giận hắn.

"Phi Vũ, ta không phải cố ý bị bệnh, ta cũng không biết là mình bị làm sao, nhưng mà, không có vấn đề gì, không có cái gì phiền toái, nàng không cần tức giận được không?" Thanh âm Tử Uyên có chút kinh hoảng cùng ủy khuất, hắn thật sự không phải cố ý làm cho chính mình bị bệnh, mặt khác cái này tựa hồ cũng không phải bị bệnh!

Nghĩ đến đây, Tử Uyên đột nhiên nghĩ tới một ý nghĩ đáng sợ, hắn kinh ngốc nhìn Mạnh Phi Vũ!

"Làm sao vậy?" Nhìn đến sắc mặt chưa từng có của Tử Uyên, Mạnh Phi Vũ mặt nhăn càng nhiều hơn một chút, Tử Uyên đây là làm sao vậy?

"Phi...... Phi Vũ, nếu, ta nói là nếu, nếu chúng ta có con thì nàng nghĩ sao?" Tử Uyên thực gian nan mới đem câu hỏi này nói xong, hắn có chút sợ hãi lại có chút chờ mong nhìn Mạnh Phi Vũ.

Mà Mạnh Phi Vũ lại bị vấn đề này này của hắn hỏi có chút phản ứng không kịp, bọn họ vừa mới nãy không phải đang nói đến bệnh của hắn sao, như thế nào hiện tại liền nhắc tới vấn đề có con.

"Ta tạm thời không muốn có con." Mạnh Phi Vũ cau mày nói.

Nàng tuy rằng đã 29 tuổi, vừa vặn là thời kỳ sinh con đẻ cái, nhưng là nàng cũng không có tính muốn một đứa con, nàng nghĩ rằng vài năm nữa sẽ có mới tốt , cho nên, nàng vẫn thường xuyên dùng thuốc tránh thai.

"Không...... muốn!" Tử Uyên nghe xong đáp án của Mạnh Phi Vũ, mặt nháy mắt liền biến trắng bệch, cả đầu đều là thanh âm lạnh như bang và hai chữ KHÔNG MUỐN của Mạnh Phi Vũ......

Nàng không muốn, nàng không muốn có, kia hắn nên làm cái gì bây giờ? Tay hắn nhẹ nhàng đặt ở dưới bụng của hắn.

Có lẽ, ở trong này, đã muốn có một sinh mệnh bé nhỏ đang lớn dần...... 

Tuy rằng đây chỉ là phán đoán của hắn, nhưng là hắn đã xem nhẹ một vấn đề, hắn sẽ không phải không đi lựa chọn đối mặt.

Hắn không phải người của thế giới này, thân thể khác biệt so với người của thế giới này, nhất là, nam nhân nơi này không thể mang thai, mà hắn lại có thể!

Ở chỗ của hắn, việc mang thai sinh con đều là nam nhân làm, nam nhân cũng không cần làm một chuyện gì, chỉ cần cùng nữ nhân sinh hoạt vợ chồng còn có khả năng mang thai, nhưng là, không có sự cho phép của thê chủ, nam tử cũng là không thể mang thai, cho nên, bọn họ sau khi trải qua chuyện phòng the sẽ uống một chén thuốc tránh thai, chính là, ở nơi này, hắn lại xem nhẹ điều đó....

Như vậy, phản ứng dị thường của hắn hiện tại rất có khả năng là đã mang thai...... Mà Phi Vũ lại nói nàng không nghĩ muốn đứa nhỏ...... Không muốn?...... Như vậy, hắn nên làm cái gì bây giờ, đứa nhỏ trong bụng của hắn lại nên làm cái gì bây giờ?

"Anh rốt cuộc làm sao vậy?" Ngữ điệu lạnh như băng ẩn chứa sự tức giận, Mạnh Phi Vũ vốn là bởi vì Tử Uyên giấu diếm mà có chút tức giận, hiện tại lại đối Tử Uyên khác thường có chút bất mãn, trực giác Mạnh Phi Vũ nói cho nàng, có một việc gì đó nàng không biết đã xảy ra.

"Ta...... Ta......" Tử Uyên nhìn mặt càng nhăn càng sâu của Mạnh Phi Vũ, thật sự không biết nên nói cái gì cho tốt, hắn muốn nói cho Phi Vũ, có lẽ hắn đã mang thai...... Mà hắn nói rồi, Phi Vũ là có lẽ sẽ muốn xóa sạch đứa nhỏ này đi...... Hoặc là, Phi Vũ rõ ràng sẽ không muốn hắn nữa, bởi vì hắn thế nhưng phạm vào sai lầm như vậy!

Một mình mang thai! Đây là biểu hiện của một loại làm trái ý thê chủ, là sẽ bị trừng phạt. 

"Nói!" Thật sự chịu không nổi Tử Uyên ấp a ấp úng, Mạnh Phi Vũ càng thêm lạnh như băng.

Tử Uyên thân thể chấn động, có chút đau thương nhìn Mạnh Phi Vũ, sau một lát, thản nhiên nở nụ cười......

Hắn có cái gì không thể nói, của hắn hết thảy đều là Mạnh Phi Vũ, nếu nàng thật sự không cần hắn, nhưng lại nguyện ý để hắn đem đứa nhỏ sinh ra, như vậy hắn sẽ tìm một chỗ, hảo hảo đem đứa nhỏ nuôi lớn, mấy ngày trước đây Nhạc lão sư cũng nói qua, lấy trình độ của hắn chắc là đi diễn tấu sẽ là không có vấn đề gì, hắn có thể nuôi chính mình cùng cục cưng của mình.

Nhưng là, nếu Mạnh Phi Vũ không muốn hắn sinh đứa nhỏ, kia hắn cũng sẽ nghe lời đem đứa nhỏ này xoá sạch, tuy rằng hắn cũng sẽ đau lòng, nhưng là Phi Vũ ở trong lòng hắn vĩnh viễn đều là không thể thay thế, hắn đã nói qua hắn sẽ vĩnh viễn nghe lời Mạnh Phi Vũ.....

"Phi Vũ, ta cũng không xác định, nhưng là có lẽ là ta mang thai." Thản nhiên, Tử Uyên ngữ khí thản nhiên, biểu tình tuy rằng cũng có chút khẩn trương cùng bất an, nhưng là so sánh với lúc nãy, Tử Uyên đã muốn bình tĩnh rất nhiều.

Hắn nói xong liền đứng ở nơi đó, cũng không nhìn Mạnh Phi Vũ, như là một tội nhân chờ phán xét.

Mà Mạnh Phi Vũ thật lâu không nói nên lời! Chính là dùng ánh mắt kinh ngạc không thể tin nổi nhìn Tử Uyên!

Hắn vừa mới nói gì đó? Hắn nói hắn có lẽ mang thai ? Mang thai...... Mang thai...... Này, làm sao có thể!

Mạnh Phi Vũ luôn luôn là bình tĩnh, cho dù là lúc lấy mạng người khác, nàng đều là bình tĩnh đến dọa người, nhưng là, lúc này đây, Mạnh Phi Vũ là thật đã bị dọa! 

Nàng tuy rằng biết Tử Uyên không phải người của thế giới này, mà Tử Uyên đến từ nơi rất khác so với nơi này, nhưng là nàng còn không thể tưởng tượng được, Tử Uyên sẽ mang thai, hơn nữa, càng không nghĩ đến là, Tử Uyên lại mang thai đứa nhỏ của nàng!

"......"

Chương 40: Nam nhân của ta mang thai

"Tử Uyên, anh mang thai ?" Mạnh Phi Vũ biểu tình lạnh như băng tựa nhưng lại có vết rách, tựa hồ có thể nghe được thanh âm gì đó vỡ tan.

"Ta không xác định, nhưng là ta biết ta không có bị bệnh, hơn nữa dấu hiệu của ta cũng rất giống khi mang thai."

"...... Đợi chút!" Mạnh Phi Vũ nói xong bấm một dãy số gọi một cuộc điện thoại..

......

"Phi Vũ à? Bạn có chuyện gì tìm ta sao?" Dường như người nào nhận được điện thoại của Mạnh Phi Vũ đều biết Mạnh Phi Vũ là có việc mới tìm các nàng.

"Bác sĩ, ta cần bác sĩ khoa sản." Không có vô nghĩa, Mạnh Phi Vũ trực tiếp đi vào chủ đề.

"Bạn mang thai ?" Thanh âm trong điện thoại mang theo thản nhiên kinh ngạc, nhưng vẫn là có vẻ có chút bình tĩnh.

"Không phải!" Mạnh Phi Vũ nhìn nhìn Tử Uyên, sau đó nói.

"Bạn của bạn mang thai ?" Xử nữ Mặc Sĩ Tĩnh có một đặc điểm rất lớn là phải là người trong sạch, nhưng đồng thời nàng còn có một đặc điểm rất lớn khác, đó là dong dài, nàng vốn là người rất bình tĩnh, trên thực tế nàng đối với việc nhỏ cũng rất dong dài, thật sự làm cho người ta chịu không nổi.

"Cũng không hẳn như vậy" Mạnh Phi Vũ lại nhìn nhìn Tử Uyên, sau đó nói.

Mạnh Phi Vũ nghĩ rằng, nàng cùng Tử Uyên hẳn là không phải quan hệ bạn bè đi.

"Không phải bạn bạn? Vậy đó là ai? Có thể làm Mạnh Phi Vũ gọi điện thoại tìm người hẳn là không phải người bình thường a." Mặc Sĩ Tĩnh là bác sĩ, đối rất nhiều chuyện đều có giải thích độc đáo, nhưng là đối với hành vi như vậy của Mạnh Phi Vũ, nàng nghĩ không chỉ có là nàng sẽ nghĩ như vậy, chỉ cần là người quen biết Mạnh Phi Vũ liền đều đã nghĩ như vậy.

"...... Hẳn là nam nhân của ta." Mạnh Phi Vũ lại nhìn về phía Tử Uyên, sau đó hồi đáp.

"......" Mặc Sĩ Tĩnh không nói gì, bởi vì nàng hoài nghi chính mình nghe lầm, bằng không chính là hiểu lầm.

Mặc Sĩ Tĩnh là con gái độc nhất của gia tộc Mặc Sĩ, mà gia tộc Mặc Sĩ còn lại là đứng đầu về y học, có được rất nhiều bệnh viện trên thế giới, nhưng là, Mặc Sĩ Tĩnh có thể cam đoan, lấy kỹ thuật hiện tại nói, nam nhân là không thể mang thai, tuy rằng, tương lai có thể có khả năng này, nhưng là hiện tại là thật không có khả năng !

"......" Mặc Sĩ Tĩnh không nói lời nào, Mạnh Phi Vũ cũng không có nói chuyện, hai người cầm điện thoại đều biết giây trầm mặc.

"Phi Vũ, bạn nói lại một lần nữa cho ta, là ai mang thai ?" Biết cùng Mạnh Phi Vũ giằng co nữa, cuối cùng thỏa hiệp vẫn sẽ là chính mình, cho nên, Mặc Sĩ Tĩnh trước mở miệng lại hỏi một lần.

"Ta nói là, nam nhân của ta mang thai." Lần này Mạnh Phi Vũ không có nhìn về phía Tử Uyên, mà là thật sâu hít một hơi, gằn từng tiếng đối với điện thoại nói.

"Nam nhân của bạn mang thai? Nam nhân của bạn mang thai? Bạn chờ một chút...... Phi Vũ, không thể không nói cho bạn, hôm nay không phải ngày 1/4, cho nên, mời bạn không cần đùa giỡn với ta như vậy nha." Nhìn một chút ngày trên lịch, Mặc Sĩ Tĩnh thực còn thật sự đối với điện thoại nói.

"...... Chuẩn bị một chút, ta bây giờ sẽ mang người qua." Mạnh Phi Vũ không có tiếp tục giải thích, mà là nói một câu công đạo xong liền trực tiếp cúp điện thoại!

Đây mới là tính cách của Mạnh Phi Vũ.

Mà Mặc Sĩ Tĩnh bị gác điện thoại có một lát trầm mặc, sau đó liên tục gọi hơn chục cú điện thoại...... Vô luận như thế nào, trước tiên cứ đem người tới đã......

......

"Theo ta đi." Mạnh Phi Vũ đối với Tử Uyên nói một câu, sau đó hai người đi ra cửa, một đường chạy như bay, tới bệnh viện của Mặc Sĩ Tĩnh.

......

"Chuẩn bị tốt chưa?" Mạnh Phi Vũ nhìn Mặc Sĩ Tĩnh hỏi, mà Mặc Sĩ Tĩnh còn lại là gắt gao nhìn chằm chằm Tử Uyên.

"Bạn thật sự định cho hắn làm kiểm tra sao? Phi Vũ, bạn hẳn là biết, nam nhân là không thể mang thai, bạn là không phải bị mắc chứng ảo tưởng đi chứ, ta là bác sĩ, bạn muốn hay không để cho ta xem." Thu hồi ánh mắt, Mặc Sĩ Tĩnh có chút lo lắng nhìn Mạnh Phi Vũ.

"Cho hắn kiểm tra!" Mạnh Phi Vũ thanh âm bắt đầu rớt xuống mấy độ!

"......" Mặc Sĩ Tĩnh lần này không có nhiều lời, mang theo Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên đến một phòng kiểm tra. 

......

"Ta không cần!" Tử Uyên thanh âm kiên trì cự tuyệt.

"Vì sao?" Mạnh Phi Vũ thanh âm lạnh như băng hỏi.

"...... Ta không cần nữ nhân nhìn ta." Mang theo ngượng ngùng quật cường trả lời.

Mạnh Phi Vũ liền hiểu rõ, Mặc Sĩ Tĩnh ngạc nhiên!

"Đổi bác sĩ." Mạnh Phi Vũ nói với Mặc Sĩ Tĩnh.

''......''

20 phút sau, một nam bác sĩ đến đây, hoàn hảo hiện tại có rất nhiều nam nhân lựa chọn khoa phụ sản.

Một loạt kiểm tra qua đi......

"Kỳ tích a, thật là kỳ tích a......" Nam bác sĩ không thể tin thốt ra thanh âm kinh ngạc.

"Thật sự mang thai sao?" Mặc Sĩ Tĩnh cũng là biểu tình không thể tin được.

"Thật sự, lấy trạng thái mang thai của nữ giới đối chiếu, vị tiên sinh này đã muốn mang thai một tháng, hơn nữa, các phương diện đều thực bình thường, điều này sao có thể đâu, viện trưởng, này quả thực chính là kỳ tích a......" Nam bác sĩ càng nói càng kích động.

"Ta đã biết, ngươi có thể đi ra ngoài, nhưng là phải nhớ kỹ, chuyện này không cho phép ngươi nói với ai, bằng không...... Ngươi mắc tội thì sẽ biết hậu quả xử phạt của tập đoàn Mặc Sĩ." Mặc Sĩ Tĩnh thanh âm thản nhiên, nhưng là uy hiếp ý cũng rất rõ ràng, cái nam bác sĩ kia bỗng nhiên cảm giác một trận gió lạnh thổi tới, vừa mới kích động đều bị đông lại.

"Được được được, ta biết, ta sẽ không nói ra."

......

Theo sau, Mặc Sĩ Tĩnh mang theo Mạnh Phi Vũ lại tới văn phòng của nàng.

"Phi Vũ, bạn định làm gì?" Mặc Sĩ Tĩnh rất là tò mò, Phi Vũ rốt cuộc sẽ làm thế nào, nàng tuy rằng biết Tử Uyên khác biệt, nhưng là khác biệt như vậy không biết Mạnh Phi Vũ suy nghĩ như thế nào.

Mạnh Phi Vũ nhìn về phía Tử Uyên, mà Tử Uyên cũng là vẻ mặt khẩn trương nhìn Mạnh Phi Vũ, như là phạm nhân đang chờ tuyên án.

"Về nhà." Không có trả lời câu hỏi của Mặc Sĩ Tĩnh, Mạnh Phi Vũ kéo qua Tử Uyên, nói hai chữ bước đi ra ngoài.

Lưu lại Mặc Sĩ Tĩnh với mặt cười quỷ dị.

Mặc Sĩ Tĩnh hiểu biết bạn tốt nên có thể cam đoan nói, Mạnh Phi Vũ đối Tử Uyên là thực khác biệt, đứa nhỏ kia...... Nàng thật chờ mong một tiểu sinh mệnh được sinh ra......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro