H - vừa thoát lại tiếp tục bị thịt trên xe bus

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngọc Quý mệt mỏi bám vào chiếc trụ gần cửa lên xuống của xe bus, mặt mũi của em vẫn đỏ bừng và những dòng nước mắt trong suốt vẫn còn lăn dài trên gò má, đã lấm tấm những vết bầm tím từ trận đòn vừa nãy của tên nhân viên cửa hàng. Nghỉ ngơi một lúc, tâm trạng khủng hoảng của Ngọc Quý đã dần bình tĩnh hơn, hơi thở nặng nề vì sợ hãi cũng bắt đầu đều đặn. Em đưa tay vào túi, lấy điện thoại gọi cho Dì giúp việc ở nhà nói rằng mình sẽ về rất trễ, nhờ bà ấy chăm sóc Thế An đến khi nào mình trở lại.

Nói xong, Ngọc Quý nhét vật về chỗ cũ, hai bả vai gầy ốm dựa hẳn vào cây sắt, bàn tay nhỏ bé xanh xao đưa lên mặt, run rẩy lau đi những dòng nước mắt đang rơi mất kiểm soát vì tủi nhục và đau đớn. Bởi lẽ những dấu vết bạo hành mà tên nhân viên để lại trên da thịt em đang bắt đầu giày vò tấy lên đau nhức sau một lúc Ngọc Quý lãng quên. Tuy nhiên, nghiêm trọng nhất vẫn là nơi phía dưới vì nó đã bị giày vò đến rát tươm, rướm máu, chỉ cần động dậy một chút đã thống khổ đến mức em chẳng nhịn được mà cắn môi ngăn tiếng kêu đau xót. Càng nghĩ, Ngọc Quý lại càng tuyệt vọng hơn, em dần co người lại như muốn giấu giếm mình, hai chân khép chặt vào nhau vì lo lắng thứ dịch ghê tởm kia sẽ rơi khỏi hậu huyệt sưng tấy.

Chiếc xe bus chạy chậm rãi trên con đường vắng vẻ. Gương mặt tên tài xế vô cùng kỳ lạ, khi ánh mắt của gã từ lúc Ngọc Quý lên xe chưa từng rời khỏi em. Đó hoàn toàn không phải là kiểu quan tâm khách hàng, mà là kiểu quan sát con mồi của những con thú ăn thịt ở môi trường hoang dã. Đến lúc gã thấy em co ro bên cây cột, đôi mắt tròn trên gương mặt xinh đẹp mang những vết bầm tím kỳ lạ đang liên tục rơi lệ vì một việc gì đó. Hai bắp đùi trắng nõn nà dù cố khép kín nhưng vẫn không ngăn được chất dịch bên trong trào ra rơi từng chút xuống sàn, tạo ra một khung cảnh dâm mị kỳ lạ. Và khi hình ảnh đó lọt vào mắt, nó như thúc đẩy tất cả mọi dục vọng nguyên thủy khiến cảm giác ham muốn được chiếm hữu của gã bùng nổ dữ dội. Tên tài xế nhân lúc em đang không chú ý mà rẽ vào một quãng đường tối tăm, sau đó nhấn nút khoá cửa ra vào rồi tắt máy xe.

"Anh..." Ngọc Quý nghe tiếng động cơ dừng lại, em ngơ ngác nhìn ra khung cửa nhưng chỉ thấy bên ngoài tối om không một bóng người. Cảm giác sợ hãi quen thuộc bắt đầu bao trùm khắp cơ thể khiến thiến niên run rẩy quay sang nhìn về phía trước mặt.

"Bé cưng, để anh thương một chút nhé." Light Bâng đưa tay chạm vào bả vai em, gương mặt của gã đã đỏ bừng và vặn vẹo đến mức kỳ lạ, khoé môi mỏng nhếch lên một nụ cười đầy biến thái.

"Không, đừng...tôi sẽ báo cảnh sát...." Ngọc Quý hốt hoảng đẩy cánh tay to lớn vừa đặt trên vai mình, biểu cảm bi thương khi nãy đã biến mất hoàn toàn, bởi lẽ hiện tại em chỉ cảm thấy run sợ tột cùng. Nỗi khiếp đảm ấy in hằn vào tận xương tủy làm hai chân em như bị chuột rút và không đứng vững nữa. Cơ thể mất đi điểm trụ, Ngọc Quý ngả xuống sàn tạo ra một tiếng vang dội. Tuy vậy, em vẫn không từ bỏ, bé nhỏ ôm chặt lấy chiếc áo mà Doãn Kỳ đưa ban nãy vào trong ngực, cố gắng dùng hai tay đập cửa xe bus mong nó sẽ vì tác động mà mở ra.

"Vô ích thôi, tôi đã khoá cửa rồi rồi cục cưng. Nào, ngoan để chồng yêu thương em nhé, phía dưới của anh đã cương lên rồi này." Light Bâng cười khẩy vì hành động ngây thơ của con người trước mặt, gã đàn ông tiến nhanh lên lôi em đến giữa xe mặc cho thiếu niên nhỏ liên tục vùng vẫy. Quá bực bội vì thái độ lì lợm của Ngọc Quý, gã mạnh tay tát thẳng vào gò má em bằng những lực khủng khiếp. Bởi vì gã là người lao động chân tay, thường xuyên làm việc nặng nên cú đánh này cũng mang sức mạnh gấp ba bốn lần bình thường. Ngọc Quý bị ăn hai cái tát đã chảy cả máu miệng lẫn máu mũi, em đau đớn đến mức không phát ra nổi một tiếng kêu nào nữa. Cơ thể ốm đến mức lòi cả xương sườn nằm vật ra sàn mà thở từng hơi yếu ớt hệt như người sắp lìa đời.

"Cưng ngon quá." Light Bâng thấy em đã không còn chống cự nổi nữa, gã cười phấn khích kéo chiếc áo em đang trân trọng giấu kín trong ngực ném sang chỗ khác, cả cái quần ngắn cũng bị xé đôi ra vắt nơi cổ chân bé xíu. Ánh mắt suồng sả của gã sau khi đem đồ trên người em cởi sạch, đã không nhịn nổi mà quan sát từ trên xuống dưới. Càng ngắm nghía thằng nhóc trong quần lót lại càng phồng lớn hơn vì ham muốn. Bởi lẽ trước giờ gã đều chỉ được chơi gái điếm rẻ tiền và già khọm, chứ chưa từng được đụng chạm vào thân thể nõn nà, trẻ trung như thế này.

Bàn tay đen đúa chai sạn dần tiến đến gần mà sờ soạng ngực, vai bụng em để tận hưởng cảm giác mới mẻ. Tuy nhiên những dấu vết đỏ tươi và xanh tím mà Ngọc Quý đang mang lại làm gã hơi bực tức, gã thoáng nghĩ nếu mình gặp được em đầu tiên chắc sẽ thích hơn, khi đó là một làn da trắng nõn và chưa có chút dấu vết tình dục nào. Nhưng sau đó Light Bâng lại mỉm cười hài lòng, vì hiện tại gã cũng chơi miễn phí mà, không cần trả tiền nên dù em đã bị chơi trước thì gã cũng không bị thiệt bao nhiêu.

"Cầu xin anh, tôi không thể chịu được nữa...đau lắm, hức đừng mà, đừng mà...cầu xin anh." Ngọc Quý nức nở bằng âm thanh tuyệt vọng tột cùng, hơi thở của em yếu ớt đến mức báo động và tưởng chừng sau câu cầu xin này em sẽ ngất đi vì sợ hãi. Gương mặt xinh đẹp co rúm đi, nước mắt nóng hổi liên tục tuôn trào giữa hai hốc mắt đã sưng đỏ. Cơ thể bé nhỏ liên tục cự quậy nhưng rồi cũng mệt mỏi bỏ cuộc, khi bị sức mạnh khủng khiếp của người đàn ông chiếm đóng giữa sàn của chiếc xe bus lẻ loi mà hôn hít cắn xé từng tất thịt non mềm.

"Mau tiết sữa cho anh bú đi cưng, hình như thằng trước cũng đã thử sữa của cưng rồi đúng không?" Light Bâng đưa miệng đến gần ngực của em mà hôn lên, đôi môi nóng hổi của gã chu du xung quanh mảnh da thịt vẫn còn đỏ tươi và lấm tấm dấu răng của người đàn ông trước đó. Càng nhìn những ấn ký này, gã lại cảm thấy cơn ghen ghét trong người mình dâng cao gấp bội. Thế là người tài xế quyết định dùng lực mạnh hơn, hôn mút đè lên những vệt đỏ cũ nhằm xoá bỏ hoàn toàn sự hiện diện mà gã không yêu thích. Giày vò xung quanh đến khi nước bọt và ấn ký của Light Bâng đã hoàn toàn che lấp những vệt đỏ cũ, gã mới chịu thè lưỡi liếm láp nụ hồng sưng tấy trước mặt.

"Đừng hức....đau quá, đừng cắn mà. Tôi không còn sữa nữa đâu....làm ơn." Ngọc Quý khóc nấc lên, hai núm vú bị giày vò chưa hề thuyên giảm cảm giác đau đớn, lại lần nữa bị chạm vào khiến em thống khổ đến mức không nhịn nổi mà hét lên. Hai cánh tay trắng muốt gầy xo cố gắng đẩy cái đầu to lớn đang áp chặt trên ngực mình ra, tuy nhiên nó hoàn toàn vô ích khi hành động này chỉ khiến gã điên tiết và quyết định giày vò em mà thôi.

"Yên lặng và tiết sữa cho tao uống mau lên thằng điếm, đừng để tao nóng lên không thì người thiệt chỉ là mày thôi." Light Bâng lớn tiếng quát, sau đó dùng tay bóp mạnh phần vú gầy đáng thương. Miệng gã áp sát vào nụ hoa sưng đến biến dạng, vừa cắn vừa hút cực kỳ tàn nhẫn với mục đích làm em ngoan ngoãn tiết sữa cho gã uống. Và sau vài lần tác động lên bầu vú đáng thương, nó cũng dần không chịu được hành hạ mà cưỡng chế tiết sữa.

Từng dòng nước thơm ngọt bắt đầu phun khỏi núm vú bị cắn xé đến mức rướm máu, chảy vào trong vòm họng tên đàn ông khiến gã thích thú vô cùng. Vì lần đầu được thưởng thức hương vị tuyệt dịu này nên Light Bâng vô cùng tham lam, cứ muốn được nếm thêm, gã liên tục nắn bóp hai núm vú để mong sữa sẽ được tiết thêm ra nhiều nữa để mình uống thoả thích. Hành động này cứ lập đi lập lại đến khi hai bầu vú đáng thương xẹp hoàn toàn và núm vú bị cắn đến chảy máu không ngừng được, gã mới chịu dừng lại.

"Đừng....xin anh, không thể đâu, đau quá ah làm ơn hức...." Ngọc Quý sợ hãi vùng vẫy khi nhận ra ánh mắt điên cuồng của gã đàn ông đang dần dời khỏi ngực em mà tiến xuống phía dưới. Cơ thể nhỏ cố gắng lùi đi, gương mặt đỏ bừng sưng tấy vì những cú tát ban nãy liên tục nhăn nhúm đi, đôi mắt nai đỏ tươi như máu nhìn gã bằng những tia quỵ lụy cầu mong sự thương cảm.

"Im mồm lại, việc mày nên làm bây giờ là mở rộng chân cho tao chơi." Light Bâng mạnh tay nắm lấy cổ chân của em lôi đến gần thân dưới của gã một cách đầy dứt khoác, hoàn toàn không có chút động lòng nào khi thấy em rơi lệ mà dường như còn hưng phấn hơn. Bàn tay lớn thô ráp bắt đầu sờ soạng da thịt nơi đùi non, sau đó chạm nhẹ vào hậu huyệt ẩm ướt bên dưới. Gã đần thở nặng nề hơn khi lần đầu chạm vào một vật mềm mại và non nớt như vậy. Biết mình chẳng nhịn được thêm, gã nhét hẳn ba ngón tay vào trong em nhằm đẩy nhanh tiến độ cho màn xâm chiếm phía sau.

"Đừng mà, đừng...làm ơn rút ra...đau lắm hức, làm ơn xin anh mà đau lắm..." Ngọc Quý nghiến răng khóc đầy yếu ớt, cơ thể em bắt đầu run rẩy mất kiểm soát vì quá sợ hãi. Khi cảm nhận rõ ràng những ngón tay to lớn và đầy vết chai của người đàn ông đã hoàn toàn đi vào trong em. Nó khuấy đảo, chèn ép vách thịt vẫn còn đang sưng tấy bên trong sau lần bị cưỡng ép xâm phạm vừa nãy, khiến em đau đến mức co người, gần như chẳng thở nổi nữa.

"Anh đâm vào đây, cục cưng." Light Bâng vừa liếm láp vành tai mềm mại của Ngọc Quý vừa thì thầm sau khi gã đàn ông luồn ba ngón tay trong nơi bé nhỏ, liên tục xâm chiếm mọi tất thịt mềm mại bên trong và kéo hết tinh dịch ra khỏi lỗ nhỏ như thể cố xoá bỏ những dấu vết của tên đã chơi đùa với em trước đó.

"Đừng, làm ơn." Ngọc Quý nức nở, gương mặt nhỏ bé thấm đẫm nước mắt trở nên trắng bệch và đầy vẻ hốt hoảng tột cùng khi nhận ra quy đầu to lớn thuộc về người đàn ông đang từng chút một chen vào lỗ nhỏ đầy gấp gáp. Cơn đau xé rách lại lần nữa tràn vào mọi giác quan đang cực kỳ hoảng loạn của Ngọc Quý khiến cả người em run rẩy mất kiểm soát, hai cánh tay gầy xo cố gắng chống trước ngực gã ngăn tên tài xế đến gần hơn.

Light Bâng thấy hành động phản kháng yếu ớt đến từ Ngọc Quý, khoé môi nhạt màu lại không nhịn được mà nhếch lên một nụ cười âm trầm. Gương mặt gã đàn ông trong bóng tối khi nãy còn tỏ vẻ điên tiết, nhưng hiện tại đã thay đổi, gã dường như cảm thấy khi Ngọc Quý phản đối, gã lại càng chứng tỏ được mình là người mạnh mẽ. Có thể chơi đùa một thiếu niên nhỏ bé mà em chẳng thể nào trốn thoát được, khác hẳn với dáng vẻ cung phụng khi đi làm công cho người khác. Càng nghĩ, gã lại càng phấn khích hơn gấp trăm lần, tên đàn ông há miệng cười lớn rồi dùng tay kéo mạnh bắp đùi nõn nà, bất thình lình nhấp toàn bộ dương vật vào bên trong thông qua cú đẩy hông bạo lực.

"Ah....ahhhhhh..." Ngọc Quý vì cơn đau khủng khiếp bất ngờ ập vào giác quan mà khóc lớn, khoé môi bị em cắn đến mức bật cả máu tươi, dòng huyết đỏ chảy dọc theo xương hàm rồi đọng nơi cổ áo. Cơ thể yếu ớt ban đầu còn cự quậy, vùng vẫy được một chút bây giờ đã hoàn bất lực do cảm giác xé rách đau đến tận xương tủy hành hạ, khi lỗ nhỏ bị nong đến cực điểm để có thể nuốt gọn cây hàng to lớn của người đàn ông thô kệch phía sau.

Light Bâng phấn khích thở hồng hộc bởi sự ấm áp và mềm mại tuyệt dịu mà rất lâu rồi tên tài xế mới được nếm lại. Tuy nhiên lần này gã lại cảm thấy sung sướng hơn so với những lần đi chơi gái trước, bởi lẽ dương vật của gã đang nằm gọn bên trong một hang động non nớt và được ôm ấp cực kỳ chặt chẽ. Ánh nhìn đỏ thẫm đầy dục vọng của gã dần dời đến gương mặt xinh đẹp và toàn bộ thân thể trắng nõn của em bé dưới thân. Đầu tiên là lồng ngực trần trụi in hằn vô vàn dấu răng và dấu hôn đỏ thẫm của gã, núm vú hồng hào hiện tại vẫn chưa có dấu hiệu tốt hơn, khi nó vẫn còn lưu lại vài vệt máu tươi trên đỉnh núm. Nụ cười của gã đàn ông lại càng sâu hơn, gã đưa những ngón tay đến gần, sau đó nắn nhẹ núm vú khi thấy em nấc lên và run rẩy thì Light Bâng mới cúi đầu đến gần nhắm đến đôi môi xinh đẹp.

"Lỗ của em chặt quá, thằng nhóc của anh thích lắm." Bàn tay thô ráp bóp lấy gò má mềm mại, từng chút men theo sườn mặt mà vuốt ve đôi môi đỏ tươi. Màu sắc diễm lệ của nó kết hợp cùng vẻ rũ rượi tuyệt vọng từ biểu cảm của Ngọc Quý càng thoi thúc gã mau mau tấn công. Thế là tên tài xế cúi đầu, mạnh mẽ ngoạm lấy hai cánh hoa xinh đẹp mà bắt đầu giày vò, chiếc lưỡi ghê tởm của gã dần chui vào trong miệng em mà khuấy đảo. Đem không khí yếu ớt còn sót lại của em tước đoạt đi, sau đó còn hung hăng tát vào má bắt em nuốt toàn bộ nước bọt mà gã truyền qua.

Ngọc Quý bị đè chặt xuống sàn mà liên tục chiếm đoạt tàn bạo, hai bàn tay gã xiết mạnh lấy bắp đùi của em làm điểm tựa rồi liên tục kéo dương vật ra khỏi hậu huyệt, sau đó nhấp nó vào trong toàn bộ bằng một lực khủng khiếp. Ngọc Quý ngả đầu sang một bên, cơ thể liên tục cự quậy lên xuống theo nhịp của riêng gã đàn ông khốn nạn, nước mắt nóng hổi rơi bên má em rồi chảy dọc xuống hai bên tai trong nỗi bất lực tột cùng. Cơn đau khiếp đảm đã hoàn toàn chế ngự em khiến cậu trai chẳng thể nào vùng vẫy thêm một chút nào nữa, bởi lẽ càng vùng vẫy em lại càng đau đớn hơn.

Light Bâng liếm mút gương mặt em một lúc rồi dần có những mong muốn mới mẻ khác. Gã ôm em cao lên, rút dương vật đang làm loạn bên trong ra, sau đó kéo Ngọc Quý ngồi trên đùi mình. Tư thế này làm gương mặt gã đàn ông áp sát vào phần ngực nõn nà, nơi mà gã cũng yêu thích chẳng kém gì lỗ nhỏ ấm áp phía dưới. Light Bâng nâng mặt em lên muốn nhìn biểu cảm của Ngọc Quý nhưng bị em từ chối bằng hành động hất mặt sau một bên, thế là cơn giận từ đâu lại tiếp tục kéo đến. Tên tài xế bóp lấy eo Ngọc Quý rồi nâng mông em cao lên, luân phiên nhấp dương vật thô lớn vào trong một cách đầy bạo lực. Cảm giác dương vật được ôm ấp chặt khít đến tê dại khiến Light Bâng không nhịn được mà thở dốc từng hơi nặng nhọc. Đôi mắt gã bắt đầu đỏ lên, kéo theo những hành động đâm thúc tàn bạo hơn gấp đôi khi nãy, để nhằm chiếm đoạt thêm cảm giác tuyệt dịu và cũng là để giày vò em khiến Ngọc Quý không dám chống đối gã nữa vì đau đớn.

Reng reng.

"Alo, có chuyện gì vậy mẹ?" Tiếng chuông điện thoại vang lên trong không gian tối mịt khiến gã đàn ông hung tợn giật mình. Gã đưa tay tóm lấy xem là ai nhưng vẫn không hề ngừng lại hành động thúc đẩy bên dưới.

"Ba mày bị ngã cầu thang đang cấp cứu, mày về nhanh lên."

"Con biết rồi." Light Bâng hoảng hốt khi nghe tin dữ từ điện thoại, động tác nhấp nhả dương vật điên cuồng vào hậu huyệt đáng thương cũng dần dừng lại, mà thay bằng từng nhịp đưa đẩy thật chậm rãi. Một phút sau, gã vội vàng xuất ra bên trong em rồi chỉnh gọn quần áo, lao đến ghế lái bắt đầu khởi động xe. Khi Ngọc Quý phát giác được sự nặng nề từ cân nặng và mùi mồ hôi kinh khủng từ từ rời khỏi mình, cũng là lúc em lấy lại chút cảm giác rằng mình còn sống. Bé con run rẩy lùi vào góc một cái ghế rồi vừa quan sát bóng lưng gã bằng ánh mắt cảnh giác, vừa mặc quần áo vào.

-

Viết truyện mà lòng đau như cắt, nưng' trong nước mắt vì thương em Quý, nhớ Vote và Cmt nhé, kh Ceft bùn lắm đóa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro