Khi âm nhạc chạm đến trái tim💜

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chàng reactor Barcenilla là một người rất yêu âm nhạc, có khả năng cảm thụ và kinh nghiệm ở  vấn đề chuyên môn. Anh đặc biệt yêu thích âm nhạc của Bangtan, thích hoà mình vào trong giai điệu mà người nhạc sĩ mang đến. Nhưng có lẽ anh cũng không ngờ được, sẽ có một ngày, mình lại rơi nước mắt khi nghe một bản nhạc ngoại quốc mà ngay cả một chữ bẻ đôi cũng không hiểu. Đó là một lần nọ, sau khi reaction "First Love" cùng một người bạn thân, Barcenilla đã không kìm lại được mà bật khóc tu tu, khiến người bạn kia không khỏi ngỡ ngàng. Cậu bạn khẽ chọc ghẹo rồi lại an ủi, nhưng anh vẫn không khỏi xúc động, đôi mắt đỏ ửng, rồi vùi mặt sâu vào đôi bàn tay to lớn, sụt sịt. Người bạn ấy đã rất bất ngờ, chỉ biết im lặng nhìn anh, khẽ nói rằng Barcenilla trở nên như vậy có lẽ vì anh đồng cảm với nỗi cô đơn của Suga trong bài hát, vì chính anh ấy cũng đã từng có một khoảng thời gian như thế. Barcenilla cũng nói rằng, anh có thể cảm nhận được nỗi cô đau của Suga, khi Suga cảm thấy cô đơn nhất, cậu đã chạm vào chiếc piano vương vấn kí ức xưa. Đúng, đó là khi dường như mọi người đều cô lập với cậu ấy, và chỉ còn chiếc piano ở bên cạnh. Và Suga truyền tải cảm xúc của bản thân vào âm nhạc, đã thực sự đánh động đến trái tim của Barcenilla.
Có lẽ mọi người đều có những suy nghĩ, cảm nhận khác nhau về thông điệp mà Bangtan muốn truyền tải trong bài hát. Đối với "First Love", có lẽ ca khúc có thể chỉ đến mối quan hệ của Suga trong quá khứ, cũng có thể chỉ đơn thuần là sự yêu mến và trân trọng mà anh dành cho cây đàn piano gắn liền với những kí ức tuổi thơ. Đối với mỗi người, với mỗi một mảnh đời, mỗi một hoàn cảnh khác nhau của bản thân mà khi nghe "First Love" sẽ có một liên tưởng khác nhau.
Nhưng với tôi, thì tôi giống như Barcenilla, lại cảm nhận "First Love" như đang bao trùm lên một nỗi đau thương, nỗi đau của sự cô đơn, trống vắng. Trong giống như là một Suga trong "First Love" là một chàng trai cô độc, khi xung quanh tất cả mọi người đều đã rời bỏ anh, thì anh quay về và vô tình gặp lại chiếc đàn xưa kia vốn đã bị chìm sâu trong kí ức, đã bị lãng quên. Nhưng tưởng cây đàn sẽ trách mắng anh vì sự vô tình ấy, nhưng khi Suga chạm vào những phím đàn nhỏ, anh bỗng nhận ra, nó không hề xa lánh anh. Hơn tất thảy mọi sự bao dung, nó sẵn sàng dang tay chào đón anh trở về mà không hề quên lãng mình. Cứ như thế, một lần nữa anh lại kết bạn với chiếc đàn nâu cũ kĩ. Rồi cứ tưởng chừng như chàng trai ấy sẽ không còn lẻ loi nữa, vì gió đây, anh đã có cây đàn bầu bạn. Nhưng vào chính khoảnh khắc đó, Suga đã trở thành chàng trai cô độc nhất thế gian, chỉ có thể ở bên, kết bạn, trò chuyện với một đồ vật vô tri vô giác.
Trong "First Love" Suga đã khoác lên chiếc piano một linh hồn mà linh hồn ấy đã luôn khích lệ, an ủi anh vượt qua mọi khó khăn. Có chăng, đó lại chính là điều mà anh đã luôn khao khát vào khoảng thời gian đó, khao khát sẽ có một người bạn thực sự, có thể ở bên bỗ về mình như thế. Min YoonGi trong "First Love" cô độc đến đáng thương. Và tất cả những cảm xúc đó, anh dành trọn trong giai điệu của chính mình.

Nhưng khi nào thì âm nhạc chạm đến trái tim một con người?

Đó là khi bạn lắng nghe một bản nhạc, mà đến một chữ bẻ đôi cũng không biết, chỉ là có một cảm xúc cồn cào, quặn thắt ở trong lòng. Là dẫu cho không hiểu những gì chàng rapper rap, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự da diết, chân thành từ trong giọng nói. Chính là, cái gì cũng không hiểu, nhưng bạn lại chợt muốn rơi nước mắt.
Giọng rap nhưng lại truyền cảm hơn cả giọng hát, là những cảm xúc của riêng họ, nhưng trong lòng mình lại mang cảm xúc đến tái tê.
Tất thảy đó chính là... những cảm xúc mà "First Love" đem lại cho người nghe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro