Chap 8 : Một phút rung động .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay cả bọn quyết định sẽ xin thầy cô cho về sớm hơn dự kiến vì chuyện của Bảo Bình , hai thầy cô ko biết gì nhưng cũng làm theo vì tụi nó nài nỉ quá . Trở về kí túc xá , cả bọn mệt mỏi nằm đừ trên ghế sofa . Cự Giải vẫn là người tốt nhất : Để mik nấu đồ ăn cho các cậu nhé !

Song Tử lắc đầu : Ko cần phải phiền thế đâu Giải , gọi đồ ăn nhanh đến là được rồi mà .

Sư Tử cũng đồng tình : Song Tử nói đúng , ko phải phiền thế đâu chúng ta đi đường cũng mệt rồi mà .

Ma Kết nhíu mày nhắc nhở : Suỵt ~~ Bảo Bình đang ngủ .

Cả bọn nhìn sang Bảo Bình , cô nàng đang dựa đầu vào vai Nhân Mã mà ngủ ngon lành . Thiên Yết tỏa khí lạnh : Đợi đi Nhân Mã .

Nhân Mã run cầm cập nhìn những ánh mắt viên đạn xung quanh mik . Cậu cười mếu : Chuyện này tính sau được ko , mình bế Bảo Bình vào phòng trước . Các cậu mệt rồi cũng nên về phòng nghỉ đi .

Bạch Dương định lên tiếng từ chối nhưng Xử Nam đã nhanh miệng hơn : Nhân Mã nói đúng đấy , m.n đi nghỉ đi . Mai còn đi học .

Vì ko muốn bị ca bài ca ko tên nên cả đám đành nghe theo đi về phòng tắm rửa nghỉ ngơi . Nhân Mã bế Bảo Bình về phòng , nhìn Bảo Bình như một con cún nhỏ trên tay mình Nhân Mã bất giác mỉm cười ... một nụ cười thật đẹp . Ngay lúc này Bảo Bình mơ màng nhìn thấy nụ cười ấy , Nhân Mã định rời đi nhưng bị níu lại . Giọng nói pha chút ngái ngủ của Bảo Bình vang lên nhè nhẹ : Đẹp thật ...

Nhân Mã quay lại khó hiểu , ngồi lại bên giường Bảo Bình : Cậu nói gì thế ?

Bảo Bình vẫn có chút gọi là chưa tỉnh ngủ : Cậu bé ấy có nụ cười y hệt cậu ... thật đẹp .

Nhân Mã hơi nhíu mày : Cậu bé ấy ... Là ai ?

Bảo Bình ko trả lời kéo cổ áo Nhân Mã làm cho môi anh chàng và môi Bảo Bình chạm vào nhau . Nhân Mã đỏ mặt , Bảo Bình vẫn ko buông tay , sau một hồi cứ như thế Bảo Bình bỏ tay ra , cười mãn nguyện : Đúng rồi , cậu bé ấy ... chính là cậu .

Nhân Mã bối rối ... vừa rồi rốt cuộc là Bảo Bình đã chủ động hôn anh sao ? Hay là đang nghĩ anh là người con trai khác ? Nhân Mã đứng dậy vừa vui vừa buồn định bước đi nhưng một lần nữa giọng nói êm dịu của Tiểu Bảo lại giữ anh lại : Ở lại cùng tớ thêm một chút được ko ? Đừng bỏ rơi tớ như họ ...

Nhân Mã lại một lần nữa rơi vào tình huống khó xử , anh phân vân một hồi rồi ngồi bên cạnh mép giường , sau khi yên tâm rằng Nhân Mã vẫn còn đó Bảo Bình thiếp đi chìm sâu vào giấc ngủ . Nhân Mã nhìn ngắn cô nàng , lại gần vén tóc mai của cô sang một bên , mỉm cười . Vì canh chừng Bảo Bỉnh ngủ mà do mệt quá nên Nhân Mã ngủ lúc nào ko hay . 1h ( trưa ) Bảo Bình tỉnh đậy , dụi dụi mắt mơ màng . Cô nàng bất ngờ khi nhìn Nhân Mã đang ngủ ở mép giường cạnh cô . Bảo Bình mơ mành nhớ lại chuyện đã xảy ra . Bảo Bình đỏ mặt , tim nhảy bùm bụp , thình thịch muốn hét lên nhưng sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của m.n . Cô nói thầm với mình : Trời ơi , đối mặt với ông ấy kiểu gì giờ . Ngại chết mất , nếu như giả vờ ko nhớ thể nào cũng sẽ bị phát hiện , hay là nói là mình bị mộng du nhỉ ? Aizz ! Ko biết đâu ! * vò đầu bứt tóc *
Nhưng mà sao tim mik bây giờ cứ nghĩ đến ông ấy là đập nhanh vậy nhỉ ?

               End chap 8.
( Bình nước : Chap này dành cho Mã ca ca ; )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro