Lão đại trẻ con ?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

____________________

     Sau khi trở về dinh thự , Tiểu Nhi chắc chắn phải trở về gia . Điều này làm mọi người nuối tiếc không thôi . Mà cái người sắc mặt khó coi nhất lại là Thiên Lâm , xem kìa .. xem kìa .. Cái bản mặt khi mà bảo bối của hắn phải trở về kìa . 

 Bà An Hoa cũng rất buồn chứ , nhưng bản thân bà muốn nhìn thấy cái thần thái của Thiên Lâm hắn như thế nào . Ai ngờ lại thú vị như vậy ! 

  -" Tạm biệt mọi người ! "_ Tiểu Nhi cười tươi tắn một cái . 

  -" Tiểu Nhi , em cho tôi số điện thoại ."_ Thiên Lâm hắn nắm tay cô lại , bộ dạng lãnh khốc bây giờ có chút buồn cười . Hắc Minh thấy cảnh này bị sặc nước , kết quả là ho túi bụi . 

 -" Hảo a~"_ 

  •

   Sáng hôm sau , Thiên Lâm hắn bước xuống nhà , kết quả là khiến mọi người sợ hãi đến run người . Đến công ti thì bị bàn tán xung quanh , không dám vào phòng họp .

 Vì sao ư ? Hắn đáng sợ ư ? Thiên Lâm hắn đêm qua có ngủ ngon đâu , bộ dạng to lớn nằm lăm qua lăn lại cho đến 4 giờ sáng . Khuôn mặt hầm hầm , nhìn kĩ thì rõ thấy vết thâm quần ngay mắt . Sát khí lúc nào cũng toả ra khiến người khác rợn cả người . Nghe nói hắn còn đi làm trể đến nữa tiếng ! 

  Chủ tịch lão đại bị sao á ? Tương tư chứ sao !

  -" Chủ tịch tài liệu này tôi đã cho người làm lại rồi ."_ Thư kí Trương nói . Anh ta đặt tài liệu lên bàn cho hắn ."

 -" ..."_ Đáp lại là sự im lặng của Thiên Lâm . Hắn có nghe gì đâu ! Tay phải chống đầu , chân bắt chéo , mắt cứ luôn hướng nhìn về chiếc điện thoại của hắn . Ngày hôm qua hỏi số điện thoại cô , thì cô lại hỏi số điện thoại hắn . Cuối cùng là vẫn chưa biết số của cô , bảo người đi điều tra thì lại không có thông tin . Kết quả cho đến giờ hắn vẫn chưa nhận được tin nhắn ! 

 -" Chủ tịch ?"_ 

  -" Được rồi ."_ 

   *Ting* Tiếng tin nhắn vang lên thu hút sự chú ý của hắn . Nhanh chóng cầm lấy điện thoại , thư kí Trương nhìn thấy mà như muốn mù . 

 " Tiểu Lâm .. Xin lỗi vì sáng giờ chưa nhắn tin cho anh ! Hôm nay Mama đưa Tiểu Nhi đi ăn đó nga~ .. Về sau sẽ dẫn Tiểu Lâm đi ăn nữa nha ! 

  Sa-rang-hê-yo !

   Thiên Lâm đọc xong liền cảm thấy rất vui vẻ , tâm trạng tốt hẳn lên . 

  ( Au : Ta đây thật không hiểu nổi mấy đứa yêu nhau mà !! ) 

 Đột nhiên hắn có chút khựng lại ở câu cuối "Sa-rang-hê-yo" Là gì chứ ?

 -" Thư kí Trương , mau gọi Hắc Minh vào đây "_ 

  Sáng hôm sau , Tiểu Nhi dụi dụi mắt tỉnh dậy . Khuôn mặt ngây ngô nhìn xung quanh , khung cảnh xung quanh xa lạ đến kì lạ . Đây đâu phải phòng cô , nhìn có vẻ giống phòng khách sạn hơn đấy . Nhấc thân thể bé nhỏ ra khỏi giường , bước đến cửa kính , giương tay kéo tấm rèm ra . 

 -" Hả ??"_ Tiểu Nhi mở to mắt nhìn phong cảnh thông qua tấm cửa kính . Là biển ? Sao cô lại ở đây ? Bị bắt cóc ư ? 

 -" Em dậy rồi ?"_ Thiên Lâm hắn từ trong phòng tắm bước ra , mới tắm xong đầu vẫn còn ướt , người chỉ mặc áo choàng tắm , ngay bụng thấp thoáng thấy thân hình ngấn múi kinh diễm . Người khác nhìn chỉ khiến bị mất máu sớm . 

 -" Tiểu Lâm .. Anh sao lại ? "_ Tiểu Nhi bặm môi khó hiểu , né tránh ánh mắt có hắn . Có chút xấu hổ gương mặt trồng cà chua . 

 -" Tôi bắt em tối hôm qua , đây là Hawaii "_ Thiên Lâm hắn thản nhiên nói như không có chuyện gì to tát . 

 -" Ả ? Sao chứ !! Em không muốn !!"_ 

 _______ 

  -" Haha .. Vui quá ! Tiểu Lâm mau xuống đây !"_ Tiểu Nhi miệng cười toe toét , ánh mắt sáng rỡ . Tay nghịch nước dưới biển . Thân người mặc một bộ bikini màu xanh lam . 

 Mới nãy còn luôn miệng nói không muốn chơi . Bây giờ lại vui vẻ đến như vậy thiệt là dễ dụ . 

 -" Tiểu Lâm sao ở đây ít người thế ?"_ Tiểu Nhi nhìn xung quanh cũng không thấy lấy một bóng người nữa chứ ít . Dường như chỉ có cô và hắn . 

 -" À .. Hôm nay chắc mọi người không đến "_ Thiên Lâm hắn đang nằm trên ghế dài , nhâm nhi ly nước . Hắn còn cười ôn nhu với cô . 

  Cái nàng xem !! Đúng là nói dối không biết gượng mà !! 


 __Còn tiếp__ 

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro