Gặp Nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Seoul , sân bay quốc tế.

  Một tiểu bánh trôi khả ái bước đi khiến mọi người ngoái nhìn , tiểu bánh trôi ấy đang nắm tay một cô gái, như sợ rằng cô sẽ lạc mất . Người khác nhìn vào cứ như hai mẹ con ý , vì cô gái kia lùn lùn khả ái thế mà.

   Tzuyu đội một chiếc mũ rơm , cùng chiếc váy yếm jean đáng yêu . Đôi mắt to tròn khẽ chớp chớp như tràn ngập ánh sao , đôi môi đỏ hồng . Thật xinh xắn hết phần thiên hạ rồi , sao ba mẹ lại khéo sinh như vậy , chỉ muốn bắt về nuôi thôi nga~

-"tiểu Tzuyu ! Em nắm tay chị kẻo lạc !"_Momo nắm chặc tay Tzuyu cuối xuống nhắc nhở cô.

-"em biết rồi !"_ Tzuyu đáng yêu nói , khiến người khác muốn cắn cái má phính phính kia , thật là đã 22 tuổi rồi mà vẫn cứ như con nít vậy !

-" Momo , tiểu bánh trôi !! Ta ở đây !!
_từ xa có một người phụ nữ mặc chiếc váy trắng dài . Bộ dạng chững chạc nhưng có vẻ rất trẻ , kế bên là bác quản gia lâu năm . Đó là phu nhân Irene - vợ của ông  Chou Suho .

-"Mama !!"_Tzuyu kích động chạy đến ôm chầm lấy bà . Cảnh tưởng không thể khiến người khác vui vẻ . Bà Irene nhéo má cô .

-"Tzuyu...ta nhớ con quá !! Đi du lịch với chị Momo có vui không nè ?"_

-"nae!! Có ạ~! Con nhớ mama nữa"_Tzuyu cười tươi nói.

    Sau khi về nhà , cả hai phải nghỉ ngơi . Vì tối đó họ phải đi dự tiệc gia tộc . Buổi tiệc này rất quan trọng nên phải có mặt đủ .

   ● 7p . m ,  tòa nhà khách sạn jyp .

Bữa tiệc sang trọng diễn ra với nhiều khách mời lớn , nghe nói hôm nay có một đại nhân vật lớn mà chủ bữa tiệc đã hẹn trước một năm .

   Tzuyu sau khi thấy chỗ này quá sang trọng nên đi lòng vòng chơi , ai ngờ lại vô tình đi lạc . Khiến bà Irene và Momo phải nháo nhào đi tìm .

-"mama...Chị Momo!! Em...em sợ!"_Tzuyu đi lạc vào dãy hành lang . Sợ hãi kêu lên , nhưng đáp lại chỉ là tiếng vọng lại của cô .

  "lạc?"

Độn nhiên một bóng dáng cao lớn đằng sau bước đến gần cô , áo choàng ngan vai , hắn quá cao , cô chỉ cao bằng vai hắn . Khác biệt chiều cao quá lớn!! Taehyung đưa đôi mắt lạnh lẽo nhìn Tzuyu , khiến cô giở khuông mặt ủy khuất .

-"Tzuyu...Tzuyu muống..gặp..mama...hức"_Tzuyu mếu máo nói , lúc khóc mắt ngấn nước trong như một thiên sứ , với bộ đầm màu trắng .

( hình ảnh minh họa )

  Taehyung hắn đơ vài giây , lần đầu tiên hắn thấy tiểu thiên sứ . Tay vội bế cô lên , khẽ lau nước mắt cho cô .

-"ngoan..mau nín , tôi đưa em đi gặp mama."_ hắn ôn nhu nói , thật đúng là dọa người .

  Tzuyu cũng vâng lời , mỉm cười với hắn một cái .

Hắn thật sự bị tiểu bánh trôi đây làm cho hứng thú , khả ái chết người rồi!

-"em mấy tuổi rồi?"_

-"dạ..22 rồi"

_cái gì mà 22 tuổi chứ? Nhưng rồi hắn cũng mỉm cười , sẽ cho người điều tra.

Giờ hắn chỉ việc bế cô vào bữa tiệc thôi . Trong bữa tiệc đang rất bình dị , khi hắn bế một tiểu bánh trôi trắng trắng , mọi người liền bàn tán xôn xao , có người kinh ngạc làm vỡ cả ly rượu trên tay .

  Vì sao ư ? Chủ tịch cao lãnh trầm tính bị đồn thổi là bệnh giới tính thứ 4* ( không biết yêu là gì ) , trong đầu hắn không hề nghĩ đến một ai khác , cũng chẳng biết tình yêu là như thế nào nữa kìa ? Thật chỉ muốn lên thiêng hỏi chuyện này có phải là sự thật hay không thôi !

-"mama"_ Tzuyu nhìn thấy bà Irene , vui vẻ buông vòng tay hắn chạy đến bên bà . Hai người vui mừng ôm chầm lấy nhau . Đột nhiên trong lòng hằn lại cảm thấy có sự mất mát không nhỏ .

  -" Tzuyu ta lo chết mất...đây chẳng phải là ?"_ bà Irene nhìn sang Taehyung . Khuông mặt có gì đó thân quen .

-" anh ấy rất tốt , cảm ơn anh !"_Tzuyu cười nói .

_______________

-"anh ấy rất tốt , cảm ơn anh !"_ Taehyung hắn đang xem tài liệu , trí nhớ hắn chỉ nhớ mỗi câu này . Nhớ khuông mặt cô , nhớ nụ cười...! Hắn thật sự điên rồi , tự dằn lòng lùc nãy không bắt tiểu bánh trôi đó đem về nhốt lại , tay liền nhất nút điện thoại bàn gọi cho ai đó .

-" Suga , mau điều tra giúp tôi cô bé lúc nãy"_

-"chủ tịch..là con gái út của gia tộc Chou - Chou Tzuyu"_

-" tuổi ?"_

-"năm nay là tròn 22 tuổi "_

-"báo cho mẹ tôi , bảo là đã tìm được phu nhân rồi !"_ Taehyung miệng nhếch thành một đường cong hoàn hảo .

   Taehyung chính thức đáng dấu chủ quyền rồi nga~

_________ còn tiếp _________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro