chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

**Chương 14: Bữa Cơm Gia Đình và Cơn Ghen**

Sau sự cố căng thẳng với gia đình Ping, Meen và Ping quyết định trở về nhà để tìm chút bình yên và thư giãn. Đây là lần đầu tiên Ping sẽ tham gia vào bữa cơm gia đình của Meen, và cả hai đều cảm thấy hồi hộp và mong đợi.

Khi họ bước vào căn nhà rộng lớn của Meen, bầu không khí trở nên ấm cúng và đầy sự chào đón. Nội của Meen, một người phụ nữ hiền lành và hào phóng, ngay lập tức cảm thấy hài lòng khi thấy Ping, cô mỉm cười tươi rói. “Ôi, chàng dâu nhỏ của tôi, con trông thật dễ thương!” bà nói với giọng đầy yêu thương.

Ping, dù còn chút hồi hộp, cố gắng tỏ ra tự nhiên và thân thiện. Cậu phụ nội chuẩn bị đồ ăn, giúp đỡ trong việc nấu nướng và sắp xếp bàn ăn. Ping trò chuyện vui vẻ và chơi đùa cùng các em nhỏ trong nhà Meen. Sự ân cần và dịu dàng của Ping khiến nội Meen cảm thấy rất hài lòng. Bà khen ngợi Ping và cho biết bà rất vui khi có cậu trở thành một phần của gia đình.

Trong khi đó, Meen quan sát mọi thứ từ xa. Mặc dù anh thấy vui mừng khi Ping được đón nhận nồng nhiệt, anh không thể không cảm thấy một chút ghen tuông khi thấy Ping tương tác với mọi người trong nhà, đặc biệt là với những người anh em trong gia đình. Những ánh mắt và cử chỉ của Ping khi trò chuyện và đùa giỡn với họ khiến Meen cảm thấy không thoải mái.

Meen cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng sự ghen tuông không thể nào bị che giấu hoàn toàn. Anh liếc nhìn những người xung quanh với sự nghiêm khắc và âm thầm điều chỉnh không khí để đảm bảo rằng Ping không bị quá xa rời mình. Khi Ping cười đùa với một người anh em của Meen, anh không ngừng quan sát, tay nắm chặt lại và cảm giác ghen tị dâng lên trong lòng.

Tuy nhiên, Meen vẫn cố gắng duy trì thái độ lịch sự và nhẹ nhàng trong suốt bữa cơm. Anh cố gắng thể hiện sự hài lòng và vui vẻ, nhưng sự chú ý của anh liên tục hướng về Ping. Anh không thể ngừng nghĩ về việc đảm bảo Ping cảm thấy an toàn và được yêu thương, đồng thời không để bất kỳ ai làm cậu cảm thấy không thoải mái.

Khi bữa ăn kết thúc, Meen đã lên kế hoạch cho một buổi tối thư giãn. Anh mời Ping đi dạo quanh khu vườn của gia đình, nơi không có sự giám sát của mọi người. Cả hai cùng đi dạo, và trong không khí yên bình của buổi tối, Meen cuối cùng đã có cơ hội để chia sẻ cảm xúc của mình.

“Ping,” Meen bắt đầu, giọng nói nhẹ nhàng và chân thành, “anh thấy em hòa nhập rất tốt với gia đình. Anh rất vui khi thấy em được mọi người yêu quý. Nhưng… anh không thể không cảm thấy ghen tị khi thấy em cười đùa với những người khác.”

Ping nhìn vào mắt Meen, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của anh. Cậu nắm lấy tay Meen, mỉm cười nhẹ nhàng. “Anh đừng lo lắng quá. Em chỉ đang cố gắng hòa nhập và làm cho mọi người vui vẻ. Em vẫn yêu anh và chỉ có anh mới làm em hạnh phúc.”

Meen mỉm cười, cảm thấy sự ghen tuông của mình dần lắng xuống khi cảm nhận được sự yêu thương và chân thành từ Ping. Cả hai cùng nhau đi dạo dưới ánh sáng mờ ảo của đèn sân vườn, trò chuyện và tận hưởng khoảnh khắc yên bình. Trong lòng Meen, tình yêu và sự quan tâm dành cho Ping ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, và anh cảm thấy sẵn sàng để đối mặt với bất kỳ thử thách nào trong tương lai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro