chap 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

**Chương 42: Giông Bão**

Sáng hôm sau, khi Ping vừa đến văn phòng, cậu cảm nhận được bầu không khí khác lạ. Một số nhân viên tỏ ra xa lánh, thậm chí còn có những lời xì xào về chuyện cậu bị bảo vệ bởi Meen. Ping cố gắng giữ bình tĩnh và tập trung vào công việc, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái.

Trong khi đó, Meen đang họp với ban lãnh đạo về kế hoạch mở rộng thị trường. Cuộc họp diễn ra khá căng thẳng, nhưng Meen vẫn giữ vững lập trường và kiên quyết bảo vệ ý kiến của mình. Khi cuộc họp kết thúc, Meen cảm thấy mệt mỏi và quyết định gọi Ping vào văn phòng để trò chuyện.

Khi Ping bước vào, Meen đứng dậy, tiến lại gần và ôm cậu thật chặt. "Ping, anh biết rằng em đang phải chịu áp lực rất lớn. Nhưng anh muốn em biết rằng anh luôn ở đây, bên cạnh em."

Ping gật đầu, mắt cậu ngấn nước: "Em biết, Meen. Nhưng đôi khi em cảm thấy mình quá yếu đuối và không đủ mạnh mẽ để đối mặt với mọi chuyện."

Meen nắm tay Ping, ánh mắt anh đầy sự quyết tâm: "Em không yếu đuối. Em rất mạnh mẽ, và anh tự hào về em. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn."

Buổi chiều, Ping nhận được một email nặc danh chứa đựng những lời lẽ xúc phạm và đe dọa. Cậu cảm thấy bị tổn thương sâu sắc và không biết phải làm sao. Ping quyết định giữ im lặng, không muốn làm phiền Meen thêm.

Tuy nhiên, Meen đã nhận ra sự thay đổi trong thái độ của Ping. Anh quyết định điều tra và nhanh chóng phát hiện ra nguồn gốc của email đó. Meen cảm thấy giận dữ, nhưng anh biết rằng cần phải giải quyết vấn đề một cách khéo léo.

Tối hôm đó, khi Ping trở về nhà, cậu thấy Meen đang ngồi trong phòng khách, ánh mắt đầy lo lắng. "Ping, anh đã biết về email nặc danh đó. Em không cần phải chịu đựng một mình."

Ping không kìm được nước mắt, cậu bật khóc: "Meen, em thật sự mệt mỏi. Em không muốn anh phải đối mặt với những rắc rối này vì em."

Meen ôm chặt lấy Ping, giọng anh dịu dàng: "Ping, chúng ta là một đội. Anh sẽ không để em phải chịu đựng một mình. Mọi khó khăn rồi sẽ qua, miễn là chúng ta luôn bên nhau."

Ping ngẩng lên, nhìn vào mắt Meen: "Cảm ơn anh, Meen. Em yêu anh."

Meen cúi xuống, đặt một nụ hôn lên trán Ping: "Anh cũng yêu em, Ping. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi sóng gió. Anh hứa."

Ngày hôm sau, Meen quyết định tổ chức một buổi họp toàn công ty. Anh bước lên bục, ánh mắt đầy quyết tâm: "Tôi biết rằng có những lời đồn đoán và hành vi xấu đang diễn ra trong công ty. Tôi muốn nhắc lại rằng mọi hành vi xấu sẽ bị xử lý nghiêm khắc. Đây là công ty của chúng ta, và chúng ta cần đoàn kết để phát triển."

Những lời nói của Meen đã làm cho không khí trong công ty trở nên căng thẳng, nhưng đồng thời cũng truyền đạt được thông điệp rõ ràng về sự quyết tâm của anh. Sau buổi họp, Meen cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi biết rằng mọi người đã hiểu rõ lập trường của mình.

Tối hôm đó, khi Ping và Meen ngồi cùng nhau trong phòng khách, họ cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc. Ping nhìn Meen, ánh mắt đầy yêu thương: "Meen, em biết rằng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro