C31-C33: Con chó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tần Tiểu Vưu ngẩng đầu lên, một đôi mắt màu hổ phách đang hài hước nhìn cô, có bàn tay, đang lặng lẽ sờ cái mông của cô.

Tần Tiểu Vưu muốn đẩy ra hắn, nhưng càng đẩy càng chặt, cuối cùng, cô bị hắn ôm sátvào trong ngực, bộ ngực dán ở trên người của hắn, dường như không có khe hở.

Mới vừa thấy hết hai trò hay trong trường Tần Tiểu Vưu gấp đến độ muốn khóc, hiện tại phụ nữ trong Giáo Học Lâu, vô luận là học sinh hay là giáo viên, cũng là đồ chơi củađoàn người Lạc Nam. Cho dù hiện tại cô phản kháng mạnh mẽ, ở trong mắt bọn họ cũng chỉ là lạt mềm buột chặt, một chút thủ đoạn trêu đùa mà thôi.

Những thứ này đơn giản cũng là tăng thêm tình thú trên giường mà thôi.

Giờ này khắc này, nơi này không có tình yêu, không có cưỡng gian, có, chẳng qua là những kẻ dâng vui vẻ giao dịch tình tiền công khai mà thôi.

Đang lúc Tần Tiểu Vưu hết đường xoay xở, Anna theo sát theo mà đến, côthấy ở trong dấy mắt Lạc Nam ngập tràn tình dục, vội vàng tiến lên, dùng sức tách ra bọn họ, đem Tần Tiểu bảo vệ ở sau lưng, lớn tiếng quát lên: "Anh muốn cái làm gì?"

"Anna, xem em ghen kìa, là tiểu mỹ nhân này tự mình muốn nhào tới trong ngực anh, anh chỉ tiếp cô ấy, sợ cô ấy ngã xuống mà thôi." Lạc Nam thấy vẻ mặt căm thù của Anna, thì cợt nhả, không có đứng đắn .

Tiếng quát của Anna rất lớn, kinh động đến những đôi trai gái đang hoan ái bên cạnh, thấy là Lạc Nam, đã có không ít nữ sinh tới vây quanh đây, leo lên trên người hắn, bên sờ bên làm nũng, không thèm quan tâm hắn đang làm gì, hai cô gái đứng cạnh hắn cũng bị cho lơ luôn .

Anna thấy hắn bị một đám nữ sinh đói khát vây quanh, lôi kéo Tần Tiểu Vưu muốn nhanh rời khỏi chỗ thị phi này. Mới vừa đẩy cửa, đâm đầu vào ACương đangđi tới, vẻ mặt hắn khẩn trương, nhìn thấy các cô bình an vô sự liền yên tâm, nửa là chất vấn nửa nhắc nhở, nói: "Cô chủ, tại sao cô không mang theo điện thoại di động, máy báo động của cô đâu?"

Tần Tiểu Vưu xấu hổ xoa xoa tay, nhỏ giọng hồi đáp: "Toàn bô để ở trong cặp rồi."

A Cương cũng đã nhìn thấy tình hình bên trong, liền đoán được có chuyện gì, cũng không còn nhiều lời, che chở Tần Tiểu Vưu cùng Anna chuẩn bị rời đi.

Anna từ khi nhìn thấy A Cương đến, vẫn không nói gì, chỉ yên lặng đi theo Tần Tiểu Vưu, từ từ đi phía trước A Cương.

Mới vừa đi ra chưa đến mười mét, phía sau truyền đến âm thanh của Lạc Nam: "Anna, sao không ở lại vui đùa một chút?"

A Cương ngăn cản Lạc Nam đang tiến đến, trong đôi mắt phun lửa giận.

Lạc Nam xem thường, chỉ vào ACương, khinh miệt cười hỏi: "Sao vậy, đây là con chó em mới nuôi sao? Vóc người không tệ..." Nói xong, hắn vừa quay đầu nhìn ACương, ý vị thâm trường nói: "Nhưng mà Anna khẩu vị rất nặng, sợ là cậu chịu không được thôi."

Nắm đấm của A Cương kêu lên răng rắc, Tần Tiểu Vưu lần đầu tiên nhìn thấy A Cương tức giận, theo bản năng đi tới phía sau hắn, nhẹ nhàng vỗ lưng của hắn, nhắc nhở hắn, bây giờ bọn họ rời khỏi đây mới là tốt nhất.

A cương không vì tức giận mà quên mất việc chính, Tần Tiểu Vưu biểu lộ cảm xúc chán ghét dù không nói thành lời, hắn biết cô không muốn đợi ở chỗ này, cho nên hắn cũng không còn cùng Lạc Nam dây dưa, mà là một tay lôi kéo Tần Tiểu càng, một tay lôi kéo Anna xoay người muốn rời đi.

Lạc Nam cảm thấy bản thân ở trước mặt mọi người bị xúc phạm, không nói đến Anna là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của hắn, a cương chỉ là vệ sĩ, thân phận người làm hèn mọn thế này nhưng lại khinh thường để ý đến hắn, điều này làm hắn rất là khó chịu.

Mắt thấy A Cương lôi kéo hai cô gái rời đi, Lạc Nam tiến lên một bước kéo tay Anna. Anna đứng không vững, thân thể liền ngã vào lòng hắn, hắn nhân cơ hội ôm lấy, một cái tay thuần thục dò vào trong áo trên áo của cô, mò tới một khối mềm mại, dùng sức vuốt ve.

A cương không có đề phòng hắn đột nhiên tập kích, cả người cũng bị kéo tới. Khi hắn thấy Lạc Nam ở trước mặt mọi người khinh bạc Anna, một tầng lửa giận ở trong lòng nổ tung, hắn vung lên tay, muốn đấm Lạc Nam ngã xuống đất.

"Dừng tay! A cương!"
Sau khi Mộ Ngạn Trọng nói chuyện điện thoại xong , ở trong công ty đứng ngồi không yên, cuối cùng hắn không nhịn được tới trường học tìm Tần Tiểu Vưu, vừa đi vào tới liền thấy A Cương đang định đánh người, lập tức lên tiếng ngăn cản hắn, không cho hắn phạm phải sai lầm lớn.

Tần Tiểu Vưu thấy Mộ Ngạn Trọng đến, thì giống như chú chim nhỏ nhào tới trong ngực của hắn, nhõng nhẽo làm nũng.

Tay của Lạc Nam vẫn ở trên người Anna, thủ pháp thuần thục, lực đạo thích hợp, Anna bị hắn làm cho rất thoải mái, đặc biệt là thấy bộ dạng phẫn nộ của A Cương, lại cố ý phóng túng hơn nữa, cao ngâm thấp thở gấp, phối hợp đắc vô cùng phù hợp.

Tần Tiểu Vưu thấy bộ dạng sống không bằng chết của A Cương, rất là đồng tình. Nhưng mà người hắn yêu là Anna, Anna hết lần này tới lần khác đối với hắn chẳng qua là vui đùa một chút mà thôi, tình cảm này chỉ có thể là bi kịch. Nhưng mà Anna đã sớm thấy rõ cái kết cục này, cho nên buông tay thật sớm, chỉ có A Cương ngây thơ, vẫn tự mình chìm đắm trong những lưu luyến vô vọng kia, cho rằng tình này không thay đổi, thiên trường địa cửu.

Mộ Ngạn Trọng thấy màn trước mắt này, biết Anna là diễn trò vô cùng kém kiểu hưởng thụ lắm, bĩu môi, cũng không có ý định xen vào việc của người khác, hôn một cái trên trán Tần Tiểu Vưu, chuẩn bị rời đi.

Cuối cùng cũng chẳng thể bỏ mặc chức trách của mình, chỉ có thể oán hận thu nắm đấm lại, đi theo.

Anna vẫn đợi đến lúc bóng dáng A Cương biến mất ở phía ngoài cổng trường, mới dừng lại rên rỉ, ngăn cái tay đang trêu chọc ình của Lạc Nam, lùi lại hai bước, cùng hắn Sở Hà Hán giới*, vạch rõ giới tuyến.

( Con sông phân chia lãnh thổ của Sở Vương và Hán Vương. Cũng là tên gọi của cái đường chia đôi bàn cờ tướng ấy.)

"Ơ, không thoải mái?" Lạc Nam tà khí cười, nói: "Trong lầu còn có mấy chục người đàn ông đàn chờ cực phẩm như em tới đấy, đi thôi."

Anna trở nên lạnh lùng, cô đạm mạc lắc đầu, cầm lấy túi xách từ vệ sĩ chuẩn bị tự mình về nhà.

Tay Lạc Nam nâng lên chuẩn xác bắt được tay cô, không giải thích được hỏi: "Emxảy ra chuyện gì? Trước kia không phải là em rất thích loại tiệc tùng này sao?"

"Trước kia là trước kia, tôi đổi khẩu vị, không được sao?" Anna vùng vẫy tay, không có hất hắn ra được, cau mày quát lên: "Buông tay, anh buông tay ra! Tôi có việc, muốn chơi một mình anh đi mà chơi!"

Lạc Nam nâng cằm lên nhìn Anna ngoài mạnh trong yếu, xem ra cô nàng đổi tính thật rồi, không thích chơi mấy trò trước kia nữa, không khỏi rất kinh ngạc, hỏi: "Chẳng lẽ cô chỉ vì con chó kia sao?"

Anna quay đầu về phía hắn xì một tiếng khinh miệt, mắng: "Người ta tính tình đàng hoàng, khác con chó nào đó suốt ngày sủa loạn!"

Lạc Nam gần như trăm phần trăm khẳng định, hành động quái dị củaAnna hoàn toàn có liên quan đến sự tồn tại của A Cương. Mặt của hắn co quắp, đối mặt một Anna hoàn toàn mới như vậy, hắn thực sự nhất thời rất khó tiếp nhận.

"Không phải là người đàn ông sao, muốn chơi thì đi chơi, tôi cũng sẽ không quản thúc cô." Lạc Nam buông Anna ra, nhưng đem mặt tiến lại gần, khí nóng từ trong miệng phun ra đều rơi vào vành tai của Anna, giống trêu chọc vừa giống cảnh cáo: "Nhưng mà, tôi phải nhắc nhở cô, ngàn vạn đừng động lòng. Thứ đồ chơi này, tôi và cô đều không chơi được đâu."

Anna trừng mắt liếc hắn một cái, cũng không quay đầu lại đi tới bãi đậu xe của trường học .

Bình thường Anna tới trường cũng đều tự mình lái xe, tối hôm qua bởi vì ngủ lại ở nhàMộ Ngạn Trọng , cho nên đậu xe qua đêm ở chỗ này . Nhóm vệ sĩ thấy chủ nhân của mình muốn lái xe, liền lên xe riêng của bọn họ, chỉ chờ Anna khởi động xe, liền hộ tống cô trở về.

Anna lục tìm chìa khóa trong cặp sách, tâm tình rất buồn bực, nhưng rồi cô suy nghĩ một lúc, cuối cùng nổi giận ném túi xuống đất, lấy ra cái bật lửa cùng thuốc lá, tựa vào bên cạnh xe hút thuốc.

Đối với chuyện phải gả cho Lạc Nam, Anna chưa từng có để ý. Con cháu của mấy gia tộc giàu có, có mấy người là thật tâm yêu nhau mới kết hôn ? Đơn giản vì những thứ lợi ích kia mà hợp tác với nhau, dùng hôn nhân để củng cố vị thế của mình trên thương trường mà thôi. Anna đã sớm hiểu đạo lý này, huống chi bề ngoài Lạc Nam cũng rất mê người, tin tưởng cưới sau hắn sẽ không quản thúc cô phải chung thủy, cho nên gả cho không gả, cũng không có gì khác nhau.

Trong vòng luẩn quẩn này, những ngừi đàn ông đã từng có quan hệ với Anna đều biết rồi một nhày nào đó cô sẽ trở thành vợ người ta, khiến cho họ lại càng thêm không kiêng sợ. Anna cũng không có coi trọng, dù sao cái tên sắp trở thành chồng của mình kia cũng đã bị không ít phụ nữ tàn sát bừa bãi. Cô cũng chưa từng nghĩ tới mấy thứ đồ chơi gọi là chân ình kia, bởi vì ở trong con mắt của cô, nó không tồn tại.

Nhưng mà, tối hôm qua A Cương điên cuồng yêu say đắm, gần như hoàn mỹ biểu đạt ý nghĩ - yêu thương, đặc biệt là sáng nay hắn thừa dịp Tần Tiểu Vưu cùng Mộ Ngạn Trọng lúc ăn cơm không để ý, len lén chạy tới, lắp bắp nói phải chịu trách nhiệm, cũng là kiên định đến mức hận không được lập tức liền mang côđi đăng kí kết hôn, đem cô trói bên người mà từ từ hưởng dụng.

Anna chỉ cho hắn nói đùa, không để ý đến. Nhưng là hôm nay thấy bộ dạng anh sống tôi hết của A Cương với Lạc Nam, Anna bắt đầu cảm thấy chuyện này không ổn, A Cương vốn không phải là loại đàn ông trước nay cô hay chơi, kiểu đàn ông chơi xong là có thể bỏ.

Anna rít một hơi sâu, sau đó ngẩng đầù nhìn trời rồi yên lặng nhả khói, nhìn lại chúng dần dần biến mất, cuối cùng chỉ chừa vị thuốc lá nhàn nhạt.

Anna đem đầu mẩu thuốc lá ném xuống đất, dùng chân giẫm dí hai cái, diệt lửa đang chuẩn bị nữa xoay người mở cửa xe, chợt nhớ tới khi còn bé co giáo luôn dạy rằng không được vứt rác bùa bãi, không khỏi nở nụ cười, khom lưng nhặt đầu mẩu thuốc lá lên, đi tới thùng rác cách xe không xa, đem đầu mẩu thuốc lá ném vào.

Đột nhiên, phía sau có người ôm lấy cô, một cái tay lớn bịt miệng cô lại, đem cô kéo tới phía sau cây cổ thụ cạnh thùng rác.

Anna hoảng sợ vạn phần, cái này thùng rác đặt ở bên cây, đúng điểm mù của xe mà nhóm vệ sĩ ngồi, người này canh giữ ở chỗ cây đã lâu cũng không bị người phát hiện, chỉ sợ là sớm có dự mưu, muốn tìm cơ hội đem cô bắt lại.

Anna an tĩnh lại, người nọ thấy cô không giãy dụa nữa, lúc này mới buông tay che miệng cô ra. Theo bản năng Anna cảm thấy người này cũng không bắt cóc ý cô, vừa nghiêng đầu, liền kinh ngạc nói: "Sao anh ở chỗ này?"
A Cương đi theo Mộ Ngạn Trọng tới cổng trường, dọc theo đường đi cũng hao hết tâm tư nghĩ tới làm sao mở miệng xin nghỉ phép, hắn làm vệ sĩ của Tần Tiểu Vưu cũng chừng mười năm, vết thương nặng nhẹ tuy không ít, nhưng trừ khi là bị gãy tay gãy chân không thì hắn chả rời cô một chút nào.

Nhưng mà hiện tại, tim của hắn bị thương, đang rỉ máu, lòng tự tôn của đàn ông không cho phép hắn nói rõ chân tướng, nhưng đối với Anna yêu say đắm như lửa đốt tim, khẩn cấp muốn lập tức nhìn thấy cô, cùng cô nói trắng ra. Hắn không thể nào tưởng tượng, nếu như hắn hiện tại không thểlập tức được gặp cô, để hỏi cho rõ ràng, hắn cảm thấy chịu đựng chuyện này còn đau đớn hơn cái chết nhiều.

A Cương hồn bayphách lạc đi theo Mộ Ngạn Trọng qua bãi đậu xe, rất xa thấy Anna đi về phía bên này, sau đó tựa vào bên cạnh xe hút thuốc lá, tim như bị một bàn tay nào đó nhéo vậy, làm đau.

"Tiểu Vưu bị kinh sợ, tôi mang cô ấy trở về nghỉ ngơi." Tất cả lực chú ý củaMộ Ngạn Trọng đều đặt ở trên người Tần Tiểu Vưu, nhưng giống như là hắn có một con mắt mọc đằng sau vậy, nhạy cảm biết được ACương khác thường, hắn ôm Tần Tiểu Vưu vào trong xe, xe đã sớm nổ máy, nhưng A Cương lại không như thường ngày mà ngồi đằng trước, hắn liền đoán ra đầu mối, không sợ hãi nói: "Hôm nay có tôi theo cô ấy, anh đi nghỉ ngơi một ngày đi."

Vừa dứt lời, xe liền khởi động đi về phía cửa lớn đang mở ra , chỉ chốc lát sau, liền biến mất ở cuối tầm mắt củaA Cương.

A Cương giấu mình ở sau cây. Không có nhìn thấy Anna, hắn hận không được chạy nhanh qua, ôm mạnh lấy cô vàotrong ngực, một bên bày tỏ nỗi lòng. Nhưng thật sự nhìn thấy cô, xa tận chân trời gần ngay trước mắt, nhưng tính tìnhe sợ nêndừng bước, chỉ có thể yên lặng nhìn côấy phiền não, lại không thể làm cho côấy nhoẻn miệng cười.

A Cương lừa mình dối người tựu lẩm bẩm nói: "Nếu cô ấy chủ động đi tới chỗ cây lớn này, mình liền hỏi cô ấy, thổ lộ với cô ấy... Nếu cô ấy mà không đến ,thì chính là ý trời..."

Lúc Anna từ từ đi về thùng rác phía bên cạnh cây, trong nháy mắt A Cương cảm thấy máu chảy ngược, đại não nhất thời trở nên hỗn độn, đầu ngón tay trắng bệch, bắt đầu trở nên lạnh như băng.

Hắn sợ, hắn khẩn trương, hắn không biết nên sao cho phải. Mắt thấy Anna đem tàn thuốc ném vào trong thùng rác, chuẩn bị xoay người rời đi, không một chút chú ý tới nới cách cô ba bước, chỗ hắn đang đứng, đầu óc ACương đột nhiên nóng lên, hắn trở nên tức giận ── thì ra là ở trong mắt Anna hắn nhỏ bé như thế, gần trong gang tấc nhưng lại làm như không thấy, cũng khó trách bản thân hắn chẳng có chút địa vị nào trong lòng cô ấy, cho nên cô ấy mới không kiêng kị gì mà thân mật tình tứ với Lạc Nam ngay trước mặt hắn.

Lạc nam, hai chữ này giống như đạn hạt nhân, nổ tung ở trong lòng A Cương, chấn động khiến hắn mất đi lý trí.

Hắn đã không suy nghĩ gì, chẳng qua hắn làm theo bản năng đem Anna bắt lại, hai tay bắt chéo tay cô ra sau lưng, sau đó dùng sức xé mở áo cô, đem cô đặt giữa hắ và cây đại thụ.

Anna không có kêu cứu, ACương xuất hiện mặc dù không phải là trong dự liệu, nhưng là hợp tình lý. Trong lòng cô liền hiểu, a cương nhất định sẽ lại đến tìm cô,vì những thứ ảo tưởng tranh giành anh chết tôi sống kia không thể nào trở thành sự thật.

"Mau thả tôi ra đi, vệ sĩ ở bên cạnh, chỉ cần nửa phút sau tôi không xuất hiện, bọn họ sẽ đến tìm tôi." Anna hạ quyết tâm, thấp giọng cảnh báo.

Cô không thương A Cương, ít nhất bây giờ cô cho là như thế , nhưng cô cũng không muốn A C ương có bất cứ phiền phức gì, cho dù như thế nào, tối hôm qua rất vui vẻ, A Cương rất tốt bụng, không cần thiết vì vậy đem chút yêu mếncòn sót lại kia cũng hủy diệt toàn bộ.

A Cương thấy côkhông có giãy dụa hay phản kháng, buông lỏng kìm chế đối với cô, nhưng tay phải vẫn quen thuộc có lực bắt lấy hai cổ tay của cô, tay trái, đẩy ra áo ngực của Anna, xé đứt, đem bô ngực tuyết trắng kiêu ngạo của cô hoàn toàn bại lộ ở trong không khí, tiện đà một tay nắm lại, bắt đầu vuốt ve.

"Anna, thoải mái không?"

Các người quá đáng lắm 🙃 ta mất công đăng truyện cho mấy người mà các ngươi k vote cho ta 😪 từ khi nào bấm cái nút vote khó đến vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sung