Chương XXVII: Anh Có Bị Điên Hay Không???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay qua liền thấy bản mặt phát hờn kia, khiến nhóc không chủ động mà di chuyển, lướt nhanh qua người con trai kia

Nhanh chóng chợp lấy cánh tay gầy trắng nõn kia mà kéo lại, lực "mạnh nhất" trong khả năng của anh

Loạn choạng liền ngã ngửa ra đằng sau, lọt thõm vào giữa lòng ngực rắn chắc của người kia, mà kinh hãi

_A...Anh ma...mau....bỏ...ư...mau bỏ tôi ra!!!! - Ngượng đến kinh sợ, Juvia lắp bắp sợ hãi nói

_Còn dám xưng hô như thế với tôi sao??? - Anh siết chặt lấy cái eo thon mảnh khảnh của nhóc, càng nói càng siết chặt lấy

Ngượng đến mức muốn độn thổ luôn rồi, nhanh chóng xoay người lại, ôm chặt lấy người kia mà vùi sâu mặt vào trong...."người ta là đang ngại a!!!"

Ngẫu hứng mà nở ra một nụ cười, nhưng ai biết trong đó có bao nhiêu là ẩn chứa cớ chứ???

Cảm thấy thật chán ghét người nào đó, một cước liền đấm một phát vào ngực của người đó, mặt đầy hưng phấn nói...

_Đáng đời!!!

_E...em...!!!

Gray giận đến mức mà có thể lấy than chét lên mặt để nói độ hắc tuyến nổi đầy trên mặt anh

Nắm chặt tay lại thành quyền, ngước mặt lên nhìn cái con người vừa gây tội đang cong chân bỏ chạy kia, nó khiến anh càng ngày càng thích thú

Phải chăng đã gặp được đối thủ truyền kiếp của mình trong thế kỉ này???

Nhưng, nhóc có phải đang quên gì không hả Juvia, anh ta – chính là đối tác của em a~~~ Lợi thế của anh ta đối với tập đoàn của em rất lớn a~~~ Nhóc quên rồi sao hả Juvia Lockser???

Anh nở một nụ cười trăng khuyết, có phải là một điềm báo cho sự việc này sẽ còn diễn ra??

Vòng quay trừng phạt còn dài, và hợp đồng còn dài hơn thế Juvia à

Đứng ngay ngắn dậy, anh phủi phủi một ít bụi trần áo, cái đấm ấy, chậc chậc, nhẹ như lông vũ

Anh nhếch mép rồi lấy sấp tài liệu trên tay thư kí, lười nhác đút một tay trái vào trong túi quần mà thong dong bước đi

Bước vào trong, anh tiêu soái nhìn một lượt khung cảnh bên trong rồi mới xác định đi tới bàn ăn kia

Đập sấp tài liệu lên bàn, anh lạnh lùng kéo ghế ra ngồi xuống, mặt ngước lên nhìn vị Tổng giám đốc trước mắt nhếch mép

_Đuổi tất cả khách ở đây ra phòng khác, tôi bao cả chỗ này - Anh lạnh nhạt ra lệnh, mặt một chút sắc cũng chẳng có

_Vâng, thưa ngài - Vị chủ tịch của nhà hàng cung kính nói, mặt in loạt một sắc thái lo sợ

Vị chủ tịch đó đi, anh mới ngước mắt lên nhìn người con gái kia, không ngờ đến

_Anh...anh sao lại ở đây??? - Juvia nườm nượm lo sợ, cái tình huống gì thế này???

_Em sao lại ngạc nhiên đến vậy??? Em không biết tôi là đối tác của mình sao??? - Anh lười nhác mở miệng, ánh mắt thích thú huớng về nhóc mà nói

Bần thần một lúc, cảm giác câu nói sáng bất chợt ùa về trong đầu của Juvia, khiến nhóc nhăn nhó khó chịu

Thì ra đây là vị đối tác mà người ông nội thư kí kia bắt buộc nhóc phải đi đây à??? Nhàm chán...

_Anh có thể bắt đầu việc của mình rồi đấy!!!! - Nhóc lạnh mặt khó hiểu ngước lên đối với anh mà nói

_Tùy!!!!

Anh tỏ vẻ chẳng quan tâm, nhún nhún vai rồi phun ra chữ hắc cho nhóc, mặt lạnh hơn tiền

Đây cái con người gì thế này?? Mới nãy còn có vẻ mặt như ta là cún cưng đáng yêu, giờ lại hoá thành Tổng tài kiêu ngạo, rốt cuộc thì anh ta có bao như cái mặt nạ trên mặt vậy???

Nghĩ đi ngẫm lại thì vẻ mặt này cũng ngầu đó chớ, nhưng mắc mỗi cái bệnh tự kiêu

Đập thẳng xấp tài liệu cùng với hợp đồng lên bàn tiệc, có thể xem bản kế hoạch đó không quá dày đi....

Trề môi ra, mắt liếc xuống xấp tài liệu rồi trợn lên nhìn anh, chẳng thể tin nổi

_Anh có bị điên không??? - Mắt trợn to lên hù doạ người trước mặt, không kiềm nổi mà hét toáng lên

_Điên??? - Lạ đời, ai mà ba đời người ta hỏi mình, mình lại đi hỏi ngược lại người ta giống anh ta hay không???

_Anh chính là bị điên đấy, đi kí hợp đồng chứ không phải đi họp cổ đông hay tuyển nhân sự a!!! Sao lại có bản hợp đồng dày như vậy chứ???

Vị nữ doanh nhân thành đạt xém một chút mất kiên nhẫn mà liền đem người kia lên chặt thành trăm lát rồi xào nhiễn cho sói ăn

_Cần gì phải vội??? - Anh nhướng mi tâm lên nhìn nhóc, mặt mang một vẻ khinh miệt

_Anh điên à??? - Lại lần nữa hỏi người trước mắt có điên hay không, thâm tâm không phận biệt được hay sao a~???

_Em còn vội, liền muốn đem bản hợp đồng tập đoàn đem thiêu sao??? - Anh nói đầy ngụ ý, mắt đầy thách thức (Vuy: Ý ảnh là đem hủy hỏ hợp đồng của cả hai á!!!)

Trợn to mắt kinh hãi nhìn người trước mặt lần nữa, anh ta dám làm chuyện bị ổi như thế???

Không lấy làm lạ gì với tính nóng nảy của con nhóc này, nóng tính liền không suy nghĩ sẽ đem chuyện thiên hạ mà làm đại, xem như quá dại đi!!! Ngu ngốc

Có thể đoán quá đúng đi, người thương trước mắt làm đúng như dự đoán của ạn, thật đúng là ngốc mà

_Không đọc??? - Mắt lia lia xuống bản hợp đồng, không đọc thật hay sao???

_Mần chi phải đọc, xong rồi, xin tạm biệt và không hẹn ngày tái ngộ với anh

Mặt nổi đầy hắc tuyến, Juvia như nghiến răng nói thành lời cho người kia nghe, thiếu chút sẽ đè người ta ra bóp cổ

Nói xong liền dùng dằng bỏ đi một nước ra bãi đậu xe, thật chẳng còn sỉ diện cho một Tổng giám đốc

Người thì tức giận, người còn lại thì vô cùng thoả mãn với những gì mình đã làm hôm nay

Phải nói chính xác là vô cùng thoả mãn mới phải, chọc cho người thương xù lông quả thật rất vui nha!!!

Gray đã nghĩ nếu chọc cho Juvia giận thì mọi chuyện đều có thể suông sẻ, cá đã cắn câu

"Ngu ngốc vẫn như xưa!!!"

Nhếc mép đầy thú vị, cuối cùng thì nhóc con kia đã nằm gọn trong tay của anh rồi, thoả mãn!!
Bước ra về, anh để lại những con người đang bưng đồ ăn với nhưng suy nghĩ mông lung

"Bọn họ không ăn sao????"

————————
Về phần của Juvia thì ai cũng biết rằng nhóc con kia tức giận đến mức nào, phải nói như núi lửa sắp xữa nổ tung

Lên đến phòng liền không thèm thay đồ, cứ để vậy mà nằm lăn qua lộn lại đến buồn chán

_Anh ta đúng là đáng ghét mà!!! - Tức đến tê tâm gân giựt, mặt mũi đỏ tía tai, làm sao mà kiềm chế nổi cơ chứ!!!!

Nghĩ sao có thể bao đem hợp đồng của cả hai tập đoàn đi hủy bỏ cho được, nói là làm sao???

Đúng là đồ điên, đồ đần độn, đồ hỗn đản, đồ biến thái, đồ con lợn, đồ con nhợn cơ bắp....(Vuy: Chị mới là ngu ngốc)

Nghĩ thì nghĩ, Juvia vẫn nhất nhất quyết quyết ngủ một mạch li bì cho đến sáng để quên đi cái tên điên khùng đó
---------------------------------------------------
*Sáng hôm sau*

~Bảo bối mau dậy, sáng rồi, Bảo bối dậy nghe điện thoại, Bảo bối ghe điện thoại, Bảo bối~

Tiếng nhạc chuông điện thoại mang giọng nói của anh vang lên, nó khiến con heo đang nướng kia cũng phải tỉnh giấc

"Alo???"

Bắt lấy điện thoại trên bàn, khuôn mặt đầy ủy khuất trong chốc lát há hốc, mắt trợn lớn kinh hỉ

"Mau đến công ty" - Giọng anh đầy sủng nịnh mà đe doạ

"Anh bị điên hả, đến công ty giờ này làm mẹ gì???" - Juvia bực dọc mà buông câu chửi túc với người bên kia

"Tôi không nhắc lại lần nữa" - Nói rồi liền cúp máy, có phải anh quá nuông chiều con nhóc đó rồi không???

Trong vòng hai ngày của một tuần mà anh đã bị nhóc chửi là "bị điên" đến tận hai lần, có phải anh quá hên rồi không!!!! ^^

____________^^_____________________
Ý kiến là từ các noona, hãy bình chọn cho Vuy nhé, yêu mọi người nhiều lắm ❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro