chương 11: hiểu nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21

Ngày đó buổi tối, tôi về chính mình phòng liền mất ngủ.

Ngày hôm sau, khi tôi đỉnh quầng thâm mắt cùng Thẩm Chi Nhất hội hợp, gia hỏa này tinh thần dị thường thoải mái thanh tân, thậm chí còn cười nhạo tôi, “Giang Nam, quầng thâm mắt của cậu như thế nào như vậy nặng.”

Tôi dựa vào trên ghế phụ, đầu choáng váng dục nứt, “Không có gì.”

Nhưng trong lòng lại ở phun tào, anh tối hôm qua như vậy câu dẫn tôi, làm đến trong đầu tôi đều là ý tưởng đương trường làm anh.

Tôi vẫn luôn áp lực chính mình, lúc này mới không có làm ngày hôm sau chúng tôi xấu hổ.

Tôi thật là một cái viết hoa người tốt.

Tóm lại, tôi cùng Thẩm Chi Nhất lại khôi phục tới rồi từ trước quan hệ, cùng lúc đó, cũng nghênh đón biến chuyển.

22

Sau khi về bắc thành, chúng tôi tiến vào bận rộn sinh hoạt. May mắn chính là, hạng mục tới rồi giai đoạn kết thúc, tôi thực thực muốn xem đến ánh rạng đông.

Hạng mục sau khi kết thúc không lâu, đoàn người chúng tôi đi đến Thượng Hải tiến hành kiểm nghiệm kết quả.

Trường học an bài chỗ ở khách sạn thực xa hoa, Thẩm Chi Nhất dừng chân điều kiện so với chúng tôi càng tốt hơn , ở tầng 20 tầng khách quý, tôi cùng Tiểu Tiêu ở lầu 12 phòng bình thường , Vương Phong cùng gay cũng vậy.

Thẩm Chi Nhất: “Trở về đều đem đồ vật sửa sang lại một chút, ngày mai cố lên.”

Mọi người gật gật đầu.

Thẩm Chi Nhất lại đối tôi nói: “Giang Nam, cậu đem tư liệu mà cậu phiên dịch sửa sang lại một chút cho tôi, đưa đến 2035.”

Tôi: “Tốt.”

Tôi trở lại khách sạn trước tiên sửa sang lại tư liệu, Tiểu Tiêu cũng thần kinh căng chặt, đang làm chính mình nội dung.

Tôi gõ gõ cửa phòng Thẩm Chi Nhất.

Anh không hỏi là ai, liền mở cửa.

Tôi: “Cho cậu tư liệu.”

Thẩm Chi Nhất mở cửa rộng hơn nữa: “Vào đi.”

Tôi khắp nơi nhìn xung quanh: “Chỗ ở của giáo sư chính là không giống nhau, phong cảnh cũng đẹp hơn chỗ chúng tôi rất nhiều.”

Xuyên thấu qua thật lớn cửa sổ nhìn xuống phía dưới, tôi thấy được sông Hoàng Phố, nơi này cảnh đêm nhất định rất đẹp.

Thẩm Chi Nhất: “Cậu nói tôi ngày mai mặc cái gì tốt đâu.”

Tôi không nghĩ tới anh còn có thể hỏi tôi loại này vấn đề.

Vì thế nói: “Không phải tây trang cùng sơ mi trắng sao.”

Thẩm Chi Nhất: “Cậu giúp tôi xem một chút đi.”

Tôi: “Tốt.”

Anh muốn đi mở ra tủ quần áo, tôi nghĩ nghĩ, nói: “Trước hết nghĩ một chút có hay không không thể xem đồ vật, tỷ như quần lót gì đó.”

Tôi cũng là một cái ngây thơ tiểu nữ hài được không.

Anh cười, nói: “Không có.”

Sau đó mở ra tủ quần áo.

Tôi thấy được một loạt màu trắng áo sơ mi.

Tôi: “Oa nga, tựa hồ không có bất luận cái gì khác nhau.”

Thẩm Chi Nhất: “Đi theo tôi niên hạn không giống nhau.”

Anh xác thật thực thích mặc áo sơ mi trắng, lúc tôi đi nhà anh, anh đều mặc như vậy.

Tôi: “Chọn cái này đi, sờ lên rất thoải mái.”

Thẩm Chi Nhất: “Tốt, liền cái này đi, còn có cà vạt, tôi nên đeo cà vạt nào đâu?”

Tôi: “Màu xanh lam đậm đi, tôi cảm thấy cậu thực hợp với màu này.”

Thẩm Chi Nhất nghiêng đầu: “Phải không.”

Tôi: “Ân. Ngày đó tôi tới trường học phỏng vấn lúc gặp được cậu, cậu ngày đó mang chính là cái cà vạt này.”

Thẩm Chi Nhất: “Chuyện khi nào?”

Tôi: “Đầu tháng 5 năm nay.”

Thẩm Chi Nhất: “Nga, kia hẳn là khi tôi tới trường học giao tài liệu, kia cũng là lúc tôi tới trường học báo danh.”

Tôi: “Ân.”

Thẩm: “Vậy cậu nhìn đến tôi vì cái gì không gọi tôi a.”

Tôi: “Còn không có mở miệng, cậu liền chạy xa. Hơn nữa, tôi lo lắng cậu không nhớ rõ tôi.”

Thẩm Chi Nhất đem áo sơmi lấy ra  ném tới trên giường, nói: “Như thế nào sẽ.”

Như thế nào sẽ không a, cậu căn bản không hiểu chúng tôi loại này tiểu trong suốt tự ti, hơn nữa, cậu không phải quên Triệu Tinh Tinh là ai sao?

Tôi không nói gì, Thẩm Chi Nhất cũng không nói, trong phòng tức khắc lâm vào quỷ dị yên tĩnh.

Loại cảm giác này nói như thế nào đâu, có điểm co quắp, to như vậy không gian, tôi bắt đầu cảm thấy có chút chen chúc.

Tôi đột nhiên nhớ tới cảnh tượng lần trước khi ở khách sạn, Thẩm Chi Nhất đè tôi ở trên người ngủ.

Mặt tôi đỏ lên, nói: “Nếu không có việc gì nói, tôi liền đi trước.”

Thẩm Chi Nhất không có lập tức trả lời, đợi hai ba giây sau, anh mới mở miệng: “Được. Ngày mai cố lên.”

Tôi: “Tốt, cậu cũng là.”

Thẩm Chi Nhất cười đưa tôi ra cửa. Tôi lúc này mới cảm thấy không khí thả lỏng xuống dưới, mặt cũng bắt đầu thiêu đốt.

Thi đấu cùng ngày, chúng tôi tất cả mọi người thực tập trung tinh thần.

Tôi không biết Thẩm Chi Nhất bọn họ thao tác hạng mục, nhưng tôi vẫn luôn làm tốt công việc phiên dịch của mình, mọi người chúng tôi không chút hoang mang, chặt chẽ có trật tự mà thu phục hết thảy.

Tôi cảm thấy chúng tôi có thể thắng. Một loại trực giác rất cường liệt.

Thi đấu xong, chúng tôi ngồi ở phòng nghỉ chờ thành tích.

Phương Chu Chu ôm tôi: “Giang Nam, tôi siêu khẩn trương, cô sờ tay của tôi đều lạnh.”

Thẩm Chi Nhất ngó Phương Chu Chu liếc mắt một cái, Phương Chu Chu không cấm ngồi thẳng, sau đó để sát vào tôi nói nhỏ: “Giang Nam, tôi trực giác.”

Tôi: “Cái gì.”

Phương Chu Chu: “Thẩm lão sư coi trọng cô.”

Tôi chế nhạo cậu ta: “Cậu không phải nói thầy ấy thích kiểu đáng yêu sao?”

Phương Chu Chu: “Có lẽ, thầy ấy chính là cảm thấy cô đáng yêu đâu? Hơn nữa, đây là tôi làm một cái gay trực giác. PS, chúng ta gay, hiểu biết nam nhân, lại hiểu nữ nhân.”

Tôi: “Nga.”

Phương Chu Chu: “Kỳ thật, các cô vẫn là rất xứng đôi.”

Tôi: “Cậu đây là nâng tôi lên, vẫn là châm chọc tôi.”

Cậu chính là người phiền Thẩm Chi Nhất nhất nha.

Phương Chu Chu: “Cô chính là tiểu Thẩm Chi Nhất a.”

Tiểu Tiêu chen vào nói: “Phương Chu Chu, cậu một cái nam sinh không cần luôn là quấn lấy Giang Nam được không.”

Phương Chu Chu ôm tôi ôm càng chặt hơn, còn đem đầu đáp ở trên vai tôi, Tiểu Tiêu thấy thế cũng cướp tới ôm tôi.

Tôi giãy giụa: “Buông tôi ra, tôi muốn hô hấp.”

Chúng tôi nói đùa trong chốc lát, có người đi vào, là bạn học tiến sĩ của Thẩm Chi Nhất.

Tôi mới biết được, Thẩm Chi Nhất vẫn là MIT.

Tôi …… Quá nhỏ bé.

Bọn họ mời chúng tôi tham gia tiệc tối đêm nay.

Thẩm Chi Nhất hỏi ý tứ của chúng tôi, chúng tôi đương nhiên là gật đầu, MIT học sinh ai, ai không nghĩ nhận thức.

Phương Chu Chu: “Thẩm lão sư, ngài thật sự quá lợi hại.”

Sau đó đổi lấy Thẩm Chi Nhất một tiếng lãnh đạm “Nga”.

Phương Chu Chu nhiệt tình bị một chậu nước lạnh giội đầu tưới diệt, tôi cười.

Đài phát thanh đột nhiên vang lên, chúng tôi trở lại hội trường, thành tích liền phải tuyên bố.

Khi tôi nghe chủ tịch đại hội dùng tiếng Pháp nói, chúc mừng đoàn đội Thẩm Chi Nhất của đại học bắc thành, tôi đã kích động mà trực tiếp ôm lấy anh.

Sau đó tôi cảm giác được anh cũng hồi ôm tôi, phía sau còn có Tiểu Tiêu cùng gay vây quanh.

Tôi phía trước nói qua, có thành công hay không, tôi không sao cả.

Giờ này khắc này, tôi mới cảm thấy, tôi những lời này có bao nhiêu ngạo mạn.

Tôi kỳ thật căn bản chưa bao giờ chân chính thành công quá nha.

Tôi từ sơ trung về sau, liền rốt cuộc không được đến qua thứ nhất.

Tôi quên tôi là như thế nào buông ra Thẩm Chi Nhất. Chờ khi tôi hoãn lại đây, anh đã đại diện chúng tôi đi lên nói chuyện.

Chúng tôi năm nay 28 tuổi, được đi, tôi thừa nhận tôi 28.

Nhân sinh đã trải qua cơ hồ là ba cái mười năm. Mười năm, thật sự là một đơn vị thời gian không ngắn, có người ở giữa mười năm biến thành mụ mụ, có người ở giữa mười năm từ bỏ mộng tưởng tìm được cuộc sống khác, mà ở trong khoảng thời gian này vẫn luôn kiên trì đi xuống, chỉ có Thẩm Chi Nhất, anh là mười năm như một ngày kiên định cùng ưu tú.

Cùng với, loá mắt.

Tôi hoàn toàn luân hãm. Hoàn toàn không nghe được tiếng anh nói.

Thậm chí trên đường về khách sạn, chân tôi đều có chút mềm.

Thẩm Chi Nhất nhưng thật ra phi thường bình tĩnh, cùng bình thường không sai biệt lắm: “Mọi người trở về nghỉ ngơi trong chốc lát, buổi tối có tiệc rượu.”

Chúng tôi gật đầu.

Tôi đã nhịn không được Hồng Hoang chi lực của tôi, loại này xúc động xưa nay chưa từng có xúc động.

Cũng không biết vì cái gì, tôi đột nhiên đột nhiên rất muốn hôn anh, muốn cái loại này lưỡi | hôn.

Lần trước ở khách sạn khi anh đem tôi đè ở dưới thân, loại này ý tưởng liền thường thường nổi lên trong lòng.

Ngày đó tôi đẩy anh ra về phòng của mình ngủ, bởi vì tôi cũng không dám bảo đảm, lại đãi đi xuống tôi cũng không biết chính mình sẽ đối anh làm ra hành động gì.

Tôi quá không thuần khiết.

Tôi mặt già đỏ lên, quay đầu liền đi rồi.

Một về tới khách sạn tôi liền chui vào ổ chăn, cái loại cảm giác này như là ăn xong.

Tôi nhắm mắt lại, ổn định cảm xúc, ngủ.

Nhưng trong đầu ức chế không được mà muốn đi gõ Thẩm Chi Nhất cửa.

Tôi anh miêu chính là cái biến thái.

Tiểu Tiêu: “Học tỷ, chị muốn ngủ sao, em còn muốn nhờ chị giúp em chọn quần áo đâu.”

Chọn, chọn quần áo?

Tôi nghĩ tới Thẩm Chi Nhất sơ mi trắng xúc giác, cùng với động tác lúc ấy anh đem áo sơmi ném ở trên giường.

Trong đầu tức khắc liên tưởng nhẹ nhàng.

Tiểu Tiêu: “Học tỷ? Giang Nam?”

Tôi: “Ân?”

Tiểu Tiêu: “Chọn quần áo a.”

Tôi hoãn hoãn tâm tình: “Nga, em mặc bộ nào.”

Tiểu Tiêu: “Em không chuẩn bị lễ phục, chị xem quần áo của em đều rất cứng.”

Tôi: “Bằng không em mặc của chị đi, chị có bộ váy màu đỏ, em mặc khẳng định đẹp.”

Tiểu Tiêu: "Chị đâu.”

Tôi: “Chị còn có cái váy màu đen.”

Tôi lấy ra bộ màu đỏ đai đeo váy, Tiểu Tiêu thực thích.

Tôi mặc bộ váy lụa màu đen mạt ngực , xẻ tà.

Mặc xong lúc sau, Tiểu Tiêu nói: “Thoạt nhìn là 27 tuổi bộ dáng, liền rất gợi cảm.”

Tôi lại mặt già đỏ lên, nói: “Chị đây vẫn là mặc lại quần của chị đi.”

Tiểu Tiêu: “Thật đẹp a. Liền mặc này.”

Kỳ thật, tôi chỉ là bởi vì bụng dạ khó lường mà chột dạ a.

Nghỉ ngơi xong chúng tôi ở đại sảnh tập hợp, khi Phương Chu Chu nhìn đến tôi , vòng quanh tôi nhìn ba vòng, hoan hô nói: “Giang Nam, cô trang điểm lên vẫn là rất nhân mô nhân dạng, có phải hay không Thẩm lão sư.”

Thẩm Chi Nhất nhìn tôi liếc mắt một cái, không trả lời, nói: “Đi thôi, bị muộn rồi.”

Tôi có điểm mất mát, anh luôn là như vậy tránh mà không đáp, tôi luôn không thể có được một câu trả lời chắc chắn để cổ vũ tôi lại tiến thêm một bước .

Phương Chu Chu: “Tôi có cái vấn đề. Chúng ta đây năm người muốn như thế nào thấu đôi nhi a.”

Ha hả ha hả a, không hổ là gay.

Thẩm Chi Nhất nhíu mày: “Này lại không phải thân cận.”

Vương Phong đột nhiên nói: “Tiểu Tiêu, chúng ta hai cái cùng nhau.”

Phương Chu Chu nhìn tôi liếc mắt một cái, nói: “Có người đã bắt đầu mưu đồ gây rối.”

Tôi: “Cậu có thể an tĩnh một chút sao.”

Thẩm Chi Nhất một đường cũng chưa nói chuyện, Phương Chu Chu an tĩnh một đường, toàn xe cũng an tĩnh một đường.

Lúc xuống xe, Phương Chu Chu nói: “Giang Nam, đây là hậu quả cô làm tôi an tĩnh.”

Tôi: “Này không phải rất tốt sao, tất cả mọi người đạt được trên tâm linh bình tĩnh.”

Phương Chu Chu phảng phất xem thấu cái gì, nói: “Phải không.”

Tôi khẳng định: “Đúng vậy.”

Trên tiệc tối , Thẩm Chi Nhất chính là  vầng hào quang, đi đến nơi nào đều có người tìm anh nói chuyện phiếm, tôi nhoáng lên thần, anh đã không thấy tăm hơi.

Phương Chu Chu: “Giang Nam, cuối cùng vẫn là đôi ta cùng nhau.”

Tôi: “Cũng khá tốt. Cụng ly.”

Phương Chu Chu: “Giang Nam, cô nói cho tôi nghe một chút về cô đi, tôi đối với cô rất tò mò.”

Tôi: “Tôi không có gì tốt nói.”

Đột nhiên, Thẩm Chi Nhất xuất hiện, anh hướng tôi ngoắc ngoắc tay: “Giang Nam, lại đây cho tôi lập tức phiên dịch được không.”

Tôi: “Tốt.”

Có nước Pháp học sinh nói chuyện với Thẩm Chi Nhất về vấn đề lĩnh vực , nhưng bọn họ vẫn luôn đều nói chính là tiếng Anh.

Tôi thành thành thật thật mà đứng ở một bên.

Cho nên tôi này phiên dịch một chút tác dụng là không có khởi đến.

Tôi nghe được bên kia giáo sư hỏi Thẩm Chi Nhất, tôi là ai.

Thẩm Chi Nhất nói: “friend”

Giáo sư cùng tôi bắt tay, nói, Thẩm có rất ít bạn nữ, hỏi tôi như thế nào làm được.

Tôi: “Lúc còn rất nhỏ chính là bằng hữu.”

Giáo sư thực kinh ngạc: “Kia chính là kề vai chiến đấu chiến hữu a.”

Chúng tôi cũng chưa phủ nhận.

Bạn trai, huynh muội, chiến hữu. Người khác đối chúng tôi hình dung còn rất có ý tứ.

Tiệc tối sau khi kết thúc, Tiểu Tiêu đã uống say. Vương Phong cõng cô ấy, Phương Chu Chu đi theo Vương phong

Vương Phong: “Cậu vì cái gì đi theo tôi.”

Phương Chu Chu: “Bởi vì cậu không an toàn.”

Vương Phong vô ngữ, “Cậu từng ngày có phải hay không thao quá đa tâm.”

Phương Chu Chu: “Giang Nam, tôi đem Tiểu Tiêu đưa về khách sạn, cô đi cho cô ấy mua chút thuốc đi.”

Tôi: “Cậu còn rất cẩn thận.”

Phương Chu Chu: “Cô cuối cùng phát hiện tôi ưu điểm.”

Thẩm Chi Nhất nói muốn bồi tôi đi, tôi cũng không có cự tuyệt.

Trời hạ mao mao mưa phùn, Thẩm Chi Nhất đem áo khoác cởi ra, cho tôi phủ thêm.

Anh hương vị nháy mắt đem tôi bao vây, phảng phất ôm tôi, cái loại cảm giác này lại tới nữa.

Tôi: “Thẩm Chi Nhất, tôi còn không có chúc mừng cậu đâu.”

Thẩm Chi Nhất: “Cùng vui.”

Giờ này khắc này, tôi tưởng nói rất nhiều, nhưng đều nói không nên lời.

Mà Thẩm Chi Nhất lại lặng im.

Chúng tôi mua thuốc, dọc theo đường đi hai người đều lâm vào trầm mặc.

Tôi thích anh, thậm chí không ngừng tại đây, nhưng là tôi sẽ không chủ động.

Cũng liền nói, nếu anh không thích tôi, cũng không chủ động, hai đứa tôi đời này đều sẽ không có kết quả.

Tôi bắt đầu lo được lo mất, đại khái suất là sau một loại kết quả.

Bởi vì không chút nào cảm thụ đến Thẩm Chi Nhất thích tôi.

Anh đem tôi làm bằng hữu, lại hoặc là chỉ tưởng cùng tôi làm ái muội.

Tôi lại an ủi chính mình: Có thể trợ giúp anh thành công một lần là đủ rồi, đền bù tiếc nuối không phải sao.

Lúc này, Thẩm Chi Nhất mở miệng.

Đều mau vào khách sạn uy!

Thẩm Chi Nhất: “Giang Nam, cậu sau này có tính toán gì không.”

Tôi: “Hảo hảo học tập?”

Thẩm Chi Nhất dừng lại bước chân, nghiêm túc mà nhìn tôi nói: “Không phải, tôi nói nhân sinh quy hoạch.”

Anh nói chính là tương lai của tôi.

Tôi trước nay không cùng người khác nói cuộc đời của tôi quy hoạch. Bởi vì tôi quy hoạch không có những người này, bao gồm hiện tại, cuộc đời của tôi quy hoạch cũng không có Thẩm Chi Nhất.

Tôi không nghĩ tới chúng tôi sẽ gặp được, sẽ giải thích hiểu lầm, sẽ cùng nhau thi đấu, lại ở chỗ này nói chuyện.

Từ từ, tôi như thế nào cảm thấy đây là dạy bảo nhân sinh xuất phát từ góc độ của lão sư .

Tôi không biết nên như thế nào trả lời.

Thẩm Chi Nhất: Tôi nhìn Weibo của cậu còn có ghi qua rất nhiều văn chương.

Tôi tức khắc táo bạo lên: “Cậu như thế nào có thể không trải qua tôi cho phép xem đâu?”

Xem văn chương liền tính, xem Weibo chẳng phải là……

Tôi làm bộ bình tĩnh: “Khi nào xem, tôi nói Weibo.”

Thẩm Chi Nhất cũng không cất giấu, “Dù sao là ở cậu xóa bỏ phía trước.”

Tôi thật là……

Tôi trên Weibo viết đều là trong lòng tôi lời nói.

Tỷ như, tôi hôm nay gặp lại nam thần cao trung của tôi, anh vẫn như cũ rất tuấn tú.

Lại tỷ như, cùng nam thần cùng nhau bơi lội, tôi cảm thấy anh đối tôi rắp tâm bất lương.

Lại lại tỷ như, tôi trước sau như một mà thích nam thần.

Thảo.

Tôi: “Nga, cậu đừng hiểu lầm a, tôi chính là tùy tiện viết, fans thích xem này đó.”

Thẩm Chi Nhất thực sẽ véo trọng điểm: “Phải không, kia thích tôi cũng là tùy tiện viết sao.”

Tầng lầu của tôi tới rồi, cửa thang máy mở ra.

Trước khi cửa thang máy khép lại,tôi phải nói cho anh cái này đáp án, nhưng là, tôi muốn nói như thế nào đâu.

Tôi sẽ không chủ động, nhưng rõ ràng cũng không có chủ động, như thế nào liền phải biến thành bộ dáng tôi chủ động thổ lộ.

Tôi: “Chờ tôi đưa thuốc cho Tiểu Tiêu xong lại cho cậu giải thích.”

Tôi trực tiếp chạy ra đi. Đầu cũng chưa hồi.

Tôi cả người nóng lên.

Thẩm Chi Nhất đột nhiên gọi lại tôi: “Giang Nam.”

Tôi định trụ không quay đầu lại, bởi vì mặt tôi đã ở thiêu đốt. Tôi chính là như vậy chịu không nổi trêu chọc lão a di.

Thẩm Chi Nhất: "Hôm nay em rất đẹp.”

Anh là cười nói.

Tôi chạy trốn càng nhanh.

Anh chính là cố ý đùa giỡn tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro