chương 5: tái ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cùng Thẩm Chi Nhất cùng đi ăn lẩu.

Vốn dĩ tôi muốn ăn mặc xinh xinh đẹp đẹp, nhưng là cảm thấy quá cố tình, cho nên vẫn là một thân hưu nhàn phong cách ra cửa.

Bất quá, tôi xõa tóc ra. Lão bản của tôi từng nói qua, lúc tôi xõa tóc , có như vậy một tí xíu nữ minh tinh hương vị.

Thẩm Chi Nhất trước nay chưa thấy qua bộ dạng tôi xõa tóc đâu.Lúc cao trung , tôi vẫn luôn để kiểu tóc ngắn giả tiểu tử, rất khó có cảm giác xinh đẹp, sau khi gặp được Thẩm Chi Nhất mỗi một ngày, tôi cũng đều vẫn luôn thành thành thật thật đem đầu tóc buộc lên, bởi vì xõa tóc dễ dàng ảnh hưởng công tác.

Không biết khi Thẩm Chi Nhất nhìn thấy tôi , có thể hay không trước mắt sáng ngời đâu?

Chúng tôi hẹn ở cổng lớn trường học thấy. Khi tôi đến , Thẩm Chi Nhất đã ở trong xe chờ tôi.

Nháy mắt khi anh nhìn đến tôi , thần sắc cũng không có quá lớn biến hóa.

Tôi: “Đi bộ đi không phải được rồi.”

Đối diện cổng trường  liền có một nhà  tiệm lẩu Haidilao, làm gì muốn lái xe.

Thẩm Chi Nhất: “Không đi cổng trường cái này, đi xa một chút.”

Tôi khờ ngốc hỏi: “Vì sao?”

Thẩm Chi Nhất nhắc nhở tính giải thích: “Trường học người biết tôi quá nhiều.”

Tôi: “so? Cậu còn có gánh nặng của thần tượng ?”

Thẩm Chi Nhất thế nhưng phun tào tôi: “Tôi còn tưởng rằng tôi là trên thế giới người trì độn nhất đâu.”

Tôi: “Có ý tứ gì?”

Thẩm Chi Nhất: “Bọn học sinh nhìn đến, sẽ hiểu lầm. Nói nữa, tôi là lão sư, cậu là học sinh, bị nhìn đến cũng không tốt lắm.”

Tôi bừng tỉnh đại ngộ: “Nga. Nguyên lai là loại gánh nặng này , vậy nghe cậu đi.”

Thẩm Chi Nhất xem tôi cột kỹ đai an toàn xong mới xuất phát. Thẳng nam làm mất hứng ở chỗ, anh sẽ không cúi người đi giúp nữ hài hệ đai an toàn, anh dùng xem.

Chúng tôi đi không xa, bất quá chung quanh thật đúng là không có gì học sinh.

Thẩm Chi Nhất đem thực đơn đưa cho tôi, xa hoa mà nói: “Tùy tiện gọi.”

Tôi: “Tôi đây liền không khách khí.”

Thịt bò, tôm sống, tiểu bánh quẩy, măng điều, huyết vịt, tôi hung hăng gọi một hồi .

Tôi người này chính là nói không khách khí liền không khách khí.

Một bên người phục vụ tiểu tỷ tỷ nhìn không được, tiến lên ngăn trở nói: “Tiểu thư, gọi có điểm nhiều, ăn không hết đâu.”

Tôi còn chưa kịp nói , Thẩm Chi Nhất liền mở miệng: “Không có việc gì, ăn không hết có thể mang đi.”

Người phục vụ đối tôi nói: “Vậy được rồi. Bạn trai của cô nhưng đối với cô thật tốt.”

Tôi cười một chút, không giải thích. Tôi muốn vì làm khó một chút Thẩm Chi Nhất, xem anh là như thế nào phản ứng.

Thẩm Chi Nhất cũng không giải thích.

Tôi nhìn anh một cái, đang muốn cân nhắc anh là có ý tứ gì, liền nghe được anh nói: “Gọi xong rồi sao, tôi tới bổ sung một chút.”

Người phục vụ ngăn cản tay nhỏ đã nóng lòng muốn thử, nhưng lại thu hồi.

Tôi lúc này mới đối người phục vụ nói: “Anh ấy không phải bạn trai tôi.”

Tôi nhìn về phía Thẩm Chi Nhất, anh còn ở gọi món ăn.

Tôi như thế nào liền như vậy không tin, giờ này khắc này, anh còn có thể như vậy nghiêm túc gọi đồ ăn đâu?

Người phục vụ hiểu rõ: “Nga, anh ấy là anh trai của cô đi, hai người rất giống.”

Thẩm Chi Nhất cười, đôi mắt nhíu lại, cười đến tôi tâm thần rung chuyển.

Anh bình thường thói quen cao lãnh, mọi người đều tương đối sợ anh, nhưng cười lên, thế nhưng ôn nhu đến có thể muốn mạng người.

Tôi mặt có chút hồng, cầm lòng không đậu mà cũng đi theo cười.

Thẩm Chi Nhất cất tập giấy gọi món, tiếp người phục vụ nói: “Xác thật rất giống.”

Thẩm Chi Nhất: “Chúng ta hai cái đều gọi bốn cái đáy nồi, đều ăn thịt bò cùng tôm hoạt.”

Dừng một chút, anh lại bổ sung: “Còn có KFC.”

Tôi thật là con mẹ nó cảm thấy anh còn có điểm ý tứ. Cho tôi đề KFC là ở chế nhạo tôi đâu, vẫn là anh liền thật cảm thấy hai đứa tôi đều thích ăn KFC đâu.

Tôi: “Cậu như vậy vừa nói, tôi thật cảm thấy rất giống.”

Thẩm Chi Nhất nhìn tôi, ánh mắt có chút ý vị thâm trường.

Tôi: “Làm gì như vậy nhìn tôi.”

Thẩm Chi Nhất: “Tôi cảm thấy cậu thay đổi.”

Ta biết rõ cố hỏi nói: “Nơi nào.”

Thẩm Chi Nhất: “Trong ấn tượng, cậu vẫn luôn đều không thế nào thích nói chuyện, thoạt nhìn văn văn nhược nhược.”

Tôi có chút bất mãn: “Tôi cho cậu loại này ấn tượng? Tôi bên người người cũng không phải là như vậy đánh giá tôi. Phương Chu Chu nói tôi là nữ chiến sĩ.”

Thẩm Chi Nhất: “Tôi nói chính là lúc cao trung.”

Tôi hiểu ý. Tôi xác thật thay đổi, chúng tôi mười năm không có gặp mặt, tôi cũng đã trải qua rất nhiều chuyện tốt hoặc là không tốt, vô luận là bề ngoài vẫn là tính cách, đều đã xảy ra biến hóa long trời lở đất. Đôi khi, tôi đều không quen biết chính mình.

Tôi: “Người, luôn là sẽ thay đổi, huống hồ, hiện tại chúng ta hai cái đều 27……8.”

Tôi suy nghĩ một chút, lại cảm thấy không đúng: “Nhưng tôi cảm thấy cậu không thay đổi, cậu cùng với tôi trong ấn tượng bộ dáng vẫn là có thể trùng hợp.”

Thẩm Chi Nhất: “Phải không.”

Anh ngữ khí nhẹ nhàng, thoạt nhìn thực chờ mong nghe tôi tiếp tục nói bộ dáng.

Tôi nói giỡn: “Ân, vẫn là trước sau như một yêu học tập.”

Thẩm Chi Nhất lần thứ hai cười, “Nghe không giống như là cái gì lời hay.”

Tôi không tiếp anh nói.

Chúng ta mỗi người từ khi sinh ra liền ở học tập.

Lên nhà trẻ, tiểu học, sơ trung, cao trung, đại học, thậm chí nghiên cứu sinh, tiến sĩ sinh, có người ở tiểu học liền bắt đầu tụt lại phía sau, có người ở đại học khi mới biết được chính mình không phải ở học tập nơi này liêu, nhưng Thẩm Chi Nhất loại người này, bọn họ chính là có thể khắc phục ngoại giới rất nhiều dụ hoặc, từ sinh ra kiên trì đến bây giờ, hơn nữa còn ở nghĩa vô phản cố mà kiên trì, đây là chúng ta rất nhiều người đều làm không được.

Chúng ta đại đa số người, luôn là kiên trì kiên trì liền từ bỏ.

Tôi nói đương nhiên là lời hay, cũng là một trong những điều tôi thích nhất ở Thẩm Chi Nhất.

***

Chúng tôi muốn bốn cái đáy nồi, nhưng là chúng tôi hai cái đều chỉ ăn tam tiên nồi.

Người phục vụ không rõ: “Kia có thể chỉ cần hai cái.”

Tôi: “Nhưng là nghi thức cảm vẫn phải có.”

Ăn lẩu trong quá trình, Thẩm Chi Nhất vẫn luôn cho tôi kẹp thịt ăn.

Tôi: “Cậu cũng ăn nhiều một chút.”

Thẩm Chi Nhất: “Tôi ăn no.”

Tôi nhìn tràn đầy một bàn đồ ăn, đột nhiên cảm thấy dạ dày trướng.

Tôi không ngừng ăn, Thẩm Chi Nhất không ngừng cho tôi gắp đồ ăn. Một cái đĩa nhỏ, bị anh kẹp đến tràn đầy, bên cạnh người phục vụ năm lần bảy lượt mà nhìn không được, tưởng tiến lên hỗ trợ, nhưng đều ngăn cản ở chính mình.

Này đáng chết thẳng nam ôn nhu. Anh chỉ là tưởng đem sở hữu đồ ăn kẹp cho tôi ăn, chỉ thế mà thôi.

Cuối cùng, tôi mau căng đã chết, đồ ăn cũng không ăn xong.

Thẩm Chi Nhất đóng gói, hơn nữa lại muốn một ít thịt viên.

Tôi: “Cậu tính toán một người về nhà ăn lẩu a.”

Thẩm Chi Nhất: “Cấp quét tước phòng thí nghiệm a di. Lần trước nửa đêm gõ cửa nữ quỷ còn nhớ rõ sao, đó là con gái của dì ấy, bởi vì hài tử đã chết, cho nên cũng điên rồi.”

Tôi: “Kia lại mua nhiều chút đi.”

Thẩm Chi Nhất: “A di không cần bố thí. Lại mua liền lộ ra sơ hở.”

Tôi nhìn Thẩm Chi Nhất móc di động ra trả tiền, đột nhiên cảm thấy, nếu tôi gả cho anh cũng không tồi.

Anh sao lại có thể như vậy, người soái  đầu óc tốt liền thiện tâm?

Cơm nước xong, chúng tôi liền về trường học.

Thẩm Chi Nhất cũng không có nói muốn đi địa phương khác, tôi cũng không có hứng thú đi địa phương khác.

Đến trường học, tôi về ký túc xá, anh lại đi phòng thí nghiệm, tuần hoàn đã từng sinh hoạt.

Tôi: “Anh vì cái gì lại đi phòng thí nghiệm, không nghỉ ngơi sao?”

Thẩm Chi Nhất: “Ân, còn có mấy cái  luận văn của học sinh muốn xem.”

Nói xong, anh thở dài, nếu những cái đó học sinh ở đây, đại khái sẽ bị này một tiếng thở dài khí cấp đánh tới tự tin.

Nhưng anh thật sự không phải cố ý. Sự thật là, anh quá ưu tú, mà chúng tôi không được.

Tôi cho anh cổ vũ: “Cố lên, nỗ lực.”

Thẩm Chi Nhất lần thứ ba cười. Tôi cao trung ba năm, gặp qua cười đều không có hôm nay nhiều.

Tôi cảm giác chính mình uống say.

Nhưng là giây tiếp theo tôi liền tỉnh.

Bởi vì Thẩm Chi Nhất nói: “Cậu không cần thả lỏng, hạng mục giao đi lên mới là chân chính kết thúc.”

Tôi: “Thẩm Chi Nhất, cậu thật sự thực sẽ làm mất hứng.”

Thẩm Chi Nhất: “Tôi đối với cậu đã thực khách khí.”

Trong giọng nói mang theo còn không mau quỳ xuống tạ ơn cảm giác ngạo kiều.

Tôi: “Thật cũng không cần.”

Tôi đã không phải trước kia Giang Nam, vô luận anh đối tôi như thế nào không khách khí, tôi đều sẽ không thương tâm, khổ sở, càng sẽ không khóc.

Mặc dù tôi thích anh.

Đây là tôi 27 tuổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro