Nghe lời cha má dặn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  “ Bà Trinh , ông Điền ơi , có đó không ?”
  
   “ Ơi , ai đó ” . Bà Trinh nghe người gọi liền từ đằng sau chạy lên xem .
 
    “A , thím Tư đó à , chị qua đây có chuyện gì không”. Nhìn thấy bà Tư , mẹ Quốc phủi phủi người còn dính bụi.

    “ Ơ , mày đi đâu về đó con. Cha mày chạy đi kiếm mày mà bỏ cả ngày công rồi đó . Má bảo mày ở nhà lo bài vở ,đi đâu mà lấm lem thế này ”

-“ Má ơi , má ơi Quốc , Quốc bị té , Quốc còn bị anh , anh lớn lớn la nữa , mà má , má ơi , Quốc hông biết anh đó là ai nữa . Tự nhiên, tự nhiên ảnh nạt con . "

   “ Cha con thằng nào dám quát con bà , à mà cảm ơn thím Tư hen , thím vào nhà uống li nước cho mát người . Còn mày , vào nhà tắm rửa má lấy cơm cho mà ăn . ”
 
-“ Má ơi , má hông đánh Quốc ạ , con thương má nhất hihi ”

     “ Mả cha mày , vào nhà đi , thím Tư cũng vào nhà uống miếng nước ạ.”

    “ Thôi , để tui về , về còn lo cơm nước cho cha con thằng nhỏ .Thím về luôn đây Quốc ơi. ”

Bà Tư về , mẹ con Quốc vào nhà . Tắm rửa xong , ông Điền cũng vừa về, người đầy mồ hôi .

    “ Í chết , tui quên nói mình là thằng Quốc nó về rồi , để mình chạy mấy vòng thấy tội ha ” . Bà Trinh nói như rất bình thường , còn có chút gì đó gọi là hả hê .

Ông Điền cũng mặc kệ , giờ ông còn có chuyện bực hơn . Ông ngồi xuống uống li nước , lấy tay lau mồ hôi tay kia cầm nón lá quạt quạt.

   “ Mình này , lúc nãy tui đi tìm thằng Quốc , tìm miết mà chả thấy nó đâu xong cái tui mới chạy sang làng bên . Bà biết gì hông , tức chết tui rồi. Thằng cha già Kim Minh Phong đó , tạt nước tui . Ổng còn nói này nói nọ . Đã thế ổng còn lấy chuyện cũ ra mà nói . Tui có vợ con rồi mà sao cha đó cứ lấy mãi chuyện tui cua không được bà Kim ra nói miết . Bà coi , coi có tức không cơ chứ ”

Ông Điền tức quá , đập mạnh xuống bàn một cái. Làm Quốc giật mình , ho sặc sụa .

-“ Cha ơi , cha để con ăn , cha đập bàn miết cái chén con nó cũng tưng tưng luôn  , ăn hông được cái gì hết ”.
Quốc đang ăn mà cha cứ đập bàn xuống , đó xem nãy giờ ăn chưa được nữa chén cơm .Cha tánh kì .

   “ Ôi thôi , ông chấp chi cha già đó , ổng nói gì thì kệ ổng đi . Người ta giàu , mình nghèo , người ta có quyền mình làm gì được ổng ”. Má Quốc đã quá quen với việc này , riết rồi bà cũng không quan tâm tới việc ông nhà mình từng chết mê chết mệt bà Hội Đồng Kim luôn . Dù gì ổng cũng là của mình , lo chi cho mau già.

   “ Còn mày ,Quốc mày nghe cha nói nề , sau này đó , làm gì thì làm nhưng mà tao cấm mày giao lưu bạn bè với nhà ông Hội Đồng Kim nghe chưa .”
 
-“ Ủa cha, sao thế ạ .” Nó thắc mắc , nhìn cha mình rồi hỏi ông . Ông liếc nó muốt lé mắt luôn .

   “ Mày nghe cha nói , nhà đó không có tốt đẹp gì đâu . Ông bà Hội Đồng Kim thì xấu tính lắm , mày xem sinh ra đứa con cũng giang hồ , mấy chút éc mà phá làng phá xóm đầy ra đấy. Mày nhớ năm ngoái không , là nít quỷ đó đốt rơm nhà mình chơi đấy . Mày nói cha nghe , người xấu tính xấu nết zậy lỡ nó thấy mày xinh quá rồi bán mày đi thì sao , mày nói cha nghe xem nào .” Nó nghe thế thì sợ lắm , mặt tái mét đi .

-“ Cha ơi , lỡ bán con thì người ta làm gì con thế ạ . ”

    “ Nó mổ ruột , lấy tim gan phèo phổi mày ra chứ làm gì . ”

    “ Ông cứ nói quá .” Thấy chồng mình doạ thằng con mặt tái xanh . Nghĩ mà thương , lỡ nó sợ quá rồi khóc thì chết .

     “ Tui nói đúng mà , bà nghĩ xem con mình nó mủm mỉm trắng hồng tròn tròn ra thế , nhà cha già đó mà thấy không bỏ bao bán đi mới lạ . Mày nhớ lời cha dặn , không được qua lại gì với cái nhà đó nghe chưa .” Thấy mặt cha mình nghiêm trọng , nó cũng sợ gật đầu lia lịa.

-“ Quốc biết rồi , Quốc sẽ hông qua lại để người ta bắt đi đâu . ”

Bà Trinh nghe thế thì cười trừ , chán chả buồn nói . Bà đi lấy chén ra cho ông Điền rồi ăn cơm luôn. Còn Quốc , Quốc nghe cha nói thì sợ xanh mặt , xém tè ra quần luôn rồi này . Tự nhũ sẽ không tiếp xúc với cái nhà kì cục kia . Nhỡ người ta bán đi thiệt thì chết . Ôi thôi Quốc sợ lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vkook