Phần 10: Buổi đi chơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi trong phòng cậu lẩm bẩm ông kỳ ha sao hôm nay lại bảo mk đi cùng dự tiệc chứ ôi cái định mệnh . Thôi ko sao coi như hôm nay đi ăn với ông nội thôi hoãn lịch trình chơi vậy. Nằm trên giường cậu bấm điện thoại lia lịa mà chơi game pk . He he mới tìm đc cái game hay thấy mồ nhà sản xuất hình như là họ Vương ôi mk hoa mắt rồi sao tên ông nội này vô chơi ủng hộ vậy . Oa oa tiếng nói từ phòng cậu mà trong phòng sách của Vương Trầm đang bàn việc cũng nghe thấy . ( gần thì nghe thấy thôi ha). Cậu vô chơi ôi giống game mk từng chơi quá yêu cái hiện hành yêu game này thấy mồ .Ôi giới thiệu đẹp quá cậu ngồi ngóng tải về , vừa tải xong cậu hả hê mà nói lại còn hôm nay mới ra sv mới nữa chứ, đua top thôi. Cậu vừa mới ôi nhân vật game mà tựa nào trả giống nhau nhân vật đồ họa đẹp ghê, chọn nhân vật nữ hay nam đây, hehe nữ đê. Ngóng đợi cũng đc luôn h khỏi phân vân cậu xem từng nhân vật rồi hét ôi có cả phái đào hoa nữa sao ây tựa game là kim dung hầy hầy hiện hành rồi thế kỷ nào mà cũng có cái giống thời mk vui quá đi. Cậu chọn nhân vật nữ xong lấy tên: Cửu Cửu hehe rồi vô làm nhiệm vụ ối giời ơi đẹp ghê sao nó lại lên cấp ẹc giống vãi yêu nhưng có nhất thiết ko có vài chức năng ko . Cậu liền gửi đến hồm thư đánh giá game thêm vài chức năng tính năng cầm nắm nhảy hành động khác thêm gia viên xây nhà đi .. ... ôi cái game cũ mốc thảo nào vẫn còn nhưng ko ai chơi nhiều . Chơi với ăn cũng hết ngày buổi tối cậu cùng ông ra ngoài ăn . Lẽo đẽo theo ông cậu mà cậu cắm đầu đi cùng đến bữa tiệc . Thầm nghĩ trong đầu sang trong ghê .
Xin chào ! Vương Trầm ông đến rồi đá .
Vương Trầm : mỉm cười .
A cậu chủ nhỏ Vương Cửu Anh đã lớn vậy rồi sao .
Cửu Anh: mỉm cười . Bác là ..
Vương Trầm: Bắc Nhĩ ông vẫn vậy lại trêu thằng bé rồi .
Bắc Nhĩ : mỉm cười , giới thiệu với ông đây là cháu của tôi Bắc Dương .
Vương Trầm: uh !
Bắc Dương : cháu chào bác .
Cửu Anh: e chào anh .
Bắc Nhĩ: Trầm ông thấy 2 bọn nhỏ nó hợp nhau ko ? Tôi thấy ưng lắm đó .
Cửu Anh:hả biểu hiện ngây ngô bác đùa vui ơi !
Bắc Dương: ông lại đùa rồi !
Vương Trầm: thì 2 đứa đến đc là cái duyên còn ko, thì thôi . Ông biết tính tôi rồi mà ông bạn mỉm cười .
Bắc Nhĩ : mỉm cười, haizz ông ko bao h thay đổi 🤗
Vương Trầm : có 4 người ngồi 1 bàn thôi à !
Bắc Nhĩ: uh, mấy ng kia tôi sắp chỗ khác rồi .
Vương Trầm: uh !
Bắc Nhĩ: khoác tay Vương Trầm rồi vô ngồi phòng ăn.
Hai ông cứ thế đi mà hàn huyên bỏ lại 2 đứa cháu chỉ biết nhìn nhau mà cười rồi đi theo . Vô bàn ăn gọi món chờ đợi .
Bắc Nhĩ: vô tôi với ông pk phát nhỉ 😉
Vương Trầm: sẵn lòng chờ ông b đó,ăn xong đến chỗ cũ tôi sẽ tiếp ông nhiệt tình 😉
Cửu Anh: hả hốc mồm hiểu loáng thoáng nhưng trong đầu thì đang nghĩ bậy ko à ...
Bắc Dương: Cửu Anh, cũng có muốn pk vài ván ko tại thấy cậu đang chơi game của ông tôi cx đang chơi hình như cả ông cậu cx vậy á .
Cửu Anh: vậy à . ! Game gì mà trùng .
Bắc Dương: tôi cx mới chơi game đó có chỉ nha .
Cửu Anh: oki .! Giúp đỡ lẫn nhau nha
Vương Trầm: nhìn cháu mk
Bắc Nhĩ: nhìn cháu mk
Cả hai quay ra ngồi cười, ..
Bắc Dương : chỗ này chỗ này vô đây giúp tôi đi pb này đi .
Cửu Anh: từ từ chân ngắn nên chạy hơi chậm cứ từ từ ...
Buổi ăn tối cứ vậy mà diễn ra với những câu chuyện hàn huyên của các game thủ ôn lại kỷ niệm và những pha chỉ bảo của 2 người lớn tuổi.
Khi bữa ăn vừa kết thúc ai về nhà ấy cũng đã muộn phía bên nhà họ Bắc .
Bắc Nhĩ: cháu thấy Cửu Anh thế nào, Dương Nhi?
Bắc Dương: cháu biết tên đó, cũng cùng đi chơi vài lần !
Bắc Nhĩ: đừng gần quá và cũng ko đc nói giới tính mk là con gái nghe chưa ?
Bắc Dương: dạ.! Cháu biết rồi ạk.
Bắc Nhĩ: ta ko muốn người ta bàn tán dị nghị thôi, cháu chịu khó vậy tại anh cháu mất vì đua xe mà 2 đứa lại sinh đôi nên ko muốn Bắc gia tuyệt hậu ta đành phải làm vậy..
Bắc Dương: dạ.! Cháu lên phòng nghỉ đây ạk.
Bắc Nhĩ : uh.! Thôi đi nghỉ đi .
Còn phía nhà họ Vương thì ,
Vương Trầm: Cửu NHi cháu thấy Bắc Dương thế nào ?
Cửu Anh: thấy thế nào á ông, !, uh thì cũng vui tính, cao hơn cháu một xí, hay trở cháu đi chơi , đc đc tạm thế đã ông ạk.
Vương Trầm: thế là tốt! Thôi cháu đi nghỉ sớm đi .
Cửu Anh: dạ, vậy cháu lên lầu ngủ đây ạk .
Vương Trầm : uk !
Cửu Anh : liền đi lên phòng đầu cậu ong ong với những câu hỏi , nghĩ sâu làm gì đơn giản thôi .!
Vào trong phòng Cửu Anh, thay quần áo tắm luôn rồi lăn ra ngủ vì mệt quá mà ko để ý đến điện thoại của mk .Còn phía bên Bắc Dương điện thoại vẫn cầm vẫn lãnh đạm nhìn điện thoại nhắn những dòng tin nhắn chờ Cửu Anh trả lời lại. Hết nt ở bên ngoài rồi lại vào trong game chờ Cửu Anh on mà mệt quá ngủ thiết đi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro