Bao giờ mưa thôi rơi? (1) - hoamocmienthang3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_______Bao giờ mưa thôi rơi?_________ 

(1)

Mưa . Những ngày mưa khiến con tim ta đau thắt bởi ta không muốn làm việc gì mà kỉ niệm thì cứ ùa về như mưa . Ngày xưa...

Ngày xưa, những ngày người hẹn ta phần lớn đều gặp mưa . ta và người đi trong mưa . ta thích thế vì khi ta khóc người sẽ không nhìn thấy . ta không muốn người buồn và cảm thấy có lỗi bởi vì đã làm ta phải rơi lệ . Nhưng người thì có lỗi gì đâu cơ chứ chỉ tai ta đã quá yêu người mà thôi dù người nói với ta " trái tim C chia ra 3 phần : 1 dành cho gia đình, 1 dành cho bạn bè, còn lại là của M . Xin lỗi vì không thể dành cho M nguyên vẹn trái tim " Ta khóc vì vui bởi dù chỉ được một góc nhỏ thôi thì cũng có nghĩa là trong trái tim người có ta . Rồi ta lại khóc vì mọi con đường đều có điểm dừng , ta chẳng thể nào có người trên mọi chặng đường đời ta . Hình như người luôn cảm nhận được những lúc ta khóc nên khẽ xiết nhẹ tay ta và thở dài bất lực . Điều đó vừa làm ta cảm thấy được an ủi vừa làm ta đau đớn nghẹn lời . ta chỉ muốn mỗi giây phút bên ta người đều cảm thấy vui vẻ,hạnh phúc bởi cuộc sống của người vốn đã quá nhiều phiền muộn .

Mưa . Những đêm mưa làm ta trằn trọc thao thức không ngủ được bởi ta biết người cũng không thể ngủ, dang ngồi đốt thuốc ngoài hiên ,nghe mưa roi não nề và có lẽ người khóc bởi trái tim của người cúng có khi yếu mềm như ta vậy . ta biết phải làm sao để người vơi bớt một chút buồn nơi trái tim ? 

Ngày ta rời xa người cũng là một ngày mưa buồn . Mưa ngoài trời không biết có nhiều như mưa trong lòng ta và người ? Người giấu nỗi buồn trong mắt siết chặt tay ta " C nợ M nhiều quá .Biết bao giờ trả hết nợ cho M" . Giá tình yêu chỉ như một món đồ có thể vay ,trả,mua ,bán thì có lẽ đời chẳng nhiều khổ đau đến thế và người sẽ sống thanh thản hơn . Nhưng... Kiếp sau .... Liệu có kiếp sau không hỡi người ? Ta vội vã quay gót để người không kịp nhìn thấy mưa dâng đầy trong mắt ta . Bởi ta muốn người không thêm bận lòng vì một cơn mưa

Đã 5 năm trôi qua ,ta vẫn chẳng quên được người như lời ta nói lúc ra đi . Mưa chỉ làm nỗi nhớ người thêm cồn cào trong ta . ta vẫn âm thầm dõi theo bước người,hạnh phúc khi người có chút thành công, đau khổ khi người không vui ,không hạnh phúc . Bề ngoài ta là một người hạnh phúc nhưng trong lòng ta luôn là một trời giông bão . Ta chỉ mong có một ngày ghé lại bên người cho lòng ta thôi bão giông . Nhưng ....

Bao giờ trời thôi mưa???

Ta tưởng người hiểu ta hơn ai hết . Nhưng có lẽ không phải vậy . Làm sao người có thể hiểu nổi ta khi ngay cả ta cũng còn không hiểu nổi mình . trong ta hình như có điều gì đang tan ra,nghẹn lại . ta yêu người bằng tất cả yêu thương ,mơ mộng không đòi hỏi . ta yêu người đến nỗi ta không thể chấp nhận ai khác ngoài người . những năm tháng đẹp đẽ nhất trong cuộc đời ta, ta đã dâng hiến hết cho người mà không một lần suy tính,đắn đo . vì người ta đã đến bên người chia sẻ buồn vui, vì người ta đã ra đi khi trái tim ta còn ngập tràn yêu thương . vậy mà người trách ta....

Có phải đàn ông đều rất ích kỉ

Mưa! Khi ta và người cãi nhau đều có mưa.trời mưa,mắt ta đong đầy mưa vì ta ko thể cãi lại được người vì ta cảm nhận sự thay đổi của người.mưa tạnh thì cũng là lúc ta và người bước đi trên con đường riêng.không biết trời mưa là buồn hay vui không biết mưa trong mắt ta là buồn hay là nuối tiếc hay là chấp nhận rồi đây sẽ cố gắng gấp đôi để ta hạnh phúc mà ko hề có ngưòi.........ôi mưa hay nước mắt...

Ừ . Mưa . Dù ngoài trời không mưa nhưng không có người ở bên thì trong lòng là cả trời mưa gió . Hôm qua ta nhìn thấy người . Người đang làm bạn với men say , ta cũng muốn cùng cạn với người nhưng có ích chi bởi càng uống lại càng tỉnh . Có lẽ vậy mà người gọi cho ta chăng ? Ta lặng nghe mà không nói gì bởi sợ người biết ta đang khóc . " C nhớ M quá . C uống để quên vậy mà sao cứ nhớ thế này . Đừng khóc ! C chỉ muốn nói với M rằng C yêu M hơn tất cả những gì C có ". Người đã tắt máy mà nước mắt ta đột nhiên vỡ oà . Sao người tàn nhẫn thế . Người đã khiến ta yêu người,buộc ta quên người nhưng sao không để trái tim ta ngủ yên dẫu chỉ là bề ngoài . Người bảo ta đừng khóc,ta cũng đâu có muốn khóc . nhưng tại trời mưa ?

Ta đã từng nghe mưa ,từng đi trong mưa vậy mà vẫn chẳng thể hiểu nổi những cơn mưa . 

mưa xuân dịu dàng ,êm ái như nụ hôn,như hơi thở của người yêu . Mưa thu như trò dỗi hờn của cô gái đang yêu . Mưa đông vừa như níu kéo vừa như hờ hững ,lạnh nhạt . Mưa hạ ?

Đêm tháng 5! Trời thẫm một màu nguyên thuỷ . Cái nóng đốt dần từng bụi không khí mà gió chẳng thể nào làm dịu lại được . Đất trời như muốn bung ra ,vỡ oà . Thế nhưng,mưa... 

Mưa đến đột ngột ,khó hiểu như tính nết cô gái mới lớn . Sấm chớp xé ngang bầu trời thẫm mượt,gào thét trong vũ điệu ma quái của riêng mình . Cả không gian cuộn xoáy theo rơi hút vào một cái vực sâu vô định . Mưa tức tưởi,ào ào trút xuống như giận dỗi ,hờn ghen . Mưa dai dẳng âm ỉ như nỗi đau tuyệt vọng của người đàn bà ép mình chờ đợi . Mưa lăn dài trên sám hối ! 

Mưa đêm . Ta không sao ngủ được . Tiếng mưa như dội về từ kí ức tái tê,day dứt . Những cành cây ngoài kia cũng đang trở mình, thở dài tiếc nuối như ta. 

" Mưa nào chả giống nhau ". Anh vẫn thường nói thế . Ừ,ta có phản đối gì đâu . Ta tin tưởng vào người như con chiên ngoan đạo vững tin trước Chúa . Mưa ngạo nghễ cười mỉa mai,châm chọc đức tin của ta . Mà có phải vì ta quá tin nên người đột ngột rời xa ta ? Mưa sung sướng . Mưa nhảy múa . Mưa ảo não thở dài " Đừng tin" . Tiếng mưa sụt sùi trên mái nhà trách cứ ,xót xa . 

Mưa luếnh loáng khát khao . Vài chiếc lá lìa cành xoay tròn trên vũng mưa đọng . Tiếng mưa đưa ta về ngày thơ bé . Ngày xưa ta vẫn thường ước được làm chiếc lá rong chơi trên những dòng,vũng nước mưa như trong một câu chuyện cổ tích ta đã đọc . Ước mơ thật đẹp . Ước mơ theo ta mãi cho đến khi tình yêu của người như cơn mưa cuồng nhiệt gấp gáp,mạnh mẽ ào đến bên ta làm dịu đi những vùng đất khát . 

Mưa hạ . Xô tới mãnh liệt rồi lắng lại đẩy khát khao lên tới đỉnh điểm rồi lại ào ào như vỡ nước . Đất trời tan ra theo hơi mưa,nghẹn lại . mưa như anh chàng đa tình,lướt thướt trên cỏ cây ,say sưa trong vũ điệu đêm, si mê cuồng loạn trong ái tình mà vẫn chưa thấy thoả . Từng giọt ,từng giọt thi nhau đổ xuống giăng bão giông trong lòng đêm phủ mờ tất cả . Mưa nghẹn ngào cay đắng như người tình bị phụ bạc,đơn côi khóc dỗi hờn . Tiếng mưa rỉ rách ,não nùng,ai oán . Trệu triệu giọt buồn trút xuống hốc nước mắt đời xót cay . 

Mưa lạnh lùng cuốn tung tất cả,xô đẩy trên dòng đời nghiệt ngã . 

Đêm nay . Mưa đã ngừng . Sấm chớp vẫn cồn lên giục giã ,níu kéo ,hăm doạ chán rồi mới chịu cuốn đi những mảng đời vần vũ,loang lổ như bảng màu pha dở . Vài giọt lãng quên sót lại vô tình rót trúng tim ta . Trái tim lại bình yên như chưa hề giông bão ....

Ta vừa tìm về lại nơi xưa, nơi ta và người đã có chung biết bao mộng đẹp. trời không mưa sao lòng ta lại thế này ?! 

Bãi cát bập bềnh ánh trăng . gió lồng lộng thổi . sóng như những thoi bạc ập vào bờ cát . ta bước đi trên cát mịn , bàn chân nghe mát những kỉ niệm xưa . trăng sáng quá . nhưng sao lòng ta như đêm nguyệt tận . hơn bao giờ hết ,ta cảm thấy vô cùng cô đơn . ta ước có người ở bên để cùng ta đi lại con đường cũ đẫm trăng đêm , để ta hát lại những tình khúc TCS ngày cũ và cùng ước mơ có một đêm trắng để ta và người có thể nắm tay nhau đi mãi đến tận chân trời . mơ ước thật xa xôi ....

Trời còn làm mưa,mưa rơi miên man ....Mưa rỉ rách suốt đêm ngày . Mưa làm lòng ta thêm não nùng,ai oán . Ta biết làm gì đây khi nỗi nhớ chẳng nguôi . Ngày xưa,khi trời mưa người lại chở ta đi lang thang trên phố . Ta ngồi sau,vòng tay ôm người cảm nhận sự chở che ấm áp từ người và hát cho người nghe những bài hát về mưa,những bài hát của TCS ... Những bài hát buồn não lòng . Và ta khóc bởi ta biết những ngày như thế không bao giờ là mãi mãi . Khi con đường đến điểm cuối của nó thì ta và người sẽ lại chia tay . Có không một con đường dài như nỗi nhớ ? Ta và người sẽ đi mãi mà chẳng bao giờ phải buồn vì " sắp phải chia tay "

Những ngày cuối tháng sáu . không khí oi nồng . ta khát đến cháy lòng một cơn mưa dù chỉ là một chút mưa vương để ngày dịu lại và lòng ta cũng thôi khao khát . nhưng trời vẫn không có lấy một bụi mưa . ta nhớ người đến cồn cào . lạ chưa . ta tưởng chỉ những cơn mưa mới làm ta nhớ đến người ,nhớ đến những kỉ niễm xưa vậy mà .... 

ta tìm về con đường xưa,nơi chứng kiến những cuộc hẹn hò của ta và người . cây tư hương đang nở hoa trắng xoá . hương thơm ngọt ngào của hoa làm không khí càng thêm nồng và làm ta càng thêm nhớ người . ta và người chả biết cây tên là gì nên đặt cho nó một cái tên ,cái tên của nó nói rằng người luôn nghĩ về ta .... nhưng giờ người còn nghĩ về ta hay không ? 

thời gian làm ta sơ. nó trôi qua thật nhanh và ta và người cứ dần xa nhau mãi . thời gian làm cho khoảng cách giữa ta và người càng thêm lớn .có thể nào không một ngày ta chẳng còn tồn tại trong trái tim người ?

Mấy ngày hôm nay trời mưa không ngớt . Đêm . ta nằm nghe tiếng mưa nhỏ giọt trên mái nhà tí tách ....tí tách ... Ở nơi xa ấy,người có còn nghe tiếng mưa và nghĩ đến ta ? Ta nhớ một đêm mưa đông . Kì lạ . Mùa đông mà mưa nặng hạt có lúc rào lên như mưa hạ . Người đưa ta về . Tấm áo khoác to đùng của người chẳng thể ngăn nổi cơn mưa nhưng làm ta ấm lòng . Còn sót lại đâu đó chút hương thừa của mùa thu trong mưa gió nghe ngọt man mát . Ta tựa vào vai người thấy bình yên biết bao .... Nhưng đó là ngày xưa ...

Ta đã nghẹn lòng ,đau thắt khi đứng trước kỉ niệm nghe đứa bạn kể về dòng tin nhắn lãng mạn người gửi cho nó lúc ta xa người . Ta có ích kỉ không khi cứ muốn giữ mãi người trong kí ức của ta ? Ta đã mong người tìm được ai đó hiểu người hơn ta , yêu người hơn ta và giúp san sẻ niềm vui ,nỗi buồn cùng người nhưng tại sao trái tim ta lại đau đớn như thể nó đang tan ra thành trăm ngàn mảnh khi nghe những dòng tin nhắn đó . Kỉ niệm như mưa nhỏ vào vết thương lòng ta đang rỉ máu . Có lẽ bởi ta đã tin người chỉ nói thế với ta , chỉ cảm thấy thế khi có ta ... cho nên giờ mới vậy chăng ? Ta kể lại điều đó cho người như kể lại một câu chuyện vô tình thoảng qua và mong người phủ nhận ( có thể vậy ta sẽ bớt đau hơn ?) nhưng người im lặng . Sự im lặng của người là cái gai nhọn khẽ chích vào vết thương ta rồi cứ thế khoét rộng ra mãi , đau đớn ...đau đớn không ngừng...

Mưa ! đã bao lần nghe mưa mà sao ta không quen nổi . Mưa gợi buồn ,gợi thương nhớ khôn nguôi .... 

Một mình trong căn phòng vắng lặng ,cố căng mắt ra nhìn vào đêm tối kia tìm kiếm để rồi nhận tiếng buồn vang trong sâu thẳm tâm hồn 

Mưa rào rào trút xuống . Vết chân kí ức xé nát mặt đường bằng những đường rạch chằng chịt . những tàng cây nép vào nhau âm thầm khóc . Ô hay,nước mắt - những giọt tâm hồn trong veo đã cất cánh bay đi ....

Mấy ngày nay mưa rơi mãi không thôi . ta nghe trong tiếng mưa tiếng thở dài não ruột của lòng thương nhớ . ta tự hỏi không biết người có nhớ đến ta như ta đang nhớ người ? 

mưa . con đường nhỏ ngập nước . ta nhớ đến cơn bão năm nào . khi mưa tạnh,ta và người đưa nhau đến cầu .sau mấy ngày bão ,nước dâng mấp mí mặt cầu ,sóng nước đục ngầu giận dữ xô mạnh vào thành cầu tạo thành những vực xoáy nhỏ . ta ngốc nghếch thả xuống những con thuyền giấy . vừa thả xuống nó đã chìm nghỉm trong những xoáy nước hung hãn . ta thẫn thờ tiếc nuối nhìn theo . ôi những con thuyền giấy . ước mơ của ta chẳng bao giờ có thể tìm đến bến bờ ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro