Bảo Hộ Trưởng Phe Ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1:Từ hôm nay trở đi làm tộc trưởng 1

Mùng 9 tháng 4 năm 3145 Đại Càn Long Xương.Bình An Vương thị, gia chủ đời trước Vương Định Nhạc mất lúc tráng niên.Sau bảy ngày để tang, Vương Thủ Triết thân là cháu đích tôn, tuân theo quốc chế tộc quy, dưới sự chủ trì của vợ cả Vương thị - Công Tôn Huệ và đông đảo các tộc lão khác, sau khi báo cáo với Lung Yên lão tổ cùng với liệt tổ liệt tông, hắn kế nhiệm tộc trưởng đời tiếp theo của Vương thị.Vương thị là Huyền Vũ thế gia cửu phẩm tại Đại Càn Quốc, lực ảnh hưởng chỉ hạn chế bên trong Trường Ninh vệ Bình An trấn, thuộc về thế gia hạng chót.Nhưng tổ tiên đã từng giàu có, truy tìm nguồn gốc có thể đến Đại Càn Vương thị nhất mạch.Không biết vì sao ngàn năm trước tổ tiên lại tách ra từ Đại Càn Vương thị, đi tới Lũng Tả quận, khai sơn tích thổ thành lập ra Lũng Tả Vương gia, đặt vững nền tảng gia tộc.Ngay lúc đó Lũng Tả Vương gia cũng coi như là danh môn đại tộc, danh tiếng có một không hai.Chỉ tiếc hoa nở thì phải tàn, không có ai hưng thịnh được mãi mãi.Sau thời gian rạng rỡ, gia thế dần dần tàn tạ.Về sau.Năm 3000 Long Xương, tuấn kiệt của Lũng Tả Vương thị là Vương Trụ Hiên dẫn theo người nhà xuôi nam, đi tới Trường Ninh vệ, tại nơi Lục Bình sơn mạch giao với An Giang, khai hoang xây trại lập trấn, trải qua bao nhiêu gian khổ lập nghiệp, mở rộng lãnh thổ lập được công huân, thành lập Bình An Vương thị cắm rễ sinh sống.Chiến lực đỉnh phong của Trụ Hiên lão tổ từng đạt tới Linh Đài cảnh hậu kỳ, từng một tay che trời ở Bình An trấn.Càng để Trụ Hiên lão tổ kiêu ngạo chính là, cháu gái hắn là Vương Lung Yên có thiên tư tung hoành, 18 tuổi đã bước vào Luyện Khí cảnh tầng 7, được Tử Phủ Học Cung đại danh đỉnh đỉnh nhận vào, sau đó 30 tuổi đã đột phá tới Linh Đài cảnh, không đến 60 tuổi liền đột phá đến Linh Đài cảnh trung giai, được Tử Phủ Học Cung cực kỳ coi trọng bồi dưỡng.Đồng thời Vương Lung Yên và Sơn Âm Liễu thị Liễu Huyên Phù cùng xưng là Trường Ninh song kiều, thanh danh truyền xa.Ngoài ra, chắt trai dòng chính lão tổ là Vương Khung Nguyên, cũng có thiên phú phi phàm, được lão tổ hết mực vun trồng nâng đỡ, 40 tuổi đạt tới Linh Đài cảnh, đồng thời chấp chưởng chức tộc trưởng gia tộc.Lúc ấy Vương thị một nhà có được 3 Linh Đài vô cùng phong mang, thế lực gia tộc thậm chí ảnh hưởng đến toàn bộ khu vực Trường Ninh vệ.Cho đến năm 3095 Long Xương, lúc Trụ Hiên lão tổ 145 tuổi, hung thú từ chỗ sâu Lục Bình sơn lắng xuống đã lâu đột nhiên bạo động, Bình An trấn hứng chịu tai nạn.Vì bảo hộ cơ nghiệp trăm năm của gia tộc, Trụ Hiên lão tổ không tiếc tự mình ngăn chặn hung thú ngũ giai Kim Sí Thôn Nhật Hổ, chờ đợi viện quân tới.Nhưng tình hình chiến đấu cực kỳ thảm liệt, tuy rằng Kim Sí Thôn Nhật Hổ và thú triều đều bị viện quân chạy đến sau đó vây công chém giết, nhưng Bình An Vương thị cũng tổn thương cực lớn.Trận này không những Trụ Hiên Lão tổ ngã xuống, cùng với vị tộc trưởng đời thứ tư Vương Khung Nguyên Linh Đài cảnh sơ giai được lão tổ hết mực kỳ vọng, cùng người kế nhiệm đời thứ năm Vương Tiêu Khải cũng chết bên trong thú triều.Bình An Vương thị mất đi 2 vị Linh Đài cảnh, thực lực uy vọng giảm nhiều.Mà hai gia tộc phụ thuộc là Lưu thị và Triệu thị vốn ngoan ngoãn nghe lời, lúc này lại rục rịch, hợp tung liên hoành muốn chiếm đoạt cơ nghiệp Vương thị.Thời khắc mấu chốt, tộc nhân đời thứ ba Vương thị Vương Lung Yên, dứt khoát từ bỏ Tử Phủ Học Cung, bỏ đi tiền đồ tươi sáng trở về gia tộc, cũng chủ động xuất kích nghênh chiến phe địch là ba vị cường giả Linh Đài cảnh.Lấy một địch ba, Vương Lung Yên ngang tàng chém giết minh hữu Linh Đài cảnh của phe địch, chấn nhiếp 2 vị lão tổ Linh Đài cảnh của Lưu Thị và Triệu Thị.Chỉ tiếc trận chiến này Vương Lung Yên bị thương quá nặng, thực lực rơi xuống Linh Đài cảnh sơ giai, tuổi thọ cũng giảm nhiều.Nhưng dù vậy, Vương Lung Yên vẫn một mình lấy sức nâng lên gánh nặng, miễn cưỡng bảo vệ Bình An Vương thị.

Lưu thị và Triệu thị không dám chọc giận Vương Lung Yên quá mức, liền quyết định xâm chiếm từng bước một.Thời gian thoáng qua, lại 40 năm đi qua, từng đời tộc nhân nhưng chưa có một ai có thể bước vào Linh Đài cảnh, lúc này ngay cả tộc trưởng đời trước Vương Đình Nhạc đều đã chết.Dường như tất cả gánh nặng đều rơi xuống trên người tân tộc trưởng Vương Thủ Triết!......Chủ trạch Vương thị, trong sân nhỏ của một tòa nhà cổ kính."Thiếu....à không, gia chủ, người thì cũng đã chết, ngài đừng quá thương tâm, ngài nên ăn một chút đồ ăn đi.

Nếu cứ thế này, sợ là thân thể chịu không nổi.

Đồ ăn này, là Công Tôn đại nương tự mình vào bếp chuẩn bị cho ngài." Gã sai vặt thiếp thân Vương Quý cẩn thận bê hộp cơm gỗ tử đàn, bộ dáng vô cùng lo lắng."Hô." Vương Thủ Triết thở dài, buông xuống 《 Tóm Tắt Truyền Thừa Vương Thị 》, ánh mắt khôi phục lại tia thanh minh, trong lòng không ngừng suy nghĩ:"Không thể tin được sau khi bị tai nạn xe, lại xuyên qua một thế giới huyền huyễn, còn không hiểu thấu trở thành tộc trưởng của một Huyền Vũ thế gia đang xuống dốc.


Chỉ tiếc, xem ra trọng trách rất nặng nha."Thật ra sớm tại ba ngày trước, nguyên thân Vương Thủ Triết bởi vì túc trực bên linh cữu khóc tang quá mức thương tâm.


Té xỉu trước quan tài gỗ của tiên phụ, chờ hắn từ từ tỉnh dậy, lại trở thành một người xuyên việt..

Chương 2:Từ hôm nay trở đi làm Tộc trưởng 2

Ba ngày nay, trong quá trình dung hợp ký ức khiến Vương Thủ Triết thoạt nhìn trông có chút mơ mơ màng màng, mọi người đều nghĩ do hắn quá mức thương tâm có chút mất hồn, lại không hề biết sự thật bên trong, chỉ là dựa theo tộc quy và truyền thừa, đẩy hắn lên chức vị tộc trưởng.Đọc xong 《 Tóm Tắt Truyền Thừa Vương Thị 》, Vương Thủ Triết có chút hiểu biết về thế giới này.

Nơi hắn xuyên việt đến gọi là 【 Đại Càn quốc 】, Đại Càn lấy Huyền Vũ thế gia lập quốc, hoàng thất là gia tộc Huyền Vũ lớn nhất, bên dưới có vô số Huyền Vũ thế gia dày đặc như sao trời.Quan hệ lẫn nhau vô cùng phức tạp, hoặc trực tiếp, hoặc gián tiếp ảnh hưởng đến chính trị, kinh tế, thậm chí là mạch máu vận mệnh của quốc gia.Đừng thấy Vương thị gia tộc chỉ là Huyễn Vũ thế gia cửu phẩm, nhưng ở nơi này lại là địa đầu xà cường đại, quan phủ được phân đến trấn thủ cũng không dám đắc tội.Thậm chí, thời điểm tổ phụ của hắn còn, Vương thị gia tộc thực sự là bá chủ, thế lực trải dài Bình An Trấn.Chỉ là theo 《 Tóm Tắt Truyền Thừa Vương Thị 》, sau hai cuộc chiến kia, đa số cao thủ đã ngã xuống, dần dần năm nay lại không bằng năm trước.

Nếu không có Lung Yên lão tổ nỗ lực chống đỡ, cũng không tránh khỏi cơ nghiệp trăm năm rơi vào trong tay của hai tộc Lưu, Triệu.Gia chủ đời trước Vương Định Nhạc vì để có thể tu luyện trở thành Linh Đài cảnh, ngăn cơn sóng dữ, không tiếc mạng sống xâm nhập bên trong ngoại vực rồi rơi vào hiểm cảnh.Nhưng không may mắn Vương Định Nhạc sắp thành lại bại, bất hạnh mất sớm, làm Vương thị càng suy yếu hơn.Nếu như không có gì thay đổi, chiếu theo sự phát triển này, tương lai chục năm sau địa bàn sản nghiệp của Vương thị gia tộc sẽ bị hai tộc Bình An trấn còn lại ăn hết, lúc này gia tộc đã từng huy hoàng lại đứng trước thảm cảnh, huyết mạch gia tộc sắp trở lại thành bình dân bá tánh."Thật sự là một thế giới vô cùng thú vị." Vương Thủ Triết hơi nheo mắt, dần dần dung hợp ký ức, hắn không khỏi thầm nghĩ:"Giống như Vương Thủ Triết đời trước, tuy trẻ tuổi nhưng cũng không phải nhân vật đơn giản."Ký ức nói cho hắn biết, từ nhỏ Vương Thủ Triết đã có thể đánh giá là thiên tài, tư chất thiên phú cực cao, cũng chỉ thua nửa bậc so với Lung Yên lão tổ.Dưới tài nguyên gia tộc tập trung tài bồi, năm 18 tuổi Vương Thủ Triết đã là Luyện Khí cảnh tầng 6 cao giai, cách tầng 7 cũng không xa.Tin tức này vô cùng tốt, ít nhất không phải xuyên vào một tên phế nhân.Một bên, gã sai vặt Vương Quý thấy sắc mặt âm tình biến hóa không ngừng của Vương Thủ Triết, lo lắng nói:"Gia chủ, ngài nghỉ ngơi trước, nô tài liền đi tìm y sư.""Không sao, ta không có vấn đề gì." Vương Thủ Triết cản hắn lại:"Vương Quý, ngươi đi ra ngoài trước đi, ta có một số việc cần làm.""Vâng!"Vương Quý đặt khay đồ ăn xuống nhanh chóng rời đi, cẩn thận đóng cửa phòng lại.Chờ Vương Quý rời đi, chỉ còn lại một mình, Vương Thủ Triết mới chân chính thở nhẹ một hơi, tinh thần một lần nữa buông lỏng.

Mấy ngày nay túc trực bên linh cữu, hơn nữa lại trong quá trình dung hợp ý thức, cho nên cũng không ăn uống chút nào, bụng sớm đã đói, kêu ột ột thành tiếng, chấn hưng gia tộc gì đó là chuyện sau này, trước tiên phải lấp đầy dạ dày mới có thể từ từ suy nghĩ.Mở nắp đậy trên hộp gỗ tinh xảo ra, một khay đồ ăn tinh mỹ hương thơm ngào ngạt.

Bên trong hộp đồ ăn chia thành mấy ngăn, có cơm có thịt, còn có một khúc cá hấp.Cơn đói ập đến, hắn nhanh chóng cầm đũa lên gắp khối thịt nhét vào trong miệng, mùi vị không tệ, lại vô cùng phong phú, nhai miếng thịt xuống thì hương vị thơm ngon ngập tràn khoang miệng, sau khi nuốt xuống bụng, lại cảm giác bên trong bụng có chút nhiệt lưu toả ra.Ah, ăn ngon như vậy? Đây là thịt gì? Thịt heo sao? Không đúng, thịt heo không có tinh tế như vậy.


Thịt dê? Cũng không đúng, thịt này lại không có mùi tanh, thịt này có mùi vị vô cùng thuần tuý, cảm giác như là thịt bò nhập khẩu trước đây từng ăn qua khi chưa xuyên việt.Nhanh chóng, "ký ức" mà hắn dung hợp chỉ cho hắn biết, đây là thịt Linh Giác Li Ngưu, là một loại thịt vô cùng trân quý, ăn trong thời gian dài có thể cường tráng thân thể, xúc tiến tu luyện.Đời trước hắn là thiếu tộc trưởng, lại có thiên tư bất phàm, là đối tượng trọng điểm vun trồng của gia tộc, tất nhiên có tư cách hưởng dụng tài nguyên như vậy.Vương Thủ Triết cảm nhận nhiệt lưu lưu động bên trong cơ thể, tinh lực nhanh chóng khôi phục, vô cùng kì diệu.

Không khỏi âm thầm cảm khái một tiếng, quả nhiên trân quý, sau khi cơn dụ hoặc của mỹ thực hạ xuống, hắn nhanh chóng xử lý chỗ thịt Li Ngưu còn lại.Cảm giác còn chưa đã thèm, hắn lại nhìn về phía khúc cá hấp kia, dung hợp ký ức nói cho hắn biết đây là Hồng Vỹ Linh Cảm.

Đó là một loại linh ngư phụ cận An Giang cũng vô cùng hiếm thấy, lại thuộc về linh thú nhị giai, trưởng thành cũng hơn 100 cân, lại vô cùng hung mãnh.Bình thường, ngư dân đụng phải loại hung thú này thường e sợ tránh còn không kịp, chạy trốn chậm chút là nằm bên trong bụng nó.Hồng Vỹ Linh Cảm vẫn là do tộc trưởng đời trước Vương Định và vài vị cao thủ trong tộc may mắn săn được.


Sau khi cắt nhỏ ướp muối lưu lại bên trong gia tộc, để vun trồng cho lớp trẻ bên trong gia tộc.Xương cá đều đã được lọc sạch, thịt cá ướp tươi mới trơn mềm, khi nuốt xuống cũng có một cỗ khí mát dễ chịu lưu chuyển bên trong cơ thể, toàn thân vô cùng thoải mái thư giãn đến cực điểm..

Chương 3:Hệ thống đã đi đâu 1

Cơm cũng không phải loại bình thường, hạt cơm mập mạp óng ánh, ăn vào cũng nồng đậm hương vị thơm ngon khó có thể miêu tả, đây là linh thực Bạch Ngọc Chi Mễ đại danh đỉnh đỉnh.Bữa cơm này đem đến cho Vương Thủ Triết rất nhiều tư vị, thân thể suy yếu và tinh thần suy kiệt nhanh chóng tiêu tán không còn nữa, thay thế chính là cơ thể sung mãn, thần thái cũng trở nên sáng láng.Nếu như mỗi ngày đều được hưởng thụ thực phẩm như thế này, tu luyện chắc chắn sẽ vô cùng nhanh chóng.Nhưng điều này hiển nhiên là không thể, hiện giờ gia tộc không còn được rực rỡ như năm đó.

Mặc dù địa vị của hắn cực cao bên trong gia tộc, cũng không thể lãng phí xa hoa như vậy, càng không cần nhắc đến những thành viên khác bên trong gia tộc.Hiện giờ hắn đã trở thành tộc trưởng, tất nhiên không thể làm tổn thương đến lợi ích của các thành viên khác, không thể chiếm lấy toàn bộ tài nguyên để sử dụng cho bản thân.

Nếu đúng như vậy, lòng người trong gia tộc sẽ nhanh chóng xao động, nhanh chóng đi đến bước diệt vong.Cho dù phải ngừng ăn những món ngon, cũng phải trợ giúp gia tộc trưởng thành cường đại."Hệ thống!" Vương Thủ Triết nằm trên giường, dùng ý niệm kêu gọi.Nhưng qua nửa ngày cũng không có một chút hồi đáp.Không thể nào, trái tim Vương Thủ Triết run lên, xuyên qua không mang theo ngón tay vàng, tình huống này có chút lừa người nha? Sau đó, Vương Thủ Triết lại thử lại nhiều lần nhưng từ đầu đến cuối không thấy bóng dáng của ngón tay vàng.Trái tim của hắn càng ngày càng lạnh, cái thế giới huyền huyễn này cao thủ nhiều như mây, hung thú bá đạo hoành hành, không có ngón tay vàng thì chơi như thế nào?"Xem ra trước chỉ có thể đi một bước nhìn một bước." Vẻ mặt Vương Thủ Triết hơi có vẻ ngưng trọng, nhưng mà rất nhanh hắn đã bình thường trở lại, cho dù không có ngón tay vàng thì ít nhiều hắn cũng có chút ưu thế.Chí ít sau khi dung hợp trí nhớ, hắn phát hiện mặc dù thế giới này cao thủ rất nhiều và rất mạnh, nhưng bên trên tư duy tiên tiến và phát triển sinh kế thì không bằng người Địa Cầu, dù hắn chỉ là một nhân viên văn phòng, một người dân bình thường...Ngay khi Vương Thủ Triết chuẩn bị tổng kết một chút ưu thế.Bỗng dưng, gã sai vặt Vương Quý trẻ tuổi ở bên ngoài gấp gáp tiến đến: "Gia chủ, gia chủ, xảy ra việc lớn rồi, Lục lão gia bị đánh, hắn phái người trở về cầu viện."Lục lão gia? Vương Thủ Triết nhíu mày, ký ức vọt tới: "Là Lục thúc Vương Định Hải."Vương Định Hải là tộc thúc của Vương Thủ Triết, xếp thứ sáu trong nam đinh chữ Định cùng thế hệ.

Tư chất và thiên phú của hắn bình thường, lại tương đối am hiểu kỹ năng bơi lợi, bởi vậy phụ trách đội thuyền đánh cá - một trong những sản nghiệp của gia tộc.Bây giờ Vương Định Hải bị đánh, hẳn là đội thuyền đánh cá bên kia xuất hiện chuyện xấu, vừa hay có thể mượn cơ hội tận mắt quan sát thế giới này một chút."Bình tĩnh, vội vàng hấp tấp còn ra thể thống gì?" Vương Thủ Triết nghĩ đến đây liền bình tĩnh lại.


Sau khi trách cứ một tiếng, bình tĩnh nói: "Chuẩn bị xe ngựa, chúng ta đi xem một chút.""Vâng, gia chủ." Vương Quý vội vàng lĩnh mệnh, nhanh như chớp chạy đi chuẩn bị xuất hành.Vương Thủ Triết dựa theo ký ức đi ra ngoài phòng, chậm rãi đi về phía cửa chính, một đường quan sát các công trình kiến trúc cùng kết cấu, xác minh các ký ức trong đầu.Trên đường, vừa lúc nhìn thấy mẹ cả Công Tôn Huệ mang vẻ mặt nghiêm túc dẫn đầu mấy tên gia tướng, vội vàng đi đến cửa chính.Vương Thủ Triết hành lễ với Công Tôn Huệ: "Bái kiến đại nương."Ký ức dung hợp đã cho Vương Thủ Triết biết thuở nhỏ hắn đã mất mẫu thân, Công Tôn Huệ là chính thê của tiên phụ Vương Định Nhạc, đồng thời còn có một nữ nhi tên là Vương Lạc Miểu, năm nay đã 8 tuổi.Bởi vậy tuy Công Tôn Huệ là đại nương của Vương Thủ Triết, nhưng lại không phải mẹ đẻ.


Nhưng nàng có bản tính lương thiện, từ trước đến nay xem Vương Thủ Triết như là con mình đẻ, mọi mặt đều chăm sóc cực kỳ tốt.Như thế thì không giống lắm với các sáo lộ trong tiểu thuyết huyễn huyễn.Công Tôn Huệ vừa thấy được Vương Thủ Triết, liền tiến đến bắt lấy tay của hắn, khuôn mặt ân cần: "Triết nhi, sao ngươi lại ra đây làm gì? Ngươi đã dùng cơm chưa? Thân thể đã ổn hơn chưa?"Ngoài ra gia tướng cũng vội vàng chấp tay hành lễ với Vương Thủ Triết."Đại nương, ta đã không sao rồi, cũng đã ăn xong cơm mà người chuẩn bị, trở về sẽ nói tỉ mỉ với người." Vương Thủ Triết ung dung thản nhiên tránh thoát khỏi tay của nàng, sắc mặt trịnh trọng nói: "Đại nương dẫn theo gia tướng, chẳng lẽ là muốn đến chi viện cho Lục thúc sao? Ta sẽ bồi đại nương đi."Công Tôn Huệ sầm mặt lại, hơi chút do dự rồi nói: "Triết Nhi, nếu ngươi đã kế thừa chức vị tộc trưởng thì sớm muộn cũng sẽ gặp phải chuyện này, nếu cơ thể đã không có việc gì vậy thì đi với ta nhìn một chút."Vâng, đại nương.".

Chương 4:Hệ thống đã đi đâu 2

Hai người cùng nhau đi ra khỏi cửa chính, bên trên bảng hiệu cửa chính có mấy chữ "Bình An Vương Thị" rồng bay phượng múa, khí thể có thể nói là bất phàm.Nhưng phối hợp với những cột trụ hành lang có nước sơn loang lỗ cùng chiếc đèn lồng trắng có viết chữ "Điện" đung đưa trong gió, lại cho thấy cảm giác đìu hiu xuống dốc của Vương gia."Gia chủ, Công Tôn đại nương, xe ngựa đã được chuẩn bị." Gã sai vặt trẻ tuổi Vương Quý một đường chạy chậm tới: "Kiếm cùng cung tiễn đã để ở trên xe ngựa."Hơi trao đổi, Vương Thủ Triết và Công Tôn Huệ cùng đi một chiếc xe ngựa, bốn vị gia tướng còn lại cưỡi ngựa lông vàng đốm trắng hộ vệ trái phải, một đường đi đến bến đò An Giang Định Bồ.Ở trên đường, Công Tôn Huệ kể lại đầu đuôi câu chuyện.Vương Thủ Triết có được tư duy kiếp trước kiếp này, rất nhanh đã hiểu rõ tình huống thực tế, An Giang là một con sông lớn uốn lượn mấy trăm trượng, trong nước có thủy sản rất phong phú và đặc sắc, thông qua đoàn thuyền đánh cá có thể tạo ra lợi ích kinh tế lâu dài.Nhưng chỗ có lợi ích thì thường thường sẽ có mâu thuẫn xung đột, tam đại thế gia của Bình An trấn tất nhiên ai cũng không nguyện ý từ bỏ cục thịt béo này, trải qua đủ loại tranh đấu cùng thỏa hiệp, bây giờ tam đại thế gia đã xác định địa bàn riêng phần mình và không xâm phạm lẫn nhau.Từ bến đò Định Bồ phải đi lên ba mươi dặm đến bãi đá, là địa bàn thủy vực của Bình An Vương thị.Chỉ là những năm gần đây, hai gia tộc khác xuất hiện nhân tài lớp lớp không ngừng quật khởi, khẩu vị lớn dần, mà dưới tình huống tổng thể địa bàn có hạn thì tất nhiên sẽ đem đũa nhúng vào nồi của người khác.Kế hoạch từng bước xâm chiếm đã sớm không ngừng diễn ra, địa bàn cùng sản nghiệp của gia tộc năm này qua năm khác không ngừng bị thu nhỏ.

Địa bàn càng nhỏ, tài nguyên sẽ càng khan hiếm, tộc nhân thiếu tài nguyên cũng sẽ khó trưởng thành, từ đó rơi vào vòng tuần hoàn ác tính.Tình huống càng thêm ác liệt chính là Lung Yên lão tổ, định hải thần châm của Vương thị gia tộc, thân thể tựa hồ càng ngày càng tệ, mấy năm gần đây đều bế quan, cho dù trong gia tộc xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không có lộ mặt ra, tất nhiên là ngoại giới sẽ không ngừng suy đoán nàng có thể chiến một trận được nữa hay khôngTình huống không mấy lạc quan, Vương Thủ Triết nhăn mày lại.Lại nói chủ trạch Vương thị xây dựa vào núi, ở cạnh sông, chỉ cách bến đò Định Bồ hơn mười dặm, nền đường cứng rắn và được bảo trì quanh năm.

Lại có gia tướng tiền đồn mở đường, một đường thuận lợi đi tới, xe ngựa đi không tới nửa canh giờ.Lúc bến đò này mới xây dựng ở Bình An trấn cũng đã là một trong những tiền đồn của Trường Ninh vệ.

Sau hơn một trăm năm phát triển tại Bình An trấn, bến đò Định Bồ đã thành tuyến giao thông quan trọng liên thông nam bắc.Tam đại thế gia của Bình An trấn đều có các cơ sở hạ tầng như bến tàu, đò ngang, cửa hàng ở đây.Bến đò có một chút thiết kế phòng ngự đơn giản, tường thành có chút đơn sơ cao chỉ năm sáu mét, chỉ có thể ngăn cản hung thú xung kích quy mô nhỏ.Sau khi một đoàn người Vương Thủ Triết tiến vào bến đò thì đi thẳng đến bến nước sâu.

Dưới cầu tàu bằng gỗ thật dài, có những cột gỗ to lớn hai vòng tay đứng sừng sững, kéo dài cầu tàu ra ba bốn trượng chỗ nước sâu, ở khu vực nước sâu có thêm hai cầu tàu nằm ngang, tạo thành từng nơi cập bến.Bến tàu đậu từng chiếc thuyền lớn nhỏ, có đò ngang, thương thuyền, cũng có thuyền đánh cá.Xa xa nhìn lại, chỉ thấy cuối cầu tàu có hai nhóm nhân mã đang giằng co.


Song phương riêng phần mình cầm trong tay côn bổng đao xoa, tâm tình đều hết sức kịch liệt."Vương lão lục, lá gan ngươi cũng đủ lớn nha.

Còn dám dẫn người đến chặn Vĩnh Châu tiểu gia, ngươi chê tiểu gia đánh ngươi không đủ đau sao?" Một thanh niên đùa cợt."Đồ chó săn Lưu gia nhà ngươi." Một tên hán tử khác kích động tức giận hầm hừ: "Không phải là ngươi trốn ở trong nước đánh lén sao? Nếu thật sự là nam nhân thì chúng ta dựa vào bản lãnh của mình, xuống nước so tài một trận, để Vương gia Lục gia của ngươi dạy dỗ con chó chết bầm làm người như thế nào.""Vương lão lục, ngươi đừng trách tiểu gia xem thường ngươi, tuổi đã cao rồi mà toàn sống trên thân chó, một chút đầu óc cũng không có." Thanh niên khịt mũi coi thường nói: "Phục kích dưới nước vốn là một trong những chiến thuật đánh trận, chẳng lẽ trước khi đánh nhau còn phải tuyên bố trước, không cho phép sử dụng chiến thuật sao? Ha ha, thật sự là càng sống càng phí mà.

Không bằng sớm lăn ra Bình An trấn sớm một chút, miễn cho lãng phí lương thực."Một nhóm người ồn ào cười ha hả, theo thanh niên ồn ào nói lăn ra Bình An trấn, lăn ra Bình An trấn.Bến đò Định Bồ lộn xộn, có không ít lữ khách và người bán hàng rong qua lại, lúc này đều đã xúm lại sang đây xem náo nhiệt, các loại tiếng nghị luận không ngừng vang lên.Trận xung đột ngày hôm nay, tất nhiên sẽ đi theo cước lực cùng miệng lưỡi bọn họ, truyền miệng đến địa phương khác.


Gia tộc Bình An Vương chịu thiệt thòi trong lần xung đột này, nhất thời sẽ trở thành trò cười, trở thành đề tài bàn tán, có hại cho quyền lực của Vương gia..

Chương 5:kịch bản phản chế 1

"Con chó con Lưu gia." Mặt hán tử kia đã đỏ lên, nổi giận đến cực hạn: "Ngươi khinh người quá đáng, Lục gia liều mạng với ngươi!""Vương gia lão cẩu, có gan thì đến đi!"Hai bên đấu đá một hồi, tình hình căng như dây đàn."Dừng tay!" Công Tôn Huệ thấy chuyện quá khẩn cấp, vội vàng bước nhanh đến ngăn cản giằng co: "Vương Định Hải, Lưu Vĩnh Châu, trước tiên các ngươi tỉnh táo một chút, có chuyện gì thì từ từ nói."Vương Thủ Triết sợ đại nương ăn thiệt thòi, vung tay lên, bốn vị gia tướng Vương gia liền cùng nhau tiến lên, bảo hộ Công Tôn Huệ ở trong.

Còn hắn thì theo sát phía sau, tiếp tục lặng lẽ quan sát hết thảy.Quan sát hiện trường cùng ký ức nói cho hắn biết tên thanh niên mang đồ lặn sát người, bên hông treo một thanh dao găm, nhìn qua có chút cà lơ phất phơ tên là Lưu Vĩnh Châu, là một thành viên chữ lót Vĩnh của Lưu thị gia tộc.Trong truyền thuyết kẻ này am hiểu thuỷ chiến, lại là thủy độn chi thuật, từng cầm dao găm trong tay lặn xuống nước bắt giết một đầu hung thú nhất giai Xích Lân Thiện nặng hơn 200 cân, chỉ 23 24 tuổi đã thanh danh vang dội, là nhân tài nổi tiếng của Bình An Lưu thị.Một nam tử khác có dáng người gầy gò, làn da ngăm đen, thoạt nhìn là một người kiếm sống lâu ngày trên nước.

Chỉ là đầu hắn cùng cánh tay đều bị thương, quấn một ít vải bố có vẻ hơi chật vật.Đó chính là tộc thúc của Vương Thủ Triết —— Vương Định Hải, chuyên môn phụ trách đánh bắt ngư nghiệp trong thủy vực của thế lực gia tộc, cũng vô cùng am hiểu thuỷ chiến đánh bắt, cũng là người chủ lực lúc trước bắt đầu Hồng Vĩ Linh Cảm mà Vương Thủ Triết ăn."Ồ, hóa ra là Vương gia Công Tôn đại nương." Thanh niên tên là Lưu Vĩnh Châu cười híp mắt tùy tiện chắp tay.

Sau đó lại hướng về Vương Định Hải khinh thường trào phúng: "Vương lão lục, ngươi có chút ma sát xung đột với tiểu bối như ta lại tìm đến tộc tẩu làm chỗ dựa, Vĩnh Châu kính nể và mặc cảm nha.""Ngươi..." Gương mặt đen thui của Vương Định Hải tức đến đỏ thẫm."Đủ rồi." Giọng Công Tôn Huệ dịu dàng trách cứ cản lại, sau đó lại nói: "Lục thúc, ngươi đừng xúc động, mọi việc nên bình tĩnh giải quyết."Bản thân Công Tôn Huệ là đích nữ của Sơn Dương Công Tôn thị, hơn nữa lại là chính thất của tộc trưởng đời trước, hiện tại lại là mẹ cả của tân tộc trưởng Vương thị, dùng thân phận này để xử trí hoà giải việc này đã đầy đủ.Vương Định Hải nói có chút kích động: "Ngũ tẩu tẩu, không phải lão lục ta xúc động, mà là tiểu tử Lưu gia kia quá mức.

Bình An trấn này ai cũng biết, An Giang này từ bến đò Định Bồ lên ba mươi dặm đến bãi loạn thạch, là địa bàn thuỷ vực của Bình An Vương thị Gia ta.

Những tên tiểu tử Lưu Vĩnh Châu kia năm lần bảy lượt xâm phạm, hơn hết lần này dám vượt mười dặm thuỷ vực xâm phạm, ta không động thủ xua đuổi, sau này An Giang còn có đường cho Vương Gia ta đặt chân sao?""Ôi ôi ôi, Vương lão lục ngươi nhưng đừng vội ác nhân cáo trạng trước." Lưu Vĩnh Châu giả bộ oan uổng nói: "An Giang gió lớn nước mạnh, địa bàn thuỷ vực của Lưu gia ta lại ở thượng du An Giang, khó tránh khỏi có lúc không giữ được thuyền cố định.


Ngươi đã không giúp đỡ, vừa lên đã lấy thuyền cá đâm chúng ta, xảy ra xung đột bị thất thế lại chạy về gọi gia trưởng.

Thật là buồn cười, ngươi khi dễ Lưu gia ta không có tộc trưởng trưởng bối hay sao?"Vương Thủ Triết vẫn im lặng âm thầm quan sát và tính toán, hắn đã xác định lúc này là Lưu thị chủ động khơi mào tranh chấp, mục đích hơn phân nửa chính là thừa dịp hắn vừa thượng vị, thăm dò một hai, cũng có thể có chút ý nghĩ gõ ta một chút xem năng lực của ta.Nếu như ta là thân là tộc trưởng không có bản sự, lại nhát gan sợ phiền phức.

Kế tiếp hơn nửa là lại liên thủ với Triệu thị, một loạt âm mưu, dương mưu đều sẽ vọt tới như thuỷ triều."Khụ khụ!"Vương Thủ Triết ho khan hai tiếng, đi về phía trước một cách bình tĩnh."Thủ Triết chất nhi, ngươi cũng tới đây sao?" Vương Định Hải sắc mặt vui vẻ, ngay sau đó lại căm giận nói: "Mau phân xử thử cho Lục Thúc, tiểu tử này âm thầm lừa bịp đánh lén ta.


Lục Thúc không phục, muốn đọ sức công bằng với hắn một lần nữa.""Hoá ra là Vương thị thiếu tộc, à không, phải là tộc trưởng giá lâm." Lưu Vĩnh Châu híp mắt nhìn qua, có chút kiêng kị và xen lẫn một chút ghen ghét đối với Vương Thủ Triết.Không hề nghi ngờ, thực lực tổng hợp ở các phương diện của Vương Thủ Triết đều vượt xa Lưu Vĩnh Châu hắn.

Hơn nữa Vương Thủ Triết chỉ mới 18 tuổi, đã tu luyện đến Luyện Khí cảnh tầng 6 cao giai, tiềm lực trưởng thành trong tương lai vô cùng lớn.Hiện giờ nội bộ Lưu thị cũng vô cùng kiêng kị Vương Thủ Triết, nếu cho hắn cơ hội đặt chân vào Linh Đài cảnh, thế cục của Bình An trấn liền phát sinh biến hoá vô cùng lớn..

Chương 6:Kịch bản phản chế 2

Xung quanh lúc này đang vây lại một đám quần chúng, hiện đang to nhỏ bàn luận, tựa hồ vô cùng hứng thú với tộc trưởng mới của Bình An Vương thị, trong ngôn từ đều mơ hồ chỉ ra, tộc trưởng Vương thị đời trước Vương Định Nhạc chết quá sớm, nếu có thể chống đỡ thêm 10 năm, chờ vị thiếu tộc trưởng Vương Thủ Triết này hoàn toàn trưởng thành, Bình An Vương thị sẽ có cục diện khác."Lục thúc, thắng bại là chuyện thường của binh gia." Vương Thủ Triết nheo mắt, nhỏ giọng thuận miệng thử dò xét: "Tuy nhiên, lục thúc ngươi thực sự có nắm chắc thắng hắn hay không? Nếu như trước mặt vạn chúng lại thua hắn thêm một trận, sẽ tổn hại đến uy vọng của Vương thị.""Cái này......" Vương Định Hải lâm vào do dự, thấp giọng nói: "Ta cùng với tên tiểu tử kia từng nhiều lần xung đột, bình thường đều là lực lượng ngang nhau, ai đều cũng có ưu thế riêng.

Không biết vì sao hôm nay lại có chút tà môn, tiểu tử kia lại tiến bộ một bước lớn trên thuỷ độn chi thuật, ở trong nước hắn trơn trượt giống như một con cá trạch, khiến cho Lục Thúc không kịp chuẩn bị ăn một chút thiệt thòi.


Tuy vậy chất nhi ngươi yên tâm, Lục Thúc ngươi liều cái mạng già này cũng sẽ không để thua trận này."Thủy độn chi thuật tiến bộ một mảng lớn sao?Ha ha, cái này thú vị, Vương Thủ Triết sờ lên mũi, nói chung hắn đã hiểu rõ chiến thuật của đối phương.

Gây ra xung đột mâu thuẫn, khiến cho Vương Định Hải tức giận không phục, sau đó trước mặt bao nhiêu người, để nhân tài mới nổi Lưu Vĩnh Châu này một lần nữa đánh bại Vương Định Hải, khiến cho uy vọng của Vương thị giảm xuống.Nếu như lại có thể kích thích một chút cảm xúc, hai bên lại đánh cược thêm một chút, vậy thì sẽ cực kỳ hoàn mỹ.

Đến lúc đó, tất nhiên sẽ cắt đi một khối thịt lớn từ trên người Vương thị.Hiện tại Vương Thủ Triết đã có phán đoán chính xác đối với hiện trường, lập tức nói: "Lục thúc, để ta tới xử lý việc này.""Cái này......" Vương Định Hải hơi chút do dự, tuy nhiên, nhìn dáng vẻ "khí định thần nhàn" của Vương Thủ Triết, liền lập tức bình tĩnh lui bước về phía sau hai bước: "Thủ Triết, ngươi cẩn thận hơn một chút, Lưu thị am hiểu nhất là đùa bỡn quỷ kế.""Lục thúc yên tâm, không thể ăn thiệt thòi được." Vương Thủ Triết sau khi trấn an Vương Định Hải, đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, ở giữa đám đông liên dõng dạc tuyên bố: "Huyền Vũ thế gia, từ trước đến nay đều là dùng võ lập gia.

Địa bàn tổ truyền, nếu hậu bối vô năng không thể bảo vệ, chắc chắn sẽ bị chiếm đoạt.


Lưu Vĩnh Châu, Lưu thị các ngươi đều muốn từng bước xâm chiếm địa bàn thuỷ vực của Vương thị ta, tạo ra mâu thuẫn cũng chỉ là một chút mánh khóe mà thôi.

Không bằng hiện tại sảng khoái một chút, hai người chúng ta cùng một thế hệ, không bằng noi theo liệt tổ liệt tông làm một trận sinh tử chiến, lấy địa bàn thuỷ vực ra làm phần thưởng, ngươi nghĩ sao?""Gì cơ?"Chung quanh vang lên một loạt tiếng kinh hô, sinh tử lôi đài!? Thiếu niên tộc trưởng Vương thị kia lại muốn đánh nhanh thắng nhanh như vậy?Nếu so ra thì Vương Thủ Triết nhỏ hơn Lưu Vĩnh Châu trọn vẹn năm tuổi, nhưng vừa gặp đã khởi sướng lên lôi đài sinh tử chiến, lại làm sắc mặt Lưu Vĩnh Châu có chút trắng bệch, hắn không dám tiếp nhận, cũng không nhận nổi, chỉ có thể ngượng ngùng nói: "Tộc trưởng Vương gia ngài đùa ta sao, ngươi thân là tộc trưởng vô cùng cao quý, lại có thể bước lên lôi đài sinh tử hay sao?"Chỉ bằng vào điểm này, tuy rằng bên trong thế hệ trẻ cùng lứa thì Lưu Vĩnh Châu cũng không tầm thường, nhưng so với tộc trưởng được Vương thị tập trung tài bồi là Vương Thủ Triết thì kém không chỉ một bậc."Ha ha." Vương Thủ Triết cười lớn trào phúng: "Nhát gan thì nói nhát gan, sao phải lấy nói đường hoàng như thế.


Hôm nay Vương Thủ Triết ta đứng tại nơi này, chỉ cần là hàng chữ Vĩnh của Lưu thị ngươi, tới bao nhiêu ta tiếp bấy nhiêu.""Tốt! Nói rất hay, tân tộc trưởng Vương thị đủ hào khí.""Huyền Vũ gia tộc, dùng võ lập gia, có chút ý tứ, lần này xem Lưu thị làm sao tiếp.

Theo ta được biết, Lưu thị chữ Vĩnh lớn nhất cũng 36 37 tuổi là nhiều, nhỏ nhất còn đang bi bô tập nói, nghĩ tới nghĩ lui, thật đúng là nhìn không ra ai có thể chiến một trận với Vương thị tân tộc trưởng.""Huynh đài, thực lực của người trẻ tuổi này ra làm sao? Thật sự có thể đánh bại toàn bộ chữ lót Vĩnh của Lưu thị sao?""Ngươi chắc hẳn từ bên ngoài mới đến? Đó là tân tộc trưởng Vương Thủ Triết của Bình An Vương thị chúng ta, năm nay 18 tuổi tu luyện đến Luyện Khí cảnh tầng 6 cao giai, hơn nữa nghe lời đồn hắn có thiên phú cực cao trong kiếm đạo, kiếm thuật đã sớm đến trình độ lô hỏa thuần thanh." Người địa phương tự hào giới thiệu: "Hơn nữa Vương Thủ Triết đã thông qua khảo hạch chiêu sinh của Tử Phủ Học Cung, ít ngày nữa sẽ nhập học, chỉ tiếc Vương thị xảy ra chuyện lớn, chỉ có thể từ bỏ việc học.""Tử Phủ Học Cung, chính là Tử Phủ Học Cung được xưng là vừa vào Tử Phủ tất thành Linh Đài kia sao? Lợi hại lợi hại, đáng tiếc đáng tiếc!".

Chương 7:Tộc trưởng có chút hung 1

Chung quanh bàn tán sôi nổi truyền tới trong tai của Vương Thủ Triết, để hắn nhớ lại không lâu trước đó thật đúng là đã thông qua chiêu sinh sơ tuyển của Từ Phủ Học Cung.Tử Phủ Học Cung, Lũng Tả quận ba năm sẽ chiêu sinh một lần, tuy nhiên điều kiện khảo hạch vô cùng nghiêm khắc, mỗi lần trong phạm vi Trường Ninh đều sẽ có 1 đến 3 người thông qua sơ tuyển, có tư cách tham dự thi tuyển, mà năm này hắn lại là một trong số đó.Nhưng nói cái gì mà sắp nhập học khoa trương như vậy, toàn bộ phạm vi quản hạt của Trường Ninh vệ, 10 năm 8 năm cũng chưa có một học sinh của Từ Phủ Học Cung.

Vương Thủ Triết tự nhận bất phàm, nhưng cũng biết không có ba phần nắm chắc thi qua khảo hạch vòng hai của Từ Phủ Học Cung.Hướng gió và dư luận xung quanh bắt đầu nghiêng về phía Vương thị.Phía trước vẫn còn một hồi xung đột mâu thuẫn, nguyên bản xử lý không tốt sẽ ảnh hưởng đến thanh danh Vương thị.

Nhưng trước mắt, trái lại cổ vũ cho uy vọng của Vương thị."Đại điệt làm tốt lắm." Vương Định Hải vui vẻ nói: "Xem thằng oắt con Lưu Gia kia còn dám phách lối không?"Đôi mắt đẹp của Công Tôn Huệ liên tục ánh lên dị sắc nhìn về phía Vương Thủ Triết, không nghĩ tới hắn vừa nói dăm ba câu, thế nhưng lại thay đổi từ xấu thành tốt, khiến cho cục diện bất lợi nghiêng về phía Lưu thị.Trước đó, con trai trưởng của nàng chỉ chuyên tâm tu luyện, sự tình còn lại đều quan tâm cực ít, không nghĩ tới vừa làm tộc trưởng đã biểu hiện ra năng lực như vậy."Tốt!"Bỗng dưng, một âm thanh ủng hộ vang lên: "Lời vừa rồi của gia chủ Vương thị thật khiến cho Lưu mỗ giác ngộ, bội phục bội phục, Huyền Vũ gia tộc, dùng võ lập gia, nếu không thể bảo vệ được tổ nghiệp, thì nên lui vào ở ẩn ở một góc, tốt, nói hay lắm!"Nói chuyện là một vị nam tử trung niên mặc cẩm bào, khí độ bất phàm, vây quanh hắn là mấy tên gia tướng dũng mãnh long hành hổ bộ mà bước đi, mặt biểu tình cười như không cười đi tới trước mặt Vương Thủ Triết.Người này vừa ra, Công Tôn Huệ và Vương Định Hải đồng thời biến sắc: "Thế mà lại là Lưu Thắng Nghiệp!"Đặc biệt là Công Tôn Huệ, sắc mặt vô cùng khó coi nhẹ giọng nhắc nhở Vương Thủ Triết: "Triết nhi, gia chủ Lưu thị xuất hiện tại nơi này có chút kỳ quặc, ngươi cần cẩn thận đối phó."Lưu Thắng Nghiệp.Vương Thủ Triết hơi nhíu mắt lại, tộc trưởng đương nhiệm Bình An Lưu thị, nghe nói vũ lực cá nhân của hắn không phải là mạnh nhất Lưu thị, 40 tuổi còn không có đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng 8.Nhưng trong trí nhớ của Vương Thủ Triết, người này nổi danh với mưu kế gian xảo, nổi danh là khẩu phật tâm xà.

Hắn và tộc trưởng đời trước Vương Định Nhạc giao phong, nhiều lần chiếm tiện nghi, lại vô cùng có năng lực trong việc kinh doanh gia tộc, khiến cho Lưu thị phát triển không ngừng."Hoá ra là Lưu gia chủ giá lâm." Vương Thủ Triết bĩnh tĩnh tự nhiên đáp lại: "Nếu Lưu gia chủ cũng công nhận điều ta nói, cũng đồng ý chuyện ta cùng Lưu Vĩnh Châu sinh tử lôi đài chứ?" Hắn không nói hai lời, liền cấp cho Lưu Thắng Nghiệp đường lui."Nào có việc này, tuy Vương gia chủ nói có đạo lý, nhưng là ngươi thân là tộc trưởng, há có thể ỷ lớn hiếp nhỏ?" Lưu Thắng Nghiệp thuận thế nói: "Đã là sinh tử lôi đài, tất nhiên cần phải xem thân phận, phải không khác nhau lắm mới đáng để xem."Ý tứ của hắn, tất nhiên là muốn kéo cuộc chiến này về trên người Lưu Vĩnh Châu cùng Vương Định Hải."Lời này của Lưu gia chủ thật là có lý." Vương Thủ Triết biểu lộ nghiêm túc gật đầu tán đồng: "Ngươi, Vương thị ta cùng Lưu thị, ngày thường đụng chạm rất nhiều, oán thù chất chứa không ít.


Nếu muốn sinh tử lôi đài, không bằng ta và ngươi hai vị tộc trưởng đứng ra, cũng coi như là trận chiến công bằng, thân phận tương đương.""Cái gì?"Mặt Lưu Thắng Nghiệp có chút co lại, tộc trưởng tự mình đi lên sinh tử lôi đài? Tiểu tử Vương Thủ Triết này điên rồi sao? Đầu tiên là cắn Lưu Vĩnh Châu, hiện tại trực tiếp cắn Lưu Thắng Nghiệp hắn một cái! Đây là tóm được ai thì cắn người đấy sao, ta nói có ý tứ như vậy sao?Chung quanh, đám hành thương lữ khách và những người trong bến đò khác vây xem đều lâm vào trạng thái chết lặng, trong lòng đầy khiếp sợ, đây là chuyện gì thế, vừa đi lên đã là một hồi sinh tử chiến của hai vị tộc trưởng, có cần xúc động như thế không?"Đại điệt, tuyệt đối không thể." Vương Định Hải biểu tình vô cùng cấp bách khuyên can: "Gia chủ Lưu thị đã 40 tuổi, kinh nghiệm già dặn.""Triết nhi, ngươi quá vọng động rồi." Công Tôn Huệ cũng có chút bối rối: "Tộc trưởng có thân phận tôn quý, là định hải thần châm của gia tộc......"Nếu như đánh với Lưu Vĩnh Châu, bọn họ cũng không có gì để lo lắng ngược lại mừng rỡ, dù sao chiến lực hai bên chênh lệch quá lớn.


Nhưng trực tiếp khiêu chiến Lưu Thắng Nghiệp, tình huống này có chút mạo hiểm..

Chương 8:Tộc trưởng có chút hung 2

Một bên Lưu Thắng Nghiệp cũng thầm vuốt mồ hôi lạnh, còn tốt còn tốt, Vương thị này vẫn có người biết lý lẽ, tốt hơn hết là khuyên nhủ tên tộc trưởng trẻ tuổi Vương thị này.

Tại sao không giống như lẽ thường, chủ soái hai quân vừa ra trận liền quyết đấu sinh tử, đây không phải có chút lộn xộn?Huống chi từng đấy năm Lưu Thắng Nghiệp đều sống trong nhung lụa, lâu không động thủ cùng người ta, chuyện quyết chiến sinh tử cũng không phải chuyện đùa giỡn.

"Đại nương, lục thúc".

" Vương Thủ Triết liền trực tiếp ngắt lời hai người: "Tộc trưởng thì sao chứ, cũng chỉ là một thành viên trong gia tộc mà thôi, mà đã là thành viên trong gia tộc, ai cũng có quyền lợi đi đôi với nghĩa vụ, phải chấp nhận đổ máu vì gia tộc, không những vậy còn phải chuẩn bị sẵn tâm lý hi sinh cho gia tộc.

Huống chi Lung Yên lão......"Nói đến đây, Vương Thủ Triết cảm thấy hơi kích động xen lẫn bi phẫn, phảng phất như muốn bộc phát áp lực trong người ra, ba chữ cuối cùng vừa đến cổ, bỗng nhiên nuốt trở lại.

b"Thủ Triết!" Vương Định Hải lập tức luống cuống, vội vàng thấp giọng hỏi: "Lung Yên lão tổ sẽ không......""Yên tâm, người sẽ không việc gì.



" Sắc mặt Vương Thủ Triết hơi có chút tái nhợt: "Chỉ là đau lòng cả đời lão tổ nỗ lực quá nhiều cho gia tộc, lúc này là thời điểm hậu bối chúng ta đứng ra đổ một ít máu.

"Nhưng mà lời hắn nói, cảm giác như có điều gì che giấu.

Dứt lời, Vương Thủ Triết xoay người nhìn qua Lưu Thắng Nghiệp: "Lưu gia chủ, nếu như hai nhà chúng ta đã có mâu thuẫn quá lớn, không bằng nhân cơ hội này kết thúc cho xong.

Ngươi và ta ký kết khế ước quyết chiến sinh tử, thua phải rút khỏi địa bàn ngư trường An Giang, có chuyện gì xảy ra gia tộc cũng không được phép truy cứu.

 Bên trong lời nói, cảm giác như có một cỗ sắc thái quyết tuyệt.

"Tốt, anh hùng xuất thiếu niên, quả nhiên tuổi trẻ có huyết tính.

""Nếu hai nhà đã mâu thuẫn như vậy, không bằng vương đấu vương, kết thúc mâu thuẫn này thôi.

"Nhóm quần chúng tất nhiên xem náo nhiệt thì không chê chuyện lớn, có cơ hội hiếm thấy được nhìn thấy hai vị tộc trưởng lên đài quyết đấu sinh tử, đây là chuyện lý thú đến bực nào, nhất thời, tất cả đều bàn luận sôi nổi, không ngừng nói đến việc này.

"Mẹ nó! Sao ta cảm giác tiểu tử này như một con chó sói đói vậy? Nhưng nghe lời hắn nói lập lờ, chẳng lẽ...... lời đồn kia là sự thật...... nếu như vậy, tình thế liền thay đổi nha!" Lưu Thắng Nghiệp giật mình, lông mày nhíu lại, cảm giác như đang suy nghĩ điều gì đó, sau đó liền chuyển đề tài nói một câu chuyện khác ra vẻ hoà hoãn lại tình thế: "Hiền chất, dù sao mà nói ta và phụ thân ngươi cũng coi như bạn cũ lâu năm, gọi ngươi một tiếng hiền chất không quá phận chứ? Tam đại Bình An thế gia chúng ta dừng chân tại Bình An trấn đã rất nhiều năm, đều là hàng xóm láng giềng, đáng lý ra phải hỗ trợ giúp đỡ nhau.

Tại sao lại vì một chút mâu thuẫn nhỏ nhỏ như thế, lại đi đến nông nỗi này cơ chứ.


""Vậy theo ý tứ của Lưu gia chủ là chuẩn bị bồi thường cho lục thúc của ta tiền thuốc men hay sao?" Vương Thủ Triết nheo mắt lại, khóe miệng toát lên một nụ cười lạnh.

Bồi thường tiền thuốc men sao?Mặt Lưu Thắng Nghiệp đen lại, tuy nhiên việc hắn am hiểu nhất chính là ẩn nhẫn, tiểu lý tàng đao, lúc này nụ cười liền trở nên càng thêm hoà ái: "Hàng xóm láng giềng mâu thuẫn xung đột là điều không thể tránh khỏi, tuy vậy nếu như lần này là Vĩnh Châu sai, tất nhiên chúng ta phải gánh vác.

Đây là 30 càn kim, xem như bồi thường cho Hải huynh đệ đi.

"Dứt lời, Lưu Thắng Nghiệp móc ra ba tấm kim phiếu 10 càn kim, cười tủm tỉm nhét vào trong tay Vương Thủ Triết: "Người ta đều nói hiền chất là rồng phượng trong loài người, tiềm lực không thua Lung Yên lão tổ năm đó, tương lai hẳn là một trụ cột vững chắc của Bình An trấn chúng ta.

"30 càn kim?Sau khi dung hợp ký ức Vương Thủ Triết biết, đây cũng là một số tiền rất lớn, lúc này hắn thấy tốt thì lấy, cũng cười nói: "Lưu gia chủ mới là định hải thần châm của Bình An trấn, Thủ Triết chỉ vừa mới đảm nhận vị trí tộc trưởng, sau này còn cần Lưu gia chủ quan tâm nhiều hơn.

"Nhất định nhất định!Lưu Thắng Nghiệp cười hai tiếng ha ha, sau đó mang theo gia tướng và Lưu Vĩnh Châu rời khỏi khu bến tàu.

Nhóm quần chúng vây xem thấy không đánh nhau thật, mặt đầy vẻ thất vọng, không ngừng thở dài, giống như là đã bỏ qua một vở kịch hay, cũng nhanh chóng tốp năm tốp ba tản ra.

"Vẫn là chất nhi có thủ đoạn.


" Vương Định Hải phảng phất trút đi được gánh nặng, vui mừng ra mặt liền nói: "Dăm ba câu liền hoà hoãn lại tình thế, còn khiến lão hồ ly Lưu Thắng Nghiệp kia cam tâm tình nguyện chịu nhận lỗi.

"Mà Công Tôn Huệ lại không có chút cảm giác vui mừng, giữa lông mày nàng tựa như càng nhiều hơn là sự lo lắng.

"Lục thúc, đại nương, chúng ta đã tới nơi rồi, không bằng lên trên thuyền lục thúc xem sao.

" Vương Thủ Triết cười cười: "Từ nhỏ đến lớn ta cũng chưa từng đi theo Lục Thúc ra thuyền.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro