Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày đẹp trời, Jeff tự mình dậy sớm, sữa soạn gọn gàng rồi chạy sang phòng Barcode, vặn nhẹ khóa cữa đẩy vào cậu nhìn thấy một con quỷ à không một hoàng tử đang say giấc nồng, Jeff mếu máo trong lòng cảm thán có cần ngay cả ngủ thôi cũng đẹp như vậy, ai đó giới thiệu cho cậu một luật sư để cậu kiện ông trời đi,...

Jeff bước chân nhè nhẹ tiến đến bên giường Barcode , cậu cũng muốn lấy chân đạp đạp vào người Barcode như những lần Barcode gọi cậu dậy nhưng sao không nỡ vậy nè. Cuối cùng cậu đành nhẹ nhàng gọi Barcode dậy, ai bảo hôm nay là sinh nhật của nó cơ chứ. Nhớ lại mấy năm trước mỗi lần đến sinh nhật Barcode, Barcode còn không thèm chú ý đến ngày sinh của mình, sinh nhật cũng như ngày thường không có gì thú vị đối với Barcode, Jeff trong những ngày đó điều muốn mua quà tặng Barcode, nhưng cứ nhìn cái bản mặt đáng ghét đó , thì cậu có mua rồi cũng không muốn tặng. Nhưng hiện tại thì khác, quan hệ hai người đã đi xa hơn, cậu thật tâm muốn dành cho Barcode một ngày thật ý nghĩa.

Vương tay lay lay vai Barcode gọi anh dậy, mà vẫn thấy người kia không nhúc nhích, hết cách cậu đành gọi to hơn:" Barcode sáng rồi, mày mau dậy"

Vẫn không phản ứng....

"Barcode à, Barcode ơi, Barcode.....Barcode...."

Lại không phản ứng

" vẫn không phản ứng đúng không, đừng trách tao vô tình nhé"

Jeff dứt câu nói liền lấy đồng hồ báo thức , vặn văn nút điều chỉnh làm đồng hồ vang lên rồi áp vào tai anh, nó thành công làm Barcode nhăn mày mở mắt đập vào mắt anh là một Jeff mềm mềm trong áo pull màu hồng và sơ mi trắng khoác ngoài mặc cùng quần ôm kaki đen nhìn rất muốn ôm, nghỉ là làm anh liền kéo cậu đổ ập xuống giường để cậu nằm đè trên người anh vòng tay ôm chặt.

Jeff để Barcode ôm mình, một lúc mới được anh buông ra

" mày , nhanh vào vệ sinh cá nhân nhanh đi"

Jeff đẩy Barcode vào phòng tắm, chính anh cũng cảm thấy hôm nay Jeff lạ lùng, nhiệt tình như vậy chắc lại muốn làm cái gì nữa đây.

Jeff gấp chăn lại cho anh, chính mình xuống lầu giúp mẹ Near đem đồ ăn lần lượt dọn ra bàn, mẹ Near ngạc nhiên

" hôm nay có bão sao?, Jeff giờ này con làm gì ở đây, đáng ra là phải ngủ đến chổng mông lên trời chứ."

Jeff đặt muỗng trên từng đĩa thức ăn của mọi người :" aw, mẹ! , đừng xem thường con thế chứ"

" chứ không phải con lúc nào cũng đợi

Barcode sang gọi mới chịu dậy à"

"Mẹ nha, con từ nay khác xưa rồi"

" ừm, cứ cho là con khác ngày hôm nay"

"Mẹ eeeeeeee"!

Cả đại gia đình ngồi vào bàn ăn,bố Por vừa ăn vừa đọc báo đôi lúc sẽ chen vào vài câu, mẹ Near hỏi hang tình hình học tập của hai đứa con trai, Jeff vẫn chỉ ăn và ăn ,mọi vấn đề đã có Barcode trả lời, cậu cần gì phải lo lắng, Barcode gắp thức ăn cho Jeff hành động này mẹ Near đã thấy được một tháng nay, trước kia mẹ toàn ép Jeff gắp cho Barcode hiện tại không cần ép đã thấy Barcode gắp đồ ăn cho Jeff, Jeff cũng tự nhiên để Barcode bỏ vào rồi vui vẻ ăn. Tình cảm của hai đứa nhỏ đã tốt hơn, hay do bà già rồi nên hoa mắt, mẹ Near suy nghỉ một lúc liền nghỉ ra một việc để thử bà hướng Barcode dặn dò:

" Barcode, hôm nay hai con được nghỉ có đi đâu không?"

Barcode nhàn nhã trả lời đủ sự lễ phép:" cũng không có kế hoạch gì phải ra ngoài, nên chúng con sẽ ở nhà vào buổi sáng ạ"
Jeff cũng gật đầu đồng ý
" vậy Barcode kèm Jeff học nhé, mẹ thấy thành tích của nó không tốt"

Nói xong câu này mẹ Near chắc chắn Jeff sẽ dẫy nẫy lên không chịu rồi sẽ bảo "tự học, hoặc sang nhà Bible học chung" , mỗi lần nhắc đến Jeff điều nói như thế, còn Barcode sẽ từ chối vì bận đi tập bóng rỗ nhưng lần này thì khác , làm mẹ Near ngạc nhiên Jeff gật đầu đồng ý, Barcode không từ chối cả hai ăn ý đến mẹ phải ngỡ ngàng, Jeff hình như rất nghe lời Barcode.
Hình ảnh hai đứa con tập trung làm đề luyện thi khiến mẹ Near không tin vào mắt của mình, có lẽ sau ngừng ấy năm, hai đứa con của bà đã lớn, đã biết suy nghỉ, mẹ Near cười hài lòng nhẹ nhàng đóng lại cữa, vui vẻ cùng bố Por đến thành phố lân cận du lịch một ngày.

Barcode nhìn Jeff hôm nay có chút lạ, rất ngoan những bài anh giảng cậu rất tập trung nghe, không còn một bài làm sai nhiều lần nữa, tự mình làm đúng hết rồi còn muốn thử sức với bài khó hơn. Barcode không nhịn được kéo cậu ôm vào lòng, để cậu ngồi trên chân mình cằm gác trên vai cậu:

" nay sao ngoan thế"

Jeff ngồi trong lòng Barcode, bao quanh là hương vị của anh cậu ngượng ngùng cúi đầu:

" không có, tao vẫn bình thường mà"

Barcode nghiên cằm , gặm gặm cổ cậu :
" thật sao?"

Jeff buồn cười né tránh :" thật mà, đừng gặm cổ tao"

Barcode không biết chán tiếp tục gặm :
" hôm nay tôi thèm cậu"

Jeff oành một cái đỏ mặt không biết làm sao, da mặt cậu mỏng quá rất dễ đỏ muốn trả lời nhưng không biết trả lời như thế nào ú ớ mãi một câu:" tao....tao...mày...mày...."

Barcode khóe môi cong lên nhìn cậu tuông ra một câu giải vây :

" muốn ăn cái gì?"

Jeff lấy lại bình tĩnh:" tao....tao.. muốn chiều nay ra phố chơi, còn nữa còn muốn mua đồ, còn muốn ngắm sao đêm với mày"
Barcode vương tay nhéo nhéo má cậu, cưng chiều :" được "Nắng vàng bao phủ thủ đô Bangkok , nơi sầm uất nhất của Thái Lan, những tia nắng xuyên qua tán lá cây, như tôn thêm không khí ở đây. Jeff vẫn là bộ áo quần lúc sáng quần ôm kaki đen, áo pull hồng và sơ mi khoác ngoài màu trắng, Barcode cũng tương tự chỉ là áo pull được thay bằng màu đen. Nhìn sơ qua chắc chắn người ta sẽ biết đó là đồ cặp.Jeff vui vẻ kéo Barcode vào khu trò chơi, chơi trò này đến trò khác, rồi lại ăn uống, tất nhiên người trả tiền vẫn là Barcode đại gia, Barcode nhìn cậu hết chạy đông rồi lại chạy tây chơi vui vẻ , người này thật sự hơn anh một tuổi sao?, có cần phải đáng yêu như thế không?, muốn bắt lại đem nhốt vào phòng không cho ai tiếp cận. Càng nghỉ Barcode càng hoảng sợ với tính độc chiếm của mình , nhưng anh là thế tính độc chiếm này không thể bỏ được, mà có su hướng ngày càng tăng, đi nhanh đến bên cạnh Jeff nắm lấy tay cậu kéo đi qua dãy sọc kẻ đường khi đèn đỏ, trước mặt hàng xe dài dừng lại chờ đèn. Jeff nhìn bàn tay mình bị Barcode nắm chặt , là nắm lấy không phải đan vào nhưng vẫn làm cậu thấy ngọt ngào, đây là yêu sao?, ngọt đến phát ngấy luôn rồi , gì vậy nè sao muốn uống nhiều li chanh muối quá. "-.-"

Hai người làm những việc mà lúc sáng Jeff muốn làm , chỉ còn mỗi một việc là ngắm sao. Tối đến cậu nhân lúc Barcode tắm đã nhanh lúc chủng bị , một chiếc bánh kem nhỏ , thú thật cậu cũng không biết mua gì tặng Barcode trong khi sinh nhật của cậu lần trước cách Barcode gần một tháng Barcode đã tặng cậu một sợi dây chuyền có khắc tên cậu và anh trên cái chìa khóa bằng bạch kim. Cuối cùng cậu bí mật đặt bánh, rồi sau đó lợi dụng lúc Barcode ra ngoài mua đồ ăn cho cậu , đem bánh shipper giao đến giấu ở phòng mình. Jeff gấp gáp lấy bánh ra, mặt bánh là hình mặt hổ với dòng chữ Happy Birthday Barcode Phiravich màu xanh lam, tiếp theo đó là 17 cây nến cắm xung quanh, Jeff đã chủng bị sẵn sàng đứng nép bên khung cữa ở sân thượng chờ Barcode đang từng bước, từng bước bước lên. Barcode sau khi lên hẳn sân thượng, ngoài cái xích đu và mấy chậu cây anh không thấy Jeff, chắt lại ngủ trong phòng tắm rồi đây, lúc nào cậu cũng như vậy, lắc đầu quay người muốn xuống lầu tìm cậu , anh nhìn thấy bên góc tường một anh sáng le lói nhỏ, rồi hai, ba và nhiều ánh sáng khác , ánh nhìn ngạc nhiên thoáng qua nhìn cái người đang cười ngại ngùng rồi còn hát bài chúc mừng sinh nhật tiến về phía anh, Jeff đứng trước Barcode là lúc bài hát kết thúc thay vào đó là câu chúc mừng sinh nhật Barcode, Barcode ôn nhu nhìn cậu, cúi đầu thổi nến , cả hai hướng đến xích đu , Jeff cười tươi thỏa mãng vì kế hoạch của mình đã thành công.

" sao hả, mày bất ngờ không?"

Barcode không nói chỉ chăm chăm nhìn cậu, Jeff không biết ánh mắt của anh bây giờ muốn ôn nhu có ôn nhu, muốn sủng nịnh có sủng nịnh , ánh mắt của anh dựa theo ánh sáng của trăng trên trời cùng với sao phản chiếu lên phác họa khuôn mặt ngây thơ của

Jeff trong mắt mình, một lúc sau anh mới phập phồng lên tiếng:

" ai cho cậu làm cái này?"

Jeff nghe Barcode nói khẩu khí như đang giận , không biết làm sao, không phải cậu đang làm rất tốt sao

" tao..tao ...tưởng mày sẽ thích...."

"Ừ ..tôi rất thích, cảm ơn cậu"

Jeff ngạc nhiên nhìn anh , cố mở mắt thật to để xem biểu cảm của anh, không nhầm anh đang nhìn cậu cười, là một nụ cười rất rõ rệt làm cậu ngẩng ngơ càng ngẩng ngơ hơn tiếp tục lúng túng không giám nhìn anh:

" không cần cảm ơn, tao không làm gì nhiều"

Barcode để Jeff ăn bánh , anh cũng được Jeff bón cho, hai người vui vui vẻ vẻ ăn bánh ngắm sao, Jeff chỉ ngôi sao sáng nhất trên trời Barcode theo đó cũng ngẩng đầu nhìn theo

" Barcode, mày nghỉ ngôi sao sáng nhất là
ngôi sao đẹp nhất đúng không?"

Barcode vẫn ngẩng đầu nhìn theo tay cậu, anh thấy ngôi sao sáng nhất to nhất , rồi là nghiên đầu nhìn sang cậu đang chu môi hỏi mình, bình tĩnh vuốt đi sợi tóc lòa xòa trên trán cậu:

" tôi nghĩ là không"

Jeff cũng nhìn anh tò mò hỏi:

" tại sao không?"

" có một thứ hiện tại đẹp hơn cả sao"

" thứ gì na~~"

" là cậu"!

"..........."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro