Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nắng chiều ở vùng quê thật yên bình, học sinh hai trường sau khi xuống xe đã nhanh chóng tập trung theo lệnh nhà trường ở một khách sạn nhỏ, hai người một phòng có thể tự ý bắt cặp với nhau trừ trai gái không được bắt cặp, nhóm của Jeff chọn ba phòng nằm cạnh nhau. Jeff vai mang một cái balo nhận chìa khóa mở cữa vào phòng theo sau là Barcode với một cái balo to hơn.Jeff ngã nằm trên giường, cậu lăn qua lăn lại thích thú. Barcode khóa cữa, balo  nhét vào tủ nhân tiện lấy cho cậu một bộ đồ thể thao quần dài đơn giản đem đến trước mặt cậu:

" nhanh đi tắm đi"

Jeff lười biếng không muốn dậy , cậu ôm một cái gối vào người than vãng:

" không dậy, tao còn muốn nằm"

Barcode kiêng nhẫn nhìn cậu nằm ườn ra trên giường trực tiếp nằm xuống đè trên người cậu:

" hiện tại là tắm một mình hay muốn tôi tắm chung"

Jeff dẫy giụa đỏ mặt nhắm mắt:" tao,tao... tắm một mình"

Barcode đứng dậy nhìn cậu từ trên xuống:" còn muốn lười nữa không?"

" không ,....không lười nữa"

" đi nhanh..."

Jeff như được đặc sá liền ôm bộ đồ phi nhanh vào phòng tắm, để lại Barcode ngoài này lắc đầu ngán ngẩm " liệu mình có cưng chiều cậu ta quá không?"

Jeff sạch sẽ thơm tho,bước từ phòng tắm ra, làn da cậu sau khi tắm vậy mà sáng lên khuôn mặt dưới mái tóc ướt trở nên non nớt hơn bình thường, Barcode kéo cậu ngồi lên chân mình dùng khăn lông lau đầu cho cậu, cậu như ỷ lại dựa vào Barcode lim dim mắt buồn ngủ,Jeff treo trên người Barcode, để Barcode sấy tóc cho cậu, rồi bế cậu đặt lên giường đắp chăn cho cậu ngủ ngon lành.Barcode cong khóe mắt nhìn Jeff ngủ trên giường không một chút phòng bị tin tưởng giao phó bản thân cho Barcode, anh nhanh chóng mở tủ lấy một bộ áo quần tiến vào phòng tắm, một lúc sau đi ra , như Jeff sấy tóc và lên giường ôm cậu ngủ.
Vì xe đến địa điểm chỉ mới buổi chiều , ban quản lí sẽ cho học sinh nghỉ ngơi ăn uống đến tối sẽ có tiết mục vui chơi trại lữa, và buttfe giao lưu hai trường cùng với nhau  ăn uống.Jeff bị đánh thức bởi tiếng loa phát thanh, cậu dụi dụi mắt muốn ngồi dậy thì lại bị một cánh tay dài mạnh mẽ ôm chặt, cậu lay lay cánh tay Barcode nằm bên cạnh, không  những  Barcode không buông ra mà còn ôm cậu chặt hơn, khuôn mặt úp vào  gáy cổ của cậu ra sức hôn hôn làm cho nó đỏ lên.Jeff soay người lại đối diện đặt tay trước ngực anh  nài nỉ :" Barcode~~, tao đói rồi"...

Barcode vẫn không mở mắt, không trả lời làm Jeff xoắn cả lên, bò ra khỏi người Barcode, kéo kéo tay anh:

" Barcode, tao muốn ăn, nhanh xuống đó"

" Barcode, mày không đi là tao đi một mình đó nhé"

" Barcode , tao chủng bị xong rồi, tao sang rủ Bible với Apo đi đây"

" ồn ào quá"_ Barcode trở người ngồi dậy, nhanh chân đi vào phòng tắm, rồi sau đó cùng cậu tiến xuống đại sảnh hiện tại đã đông nghịt người.Hai người nhanh chóng nhập bọn với  hai cặp của Apo và Bible, Jeff thấy đồ ăn như thấy vàng , nhào đến cái miệng như máy say sinh tố phồng phồng ăn từ món này qua món khác, cậu ăn uống vui vẻ, hớn hở nói chuyện cùng Apo và Bible, mãi một lúc lâu phát hiện Barcode không còn cạnh mình nữa, cậu lo lắng đi tìm, phía bên phải sân khách sạn có một khu vườn nhỏ, Jeff thấy Barcode đứng đó, tay bỏ túi quần , mặt không cảm xúc nhìn  một người đối diện, Jeff muốn chạy đến, thì cậu lại nghe được cô gái đứng đối diện Barcode lên tiếng, liền dừng chân núp vào bức tường kế bên

" Barcode, 5 năm không gặp cậu khỏe chứ"_ Hym nhìn anh vui vẻ

Barcode không tỏ ra thái độ gì, trả lời đơn giản:

" tôi vẫn khỏe"

" từ lúc cậu chuyển trường đến hiện tại trong cậu khác quá, đẹp trai hơn rất nhiều na~"

" cảm ơn"

" Barcode, tớ muốn hỏi cậu sau 5 năm đã có người mình thương chưa, tớ 5 năm qua vẫn thế, tớ vẫn thích cậu, hiện tại chúng ta có duyên gặp lại, cậu có thể....có thể......"

Lời của cô gái tên Hym đó cách Jeff đã xa dần, Jeff không muốn nghe hết câu liền bỏ đi, cậu rất buồn, cô ta rất đẹp, hiền thục đứng bên cạnh Barcode rất xứng đôi, cậu nên trở về vị trí  làm anh trai của cậu, trái tim này sao mày khó chịu thế, đau ở đâu hay sao, hay tao phải đi bác sĩ nhỉ, hình như Bible có mang theo thuốc trợ tim, phải bảo nó lấy một liều cho mình thôi, này chân ơi mày đi đâu thế, khu tiệc mừng ở đó mà, mày ra hồ nước làm gì, sao mày không chịu nghe lời tao,Jeff buồn bực, cơ thể cậu tê liệt, ngồi xuống ghế đá bên bờ hồ, ánh trăng rọi xuống dưới mặt hồ xanh còn có những ánh đèn được quấn quanh cây thông xung quanh hồ làm cho khung cảnh rất đẹp, nhân gian có câu người buồn cảnh có vui đâu bao giờ, một chất lỏng lành lạnh lăn dài trên má Jeff, cậu khóc rồi, cậu phải làm sao đây, cảm giác thật là buồn nôn, như phát sốt lên 45 độ vậy, cậu ngồi thẫn thờ mãi ở đó, có một tiếng gọi từ xa làm Jeff bừng tĩnh, cậu nhìn theo hướng tiếng gọi không phải là Barcode, chắc lần này Barcode bên cô gái đó rồi, cậu ta không cần mình nữa, thế mà nói thích mình , đồ dối trá, đồ lừa gạt, khó chịu thật khó chịu,....

Jeff không phản ứng nhìn người tới gần mình mới phát hiện ra là Us người bạn trước đây ở cạnh nhà, thường rủ nhau chơi game là bạn thân của cậu . Us bước đến ngồi kế bên cậu, khoác vai cậu vui vẻ:

" 5 năm rồi tớ không nhận ra cậu luôn đó, phải xác định một lúc lâu mới gọi, cậu khỏe không?"

Jeff cười nhẹ:" tớ khỏe"

Us vẫn không cảm thấy giọng điệu Jeff khác lạ, ngồi sát vào Jeff như lúc trước mà cù kéo đầu cậu xuống , xoa xoa tóc cậu:" này lâu rồi chúng ta mới có cơ hội, hay chúng ta đi uống vài li cho quên nỗi buồn đi"

" tớ....tớ....."_Jeff còn chưa kịp trả lời thì phía sau đã vang lên một giọng nói lạnh lùng:" người này đã đến giờ cấm không được đi"

Jeff giật mình quay người lại thì thấy
Barcode  mang một bộ mặt nguy hiểm nhìn cậu, Jeff có chút sợ sệt muốn chạy thoát khỏi đây, Us ở bên cạnh không hiểu rõ chuyện gì kéo tay Jeff, thách thức nhìn Barcode:" sao hả, đây là bạn thân của tôi, chúng tôi đi chơi với nhau cần hỏi ý kiến cậu sao?, cậu là ai"

Barcode lạnh giọng nhìn Us:" là ai không cần biết, bỏ cái tay của cậu ra"

Us nhếch mặt:" không bỏ thì sao?, mày làm gì tao"

Jeff cảm thấy Barcode có mùi nguy hiểm trước mắt đang bùng nổ , cậu giật tay ra khổ Us, nhưng Us vẫn cố chấp nắm chặt tay cậu:

" Jeff cậu cần gì sợ hắn ta, tớ sẽ bảo vệ cậu"

Jeff lo lắng nhìn Barcode rồi nhìn Us, cậu như bị dồn vào chân tường vậy, cố giật tay ra khỏi Us, rồi quay đầu chạy đi:" Us bỏ ra, nếu không nó sẽ chôn cậu tại đây đó, sau này có cơ hội gặp lại, tạm biệt"

Jeff muốn chạy thật nhanh nhưng vừa mới quay người cánh tay đã bị bàn tay lạnh của Barcode nắm chặt cổ tay,Us thấy vậy muốn giúp đỡ cậu ta tiến đến liền đụng phải đôi mắt lạnh của Barcode:

" đừng đụng vào người của tôi"

Tiếp đó hắn ta lạnh sống lưng lùi ra sau một bước, để mặt Barcode kéo Jeff đi. Barcode lúc này rất tức giận, sau khi anh từ chối Hym, liền về tìm cậu, phát hiện cậu không có ở đó , gọi điện cũng không bắt máy, liền lo lắng đi tìm, đến khi nhìn thấy một cảnh này đây:

" Jeff, cậu thích chọc điên tôi thế à"

Jeff  muốn vùng tay ra khỏi Barcode, càng vùng lại càng bị nắm chặt hơn:

" mày buông tao ra, tao không muốn thích mày nữa"

Barcode nghe cậu nói như vậy, không khí xung quanh anh càng lạnh hơn, kéo cậu thẳng lên phòng , khóa cữa đẩy cậu xuống giường cắn vào môi cậu, Jeff đau đớn dẫy giụa một lúc cuối cùng thì buông thỏng để Barcode làm gì thì làm , nước mắt cậu lăn dài, Barcode cắn cắn môi cậu, rồi lại liếm liếm ôn nhu bao trọn môi cậu một lúc mới buông ra nhìn cậu tủi thân rơi nước mắt:

" cậu khóc cái gì, tôi cho phép cậu ôm vai bá cổ với người đàn ông khác sao?"

Jeff giận dỗi không nhìn tránh né mặt anh 
không nói

" trả lời"

Jeff ngồi dậy đẩy Barcode ra xa:" mày còn nói, mày đi với cô gái đó, tao nghe rõ ràng mày đồng ý với cô ta, người làm sai là mày"

" tôi đồng ý với cô ta, từ đâu cậu nghe được tôi đồng ý"

Jeff lúc này mới vỡ lẻ hình như lúc cậu quay đi Barcode vẫn chưa trả lời là do cậu mặc định là Barcode đồng ý, thôi xong cậu ngu ngơ hỏi lại:

" mày không đồng ý à, .....này có chuyện gì từ từ nói,..... tao sai  rồi .... tao không làm thế nữa....Us là bạn lúc nhỏ của tao, trước lúc tao về chung nhà với mày......"
Barcode mặc kệ những lời cậu nói, vương tay cởi áo cậu rồi lại cởi áo mình, lạnh giọng:

" nói cho cậu biết tôi hiện tại rất khó chịu, rất tức giận, cậu nên chuẩn bị cái mông  để chịu phạt đi"......

............................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro