bari buồn ủ dột.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ánh trăng bàng bạc soi sáng tôi giữa lòng thành bari lặng thinh như tờ.


đêm nay bari đổ mưa ngâu, nào đâu con phố vắng tanh ngập những ngõ ngách tối tăm và hiu quạnh, tôi vẫn bước đi ấy mà, từng bước chân xiêu vẹo giẫm đạp lên những vụn thu tan.

ung dung rắc rảo cùng trời đông mãi khóc. dịu dàng tôi vụng về gửi cho gió mây, chút tình đơn côi âm thầm nhặt lấy, tâm lòng tôi trống rỗng chẳng còn gì để mất nữa; tình trôi người mất, hóa ra cũng chỉ tả tơi thế thôi mà. vụn tim răng rắc vỡ tan đàn, đổ giòn cùng tiếng mưa rơi chồng chéo.

"người yêu ơi hãy cùng em dạo phố nhé, ta cùng đón xuân sang khi bari rạng sáng, ngày mới đến ta cùng yêu thêm mặn nồng. mệt nhoài nguyện bỏ xa dưới chân, người yêu em ngủ ngon, rồi một mai lại đi cùng em người nhé."

làn mưa buồn dượm trên mái tóc tôi, chút men rượu hóa hồi ức tôi nhòe đi mấy bận, lần thứ hai mươi mộng tưởng ai đó sẽ dìu mình đi giữa cơn giông khuya tối mịt mù. nhưng nào có ai đâu khi người tình đã phôi phai cùng ánh hoàng hôn xô nát lặn mất nửa. sợi dây đỏ sau cùng cũng bị cắt làm đôi, siết lại trong tầm mắt một mảng buồn thênh thang gửi cho chân trời. yêu thương nào giờ gói gọn trong đáy mắt nhạt. một thân dừng lại, chẳng muốn dành tình cho một ai.

tôi ơi xin đừng ảo mộng, người ấy đi rồi xin đừng ngoảnh lại nhìn tôi, mặc tôi đi, kẻo bóng hình này lại đậm những thương đau và lệ không ngừng tuôn dài trên má.


mộng mị lại bắt đầu, tôi ngặt ngào buông thả, mặc bản thân mình để bari ôm tôi.
ấy mà, một con phố chết ôm một gã cô đơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro