Liên luỵ đến gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ nghỉ trưa kết, thúc Lisa đau khổ lê bước về lớp học.

Hình ảnh đáng sợ lúc nãy của Jung Kook cứ ám ảnh Lisa, tuy mới quen Jung Kook chưa được hai ngày, nhưng đây là lần đầu tiên Lisa cảm thấy Jung Kook đáng sợ như vậy.

Lisa ban đầu cứ đinh ninh rằng Jung Kook chỉ dựa vào thế lực gia đình, hoàn toàn không có gì phải sợ sệt Jung Kook nên cứ lằng nhằng chuyện đó mãi.

Nhưng khi trông thấy Jung Kook nổi giận, lúc ăn Lisa nuốt không trôi cứ lén lút nhìn Jung Kook.

Cảm giác lúc này chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ: " kinh hoàng! "

Lisa đưa mắt nhìn ra cửa sổ, tâm hồn cảm thấy dễ chịu hơn khung cảnh trước mắt.

Cơn gió nhẹ nhàng cuốn trôi những đám mây trôi lững lờ trên bầu trời xanh nhạt, những đoá hoa tường vy mang vẻ đẹp kiêu sa đang nhẹ nhàng đung đưa trong làn gió mát.

Cả tiết học trôi qua thật nhanh.

Từ lúc chuyện xảy ra ở Can-teen, các thành viên trong lớp luôn nhìn Lisa với đôi mắt không mấy thiện cảm, đặc biệt là các bạn nữ.

Chỉ có CheaYoung là luôn đối xử tốt với Lisa, như một tia sáng nhẹ nhàng kéo Lisa ra khỏi thế giới chỉ toàn một màu đen.

Lisa rảo bước ra khỏi phòng học, chán nản bước theo các học sinh khác ra khỏi cổng trường.

Trước cổng, hai chiếc xe BMW bóng loáng được Lisa nhanh chóng thu vào tầm mắt. Jung Kook đứng đó tựa người vào một chiếc xe. Giống y như tư thế mà Lisa nhìn thấy khi Jung Kook đến đón mình.

Lisa cúi đầu bước đến đối diện với Jung Kook, nắm lấy vạt áo Jung Kook giật giật.

- Hôm nay anh có việc, em về trước đi. Jung Kook hất mặt về chiếc xe phía đối diện, nói đều đều.

Lúc này, Lisa chỉ gật gật đầu, dáng vẻ vô cùng đáng thương bước đến mở cửa xe ngồi vào.

Jung Kook đưa mắt nhìn theo chiếc xe khuất xa dần khẽ thở dài, sau đó cũng lên xe đi về hướng ngược lại.

Không ai biết được, sau khi Lisa vừa ngồi vào trong xe, một nụ cười tinh quái đã được Lisa thể hiện rõ rệt.

- Này! Lisa cất giọng, đôi tinh nghịch mở to nhìn ông chú mặc áo vest đen đang tập trung lái xe.

- Chuyện gì vậy cô chủ? Hai từ cô chủ phát ra từ miệng người đàn ông trung niên kia khiến Lisa cảm thấy ớn lạnh.

- Đưa tôi về nhà, Jung Kook đã cho phép tôi rồi. Bằng chất giọng thuyết phục nhất, Lisa mở miệng yêu cầu.

- Vâng.

Đóng cửa xe lại, Lisa khí thế hừng hực tiến vào bấm chuông cửa.

- Ai vậy? Bà Manoban mở cửa, thờ ơ cất tiếng hỏi, sau đó lại sững người khi nhìn thấy Lisa.

- Con về rồi đây. Lisa mỉm cười dang tay ôm lấy bà Manoban. - Tên Jung Kook ấy dám lôi gia đình ta ra uy hiếp con.

- Về ngay! Bà Manoban đẩy Lisa ra, đôi mắt lạnh lùng nhìn Lisa, kích động quát lên. - Cô bây giờ không còn là con gái của nhà này nữa! Nếu đã biết liên luỵ đến gia đình, thì tại sao cô còn về?

- Mẹ... - Lisa ngạc nhiên nhìn mẹ mình, không thể tin được mẹ mình lại có thể nói những lời nhẫn tâm đến thế.

Bà Manoban đóng cửa lại, để mặc con gái mình đứng trước nhà.

Lisa đưa tay định bấm chuông một lần nữa, nhưng sau đó khựng lại, gương mặt vô cùng đau đớn... Lisa chạy đi, mặc kệ cho người đàn ông mặc vets đen đang ra sức gọi mình.

Tại sao một người mẹ có thể nhẫn tâm và vô tình đến thế?

Đến một con hẻm nhỏ, một bàn tay bịt chặt miệng Lisa lôi vào trong, mặc cho Lisa ra sức phản kháng.
---------------------------------------------------------
Xin lỗi vì đã đăng chap không đúng hẹn, vì hôm qua mình bị sốt nằm li bì nên không đăng chap được nên hôm nay mình mới đăng được.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro