Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Trình Thiên Diệp phát hiện mình xuyên không rồi.

Nhưng hiện tại nàng không rảnh để kinh ngạc về chuyện này.

Bởi vì cổ nàng đang bị một dải lụa màu trắng siết chặt, nàng cảm thấy máu sắp dồn hết lên não, đầu lưỡi không thể khống chế mà thè từ trong miệng ra, mũi hít không thông, tim vì thiếu dưỡng mà điên cuồng đập loạn.

Thân thể nàng đang bị dải lụa trắng ba thước kia treo trên xà ngang, tục gọi là treo cổ.

Giờ khắc này dưới chân nàng, mấy nữ nhân mặc phục sức cổ đại, bao quanh nàng khóc rống nước mắt đầm đìa, nhưng không có một ai đến cứu nàng cả.

Nàng đau đớn muốn chết, liều mạng đạp chân.

Thật may là chất lượng dải lụa trắng này không tốt, trong lúc nàng giãy giụa đã bị đứt toạc ra rồi.

Trình Thiên Diệp ngã lăn quay xuống đất, che cổ, liều mạng hít thở, kịch liệt ho khan.

Một phụ nhân trung niên mặc cẩm trường bào thêu hoa văn long phượng, bỗng nhào đến chỗ nàng, ôm nàng kêu gào: "Con ta, con ta."

Cổ họng Trình Thiên Diệp đau rát, nói không ra lời.

Trong lòng mắng: "Con gì mà con, nếu bà là mẹ ruột của tôi sao có thể trơ mắt nhìn tôi treo cổ chứ."

Giờ phút này trong đầu nàng thoáng qua vô số hình ảnh, cảnh tượng, thanh âm, tựa như của một con người xa lạ, cô đọng lại, rồi nhét hết vào đầu nàng, dùng tốc độ tia chớp, dồn vào một lần.

Thần kỳ chính là nàng có thể hiểu được.

Vị phu nhân này thật sự là mẹ ruột của nàng, ôi mẹ ơi, người trước mắt này là mẹ ruột của nàng sao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro