1.1 Hàng trăm việc nhỏ về Bất Viễn Hoàn Lý (1-10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 风也想问归期

Tên gốc: #关于不远丸里的一百件小事#(1-10)

(chưa có sự cho phép của tác giả nên mn thông cảm k đem đi bất cứ đâu ạ.)

1. Về thần tượng

     Đối với Rikimaru mà nói, thần tượng cũng là chuyện bình thường, trong cuộc sống tất cả mọi chuyện lớn nhỏ, từ công việc đến giải trí, anh vẫn luôn ở trong cái vòng này, coi như trong phạm vi toàn cầu cũng có chút danh tiếng biên đạo sư, anh ấy làm việc với các nghệ sĩ hàng đầu, lên sân khấu hoành tráng. Không thể nghi ngờ, anh ấy rất thành công, nhưng đôi khi, anh ấy cũng muốn trở thành một nghệ sĩ biểu diễn dưới ánh đèn sân khấu. Từ nhỏ đến lớn, anh đối với rất nhiều chuyện đều vô cùng dửng dưng hoặc là nói ham muốn của anh đều để cho vũ đạo. Cái gì gọi là hào nhoáng là mơ ước, dù sao cũng phải tự mình đi xem một chút, chỉ có một vài cơ hội trong cuộc đời của một người như vậy, dù sao cũng phải phải tận dụng nó, là anh nghĩ như vậy, vì vậy anh ấy kéo tấm màn ra và đi từ phía sau sân khấu bước lên phía trước.

     Mà đối với Bá Viễn mà nói, thần tượng là cái gì chứ, là một ước mơ dang dở, hoặc là tiếc nuối không muốn dễ dàng từ bỏ, vẫn là không có đường lui, buông tay đánh một trận? Đây là câu trả lời thường được sử dụng bởi các thí sinh đã nhiều lần tham gia cuộc thi tìm kiếm tài năng nhưng dường như không phải vậy, đời người có mục tiêu, có mơ ước, chính là một chuyện may mắn, đối với anh tới để làm thần tượng, hoặc nhảy ở trên sân khấu là mục tiêu và mơ ước, có thể hát hết mức có thể, anh đã tham gia chương trình này sau khi phỏng vấn, không có quá nhiều lý lẽ như vậy, cho nên anh đẩy cửa bước từ trong đi ra ngoài.

2. về sân khấu đầu tiên

- Rikimaru, một màu vàng neon, sân khấu đầu là nhảy 《China》, hát "Love Love Love" của Fang Datong;

Bá Viễn os: Này, Lúc đầu Li không tự mình nói được tiếng Trung, không tất cả đều là một người thú vị !

- Bá Viễn một người theo chủ nghĩa phá bỏ, đã thi hát "Blizzard" và battle đã hát "Butter-Fly";

Riki os: anh ấy thật là lợi hại a, anh ấy có thể hát nhiều bài hát tiếng Nhật hơn mình!

Cùng nhau os: 三浦大知 (Daichi Miura) là người giỏi nhất

3. Về sau

" Muốn lập đội với ai nhất?"

Hoàn: Bá Viễn

Viễn: Riki

4. Về vấn đề

" Bá Viễn-san, có thể hỏi cậu một câu được không?"

" Đương nhiên rồi, cứ hỏi ~ "

"Làm thần tượng ở Trung Quốc là vấn đề của nhân khí hay thực lực?"

" Ừ. . . . . Là nhân khí. . . . ."

Viễn: Như vậy có thể sẽ an ủi Riki-san ~

Riki: Không có gì ngạc nhiên khi Bá Viễn- san tự tin đến vậy!

5.Về trùng hợp

Sinh nhật

Rikimaru: 1993. 11. 02

Bá Viễn: 1993. 02. 11

Đồng phục

Bá Viễn: Bạn phải đeo cà vạt cho cái này, điều này cảm thấy bất tiện. [ Bất tiện ở chỗ nào ...]

Riki: Bộ quần áo này có cổ, thật là phiền phức~ [ À này, có gì mà phiền phức vậy! ]

Hai người: A, hay là cái này cổ tròn thì tốt hơn! [ có khác nhau sao? Hai người! ]

6. Về tương ớt

Riki: Hả? Tại sao tôi không thể tìm thấy nó?

Lelush: Cái gì?

Riki: Trước đây ở căntin có tương ớt, Riki rất thích món này, Lelush chắc chắn cũng thích. Ăn xong sẽ có thêm sức sống!

Lelush: Không tìm được chỉ cần quên nó đi thôi (thoát được một kiếp...)

Bá Viễn: Có phải là tương ớt không? mình có nó ở đây, Rikimaru cần không?

Riki: Cảm ơn Bá Viễn,Ali Gado, Abul Gado, cảm ơn!

Hoàn Nào đó đang thưởng thức...

Riki: À, cái này ngon, thậm chí còn ngon hơn so với trước đó ( mắt nhỏ bulingbuling), Lelush đem phần kia của cậu cũng cho mình đi, hờ hờ.

Thầy Lợi lặng lẽ đặt đôi đũa xuống mà anh muốn thử ...

Bá Viễn: Đây là tương ớt của quê mình, nói chung là không mua được, ăn ngon vô cùng, Rikumaru rất có phẩm vị a.

Hoàn nào đó đang cảm thấy kính ngạc! Hóa ra quê hương của Bá Viễn là phương Đông mới thật sự là thần bí!

7. Về chọn bài hát

Theo quan điểm của người ngoài cuộc: Thầy Riki cùng Bá Viễn ca là đang thảo luận về việc chọn bài hát nào? Họ có muốn lập nhóm không? Những người có kinh nghiệm quả nhiên rất tinh vi!

Trên thực tế. . . .

Boyuan: Chiếc túi nhỏ màu cam của cậu khá dễ thương.

Riki: Hờ hờ, thật tuyệt.

8. Về em trai

Hoàn nào đó cầm một bọc quà vặt mang đến cho em trai của nhóm, anh ấy đã đếm qua chúng thì một người trong nhóm của họ được một người một cái.

" Bá Viễn ca! Chờ em với, Bá Viễn ca!" Ai đang gọi? Đó là Eisho Sato.

"Xin chào, Rikimaru" "Xin chào, Bá Viễn"

"Chụp khổ cực rồi."

"Không khổ cực, Riki rất vui khi được làm việc."

"Hả? Thật không hỗ là rikimaru."

"Đây là cái gì?"

"Dành cho em trai, Ren"

"Oa, cảm giác bên trong ăn thật ngon, dù sao, Rikimaru, anh cũng là em trai của ta đi."

"Ai?"

"Đùa thôi, , don 't mind, đi thôi, luyện tập xong rồi, tạm biệt ~"

"Chờ một chút, cái này mình, cho cậu, Bá Viễn ca, hờ hờ."

9. Về công bố thứ nhất

Riki: Bá Viễn hát thật sự là lợi hại, thực sự ghen tị với những người có thể hát hay [ Hãy cho mình sự tự tin! ]

Bá Viễn: Rikimaru chính là Rikimaru a, xuất sắc như mọi khi! [ Bạn cũng vậy! ]

- Hậu trường--

Bá Viễn: Có buồn không?

Riki: Một chút.

Bá Viễn: Bởi vì cậu không có được MVP sao?

Riki: ồ, không phải.

Bá Viễn: để mình nói, vậy tại sao cậu lại buồn.

Riki: Bởi vì chúng tôi sắp bị loại, tất cả chúng ta, TAT.

Bá Viễn: Uh ... không có đi...

Riki:( Mèo nhỏ bị sốc)! Không phải sao?!

Bá Viễn: Công ty của cậu đã nói rõ với cậu chưa?

Riki: Bọn họ nói mình không vào được lớp A, hơn nữa có thể rất nhanh sẽ bị loại.

Bá Viễn: Hahahahahahahahhaha, buồn cười quá.

Riki: Tại sao cười? Riki, thật sự buồn.

Bá Viễn: Đừng lo lắng, sẽ không có ai bị loại, Tiểu Hàn Bảo ( đồ ngốc).

Riki: Mình không tin bọn họ, tin Bá Viễn! Bá Viễn cũng vậy.

"Là cái gì?"

"Chắc chắn sẽ không bị loại!"

10. Liên quan tới ca khúc chủ đề

Bá Viễn: Rikimaru đã biết nhảy chưa, tuyệt vời!

Riki: Nhưng cũng còn phải luyện tập, chúng ta, có thể cùng nhau!

Bá Viễn: Mối quan hệ tốt đẹp, để tôi học một lớp không.

Riki: Những gì Bá Viễn nói, mình không hiểu, nó giống với lời bài hát.

Bá Viễn: Lời bài hát có khó hiểu không? Ở đâu, để mình xem ... Ồ, câu này có nghĩa là ...

Trên đường trở về phòng ngủ.

Bá Viễn: Mệt không?

Riki: Mệt lắm, nhưng nhảy rất vui.

Bá Viễn: Câu trả lời đúng chuẩn thuộc về Rikimaru.

Riki: Bá Viễn, không cần lo lắng, cậu nhảy rất khá, thật!

Bá Viễn: Ha ha ha, điều này không gì tốt hơn việc được bậc thầy lớp A công nhận.

Riki: Về phần Bá Viễn nói, gần đây mình không hiểu được.

Bá Viễn: Chúng ta chỉ cần nhảy và hát hay, phải không?

Riki: Hừ! Đây là những gì chúng ta có thể làm, những thứ khác không quan trọng.

Đúng vậy, rất nhiều thứ không quan trọng như tưởng tượng, chỉ có thứ đang có trong tay mới quan trọng, bao giờ các bạn trẻ mới hiểu ra chân lý này? Hy vọng không phải là 27 tuổi ...

Còn tiếp.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro