NGHĨ QUẨN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đơn giản :
Ta là người đến sau nên chỗ đứng của ta không bằng họ
Ta là người thứ 3 nên là kẻ ngốc nghếch ảo tưởng
Vì ta mà người đau khổ
Vì ta mà người mang tiếng.
Ta thấy ta chẳng đáng hạt bụi. Ta tệ lắm. Ta là đứa tồi. Ta chẳng có bạn vì bạn ta là CÔ ĐƠN,là NỖI BUỒN,là MÀN ĐÊM.
Chỗ đứng của ta trong người không gọi được thành tên. Trên mức tình bạn nhưng không với tới được tình yêu.
Chẳng biết người đọc được không...
Từ khi quen và có tình cảm với người. Ta buồn hẳn,ta không còn cười nhiều như trước. Ta deep nhiều,không còn hồn nhiên nữa. Người ta nói : ĐƠN PHƯƠNG ĐẤY. ĐAU CHỨ ??? BỎ ĐI.
Không ! KHÔNG
Ta không thể bỏ người
VÌ TA LỠ YÊU NGƯỜI MẤT RỒI.
Ta không thể bỏ một thói quen hàng ngày.
Ta không thể quên đi người ta đang hướng về
Chỉ còn một cách.
Một cách duy nhất
Chỉ gói gọn trong 1 chữ : CHỜ.
TA YÊU NGƯỜI CHẲNG VÌ LÝ DO GÌ.
ĐƠN GIẢN : VÌ TIM TA HƯỚNG VỀ NGƯỜI.
CHỈ MONG MAI SAU NGƯỜI SẼ LÀ CỦA TA,CỦA RIÊNG TA VÌ TA ÍCH KỶ LẮM.
ĐỂ TA CÓ THỂ ÔM NGƯỜI VÀO LÒNG MỘT CÁCH TRỌN VẸN VÀ NÓI : CÓ ANH Ở ĐÂY RỒI! MỌI CHUYỆN SẼ ỔN THÔI ! EM ĐỪNG LO !
NGOAN ANH THƯƠNG...
Thế là quá đủ cho khoảng trời BÌNH YÊN CỦA HAI TA
Phải không người ???
Nhìn họ được bên người ta ghen tị lắm. Vì họ được thoải mái ôm thế giới của ta trong tay. Ta hờn lắm,đau lắm. Nhưng người đâu hay vì có là gì của nhau đâu phải không ???
Thế nên ta chỉ biết ngậm giọt đắng nuốt ngược giọt nước mắt vào trong rồi lặng thầm trong đêm.
Quan tâm người là vậy. Thương người là vậy.
YÊU ĐƠN PHƯƠNG LÀ VẬY
NGƯỜI Ạ :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro