5/ lạc lối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


có một dạo nọ, em cứ mơ hoài những giấc mơ được lặp đi lặp lại mỗi đêm. chúng hình thành nên những cơn sóng, luôn găm vào đầu em không dứt. hình ảnh của cậu bé bị đám côn đồ trong lớp vây quanh và nói những lời xúc phạm đến em, cùng với tiếng cười chế nhạo rằng em là "kẻ bệnh hoạn, nam không ra nam, nữ không ra nữ".

nhưng điều đó cũng dễ hiểu, khi thời gian đó hầu hết đều định kiến với lgbt rất nhiều, hơn nữa em lại đang sống ở mỹ, với một nơi đất lạ như thế, tình trạng bị bắt nạt là không xuể.

giấc mơ đó là quá khứ của em.

nó ám ảnh em mỗi ngày, đến hiện tại đã hơn 10 năm. đó là lí do em phải dùng thuốc ngủ. và cũng là lời giải thích cho việc những bài nhạc storytelling của em lại trải đời đến thế, với những câu từ của một người đã trải qua nỗi đau và cố gồng mình với thế giới.

- chết tiệt, lại là giấc mơ đó.

em uể oải sau giấc ngủ ác mộng. đã 8 giờ tối. đang suy nghĩ xem có nên livestream tiếp không, nhưng em lại đành thôi, andree làm mất cả hứng rồi.

- có lẽ mình nên chuẩn bị verse rap cho theme song vậy.

không nói nhiều, em vào bàn, mở máy tính và viết ngay những ý tưởng đang muốn chạy ra khỏi đầu. nhưng dường như càng viết mood bài càng tiêu cực. có lẽ do ảnh hưởng của giấc mơ đã khiến mục đích bài nhạc đi quá xa. chương trình nói rằng phải mang tính việt nam và khuấy động tinh thần, còn với verse rap này thì chỉ là đồ bỏ đi. à không để dành làm bài nhạc khác :v

- bực quá viết cái đéo gì cứ tiêu cực vãi nồi, ăn lấy lại sức đã

Bao Thanh Thien

1 phút trước

ước gì có ai đó mua đồ ăn cứu đói 🤭

Nguyễn Thanh Tuấn, Khoa Pham và 1k người khác đã bày tỏ cảm xúc

đừng có đụng tới thằng ghệ của tao

justatee
@andreerighthand
làm gì mà để người ta than đói thế kia

yunbray110
anh tag ai vậy ạ?
em không quen

andreerighthand
ơ còn dỗi à?

yunbray110
có giận đâu mà dỗi ạ?

karik.konik
đôi trẻ giận nhau đấy à?

yunbray110
tụi em không phải một đôi ạ
anh hai có gì ăn không em qua ăn chực tí

karik.konik
đéo mày
trung đan mua cho tao
tao hong cho ai hết

yunbray110
hai tiếng anh em
tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi sao
ôi hết rồi, hết thật rồi

karik.konik
cọc bạn thân xong bị khùng hả thằng kia

yunbray110
em bình thường mà ^^
anh cứ nàm sao í
mọi người có thương em hong mà sao bắt nạt em quá :<

justatee
không

karik.konik
+1

_bigdaddyoffical
+2

justsuboi
+3

andreerighthand
+4

yunbray110
????????
hiểu rồi
@karik.konik em ghét anh hai grrr
@justsuboi
chị su hết thưn em zòi :<
@_bigdaddyofficial
sao anh nói zị 🥹
@andreerighthand
đéo thèm nhé
tôi chỉ là em ghẻ
tôi đau đớn
tôi gục ngã

justatee đã xóa yunbray110 ra khỏi nhóm

karik.konik
thế đi đỡ nhức đầu
chắc nay nó lên cơn
mai gặp nhá các đồng chí

_bigdaddyofficial
kê bro

justatee
không biết mai có ai hào phóng mua đồ ăn hong?
tui nói zậy thôi

andreerighthand đã offline 1 phút trước

justatee
dcm chạy nhanh đấy
được cả đôi

giải phóng thứ cảm xúc tiêu cực đã khiến em ổn định hơn đôi chút. đây là cách làm thường ngày mỗi khi em viết lyrics đi quá xa giới hạn mà em đang định hình. xem ra thì gia đình mới này cũng ổn áp phết, em tin tưởng vào việc khi chương trình lên sóng sẽ tạo cú hít lớn.

- tới rồi tới rồi mình phải viết ra, văn về rồi

cứ thế mà những dòng chữ tiêu cực kia thay thế bằng những câu chữ đầy tự tin mà đó giờ em vẫn hay viết.

"anh lại trở thành giai thoại họ truyền kì..."

"họ ngóng chờ xem anh sẽ làm nên chuyện gì..."

"thì chuyện ngạo nghễ đó là đương nhiên..."

cứ thế mà verse rap được hoàn thành chỉ trong 30 phút. mục đích mà bảo tham gia chương trình không chỉ là sự trở lại của em sau thời gian bình yên giữa sóng lặng và thảnh thơi ngồi nhà làm streamer, em muốn thử thách bản thân khi đảm nhận vai trò huấn luyện thí sinh. dù em nhỏ tuổi nhất trong bộ thất, nhưng em tin rằng với ngần ấy năm kinh nghiệm thì, em sẽ làm tốt vai trò và không kém cạnh ba anh còn lại.

và đặc biệt nhất là khi, em được chung show với "người ấy".

vì em không rõ ràng cảm xúc của em với thế anh nên em lúc nào cũng trốn tránh, nhưng trong thâm tâm em hiểu rõ rằng thanh bảo này đang cần được chữa lành sau những đêm bám víu cùng thuốc ngủ. ở ngoài xéo xắt thế thôi chứ khi đêm về, em lại trở thành thanh bảo thu mình lại trong căn phòng bốn bức tường chật hẹp, vì cô đơn như thế nên lúc nào cũng gồng mình và mỉm cười với thế giới. là thanh bảo chứ chẳng phải bray hay bao chẩn nữa.

vậy mà trời xui đất khiến.

thế anh xuất hiện như một tia nắng ấm mà em không biết gọi tên.

đã 12 giờ đêm.

em bắt đầu sợ hãi, liệu rằng đêm nay có mơ thấy giấc mơ đó tiếp hay không? nếu uống thuốc ngủ thì sợ rằng lại ngủ quên. em cũng chẳng biết nữa, em chỉ biết rằng ngay bây giờ em rất cần một cái ôm.

người nào đó có thể ôm lấy em,
để xua đuổi điều tồi tệ ấy đi.

- tao chỉ là kẻ đáng thương...

----------------

sắp vào vòng ghi hình roài kaka, nhưng mà chap sau thì tui đổi qua bên thế anh xíu nha, để mấy bà hiểu về thế anh khi cố gắng gây chú ý với thanh bảo rồi lại làm lơ em ấy =))))))) xong rồi sẽ trở lại với ngày bàn theme song và vòng ghi hình 🤗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro