Bài thơ: BÂY GIỜ VÀ BAO LÂU? (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày tôi yêu Trâm Anh,

Chẳng bao giờ tôi nghĩ,

Có một ngày nào đó,

Sẽ trắng xóa trong tim.


Thật sự là giết tim,

Để đoán biết khi nào

Bây giờ là như vậy,

Mai này thì ra sao?


Đang từ trên đỉnh cao,

Không cách nào lọt xuống

Tuy bây giờ chẳng muốn,

Nhưng liệu còn mai sau?


Mai sau là bao lâu?

Bao lâu hết yêu nàng?

Bao lâu tình tan vỡ?

Tôi chờ mà lơ mơ.


"Bây giờ và bao lâu?",

Mãi mãi là câu hỏi,

Mang bao điều hóc búa,

Cho tôi muốn điên đầu.


Tôi đây muốn điên đầu!

Cầu khẩn cõi tương tư,

Xin mi đừng lại nữa,

Trâm Anh sẽ xa xưa!


Tương tư hãy như mưa,

Tan ra dẫu không đành

Ta muốn quên Trâm Anh!

Ta muốn quên Trâm Anh!


Bây giờ hãy quên nhanh!

Để đời xanh còn thở

Bao lâu cũng trôi qua

Trâm Anh hóa sương mờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro