C18 Du lịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Thiếu Kỳ , lên giường nằm  với em đi. Ngủ một mình rất lạnh.

Thiếu Kỳ mở mắt đập vào con ngươi anh là Khánh Hỷ mặc váy ngủ quyến rũ,chỉ có một lớp vải the mỏng , bên trong không có gì cả. Đang nửa ngồi ,nửa quỳ hai tay như đang che đậy cảnh xuân vô hạn ,như lại mời gọi anh.

Hình ảnh mĩ miều đập vào mắt anh, lung túng , giận dữ hất cô rơi xuống đất.

_ Em ăn mặc cho đứng đắn một chút.

Khánh Hỷ vừa xấu hổ vừa ngỡ ngàng, cô mặc quần áo thiếu vải để quyến rũ chồng mình có gì sai.Vấn đề là sai ở đâu?

Thiếu Kỳ giận dữ quay lưng bước ra ngoài sau khi phán cho cô một câu:

_ Đêm nay anh ngủ ở công ty.
Anh đẩy cửa bước ra  vừa lúc ấy, Trác Phàm đưa Khánh Vân và Su Su đi chơi về.
_ Su  su đi chơi về hả con.
_  Dạ ,Su Su có bóng, có kẹo cho dượng ba.
_ Su Su ngoan dượng ba hôn cái nào.

Anh ôm  hôn bé Su Su vào lòng, Thiếu Kỳ rất thích đứa bé này, anh thật sự hi vọng Su Su là con gái anh.

Khánh Vân bế con gái lại, nhìn vào phòng thì thấy bóng lưng Khánh Hỷ mặc đồ ngủ , tim cô run lên. Thiếu Kỳ liền nhìn theo tầm mắt cô ,nhanh chóng cửa lại, liền nói với Trác Phàm như đang giải thích với Khánh Vân:
_ Em đến công ty đây, đêm nay không ngủ ở nhà, anh chị ngủ ở đây thì em  khóa cổng ngoài luôn nhé.

Trác Phàm chỉ gật nhẹ , trong đầu thoáng qua thân ảnh khiêu gợi trắng trẻo dưới lớp voan mỏng.

Nằm bên Trác Phàm cô nghĩ những ngày tháng chịu đựng phải đến bao giờ nữa.
Nếu lỡ như một phút mềm lòng Thiếu Kỳ chạm vào Khánh Hỷ thì cô sẽ thế nào.

Quay mặt vào tường Khánh Vân bật khóc nhưng không dám ra tiếng, cô lấy ngón cái đưa vào miệng cắn chặt.

Tấm lưng mỏng manh cô run lên, Trác Phàm vỗ vỗ nhẹ lên vai cô như vỗ về.

_ Vân, đây là sai lầm của anh, đã ép em phải lấy anh. Anh sẽ trả tự do cho em.

Khánh Vân đau đớn khóc nấc lên.

*****
_ Su su con ăn từ từ, không ai giành ăn với con đâu.
_  Con muốn ăn tôm ông ngoại, bà ngoại .

N gười làm đúc cho cô bé SuSu ăn .
_ SuSu ăn nhanh cô dẫn con đi chơi nhé.
_  Ông bà ngoại sẽ cùng đi chơi với con.

Rồi quay sang vợ chồng Thiếu Kỳ và Khánh Hỷ.

_  Hôm nay là ngày các con đi du lịch ăn cho mau lên .Tranh thủ ra sân bay .

Khánh Hỷ nhìn Thiếu Kỳ khuôn mặt không cảm xúc ,thì liền nói .
_ Ba à !Mẹ ,mẹ à chúng con hoãn chuyến  đi du lịch này được không?  Con thật sự rất bận .

_ Không nhưng nhị  gì cả phải đi cho mẹ .

Thiếu Kỳ cũng hết cách

_ Vâng Mẹ.

Khánh Vân đưa đôi mắt ẩn nhẫn, hèn mọn  mà nhìn thấy Thiếu Kỳ ,  trong lòng rất buồn bực . Bỗng có một bàn tay nắm lấy cô .

_ Mẹ à Khánh Vân đã rất mệt mỏi gánh vác  công ty gia đình . Hôm nay con quyết định book vé máy bay, đi đu lịch cùng  cô ấy. Khánh Hỷ và Thiếu Kỳ  không ngại chứ.

Có phải ảo giác hay không mà vô thấy ánh mắt Thiếu Kỳ sáng lên , vui vẻ gật đầu.
Bà Từ cũng tỏ vẻ tán thành:

_ Được đấy,  Con bé  Khánh Vân đi chơi đi. Áp lực công việc nhiều quá cũng tội cho nó

  Khánh Vân thì e ngại:
_  Liệu có ổn không , thưa mẹ . Đây là tuần trăng mật kỷ niệm  cưới của Khánh Hỷ, chúng con đi cùng sẽ không tiện .

_  Không sao đâu chị ,chúng ta sẽ đi chung nhưng tách  riêng ra khi cần thiết, không ảnh hưởng vấn đề gì đâu .

Khánh Hỷ cũng muốn đi chơi cùng chị của mình.

*****
Thế là chuyến du lịch kỷ niệm ngày cưới của hai vợ chồng Khánh Hỷ lại có thêm sự hiện diện của Khánh Vân và Trác Phàm.

Khách sạn Paris , nhận phòng xong mọi người trong phòng nghỉ ngơi. Khánh Hỷ trên tầng ba, còn Khánh Vân ở tầng trệt.

_ Thiếu Kỳ , em cảm thấy anh có vẻ không vui .
_ Chuyến đi dài nên anh hơi bị chóng mặt.
Thiếu Kỳ liền thả lỏng cơ mặt, xoa đầu cô như đứa trẻ
_ Ngược lại em rất khỏe đấy, không mệt sao?
_ Em không mệt . Em nghĩ nhân chuyến du lịch này nói hết những nút thắt trong lòng có được không anh?

Cô nở nụ cười hiền dịu nhìn anh , dựa vào ngực anh .Thiếu Kỳ thoáng qua tia đau lòng. Anh thật sự quá ích kỷ đi , đã hủy hoại một cô gái đơn thuần như Khánh Hỷ. Nhưng không còn cách nào tốt hơn, nếu anh không ở trong  Từ gia, làm sao sớm tối có thể nhìn thấy Khánh Vân.

_ Khánh Hỷ, em nghĩ nhiều quá rồi. Nghỉ ngơi chút đi, anh đưa em đi tắm biển.

******
Bãi biển rạng sáng

Khánh Hỷ sợ nước nên ngồi trên bãi nhìn chồng mình cả hai tiếng đồng hồ , Thiếu Kỳ thì tung tăng bơi lội dưới biển.

Cuối cùng cô vẫn cố thuyết phục mình , nhìn anh đang hụp lặn bên dưới  rất muốn đi xuống chơi cùng anh ,thì Khánh Vân đi đến:
_ Chơi vui không? Trác Phàm gọi mọi người  ăn sáng  nè. Thiếu Kỳ đâu?

Khánh Hỷ chỉ người đàn ông đang hụp lặn dưới biển, Khánh Hỷ hô lớn:
_ Thiếu Kỳ, anh lại đây.
Khánh Vân ngạc nhiên nhìn em gái mình.
_ Sao em không xuống biển bơi cùng anh ấy. Em lại ngồi đây
_ Chị cũng biết em không biết bơi. Sợ lắm.
_ Sao không bảo Thiếu Kỳ dạy, Chị là do...
Như nhận ra mình lỡ lời, cô khoát tay:
_ Nhanh lên ,vào ăn sáng  để anh Hai chờ.

*****

Trên bàn la liệt các món ăn , hải sản tươi ngon. Trác Phàm rót rượu cho mọi người;
_ Nào cụng ly, chúc hai đứa có chuyến du lịch đáng nhớ.

Thiếu Kỳ nhìn cánh anh quàng qua eo Khánh Vân thì siết chặt ly rượu trong tay, uống cạn.

_ Ngày mai chúng ta sẽ chia riêng ra, tự đi chơi với nhau, sau ba ngày thì hẹn gặp nhau nơi này. Mọi người có ý kiến gì không ?
Ba người còn lại miễn cưỡng gật đầu, nhưng mỗi người lại theo đuổi một suy nghĩ khác nhau.
Khánh Hỷ liền vui vẻ:
_ Ý hay đấy em muốn đi Xem tháp Eiffel hùng vĩ,...
Gặp gặp ánh mắt sắt bén của Trác Phàm cô liền líu ríu.
Thiếu Kỳ cắt xong phần thức ăn trong đĩa cho cô, hiếu kỳ hỏi
_ Sao nữa?
_ Em chỉ muốn đi nhiều nơi khác , nhất là gặp đạo diễn nổi tiếng Jacques.
_ Tất cả nghe em.
Thiếu Kỳ đôi lúc cảm thấy cô tất đáng yêu, cưng chiều cô như em gái nhỏ.
Vô tình lọt vào ánh mắt hai người đối diện lại là một khung cảnh khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sắc