9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi vào nhà, Jane vẫn còn đang bị sốc bởi sự thật rằng nam thần kiêm học bá của trường thực sự sống đối diện với nhà của View .

View cảm thấy bây giờ không phải lúc để nói với Jane rằng cô thích Indy : "Jane , cậu phải giữ bí mật, tớ nghĩ không nên để người khác biết."

Jane gật đầu lia lịa: "Ừm ừm, tớ biết rồi! Nếu nhiều người biết thì chắc cậu sẽ không thể sống yên ổn, không biết sẽ có bao nhiêu người đến hỏi cái này cái kia. Còn có Jamie, không biết chừng sau lưng cô ta sẽ nói cái gì đâu!"

"Chao ôi, đây là lần đầu tớ đứng gần với nam thần như vậy, thật xứng với cái danh nam thần của trường, đẹp trai quá! Nhưng anh ấy có vẽ hơi lạnh lùng, đôi mắt đó, cái nhìn đó, nguội lạnh như máy điều hòa nhiệt độ! Haiz..." Cuối cùng, Janecảm thán.

Khi vào phòng của View , Jane đã kinh ngạc thốt lên hết lần này đến lần khác.

"Những thứ này trông thật đẹp! Cái này chắc rất khó phải không? View , cậu đã ghép tất cả cái này sao?"

Đó là một cái tủ kính cao hai mét, trưng bày hơn chục mô hình Lego bên trong. Hình lớn có lâu đài , hồ thiên nga, tàu Titanic ; nhỏ thì có xe buýt Anh quốc, một chú cún con, một chú thỏ, và cả một bé gái với đôi mắt to, nhìn qua trông giống như hình ảnh hoạt hình của View .

Tất cả đều được đặt trong tủ kính cao, khá hoành tráng.

"À, hầu hết chúng đều do người khác tặng." Thật ra, những cái đó là được Indy tặng cho cô vào dịp sinh nhật hoặc dịp Tết Nguyên Đán, một số mô hình cô cũng có tham gia vào quá trình lắp ghép.

Jane chiêm ngưỡng xong, liền cầm con búp bê cừu đặt ở đầu giường cô lên.

" Thật là trùng hợp, tớ cũng có một con này!"

...Cái này cũng là đồ mà Indy tặng.

Vào thời điểm đó, con cừu này rất nổi tiếng, View đưa điện thoại di động cho anh xem: "Anh ơi, nhìn xem, có phải nó rất dễ thương không?"

Indy nhìn lướt qua, mặt không có cảm xúc: "Ừ."

Nhưng ngày hôm sau, anh đã mua nó cho cô.

Bình thường, với tư cách là anh trai, Indy rất tốt với cô, chỉ cần cô muốn, anh sẽ đáp ứng, mặc dù anh rất ít khi nói gì.

"Này! Đang nghĩ gì vậy?" Jane hỏi cô.

View trở lại hiện thực: "Hả? Không có gì. Mà này, Jane , cậu nói chị họ của cậu muốn tìm người mẫu làm gì?"

Jane nhớ tới chuyện cần làm, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra cho cô xem.

"Chị họ của tớ điều hành một studio ảnh. Chị ấy vừa mở một chi nhánh ở Bangkok . Chị ấy muốn tạo ra một làn sóng công khai, hỏi tớ xem có bạn học nào phù hợp có thể làm người mẫu không. Chị ấy có thể mời chúng ta đi ăn tối, còn có được một bộ ảnh miễn phí nữa."

View cầm điện thoại xem vài tấm hình: " Tất cả đều do chị của cậu chụp? Trông thật đẹp."

"Phải, chị họ tớ đang học nhiếp ảnh, thẩm mỹ rất tuyệt! View , tớ nghĩ cậu rất thích hợp để chụp những bộ ảnh theo phong cách học đường như vậy, cậu có muốn trở thành người mẫu không?"

" Tớ chưa làm việc này bao giờ, không biết bản thân có làm được không nữa."

Những người mẫu trong ảnh đều xinh đẹp hoặc đầy cá tính, nếu so sánh với họ, View cảm thấy mình quá bình thường.

Jane vỗ vỗ vai cô: "Nhất định là được mà! Cậu mặc đồng phục trông xinh lắm đó!"

View quyết định thử xem: "Nếu không phù hợp, tớ có thể tự mua được không?"

"Có tớ ở đây, tiền bạc cái gì! Cậu chắc chắn sẽ phù hợp!"

Sau khi quyết định xong, Jane lập tức liên lạc với chị họ của cô.

Chị họ trả lời rất nhanh.

"Chị tớ nói ngày mai là được, ngày mai chị ấy không có cuộc hẹn nào."

"Ừm, được rồi."

Trước khi có kết quả, kỳ nghỉ hè năm nay vẫn rất vui.

Chị họ của Jane lái một chiếc xe thương mại màu đen đến nơi hẹn.

Chị ấy cao, mái tóc nhuộm màu xanh lam rực rỡ, đôi chân dài miên man dưới chiếc áo tay ngắn rộng thùng thình, trông thật ngầu và cá tính.

View sững sờ.

"Chào bạn học. Chị tên là Janhae." Cô ấy nói chuyện với phong cách nồng nhiệt và khí phách.

Sau khi giới thiệu nhau, Janhae đưa View lên xe để trang điểm và thay quần áo.

Khi View đến, cô chỉ thoa mỗi kem chống nắng, giúp tiết kiệm quá trình tẩy trang, Janhae vừa trò chuyện vừa thoa kem nền cho cô.

"Da của View tốt như vậy, em có thường trang điểm không?"

"Không ạ, trường em không cho phép." View ngoan ngoãn trả lời.

Janhae bật cười: " Thật không? Tại sao chị lại thấy Jane tô son đi học?

Jane ngồi một bên lè lưỡi: "Em tô màu son nhìn rất bình thường, nên rất khó nhận ra!"

Sau khi trang điểm xong, Janhae lấy gương ra cho cô xem.

Hai mắt Jane ngay lập tức sáng lên: "Đẹp quá, View , cậu rất hợp với phong cách này!"

Cô gái trong gương có làn da trắng như tuyết, lông mi thật dài, son bóng như gương làm đôi môi càng thêm dịu dàng và mềm mại.

Janhae không tô điểm quá nhiều mà làm nổi bật những ưu điểm của cô lên, khiến cô trông rạng rỡ hơn bình thường.

Thay quần áo xong, cả ba bước xuống xe và bắt đầu chụp ảnh.

Địa điểm đầu tiên họ sẽ chụp trong ngày hôm nay là một sân chơi bỏ hoang.

Lúc đầu chân tay View cứng đờ không biết phải đặt đâu, Janhae kiên nhẫn hướng dẫn cô, Jane cũng động viên và giúp cô nghĩ ra các tư thế.

Sau đó, View từ từ thả lỏng, Janhae tiếp tục nhấn nút chụp.

"Rất tốt! Nụ cười tươi hơn một chút!"

" Tốt lắm! Tiếp tục!"

Họ bắt đầu từ sáng sớm cho đến khi nhiệt độ lên cao, sau khi thay hai bộ quần áo, Janhae bảo cô chọn thêm một bộ trang phục cho buổi chụp hình, đây coi như là một món quà dành cho cô.

View lấy điện thoại di động ra, sau khi thêm Instagram của Janhae ngày hôm qua, cô đã xem tất cả các tác phẩm mà chị ấy đã chụp, một trong số chúng đã gây ấn tượng rất sâu với cô.

Sau khi Janhae nhìn xong, cẩn thận nhìn mặt View : "Không ngờ nha, em thật sự có thể thử xem."

Cái này hoàn toàn khác với phong cách trong sáng và ngọt ngào thường ngày của View .

Sau khi đến nhà nghỉ gần đó, cô thay quần áo mới, Janhae giúp cô trang điểm một chút.

Sau khi Jane mua đồ uống và quay lại, nhìn thấy diện mạo mới của View , đôi mắt cô ấy lập tức mở to.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro