nàng là?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nàng là tia nắng sớm, là gió nhẹ thoảng qua mỗi sớm mai. ngày nào tôi cũng thấy nàng, nhưng chưa bao giờ tôi dám nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, đôi mắt sáng trong như bầu trời xanh, đôi mắt mà mỗi khi tôi nhìn vào lại thấy lòng mình chao đảo, như bị cuốn trôi vào cơn sóng bất tận của biển khơi.

khi hân cười, nụ cười tỏa nắng ấy làm tan chảy trái tim tôi, khiến tôi không thể nào rời mắt. ngọc hân hiện diện trong cuộc đời tôi như một phép màu, một tia sáng soi đường trong những ngày tháng tăm tối. nàng không biết tôi yêu nàng, không biết rằng mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười của nàng đều khắc sâu vào trái tim tôi như những vết khắc không thể xóa nhòa.

mỗi buổi sáng, tôi đều dậy sớm, chỉ để được nhìn thấy hân từ xa. thường đứng ở trạm xe buýt, lặng lẽ chờ xe. tôi đứng ở một góc khuất, lặng nhìn nàng, cảm nhận hạnh phúc nhỏ nhoi từ những phút giây được gần ham. có lẽ, chỉ có tôi mới biết cảm giác yêu đơn phương là như thế nào, cảm giác đau đớn khi biết rằng người mình yêu sẽ không bao giờ biết đến tình cảm của mình.

những lần nàng đi qua, trái tim tôi như ngừng đập. mỗi bước chân của hân, mỗi cử chỉ đều in sâu vào tâm trí tôi, như một bản nhạc không lời vang lên trong lòng, khiến tôi không thể nào quên. tôi yêu hân, yêu đến nỗi không dám nói ra, chỉ biết giữ trong lòng, lặng lẽ và âm thầm.

tôi viết về nàng trong những trang nhật ký, những dòng chữ đẫm nước mắt và yêu thương. mỗi đêm, tôi nhìn lên bầu trời, tự hỏi liệu nàng có nghĩ đến tôi không, liệu nàng có bao giờ nhận ra tình cảm tôi dành cho hân. nhưng tôi biết, đó chỉ là mơ ước viển vông, là những ảo ảnh mà tôi tự tạo ra để an ủi bản thân.

có lẽ, nàng sẽ không bao giờ biết rằng có một người luôn dõi theo nàng, luôn mong mỏi được thấy nàng hạnh phúc. tôi yêu nàng, nhưng tình yêu ấy chỉ là một chiều, là ánh sáng không bao giờ chạm tới. tôi biết rằng, có lẽ đến cuối cùng, hân sẽ vẫn không biết đến tình cảm của tôi, và tôi sẽ mãi mãi là kẻ yêu đơn phương.

nhưng dù sao đi nữa, tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc khi được yêu nàng, khi được sống trong những giấc mơ và hy vọng dù biết rằng chúng sẽ không bao giờ trở thành hiện thực. tôi yêu nàng, và chỉ cần thấy hân hạnh phúc, với tôi, như thế đã đủ.

mỗi ngày trôi qua, tôi vẫn tiếp tục yêu nàng, vẫn tiếp tục hy vọng dù biết rằng hy vọng ấy là vô vọng. nhưng tôi không thể ngừng yêu hân, không thể ngừng nghĩ về hân. nàng là cả thế giới của tôi, là ánh sáng soi đường trong những ngày tối tăm.

mỗi khi mưa rơi, tôi lại nhớ đến nàng, nhớ đến những kỷ niệm mà tôi tự tạo ra trong trí tưởng tượng. tôi hình dung ra những ngày chúng ta cùng nhau dạo bước dưới mưa, tay trong tay, cười đùa vui vẻ. nhưng rồi, tôi lại trở về với thực tại, với nỗi đau của tình yêu đơn phương.

tôi nhớ lần đầu tiên tôi gặp nàng, trái tim tôi đã đập loạn nhịp. nàng là người mà tôi luôn mơ ước, người mà tôi luôn khao khát. nhưng từ khoảnh khắc ấy, tôi biết rằng tình yêu của tôi chỉ là một chiều, là một mối tình đơn phương không hồi kết.

nảng là ánh sáng, là hơi thở của tôi. dù biết rằng tình yêu này sẽ không bao giờ được đáp lại, nhưng tôi vẫn không thể ngừng yêu nàng. tôi sẽ mãi mãi là kẻ yêu đơn phương, mãi mãi là người đứng sau lặng lẽ dõi theo từng bước chân hân.

những ngày tháng trôi qua, tôi vẫn yêu nàng như ngày đầu, vẫn âm thầm và lặng lẽ. tôi biết rằng mình không thể thay đổi số phận, không thể khiến hân yêu tôi. nhưng tôi vẫn sẽ yêu nàng, yêu đến khi trái tim tôi không còn đập nữa.

tôi viết về nàng trong những đêm dài, viết về những cảm xúc mà tôi không thể nói ra. tôi muốn hét lên rằng tôi yêu hân, nhưng lại không đủ can đảm. tôi sợ rằng nếu nói ra, tôi sẽ mất nàng mãi mãi, sẽ không còn được nhìn thấy hân mỗi ngày.

tình yêu của tôi dành cho hân là một bí mật, một bí mật mà tôi giữ kín trong lòng. tôi không muốn ai biết, không muốn ai cảm thông hay thương hại. tôi chỉ muốn yêu nàng theo cách của riêng mình, yêu trong thầm lặng và hy vọng.

có lẽ, một ngày nào đó, tôi sẽ quên được nàng, sẽ tìm thấy hạnh phúc của riêng mình. nhưng cho đến lúc đó, tôi vẫn sẽ yêu hân, vẫn sẽ nhớ về nàng như một phần không thể thiếu của cuộc đời tôi.

tôi không hối hận vì đã yêu nàng, không hối hận vì đã dành tất cả trái tim và tâm hồn cho hân. dù biết rằng tình yêu này là vô vọng, nhưng tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc vì đã được yêu, được sống trong những cảm xúc chân thật và mãnh liệt nhất.

mỗi khi nhìn thấy nàng, tôi lại cảm thấy lòng mình chùng xuống. tôi muốn chạy đến và nói với hân rằng tôi yêu nàng, rằng nàng là cả thế giới của tôi. nhưng tôi biết rằng mình không thể, rằng tình yêu này sẽ mãi mãi là một bí mật, một mối tình đơn phương không hồi kết.

và dù có ra sao, tôi vẫn sẽ yêu nàng, vẫn sẽ dõi theo nảng từng ngày. vì nàng là tia nắng sớm mai, là gió nhẹ thoảng qua, là người mà tôi sẽ yêu đến cuối cuộc đời.

tôi biết rằng mình phải mạnh mẽ, phải tiếp tục sống dù không có nàng bên cạnh. nhưng tình yêu này sẽ mãi mãi tồn tại, mãi mãi là một phần trong trái tim tôi. tôi sẽ giữ hân trong lòng, như một kỷ niệm đẹp nhất của cuộc đời.

câu chuyện của tôi và nàng có lẽ sẽ không bao giờ có hồi kết, nhưng tôi không hối hận. tôi hạnh phúc vì đã yêu, đã sống hết mình với những cảm xúc chân thật và mãnh liệt nhất. và dù thế nào đi nữa, tôi sẽ mãi mãi yêu nàng, mãi mãi dõi theo từng bước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro