Quỷ Thê (phiên ngoại)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp tục phần phiên ngoại cp của bé Lưu Hiểu cho một nàng :3

Và cũng vẫn là câu nói quen thuộc này, nội dung không có yếu tố xúc phạm tôn giáo hay bất kì ai cả, hãy đọc truyện cho vui.
____________________________

Từ sau hôm Halloween, quả nhiên đúng như lời gã nói, gã quả thật đã tìm đến linh hồn của bé ở nơi địa ngục.

Ngay cả những quỷ soa đứng gác cửa cũng chẳng dám tiến lên ngăn gã lại,  đành nhìn gã nghiên ngang mang linh hồn Lưu Hiểu đi ra khỏi nơi chốn địa ngục nóng bỏng này trong tiếng kêu thảm thiết của các linh hồn bị đầy đọa xung quanh.

******

Âm thanh xập xình náo nhiệt trong tiếng loa kèn huyên náo vang dội oanh trấn cả một vùng, các lệ quỷ, ác quỷ tụ tập tại một chỗ, từng bàn tay trắng bệch lạnh lẽo nâng lên rược mừng, những tiếng nói khàn đục, trầm đặc lục tục chúc mừng cho gia chủ.

Hứa Vĩ Văn đứng trước những bàn khách vui vẻ nhận lấy lời chúc từ những vị khách nhân đặc biệt này, cả người hắn mặc một bộ hỷ phục tân lang đỏ thẩm, quả tú cầu được vắt trên vai lay qua lay lại theo động tác cúi chào đa tạ.

Sau màn chúc rượu mừng, Hứa Vĩ Văn mang một thân toàn đều là mùi rược trở về phòng tân hôn của mình.

Lưu Hiểu lúc này đang ngoan ngoãn ngồi trên giường chờ chồng mình trở về, bé cả người lúc này có chút bất an thấp thỏm mà run bần bật.

Hai chân ngắn không ngừng đung đưa cọ sát vào nhau, tay nhỏ luồn ra phía sau kéo kéo thứ đồ bị dính vào kẽ mông bên trong. Tay trước bởi vì nứng chịu không được liền cách mấy lớp vải ma sát lồn nhỏ bên dưới mấy cái.

Còn chưa kịp để bé rụt tay quay người lại thì cánh cửa gỗ đã bị mở tung ra, Hứa Vĩ Văn bước đi có phần loạn choạng chậm rãi bước vào.

" Bé cưng, anh về rồi chờ có lâu....Em đang làm cái gì vậy? Lớn gan rồi đúng không!!! "

Nhìn thấy hành động bé đang làm gã tức như phát điên lên, quay người đạp sập cửa lại. Hùng hổ bước lại chỗ Lưu Hiểu đang ngồi đè mạnh bé xuống giường.

Gã thô bạo xóc đầm tân nương của bé lên, tát mạnh một cái "bộp" rõ to xuống dưới hạ thân bé, lạnh giọng ra lệnh.

" Lâu ngày không trừng phạt quên mất những điều tôi dạy rồi chứ gì? Cởi tả ra!"

Phía dưới của bé hoàn toàn không mặc quần lót mà là một cái tả dành cho em bé. Bao tả có lẽ vì đã hút không ít nước lồn mà có phần nặng trịch độn to một bọc. Khi cởi ra còn có cả mùi hương ngai ngái của nước tiểu cùng mùi tanh tưởi của nước lồn dâm dục không sao tả nổi.

Tả vừa được cởi gã liền tức điên nắm vội lấy hột le đeo khuyên của bé ra sức cấu nhéo, hột le vốn thường ngày bị tra tấn dã man, mấy vết do móng tay báu rách da vẫn còn dấu cũ giờ lại bị hắn đối đãi như vậy càng thêm vết mới chồng lên vết cũ làm bé không ngừng rên la oai oái.

" Áaaaa...đừng cấu...hu hu đừng cấu le bé mà...bé ra...ra mất!!! Ahhh...muốn đái...le đau quá...đái mất." Nói rồi bé liền theo thói quen lập tức phè lồn đái ra ướt hết cả giường.

Nếu là ngày thường gã chắc chắn cũng không trách gì Lưu Hiểu ngược lại còn hưng phấn hứng tình hơn nhưng hôm nay bởi vì bé dám tự tiện sờ vào lồn mình chọc gã tức giận nên dù bé có làm gì giờ cũng thấy chướng mắt chỉ muốn không ngừng phát tiết tính tình bạo lực của mình ra.

Mắt thấy bé đái ướt giường liền giơ cao tay cầm lấy hỉ côn (gậy gỗ vén màn tân nương lên) không ngừng khẻ vào lồn bé chan chát.

" Con đĩ!!! Sao em dám đái ra giường, đây là không muốn cùng tôi kết hôn chứ gì? Mẹ nó còn dám tự sờ lồn này. Đánh cho nát lồn xem con điếm hạ tiện em còn dám sờ nữa không! Bị chồng phạt còn quên mất đếm à? Miệng đâu?"

Gã càng nói càng điên hơn xuống tay cũng chẳng phân nặng nhẹ chỉ biết dùng toàn bộ sức muốn đánh chết con đĩ luôn tự tiện nứng lồn dưới thân.

Lưu Hiểu bị gã đánh đến không ngừng run người muốn tránh nè lại không được, nước mắt nước mũi như mưa trút rơi đầy cả mặt không thể làm gì hơn ngoài thuận theo gã.

" Mộ...một...a... chồng ơi nhẹ...nhẹ th...áaaaa...hai...hai...hu hu...bé không dám nữa..không..dá...ahh...ba..."

Gã cứ đánh mãi, mấy lần bé đếm không kịp liền bị gã bắt đếm lại từ đầu, còn yêu cầu bé phải tự giật khuyên hột le tự chà đạp le của mình.

Khiến bé một bên khóc sướt mướt một bên lại không ngừng dâm tiện rên rỉ sung sướng.

" Ohhh mười một...hức chồng à bé ra...á lại đái...lại đái nữa...xót le quá...hu hu."

Không biết đã đếm đến bao nhiêu cái mười một, cũng không biết bản thân bé lần này đã đái đến lần thứ mấy, Lưu Hiểu chỉ biết cái lồn bé sưng nóng quá hột le cũng vừa xót vừa đau cả cái lồn không chỗ nào không đau cả.

Đánh một trận cho đã tính bạo ngược trong người Hứa Vĩ Văn cũng đã vơi bớt đi nhiều phần, lần này nhìn bé lại đái cũng không thấy tức giận nữa.

Mà càng muốn nhìn bé đái ra thêm, dù sao giờ Lưu Hiểu cũng không còn phải người nữa, hư thận gì đó căn bản sẽ không xảy ra, dù có đái đến rát lỗ tiểu cũng chẳng sao.

Gã tát một cái thật mạnh vào một bên mông bé rồi xóc bé lên " Ngồi dậy, banh đùi ra."

Lưu Hiểu ngoan ngoãn nghe lời làm theo, dùng hai tay bé ôm chặt lấy hai bên đùi mình tách rộng thành chữ M. Còn gã thì lại đi lục lọi kiếm cái cái gì đó trong tủ quần áo.

Loi ra một hộp gỗ đặt trên giường, gã hỏi bé.

" Bé cưng em chọn đi, lỗ đái của em muốn ngậm cái nào, hột le thích giật điện hay rung."

Nhìn mấy thứ đồ trong hộp gỗ Lưu Hiểu sợ hãi vô cùng tất cả nó toàn mấy thứ đồ đã từng tra tấn bé chết đi sống lại nhiều lần, tuy vậy cơ thể dâm tiện bị dạy dỗ đã quen lại không nhịn được cảm thấy hưng phấn thèm khát.

" Bé chọn, chọn..."

" Thôi để tôi chọn giúp em, dù sao tôi vẫn hiểu bé cưng hơn, thế ta chọn cái này đi, hột le thì chọn rung nhé." Gã cứ thế thản nhiên cắt ngang bé, dù sao hỏi cũng chỉ cho vui chứ làm gì có chuyện gã để bé tự chọn, như vậy chơi sao mà đúng ý gã.

Hứa Vĩ Văn dùng mỏ vịt tách mở môi lồn bé ra, tay còn lại xoa xoa thuốc mở lạnh băng lên lỗ tiểu bên dưới hột le, thọc thọc vài cái liền đem một cây vít tán gỗ to lớn nhét vào lỗ tiểu.

Quanh thân vít có những vòng uốn lượng xoán lấy thịt non ở lỗ tiểu làm bé sướng đến trợn trừng mắt, lồn muốn phọt nước đái ra nhưng lại bị vít chặn lại không cách nào đái ra được làm bé bức xúc khó chịu phải nhịn một bụng nước đái.

Lưu Hiểu Văn cười cười nhìn con đĩ trước mắt, quả nhiên là đái đến nghiện.

Có lẽ mai mốt cũng không cần mặc tã làm gì cứ để cái lồn này đụng đâu đái đó cũng được, như vậy càng nứng hơn.

" Nào giờ đến le đĩ nhé!" Vừa dứt câu xong gã liền đeo lên cho hột le bé một cái khuyên có đính đá lấp lánh, bốn chi kim loại của khuyên báu chặt vào hột le nhạy cảm khiến bé đau điếng.

Tay gã vân vê chiếc điều khiển nhỏ trên tay chỉnh nó lên một nấc, hột le bên dưới của bé cũng vì vậy lập tức run theo.

Lưu Hiểu có chút chịu không được mềm mại khóc thúc thít cầu xin gã mủi lòng thương" Aaa... Chồng à...chỉnh nhẹ thôi, le...cái le xót lắm..."

Lời còn chưa nói hết bỗng dưng Lưu Hiểu vội thất thanh thét lên một tiếng hóa ra là do gã chỉnh điều khiển đến nấc cao nhất làm hột le bên dưới bé co giật điên cuồng, cường độ co giật liên hồi như vậy khiến ngay cả khi bị chặn lại lỗ tiểu nước đái vẫn như thủy triều nước lũ ào ạt tuôn ra không ngừng chảy dài dọc theo thân vít xuống dưới lồn cùng lỗ đít.

Gã chậc một tiếng, bế bé để xuống sàn bản thân thì ngồi xỏm trước mặt bé ôn nhu nói: " Xem như buổi tân hôn hôm nay bỏ, ngày mai chúng ta làm lại, còn giờ thì đây là chút trừng phạt nhỏ cho em."

Chòng thêm một cái xích lên khuyên le của Lưu Hiểu, gã đem đầu dây xích khóa chặt vào một bên chân giường, rồi mở cửa rộng cửa phòng ra ném chiếc điều khiển ra xa bên ngoài, ác ý cười.

" Tha cho le em rồi đấy, tự lấy điều khiển mà chỉnh đi nhé! Còn nữa nhớ giữ chặt con vít ấy vào nếu tôi phát hiện em trộm lấy nó ra thì đừng hòng đái được nữa."

Uy hiếp bé xong thì gã làm như chẳng có việc gì mà leo lên giường ngủ, bỏ mặc lại Lưu Hiểu một mình chật vật đáng thương quỳ bộp trên sàn không ngừng bò ra ngoài tìm kiếm chiếc điều khiển.

Khổ nổi dây xích lại không dài bé bò ra khỏi cửa phòng chỉ được hai mét đã đến giới hạn giật le bé đến tóe máu cả ra, nhìn chiếc điều khiển nằm trơ trội trên nền đất cát cách mình tận một cánh tay khiến bé tuyệt vọng không thôi.

Bé hiểu được gã là đang cố ý muốn chơi bé, bởi đây đã là lần thứ năm bé cùng gã trải qua đêm tân hôn, lần nào cũng vậy, gã luôn nhét bột hứng tình vào tả bắt bé mặc chọc cho bé nứng lồn nứng đít lên chịu không nổi phạm sai liền tìm cớ lấy lý do trừng phạt.

Lúc nào cũng luôn nhắm đến hột le cùng lỗ đái của bé để thỏa mãn nổi ám ảnh với hột le cùng lỗ đái của gã.

Lưu Hiểu khổ sở khi bản thân bị huấn luyện thành đĩ điếm như vậy, bé rất nhớ đến cuộc sống trước kia khi còn sống nhưng có lẽ từ khi chuyển đến ngôi trường đó thì vận mệnh đã chú định sẵn bé đã không có cách nào thoát ra được khỏi địa ngục này, mãi mãi chỉ có thể cam chịu sa đọa.

Lưu Hiểu cứ thế mà quỳ sụp ở đó cố gắng chịu đựng những cơn khoái cảm mãnh liệt tra tấn mà ngất đi lúc nào không hay. Chỉ biết trong lúc mơ mơ màng màng bé bỗng cảm thấy có người trở nên nhẹ hẫng hơn. Bên tai là giọng nói cùng mùi hương quen thuộc.

" Em ngoan, chơi sướng nhỉ. Chúc em ngủ ngon bé yêu."

__________________________

Vít tán gỗ:



Số donate cổ vũ tác giả:3🌹💕

9704229207675390292

MBbank: Tran Thu ...   
(Tới đây là đúng rồi ạ)

Hoặc quét mã này: 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro