chương 12 ( tt )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

reng...reng...reng - tiếng chuông điện thoại của nó vang lên

- alo - nó nhấc máy

- chào nhóc, còn nhớ anh chứ - một giọng nói con trai ở đầu dây bên kia vang lên. Nó nghe cái giọng này thấy quen quen mà sao không thể nhớ được, chống cằm ngồi suy nghĩ...

- này, em còn ở đó không đấy đừng nói với anh là em quên anh luôn nha, anh là anh họ em đó. Đi mới có mấy năm mà em quên anh là sao ? - giọng nói bên kia có phần hơi bực bội, tại sao ? đơn giản thôi tại vì người này rất quen thuộc với nó từ nhỏ nha, còn là anh họ nó nữa chứ. Nó quên mất anh thì hỏi anh có tức không, mới đi có 2 hay 3 năm mà nó dám quên luôn chứ, đúng là đứa bé ngốc.

- anh hai à chúng ta có người anh họ nào không vậy ? - nó quay qua hỏi khẽ

- à có, là Hoàng Kim Lâm đó - anh đang lái xe chở cả bọn nó về nhà và trong đó có cả Vy

-" OMG tại sao mình lại quên ông anh này a~ " - bây giờ mặt nó khó coi vô cùng, tại sao nó lại quên cái con người này chứ, nói không chừng lát ổng về nhà mình lại bị xử tội ( tại vì lúc đi qua nước ngoài nó có hứa với Lâm là không được quên anh ) thôi xong lần này mình tiêu rồi.

- sao bây giờ nhớ chưa cưng - Lâm ở đầu dây bên kia cười mỉa nó, hứa với anh là không quên anh mà giờ gọi điện nói chuyện mà không nhớ anh là ai, thất hứa với anh à, được được lắm anh về anh sẽ băm vằm em ra thành từng mảnh.

- anh Lâm thân yêu, em rất nhớ anh nha - nó giở ra cái giọng ngọt xớt làm hắn đang ngồi phía sao nó xuất hiện vài vạch đen trên mặt

- ồ cuối cùng cũng nhớ - lâm gằn từng chữ từng chữ một làm nó nổi da gà và cộng với sát khí đằng sau lưng nữa, ôi trời ơi ông còn để cho con sống không đây, nó khóc không ra nước mắt

- a...anh đang ở đâu vậy ? - nó chuyển đề tài

- trước cửa nhà mấy người - lâm vẫn giọng đều đều nhưng cái giọng này làm dọa sợ nó nha

- được được anh cứ đứng ở đó 10 phút nữa em về ngay - trán nó bây giờ mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau mà rơi.

- chạy nhanh lên hai ơi - cụp điện thoại nó quay qua giục anh nó

- thằng đó về rồi à ? - anh hỏi

- ừ ừ anh chạy nhanh lên - nó lại giục

- được thôi - miệng anh nhếch lên,

Và chiếc xe hơi màu đen bóng loáng chạy lạng lách trên phố khiến mọi người đi đường đều phải nép vào trong vì họ chưa muồn về chầu ông bà sớm nha.

Về đến nhà

- hơ hơ chào anh lâm - nó mặt mày xám xịt luôn

- a bạn lâu năm của tao - cậu chạy lại ôm lâm làm anh muốn nghẹt thở

- ta...tao kh...không thở đ...được Minh ơi - trong khi đó lâm đang cố bỏ cài vòng tay " yêu thương " của bạn mình ra khỏi cổ

- thì ra các anh quen nhau lâu rồi à ? - nó

- ừm - cả bọn gật đầu

- Vy à đây là Hoàng Kim Lâm anh họ mình - nó chỉ lâm

- còn đây là bạn em, Nguyệt Đan Vy - nó chỉ vy

- you're so beautiful. - lâm lại giở thói trêu hoa ghẹo nguyệt ra

- and you're are so ugly. - vy thì đáp lại một câu làm cả bọn cười đau cà bụng đến cả người lạnh lùng như hắn mà cũng phải nhếch miệng lên cười nữa mà.

- I like you now. - lâm cười

- I don't care about that. - vy hướng ánh mắt khinh thường về lâm

- ô hô thật là nhục nhã cho anh lâm mà - nhỏ che miệng cười hô hố

- có một sự thất vọng không hề nhẹ đối với anh ấy - cậu lắc đầu chán nản vì kĩ năng cua gái của thằng bạn mình không hề tăng mà chỉ có giảm, đã vậy còn bị người ta nhìn bằng con mắt khinh thường, còn gì là Lâm của " ngày hôm qua " nữa.

- anh thề anh sẽ chinh phục em cho bằng được thì thôi - lâm nói nhỏ trong miệng, từ trước đến giờ chưa ai từ chối trước anh nhưng hôm nay lại có người từ chối, từ chối bình thường thì không sao nhưng cô gái này lại thẳng thừng từ chối không suy nghĩ, đã vậy còn nói anh xấu trai. Được được anh sẽ cưa em tới chừng nào em đổ thì thôi cưng à.

- mấy người có vào nhà không thì nói một tiếng để tui còn đóng cửa - từ nãy tới giờ cô đứng trước cửa nhà chờ mấy người kia mà như tượng đá vậy, họ nghĩ cô là ai, cô là con người đó nha chứ không phải tượng đâu mà bắt cô phải chờ họ vào nhà.

Cả bọn đi vào nhà còn anh lâm thì rất là ga lăng đó nha, xách hộ chị vy nhà mình cái valy bự tổ chảng mà hình như nhìn mặt anh lâm rất là sung sướng.

- phòng của cậu lát nữa mình sẽ dẫn lên xem, còn bây giờ chúng mình vào làm bánh đi ha - nói xong nó liền kéo vy vào nhà bếp với sự nghiệp làm bánh của mình.

- à khoan phòng ai cũng có ghi tên người đó nhớ là đừng nhầm phòng đấy - cô chạy lại nhắc vy

- nếu như em nhầm phòng anh thì anh rất sẵn lòng - lâm từ đâu chui ra ôm eo vy

- này có cho tui cũng không thèm đâu mà tránh ra, bỏ tay ra khỏi eo tôi - vy nổi giận lên, giựt phăng cái bàn tay của ai kia ra rồi đi vào bếp cùng với nó.

- xin chia buồn với mày - hắn lại vỗ vai lâm làm anh với cậu bịt miệng cười

- cười cái gì mà cười - lâm thẹn quá hóa giận, lại ghế sofa lấy mấy cái gối chọi hết vào mặt hắn, anh và cậu

Một lúc sau mỗi người một việc, hắn thì coi TV, anh thì chơi pirate king và đang rất tức giận vì có cái đứa nào đang phá cái đảo xinh đẹp của mình, cậu thì chơi đua xe, cô thì chơi pirate king và đang hả hê trước cái thành phẩm của mình trong trò chơi là phá banh cái đảo tuyệt đẹp của người ta, nhỏ thì sơn móng tay, lâm thì ngồi tự kỉ và vy với nó thì trong nhà bếp.

Mùi hương của bánh gato, bánh trứng và bánh flan mới ra lò lan tỏa khắp nhà làm cả đám trong phòng khách thèm chảy nước miếng ( ngoại trừ hắn )

- woa cho mình một hủ bánh flan nhé - nhỏ tiên phong lại lấy một hủ bánh flan đang đặt trên bàn cùng mấy cái bánh trứng thơm phức.

- bạn cứ tự nhiên - vy đang phủ kem lên bánh

- thật là ngon nha - lâm vừa ăn vừa khen.

- Ngon chứ chắng lẽ không ngon, em tui mờ - anh vênh mặt đắc ý

- cũng ngon - hắn gật gù đồng ý, vị béo của trứng cùng vị ngọt của đường tan chảy trong miệng cùng vị đăng đắng của caramen nói chung thì đúng là ngon tuyệt.

- bánh gato dâu này, kiwi này, việt quất cùng phúc bồn tử này, cherry với táo nè,...măm măm cậu làm thật nhiều nha - cô lại bếp thấy quá trời bánh kem nên thèm chảy nước miếng luôn.

- mấy cái bánh này để dành để mọi người cùng ăn chung - nó đang rửa chén bát thì nói vọng ra

- em rửa xong chưa tối rồi đó đi ngủ đi anh rửa cho - hắn lại phụ nó

- anh làm được không đấy

- tất nhiên là được - hắn trả lời một cách chắc chắn

quả nhiên mấy phút sau hắn đã rửa xong cả đống chén ấy

- ôi thật là tình cảm quá đi - vy nói làm nó hơi ngượng

- anh đây chỉ muốn giúp một chút có gì gọi là tình cảm - hắn giả vờ thanh minh

- còn không gọi là tình cảm - cô bỉu môi

- vậy chứ vụ mày lên kêu anh tao dậy thì sao - nó cãi lại

- ờ thì...- đến giờ phút này cô chính thức cứng họng

- thôi đi ngủ nào - anh lên tiếng giải thoát cho cô

- vy bạn đi theo mình mình sẽ chỉ phòng bạn cho, chúc mọi người ngủ ngon - nó kéo vy lên cầu thang

- chúc em/bé/mày ngủ ngon - nói rồi cả bọn cũng đi lên ngủ luôn.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro