4.5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ trở về căn hộ và cố hết sức để hoạt động bình thường như cặp đôi đã lấy nhau.

Sau khi tắm xong Taehyung ngồi vào bàn, tập trung vào công việc để đánh lạc hướng chính mình. Sau đó Seokjin đi vào phòng tắm, Taehyung lấy tay vừa chải tóc vừa nói với bản thân rằng họ có thể làm được. Cậu nhìn vào điện thoại thấy có một tin nhắn từ SNS của mình. Đôi mắt cậu mở to vì kinh ngạc.

"Park Bogum? Không thể nào." Cậu lập tức mở tin nhắn.

Park Bogum: Xin chào Kim Taehyung, xin lỗi vì đã nhắn tin cho cậu bất ngờ thế này nhưng tôi đang thực hiện một cuộc phỏng vấn với một omega và cô ấy nói với tôi rằng cậu là một luật sư nên tôi rất tò mò về cậu. Tôi đã rất sốc khi thấy cậu trên trang web như một luật sư thực thụ. Thật là một vinh dự cho chúng ta. Dù sao đi nữa, nếu cậu không quá bận, tôi muốn gặp cậu và thảo luận về một số điều có thể giúp cậu.

Taehyung thở dốc. "Ôi chúa ơi, mình không thể tin được điều này."

"Chuyện gì đã xảy ra?" Seokjin hỏi đi về phía cậu. Cậu nhìn lên thấy Seokjin đang mặc quần thể thao màu đỏ với áo phông trắng. Chiếc khăn mặt quanh cổ do mái tóc vẫn còn ướt.

Taehyung nhanh chóng quay mặt đi, nhìn vào điện thoại của mình.

"Park Bogum đã gửi cho em một tin nhắn."

"Đó là ai?" Seokjin hỏi khi đặt đĩa thức ăn lên bàn. Taehyung đã tự làm cho mình một đĩa trước đó.

"Anh ấy là một nhà hoạt động omega nổi tiếng trên cộng đồng mạng cách đây một hai năm trước."

"Ah, vậy anh ta muốn gì vậy?"

"Anh ấy muốn gặp em, anh ấy nói có thể giúp được em. Em có nên gặp không?"

"Chắc chắn rồi, anh ta có thể biết một cái gì đó giúp chúng ta."

Taehyung mỉm cười gật đầu. "Em cũng nghĩ như vậy. Ngày mai chúng ta có rảnh không?"

Seokjin nhìn vào điện thoại di động của mình. "Yeah, chúng ta sẽ đến trường đại học Dohyun đang học. Chúng ta có thể đi sau đó."

"Ok." Taehyung hồi âm lại cho Bogum. Điện thoại cậu lập tức reo lên. "Anh ấy muốn gặp lúc 9 giờ sáng."

"Nghe có vẻ như được lên sẵn lịch trình rồi." Điện thoại của Seokjin đổ chuông, anh thấy video call của Namjoon. "Hey Joonie."

Taehyung nhìn anh.

"Cuối cùng Jimin cũng đã ngủ. Thật kỳ lạ khi không ai phàn nàn về điều này vì Jimin quá hung hăng và không thể kiểm soát bản thân mình. Em ấy đủ tỉnh táo để nói đây không phải là em ấy nhưng không kiểm soát được cơ thể mình. Em chưa bao giờ thấy em ấy trải qua một kỳ phát tình như thế này. "

"Anh sẽ gọi bác sĩ, anh muốn em để bác sĩ thực hiện một số xét nghiệm cho em. Bác sĩ có thể yêu cầu em dùng thuốc một lần nữa."

Namjoon thở dài. "Em hy vọng là không." Anh quay lại khi thấy Jimin bắt đầu cựa quậy. Anh đưa cho Jimin một ít nước. "Jiminie, em ổn chứ?"

Taehyung chạy đến bên cạnh Seokjin và họ thấy Jimin ngồi dậy.

"Jin Hyung và Taehyungie đang nói chuyện trên điện thoại."

Cậu bò đến Namjoon, uống cạn cả chai nước. "Đây không phải là chuyện bình thường." Cậu vừa nói vừa thở hổn hển.

"Cậu cảm thấy thế nào?" Taehyung hỏi.

"Cơ thể tớ vẫn đang phản ứng lại, khi tớ đi ra khỏi phòng tắm, pheromone của anh ấy tràn vào khoang mũi tớ như một đoàn tàu. Ngay cả lúc này, mũi tớ vẫn cảm thấy nóng rát và tớ bắt đầu mất cảm giác." Cậu lắc đầu.

"Jimin, cố gắng chống lại nó", Namoon nói nhưng Jimin lúc này cứ sấn tới áp mũi vào cổ Namjoon để ngửi. Đôi mắt của Namjoon mở to khi anh cảm thấy lượng chất nhờn chảy ra từ Jimin. "Nhiều quá. Thuốc này chắc chắn là chất kích thích Hyung."

"Joonie, làm ơn. Thắt nút em, đâm vào em đi." Điện thoại bị cắt, Taehyung và Seokjin ngồi im lặng.

Taehyung chớp mắt cố nín khóc. "Jiminie đang ở cùng với alpha của mình nên cậu ấy sẽ ổn thôi nhưng khi em nghĩ về trường hợp của Dohyun và những người khác bị ép buộc trong tình huống đó. Thật đau lòng." Cậu gạt những giọt nước mắt đang chảy xuống. Seokjin đứng dậy ôm cậu vào lòng.

"Anh biết rất đau lòng khi nghĩ về điều đó nhưng điều này sẽ giúp chúng ta trong trường hợp này."

Taehyung ngước nhìn Seokjin. "Anh nghĩ vậy sao?"

Anh gật đầu. "Chắc chắn, vì chúng ta đã biết loại thuốc này kích hoạt omegas, chúng ta chỉ cần tìm hiểu xem thuốc này được sử dụng có mục đích xấu hay không. Chúng ta sẽ tìm ra câu trả lời, anh hứa."

Họ nhìn nhau chằm chằm. Nhìn Taehyung một khoảng cách rất gần, Seokjin có thể thấy mắt kính màu hổ phách hòa lẫn với đôi mắt nâu của em ấy. Anh luôn biết Taehyung rất đẹp nhưng đây là một kiểu đẹp rất khác. Thật ra, anh chưa bao giờ nhìn thấy một vẻ đẹp như thế này trước đây. Một ánh sáng tím dịu nhẹ phát ra từ cơ thể em ấy, Seokjin chớp mắt liên tục để chắc chắn rằng anh không bị ảo giác.

"Jin." Cậu thì thầm, giọng nói trầm trầm của omega kéo anh ra khỏi suy nghĩ của mình. Cậu nhìn lại vào mắt anh. "Có chuyện gì sao?"

Seokjin nhẹ nhàng cười. "Anh sẽ dọn dẹp nhà bếp, em đi ngủ trước đi."

"Anh có cần giúp đỡ?"

"Không đâu, anh tự làm được, cảm ơn em." Anh cúi xuống khẽ hôn lên trán Taehyung. Mặt của omega đỏ lên, cậu lập tức chạy vào phòng ngủ. Cậu nhìn vào phòng của Seokjin.

Cậu vỗ má khi bắt đầu nhớ lại những gì đã xảy ra giữa họ trong căn phòng này. Cậu sợ kỳ phát tình tiếp theo của mình, leo lên giường và ôm chặt chiếc gối TaTa vào lòng. Cậu hít một hơi thật sâu tự nhủ một khi mọi thứ kết thúc cậu sẽ tạo khoảng cách giữa họ. Trái tim cậu không thể chấp nhận sự thật là cậu đã bị anh từ chối.

Cậu không biết mình đã nằm ở đây bao lâu cho đến khi Seokjin vào phòng. Cậu nhắm mắt giả vờ ngủ cố gắng giữ bình tĩnh khi Sekjin leo lên giường và vòng tay ôm lấy cậu.

Cậu nhắm nghiền mắt tự nhủ, đây chỉ là giả vờ. Đây chỉ là giả vờ và không có gì hơn. Họ là những người bạn tâm giao và chỉ là mối quan hệ sếp - nhân viên.

_________________

Sáng hôm sau Taehyung và Seokjin vội vã rời khỏi căn hộ để gặp Bogum. Taehyung muốn chui vào một cái lỗ nào đó, cậu chưa bao giờ có một buổi sáng khó xử như vậy trước đây nhưng cả hai đã xoay xở để thể hiện tốt trước cameras. Cậu thực sự ước mình biết những cái camera đó ở đâu để biết mà xoay sở cho thoái mái đầu óc.

Bogum chuyển sự chú ý của mình khỏi bàn nhìn lên và mỉm cười khi thấy Taehyung. Sau đó quay sang nhìn Seokjin.

"Oh, tôi không biết cậu đi với một alpha đến đây."

"Tôi xin lỗi Bogum-ssi, đây là sếp của tôi Kim Seokjin, bây giờ anh ấy đang kèm sát tôi vì đây là vụ đầu tiên của tôi."

"Tôi hiểu." Anh nhấp ngụm cà phê. "Well, tôi đoán anh ấy chắc không tệ lắm vì anh ấy đã thuê cậu. Mời ngồi."

Cả hai ngồi xuống. Seokjin gọi cho mình một ly cà phê và cho Taehyung một tách trà xanh.

"Có một omega tôi đang phỏng vấn nói với tôi rằng cô ấy đã nghe lỏm được một số alpha nói về một loại thuốc có thể kích hoạt kỳ phát tình của omega."

"Đúng, chúng tôi mới tìm thấy loại thuốc này ngày hôm qua. Nó có tác dụng hỗ trợ các vận động viên thi đấu tốt hơn."

Bogum xoa cằm. "Tôi thấy ... đó có lẽ là một chất tăng cường pheromone."

"Chính nó", Seokjin nói. "Hai nhân viên của tôi đã thử nó."

Đôi mắt của Bogum mở to. "Anh cố tình đưa omega thử nó?"

"Không phải như vậy", Taehyung nói. Bogum nhìn cậu. "Một alpha và omega đã thử nghiệm nó giúp chúng tôi, họ là một đôi."

"Oh, ok. Tôi đã định hỏi. Tôi biết những alpha đôi khi có thể đòi hỏi ông chủ của mình." Bogum hơi trừng mắt nhìn Seokjin.

"Không, hãy tin tôi. Seokjin-ssi thực sự không thích điều đó. Anh ấy rất tốt với omegas."

Seokjin nhìn xuống cảm thấy tim mình thắt lại.

Bogum gật đầu. "Chỗ đó là trường đại học gần đây."

"Chúng tôi cũng dự định đi đến đó sau khi gặp anh. Chúng tôi có thể tìm thấy một gì đó." Taehynung nói.

"Tốt, nếu tôi có thêm thông tin, tôi sẽ liên lạc với cậu."

"Vâng". Họ đứng lên và bắt tay chào tạm biệt.

Seokjin nhìn khi cái bắt tay của họ nán lại và Bogum nhìn chằm chằm vào Taehyung. Không nhận ra điều đó, một tiếng gầm gừ phát ra từ cổ họng anh khiến cả hai omegas quay sang nhìn anh trong trạng thái hơi sốc. Anh hắng giọng.

"Anh sẽ gặp em trên xe." Anh cúi đầu chào. "Rất vui được gặp bạn." Sau đó, anh vội vã rời quán cà phê. Taehyung đứng đó nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh.

"Tôi không biết hai người có mối quan hệ kiểu đó."

"Oh không", Taehyung nhìn anh. "Anh ấy chỉ là ông chủ của tôi."

"Nhưng tôi có thể ngửi thấy mùi hương của anh ấy trên khắp người cậu." Bogum nhướn mày.

Taehyung lắc đầu. "Không phải như thế. Dù sao đi nữa, tôi phải đi. Rất vui được gặp anh."  Cậu cúi đầu chào rồi chạy theo Seokjin.

Bogum nhìn xuống. "Mình đã từng thấy alpha này ở đâu đó trước đây?"

"Bogum,"

Anh quay lại. "Oh Sooyung," anh mỉm cười. "Chị khỏe không?"

Cô ngồi xuống. "Tôi khỏe, tôi giờ là thư ký của Park Minjun, người sở hữu hiệu thuốc lớn nhất trong thành phố."

"Wow, tuyệt làm sao!"

"Cảm ơn! Nhưng tôi thấy cậu nói chuyện với Seokjin, hai người đã làm lành sau tất cả?"

Anh nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu.

"Cậu đã quên? Không phải hai người đã từng là tình nhân của nhau sao". Cô xua tay trước mặt anh.

Anh nhắm mắt lại và tất cả những ký ức ùa về. Anh thở hổn hển mở mắt ra.

"Tôi đã rất đau khổ khi anh ta rời bỏ tôi, làm sao tôi có thể quên anh ta?"

"Ai đó đã đặt một câu thần chú xóa trí nhớ lên cậu."

"Chắc là mẹ tôi rồi", anh thở hổn hển đứng dậy.

"Tôi phải cảnh báo Taehyung, tên khốn đó sẽ chỉ sử dụng cậu ta."

"Đợi đã," anh nhìn cô. "Tôi biết một cách tốt hơn để nói với cậu ấy, nghe tôi nói và nó sẽ giúp cậu trả thù anh ta."

Bogum từ từ ngồi xuống. "Tôi đang nghe."

Taehyung lên xe và nhìn vào alpha, người cuối cùng cũng quay sang nhìn cậu. "Anh có muốn giải thích chuyện vừa xảy ra không?"

"Anh không biết." Anh nhún vai.

"Anh thật sự đã gầm gừ đe dọa. Tại sao vậy?"

"Uhm, có lẽ chúng ta đã cư xử giống như bạn đời của nhau nên anh đã quen với điều đó. Chắc anh nhập vai quá."

Taehyung nhìn anh chằm chằm trước khi quay đi nhìn chỗ khác. "Em cũng đoán vậy."

"Xin lỗi, nếu anh đã xúc phạm em."  Anh bắt đầu lái xe.

Taehyung lặng lẽ ngắm nhìn ngoài cửa sổ xe. "Anh đang khiến em bối rối hơn bất cứ điều gì," cậu thì thầm với chính mình.

Họ trở về nhà sau chín giờ, ăn thức ăn còn thừa và tiếp tục làm việc. Bác sĩ Jung-Hoon đã kiểm tra Namjoon và Jimin và gửi cho họ một báo cáo y tế đầy đủ thậm chí anh ấy nói sẽ đứng ra làm chứng cho họ.

_______________

Hai tuần trôi qua khối lượng công việc của họ tăng gấp ba lần. Họ hầu như không có thời gian để thể hiện như những người bạn đời yêu thương nhau . Tuy nhiên, Taehyung ở đây cảm thấy rất thoải mái tự nhiên với anh. Anh biết anh sẽ nhớ cậu khi cậu rời đi. Mặc dù công việc bận rộn, anh liếc nhìn vào tờ lịch, cả hai đều biết kỳ phát tình của Taehyung sắp đến. Anh lắc đầu cố gắng không nghĩ về nó. Minho đã đưa cho anh nhiều thuốc hơn và có tác dụng mạnh hơn để giúp anh kiểm soát. Đúng? Đó là điều anh hoàn toàn không chắc chắn.

Kéo tâm trí ra khỏi những món ăn, anh liếc nhìn Taehyung, người đang đắm chìm trong công việc. Từ việc họ sống chung và làm việc cùng nhau, anh đã hiểu được rất nhiều điều về Taehyung. Điều anh yêu thích ở Taehyung là cách omega nhăn mũi khi em ấy tập trung cao độ, hay cách em ấy cắn bất cứ cây bút nào có trong tay khi bối rối. Đôi mắt to của em ấy trở nên mềm mại khi có điều gì đó khiến em ấy mỉm cười và chúng nheo lại khi em ấy không vui.

Rất nhiều người nói em ấy lạnh lùng đối với một omega, em ấy khó đọc vị và đôi khi rất đáng sợ nhưng Seokjin không thấy em ấy như vậy. Đúng hơn trong mắt anh Taehyung là một omega nhẹ nhàng, ngọt ngào đang cố gắng hết sức mình để thay đổi các chuẩn mực. Em ấy có nỗi sợ nhưng vẫn dám đứng lên đối mặt với thử thách.

Anh chắc phải nhìn chăm chú đủ lâu để thu hút sự chú ý của Taehyung.

"Anh có cần em giúp không?"

"Không, anh làm được. Đừng làm việc quá sức."

"Em hứa, em sẽ không. Em hoàn thành nốt những mẩu lưu ý cuối cùng này rồi sẽ đi ngủ."

"Được." Seokjin đi vào phòng tắm để tắm.

Anh nhắm mắt để dòng nước chảy qua mặt làm trôi đi những ưu phiền đang quấy nhiễu anh. Tất cả những gì anh nghĩ đến đều là Taehyung, nụ cười, cái nhíu mày, cái bĩu môi của em ấy. Cái cách má em ấy phồng lên và đôi môi em ấy khi ăn. Anh biết lúc nào em ấy thực sự cảm thấy hạnh phúc vì lúc đó nụ cười của em ấy sẽ biến thành hình hộp và đó là thứ dễ thương nhất anh từng thấy.

Khi tỉnh dậy, em ấy sẽ ngồi dậy ôm chiếc gối TaTa của mình, đầu giường sẽ bị rối tung và em ấy sẽ lần nữa chìm vào giấc ngủ.

Anh đưa tay vuốt ngược tóc ra sau. Bất cứ ai chỉ nhìn Taehyung vì vẻ ngoài của em ấy thì đều sẽ bỏ lỡ một người có tâm hồn đẹp như vậy.

"Những người như em ấy chỉ đến có một lần trong đời." Anh thì thầm nhìn xuống sàn nhà tắm. Anh đã bỏ lỡ cơ hội của mình nhưng có lẽ kiếp sau mọi thứ sẽ khác và lúc đó anh sẽ là một người đàng hoàng.

Anh bước ra khỏi phòng tắm và thay đồ ngủ.

Anh dừng lại khi thấy Taehyung đang ngủ gục trên bàn.

"Đồ ngốc này, anh đã bảo em đi ngủ rồi mà." Anh thì thầm với omega đang ngủ. Anh hất tay cậu quàng qua cổ mình và bế cậu lên đặt xuống giường. Anh nằm cạnh cậu say sưa ngắm nhìn cậu, gạt đi những sợi tóc đỏ ra khỏi mặt, dịu dàng vuốt ve gò má mềm mại của Taehyung.

"Anh ước anh có thể hoàn toàn mở lòng với em. Nếu không phải do anh thì anh sẽ yêu em với tất cả những gì mình có." Anh cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên môi cậu.

-----------------

Sáng hôm sau Seokjin tỉnh dậy bởi mùi hương quen thuộc. Đôi mắt anh lướt qua Taehyung, người đang dần dần rời khỏi giấc ngủ, rõ ràng đang không thoải mái. Cậu thốt ra một tiếng rên rỉ nhỏ và áp sát cơ thể vào người Seokjin. Cậu có thể cảm nhận được sức nóng tỏa ra từ làn da của mình thông qua chất liệu của bộ đồ ngủ.

"Đợi đã, em có muốn đến tổ của mình không?"

"Không, em chỉ muốn được ở gần anh, Jin." Cậu nhìn chằm chằm vào alpha với đôi mắt lấp lánh ánh nước.

Seokjin nuốt nước bọt, nếu chúng quay lại bởi camera, anh không thể quay lưng với người bạn đời của mình. Anh nhắm mắt lại vòng tay ôm lấy cậu.

"Em nóng quá," Taehyung rên rỉ.

"Tae, xin em tỉnh táo lại, hãy giữ quần áo trên người." Anh thì thầm vào tai omega nhưng cậu đã đá quần và boxers ra. "Chết tiệt, điều này không tốt."  Anh nuốt nước bọt lần nữa. Chất nhờn của Taehyung mạnh hơn xông vào mũi anh. Đó là mùi hương tinh khiết mà không ai có thể khiến anh say mê như vậy. Anh cảm nhận được sự cương cứng của mình. Anh cần phải đi lấy lọ thuốc.

"Taehyung, hãy để anh vào phòng tắm. Anh sẽ quay lại ngay."

"Làm ơn ở lại," Cậu giạng chân giữ lấy anh hôn lên môi anh. Cơ thể Seokjin run rẩy khi anh cảm thấy dịch nhờn thấm vào quần pyjama.

"Taehyung, anh thực sự cần phải rời khỏi-" hơi thở của anh gấp gáp và mất dần kiểm soát. Nhìn cách Taehyung phản ứng, anh biết pheromone của mình đã được kích hoạt.

Anh cong lưng khi Taehyung vuốt ve cậu nhỏ của anh. Anh chắc chắn sắp sửa tiết ra kích tình tố. Họ phải tách ra bây giờ, anh cảm thấy con thú bên trong mình đang hoành hành, gần như cấu xé để thoát ra.

Anh di chuyển Taehyung và trước khi anh có thể đứng dậy. Taehyung đè lên anh cố tình chà xát lên dương vật của anh. Nó chỉ cách lỗ nhỏ ướt đẫm của Taehyung vài inch. Anh gầm gừ.

"Xin đừng, mày không thể làm tổn thương em ấy."  Anh tự cầu xin mình phải kiểm soát. "Em ấy có ý nghĩa quá lớn với mày, mày không thể làm tổn thương em ấy." Nước mắt rơi ra từ đôi mắt anh.

Thời gian dường như dừng lại và khi anh mở mắt ra. Anh thấy mình được bao quanh bởi một nền trắng và nhìn thấy bông hoa hồng đen trước mặt.

"Ngươi có muốn yêu?" Một giọng nói nhẹ nhàng phát ra từ bông hồng.

Seokjin mím môi lại.

"Hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi trả lời, ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất và không thể thay đổi câu trả lời của mình."

Seokjin nắm hai bàn tay run rẩy thành nắm đấm.

"Có." Anh thì thầm.

Bông hồng từ từ bắt đầu chuyển sang màu tím.

"Vậy hãy yêu đi khi còn có thể."

Seokjin mở mắt ra nhìn xuống omega đang khát cầu. Anh ấn mạnh dương vật mình vào lỗ nhỏ của Taehyung với một động tác nhanh gọn khiến cả hai cùng rên rỉ.

Taehyung ôm chặt lấy lưng Seokjin, móng tay cậu cào nhẹ lên da làm anh hứng tình hơn. Seokjin hôn lên môi Taehyung.

Sự trơn tru của lỗ nhỏ Taehyung bao trọn lấy dục vọng anh, chặt chẽ đến không thở được khiến Seokjin phát điên.

Anh đột nhiên muốn chiếm hữu Taehyung, anh muốn tất cả của omega chỉ thuộc về mình. Không ai có thể nhìn em ấy, ngửi mùi hương của em ấy hay thậm chí là ở gần em ấy.

Anh đâm sâu hơn vào cậu, Taehyung ngân nga và thở dốc khi cơ thể cậu vừa cảm thấy tuyệt vọng vừa khao khát cùng một lúc.

Seokjin cảm thấy kết của mình hình thành, Taehyung ôm chặt anh vùi mũi vào tuyến hương của anh. Seokjin liếm dọc cổ Taehyung.

Cả hai đều nghiện mùi hương của nhau, niềm vui và niềm đam mê. Bụng dưới quặn thắt lên từng đợt và rên rỉ ôm lấy hông Taehyung khi anh bắn khiến cậu cong lưng nhận lấy toàn bộ tinh dịch của anh. Miệng Seokjin mở ra và răng nanh nghiến xuống cổ Taehyung. Cậu kêu lên khi đạt cực khoái, răng cậu cũng cắn xuống cổ Seokjin.

Họ giữ nguyên như vậy trong mười lăm phút trước khi kết của Seokjin nhỏ lại. Họ lập tức ngủ thiếp đi, cánh tay alpha bảo vệ quanh omega của mình, khuôn mặt Taehyung vùi vào ngực Seokjin.

-----------------

Namjoon gõ cửa và Seokjin mở nó ra.

"Hyung chuyện gì đã xảy ra?" Cậu dừng lại nhìn hyung của mình. "Hai người đã quan hệ tình dục?"

"Đúng." Anh khóc.

Đôi mắt của Namjoon mở to. "Chết tiệt, Taehyungie!" Cậu chạy về phía sau nhưng Seokjin chặn đường gầm gừ đe dọa cậu. Namjoon ngay lập tức lùi lại bị sốc vô cùng. "Hyung?"

Seokjin lắc đầu, hít một hơi thật sâu. "Anh xin lỗi," anh khẽ nói xoa bóp thái dương.

"Taehyung vẫn còn sống?"

"Ừ." Anh chỉ cho Namjoon phía bông hồng có màu tím.

Cậu mỉm cười. "Tuyệt vời!"

"Bọn anh đã đánh dấu nhau."

Đôi mắt cậu mở to. "Cái gì?"

Taehyung bước ra khỏi phòng tắm. "Jin, anh đã làm cái quái gì vậy?!" Cậu chỉ vào cổ mình.

"Những gì chúng ta đã làm?" Anh sửa lại cậu rồi chỉ vào cổ của anh.

Đôi mắt của Taehyung mở to. "Chúng ta đánh dấu lẫn nhau?!"

"Hai người đã dành toàn bộ kỳ phát tình cùng nhau mà không để ý."

Seokjin nhún vai. "Làm thế nào mà có thể để ý được? Bọn anh hầu như không rời khỏi phòng."

Taehyung kêu lên che mặt.

"Chuyện gì vậy?" Seokjin ngay lập tức đên bên cạnh cậu.

Taehyung nhìn anh với khuôn mặt tái nhợt. "Bởi vì em chưa quan hệ tình dục với ai nên em không bao giờ kiểm soát sinh đẻ."

Căn phòng trở nên im phăng phắc.

(づ ̄ ³ ̄)づ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro