Extra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm ơn Camellia2412 đã giúp chị trans phần này. ٩(▰◠◡◠▰)۶

____________________

*3 năm sau*

Taehyung dựng một bức tranh về bà của mình ở hành lang.

Chị em họ của cậu, Minji, Hyejin, Seoyun và Minseo tiến về phía cậu.

"Tôi phải thừa nhận, tôi thích những điều mà cậu đã làm với nơi này", Minji nói.

"Bà chắc chắn rất muốn biết cậu đã thay đổi các bất động sản thành một bảo tàng lịch sử gia đình." Hyejin khẽ mỉm cười.

"Cảm ơn chị."

"Tôi xin lỗi vì chúng tôi đã làm cậu khó chịu như thế nào ngay từ đầu," Seoyun nói nhẹ nhàng.

"Vâng, chúng tôi nên mở rộng vòng tay với cậu vì cậu là gia đình của chúng tôi."

"Không sao đâu, em đã không trưởng thành cùng nơi với mọi người, gần như là người ngoài. Em chỉ cảm ơn vì đã chấp nhận em." Cậu cúi đầu.

"Chúng tôi nên là người cảm ơn cậu vì đã chấp nhận chúng tôi," Minji nói. "Tấm lòng của cậu thật đáng quý. Bà đã chọn đúng người."

"Và tôi rất vui vì cậu, người bạn đời và những đứa trẻ của cậu đang ở đây hôm nay. Tôi đã rất sợ khi nghe về vụ cháy." Hyejin nói.

"Thời gian trôi qua thật nhanh."

"Em đồng ý," Taehyung nói và tất cả họ ôm nhau.

Sau khi nói chuyện với gia đình, cậu rời khỏi khu biệt thự và trở về nhà của ba mình ở quê. Cậu mỉm cười nhìn ngôi nhà được sửa sang lại. Nó sẽ không bao giờ giống như ngôi nhà cũ của họ, nhưng cha cậu đã dần dần biến nó thành một ngôi nhà mà tất cả họ đều yêu thích.

Cậu mở cửa và nghe thấy tiếng nói chuyện rôm rả từ trong bếp. Cậu cởi đôi giày của mình ra, đi đến nhà bếp nơi mà ba mình đang ăn trưa với ba đứa bé khác.

"Papa!"

"Chào các con" Cậu mỉm cười nhìn hai cô con gái và đứa con trai duy nhất của mình. 

"Đang ăn trưa sao? Appa, chúng không gây quá nhiều rắc rối phải không?"

Minho cười. "Bọn trẻ buộc ta phải trông chừng chúng liên tục nhưng chúng ta đã có rất nhiều niềm vui, phải không các cháu?!"

"Vâng ạ!"

Taehyung cười. "Con đoán chúng sẽ dễ dàng hơn vào thời gian ngủ trưa"

Taehyung đặt những đứa bé xuống và dỗ chúng ngủ trưa sau khi trở về căn hộ của mình. Khi tất cả yên lặng, cậu vào máy tính và mở live stream trên kênh của minh..

"Ước mơ của bạn là gì? Dù lớn hay nhỏ. Dù bạn có là alpha, beta, hay omega. Hãy sống theo cách bạn muốn, sống cuộc sống của chính bạn và vì chính bạn. Ước mơ của tôi ban đầu là một luật sư và thắng mọi vụ kiện ở tòa án. Bây giờ ước mơ của tôi là chăm sóc đứa trẻ của tôi, tư vấn pháp lý và điều hành bảo tàng của gia đình tôi. Cuộc sống quá ngắn để làm những gì người khác muốn bạn làm. Hãy sống cho bản thân mình. "

Cậu nhìn vào những bình luận tràn ngập. "Chuyện gì đã xảy ra với vụ án của Dohyun? Hoseok Hyung đã thắng kiện, luật sư omega đầu tiên thắng. Kẻ ngược đãi cậu ấy đã được giảm án vì tội tấn công tình dục thay vì cưỡng hiếp nhưng cậu ta phải ngồi tù một năm và chịu ba năm quản chế. Dohyun hài lòng với kết quả và chúng tôi cũng vậy. Nếu bạn cần giúp đỡ, hãy gọi cho chúng tôi và chúng tôi có thể tham khảo ý kiến từ các omega khác. Tôi sẽ chịu trách nhiệm về những điều đó. "

Cậu nhìn một bình luận khác. "Bạn có ghét những kẻ tấn công bạn không? Không, tôi không. Tôi thương hại họ, họ để nỗi ám ảnh của mình điều khiển quyết định của bản thân và bây giờ họ đang ở trong tù. Điều đó không đáng." Cậu mỉm cười trước những bình luận nói với cậu rằng cậu đã truyền cảm hứng cho họ để họ có thể làm những gì họ muốn mặc dù họ là omegas. Cậu chúc mừng một omega đầu tiên đã trở thành bác sĩ. Cậu nở một nụ cười sau đó đọc một bình luận khác. "Bạn có kế hoạch sinh thêm con không?" Cậu đập tay vào trán mình và bật cười. "Tôi không nghĩ vậy. Tôi đã có ba đứa rồi và đó không phải là một con số tốt sao?"

Sau khi cậu kết thúc buổi live stream. Bọn trẻ đã thức dậy và cậu bắt đầu dọn dẹp nhà cửa khi chúng ăn đồ ăn nhẹ.

"Appa sẽ về sớm chứ?" Con trai của cậu, Hajoon hỏi.

"Sớm thôi cưng."

"Harin, đó là của em!" Haeun gầm gừ với chị gái – người đang với lấy thức ăn của con bé.

"Eunie, đừng gầm gừ với chị con. Rinie, nếu con muốn nhiều hơn bố sẽ cho thêm" Cậu liếc nhìn cô con gái tóc đỏ duy nhất của mình đang vòng đôi tay bé xíu để cố ôm hết thức ăn.

Khi Seokjin bước vào nhà, Taehyung đang cho bọn trẻ tắm và mặc đồ ngủ. Seokjin thấy Taehyung thắt cho Harin vào một bím tóc dài giống với tóc của Haeun trong khi Hajoon chơi với đồ chơi của mình.

"Này các bé cưng, bố về rồi đây!"

"Appa!" Hajoon và Haeun chạy đến ôm anh.

"Đợi đã Rinie, bố sắp thắt xong rồi." Chẳng đợi Taehyung thắt đoạn cuối cùng và cô nhóc nhảy lên chạy đến chỗ Seokjin.

Anh bế cả ba đứa lên và hôn vào má chúng.

Taehyung dọn dẹp đống dây chun và đứng dậy đi về phía họ khi Seokjin đặt chúng xuống. Anh hôn lên môi Taehyung.

"Ngày nghỉ của em hoàn hảo chứ?"

"Sẽ tốt hơn nếu anh có thể ở cùng với em nhưng em biết Jiminie sắp đến ngày sinh nên Joon Hyung phải ở nhà trông chừng cậu ấy"

Taehyung thở dài đặt tay lên hông anh. "Hobi Hyung đã có một bé, Jungkook và người bạn đời của cậu ấy có một và Jiminie cũng đang có một. Vậy làm thế nào chúng ta có những ba đứa trong một lần thế?"

Seokjin vòng tay quanh eo cậu, "Anh rất giỏi phải không?" Anh nhếch môi.

Taehyung đảo mắt. "Thay đồ ra đi, em đi làm bữa tối."

"Em đã nấu món gì thế?" Anh cởi áo khoác.

"Cơm rang Kimchi!" Hajoon hét lên và chạy đến bàn bếp.

"Tuyệt cú mèo"

Tất cả đều ngồi vào bàn ăn. Haeun đặt tay lên vết sẹo do bỏng trên cánh tay của Seokjin.

"Appa, người có thể kể cho chúng con biết làm thế nào người có vết sẹo này một lần nữa không?"

"Đúng rồi, ba kể đi" Hajoon và Harin đồng ý.

Anh bật cười. "Ba sẽ kể cho các con chuyện này bất cứ khi nào các con muốn." anh đặt nĩa xuống. "Papa của các con và ba đã ở trong một vụ hỏa hoạn, ba đã dùng thân mình che chắn với mong muốn giữ an toàn cho papa và cả các con nửa."

"Appa có vết sẹo của anh hùng." Hajoon nói với anh. "Appa của chúng ta là một anh hùng."

Seokjin kìm nén những giọt nước mắt trực trào khi nhớ về cảnh tượng hãi hung ấy và mỉm cười. "Đúng vậy và ba sẽ luôn là người hùng của các con."

Taehyung mỉm cười.

Họ ngồi trên sofa khi bọn trẻ đang ngủ. Seokjin gục đầu vào lòng Taehyung, anh nhắm mắt lại khi người bạn đời lướt ngón tay qua tóc anh.

"Anh biết không em nghĩ Haeun sẽ là một alpha."

Seokjin nhìn cậu. "Điều gì khiến em lại nói thế?"

"Em đã đọc về những đặc điểm ở trẻ em sẽ thể hiện tính hướng của chúng, trong đó nói rằng trẻ em alpha có xu hướng rất sở hữu những thứ thuộc về chúng. Em đã phải khiển trách con bé hai lần vì gầm gừ với anh chị em của mình."

Seokjin cười. "Anh sẽ không ngạc nhiên lắm nếu con bé là alpha đâu... nó trông giống hệt mẹ của em."

Cậu gật đầu. "Chính xác là bản sao của bà ấy"

"Thế còn Joonie và Rinie?"

"Cả hai đều có thể là beta hoặc omega nhưng chúng không có tính sở hữu như Eunie"

"Thật thú vị. Ôi! Cha anh sẽ đến đón chúng vào tuần tới. Ông ấy muốn đưa chúng đến Disney ở Nhật Bản."

"Ah, có nghĩa là sẽ chỉ có chúng ta ở nhà trong một tuần." Taehyung thở dài

"Yup, nó là cơ hội để chúng ta tạo ra thêm vài đứa em cho bọn trẻ đó." Seokjin cười sáng lạn

"Im đi, mang cái kết của anh tránh xa em ra! Em từ chối mang thai một lần nữa."

"Hãy nhìn bộ ba đứa trẻ của chúng ta đẹp như thế nào." Seokjin ngồi dậy hôn lên môi cậu

"Đừng có mà nịnh nọt em."

"Anh yêu em."

"Em cũng yêu anh." Cậu cúi xuống hôn lên môi Seokjin.

Một mối quan hệ trên nền tảng của sự hợp tác đã bắt đầu tất cả một cách tình cờ và gần như bị sắp phá hủy bởi thù hận đã cho cả hai thấy rằng chỉ cần họ đứng cùng nhau thì không có gì họ không thể làm được. Người đã sử dụng vẻ đẹp của mình để có được thứ mà anh ta muốn cuối cùng đã học được cách yêu một người luôn bị chế giễu cợt vì bản thân quá xinh đẹp. Tình yêu không bao giờ bắt nguồn từ các yếu tố bên ngoài, nó luôn bắt đầu trong chính chúng ta. Khi tình yêu trỗi dậy từ chính trái tim bạn thì lúc đó bạn mới có thể nhìn thấy được vẻ đẹp bên trong của người khác.


-Kết thúc-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro