chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Mẹ ! mẹ làm cái gì vậy ? " - EunJung vừa trở vào nhà từ hầm rượu đã thấy cảnh này , liền kéo Hyomin về phía mình

" Con còn bênh vực nó !!! có biết có người chở nó về nhà còn tình tứ ngoài cổng nữa không ? "

EunJung nghe mẹ nói vậy cũng hơi trấn động , nhưng sau cũng đoán ra được là Park Jiyeon , cô không nói gì nữa , kéo tay Hyomin đi lên phòng . Hyomin đi đằng sau EunJung trong lòng rất rối bời , cô ấy không hỏi gì cả , cô ấy không quan tâm đến cô nữa sao ?

Về đến phòng , EunJung thấy bên trong là cả một đống đồ , lại còn có cả gấu bông . Cô cười nhẹ một cái rồi nói

" Em đi chơi vui không " - Giọng nói bình thản không cao không thấp

" Em xin lỗi , em sẽ không như vậy nữa , EunJung em xin lỗi " - Hyomin cúi đầu xuống , đối với EunJung cô cảm thấy vô cùng vô cùng có lỗi

" Không sao hết , mẹ đánh em có đau không ? " - Sau khi Hyomin hứa , EunJung liền tin tưởng , liền bỏ qua , đúng là cô quỵ lụy Park Hyomin quá rồi .

" Em không sao , là em có lỗi , unnie đừng trách mẹ "

Hyomin tuy rằng chán ghét nhưng vẫn muốn EunJung vui lòng , cô không muốn làm tổn hại đến EunJung .

" Thôi được rồi , em nằm nghỉ đi , tối nay unnie sẽ ở thư phòng ngủ " - EunJung lướt qua Hyomin trở về thư phòng , cô không nghĩ chuyện này lại xảy ra được đột như vậy , cứ nghĩ Park Jiyeon muốn lập sự nghiệp thành đạt về cướp Hyomin cũng phải đến 10 năm , nhưng tốc độ của Park Jiyeon như vũ bão thế này EunJung thật cảm thấy lo sợ . Park Jiyeon hơn hẳn cô một cái đầu , Park Jiyeon cũng có được tình yêu của cô , Hyomin vốn dĩ luôn luôn yêu Jiyeon . EunJung từng nghĩ rằng thời gian ấy có thể khiến cho cô ấy yêu mình nhưng không phải cô đã lầm , Hyomin không những không yêu cô mà ngày càng thương nhớ Park Jiyeon nhiều hơn . Cô đã làm ra nhiều chuyện để ngăn cản hình ảnh của Jiyeon ảnh hưởng đến Hyomin nhưng tất cả đều vô dụng , kể cả việc , hại lấy đứa con của Jiyeon và Hyomin để chiếm trái tim cô cũng không thể . EunJung bất lực , cầm lấy chai rượu uống hết sạch . Cô tuyệt đối không thể nào thua Park Jiyeon được . Hyomin phải là của cô .

12h , Jiyeon đã đứng trước cửa Ham gia , ngửng lên ban công mong chờ Hyomin . đã quá 5' mà Hyomin vẫn không chịu ra , Jiyeon liền cầm điện thoại nhắn tin , hồi lâu cũng không trả lời . Đèn trên kia vẫn sáng , là sợ EunJung nên mới không ra ngoài sao ? Jiyeon gọi điện cho Hyomin , cô không bắt máy mà còn tắt đi luôn . Jiyeon có chút buồn và tức giận liền nổ máy xe bỏ đi .

Và thật ra thì Hyomin đang bị EunJung đè chặt ra hôn , cô cố gắng chống cự , EunJung trong cơn say có vẻ xuôi xuôi rồi thì cuộc điện thoại của Jiyeon gọi đến một lần nữa khơi dậy tức giận trong lòng EunJung

" Ai mà em không nghe máy ? "

" tình nhân của em sao ? "

" EunJung unnie say rồi " - Hyomin cố gắng tránh xa EunJung ra . Nhưng EunJung lại vùng lên , giật điện thoại cô cúp máy rồi ném sang một bên

" EunJung !!!! unnie mau bình tĩnh lại !!! " - Hyomin hoảng hốt khi nhìn thấy vẻ mặt như muốn giết người của EunJung

" Em lừa dối tôi !!! tôi không đủ tốt với em sao !!! sao em dám lừa dối tôi !!!! chưa một lần em thuộc về tôi !!! em có hiểu không !!! Park Hyomin em có hiểu không !!! " - EunJung điên cuồng ép Hyomin vào tưởng , giữ chặt lấy cằm của cô hôn . Nụ hôn giữa hai người trông như đánh nhau vậy , EunJung ra sức ép môi mình lên môi cô , nhưng Hyomin vẫn kiên trì không mở miệng . Hai bàn tay bám chặt lấy tường đệ chịu đựng , cô càng đẩy EunJung ra xa thì cô ấy càng gắng sức . Cô bắt đầu khóc , cô cần Jiyeon ngay lúc này .

" Ham EunJung !!! mau buông em ra !!!!!!!!!! "

Jiyeon sau khi bỏ đi thì đột nhiên quay lại , cô không tin Hyomin tắt máy , cũng không tin Hyomin lại hành xử như vậy , trong lòng có cái gì đó nao nao liền muốn quay lại gọi cho Hyomin một lần nữa . Vì ở xa , Jiyeon không thể nhìn rõ trên cửa sổ nhà Ham gia đang xảy ra chuyện gì . Đột nhiên vừa nãy có hai bóng người quấn quýt nhau qua đi qua cửa sổ một chút Jiyeon lập tức thấy hoài nghi , cho dù hai người có đang vui vẻ thì cũng phải ngăn cấm , Park Hyomin là của Park Jiyeon . Trong lòng muốn ngay lập tức đột nhập vào đó . Nhưng trong sân nhà có rất nhiều vệ sĩ như vậy Jiyeon không thể tự mình vào trong .

Và quả nhiên , với Park Jiyeon thì không chuyện gì là không thể , cô liền cho người phá hoại công ty của Ham EunJung .

EunJung đang hôn Hyomin thì có điện thoại di động , cô không muốn nhấc máy , chỉ muốn trừng phạt Hyomin mà thôi , nhưng cuộc gọi quá dài , EunJung không thể không bị chi phối , Hyomin đẩy EunJung ra nhưng EunJung càng dính lấy cô chặt hơn

" Unnie mau nghe điện thoại !!!! " - Hyomin dằng tay mình ra , cố gắng đạp lên người EunJung , cô hiện tại rất đau vì bị EunJung ép quá chặt , chặt hơn cả lúc bị Jiyeon kéo tay đi . EunJung giật người Hyomin lại đè cô xuống giường , một tay ép chặt cô , một tay với điện thoại nghe

" có chuyện gì ? "

" tổng giám đốc !! nửa đêm đột nhiên các nhà máy đều đột nhiên thông báo dừng sản xuất lõi cao su , đó là chi tiết máy quan trọng nhất ạ "

" Cậu nói sao !!! "

" EunJung tức giận không hiểu chuyện gì xảy ra

" Họ nói lô hàng về đêm nay có người mua với giá cao hơn , và họ không chấp nhận sản xuất nữa ạ , nếu muốn có hàng thì phải hợp tác với bên khác mà không đảm bảo về mặt kĩ thuật , nếu ... nếu không khắc phục nhanh thì mặt hàng mới sẽ bị đưa ra thị trường muộn hơn so với dự kiến "

" Được rồi , tôi đến công ti giải quyết ngay "

EunJung bỏ lại Hyomin ở đó không một lời xin lỗi hay hỏi han , chỉ có một cái nhìn sắc lạnh rồi đi ra ngoài . Hyomin thoát chết liền thở một cái cho hết hơi bị nghẹn ở họng . cô thực sự bàng hoàng với một EunJung vừa nãy . Nhìn đồng hồ đã 12 rưỡi đêm . Hyomin chạy vào phòng tắm , cô không muốn cái mùi này ở trên người mình .

Jiyeon thấy EunJung lái xe ra khỏi cổng nhà là cô đã biết chuyện . Hyomin vừa nãy đã bị EunJung cưỡng , cười nhếch mép một cái , cô nhắn tin vào máy Hyomin

" Tôi không muốn bất cứ ai động vào unnie , nên nhớ rằng unnie là của Park Jiyeon , một mình Park Jiyeon mà thôi , tôi không biết quá khứ unnie và cô ta xảy ra chuyện gì , nhưng hiện tại có tôi ở đây , tôi mặc kệ unnie có yêu tôi hay không tôi nhất định phải giữ lấy unnie . Tắm rồi ngủ sớm đi , ngày mai tôi sẽ đón unnie đến một nơi . "

Hyomin vừa tắm xong , nhặt lại điện thoại thấy tin nhắn của Jiyeon , cô không biết phải cảm ơn nó hay ghét nó đây , vì nó mà EunJung lại nổi cơn thịnh nộ với cô cho mà xem , thật mệt mỏi . Hyomin thật muốn bỏ trốn , đến một nơi không có Ham EunJung , không có Park Jiyeon hay bất cứ ai biết đến cô . Cô muốn trốn đi thật xa , đến một nơi chỉ cảm thấy thiên nhiên và hạnh phúc .

Hyomin leo lên giường đắp chăn lại , cô nhắn tin lại cho Jiyeon

" Đừng đến , unnie không muốn phản bội EunJung nữa "

Hyomin nhắn xong rồi cũng chìm vào giấc ngủ , Jiyeon đã nhắn tin lại nhưng Hyomin cũng mặc kệ , Park Jiyeon hành cô thật là khổ cực

Jiyeon nhìn thấy tin nhắn của Hyomin cười nhẹ một cái nhắn lại " ngủ ngon bảo bối "

--------------

Bấn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro