CHAP 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau vài giây sửng sốt, Yuri gấp gáp đuổi theo nhưng Seohyun đã đóng cửa thang máy.

-"Hyunie!"_Yuri  đập mạnh vào cửa, vò đầu rồi chạy ra hướng cầu thang bộ.

Tất nhiên với 15 tầng nhà dù có điên cuồng chạy xuống Yuri vẫn không đuổi kịp Seohyun, ra đến cổng thì xe taxi của cô đã đi được một đoạn khá xa rồi.

Yuri nhìn theo chiếc xe, thở hắt một hơi rồi lấy điện thoại gọi cho trợ lý:

-"Mau tìm Seohyun về đây cho tôi"

-"Seohyun đi đâu thế ạ?"

-"Cậu nghĩ tôi biết mà còn bảo cậu đi tìm sao!!?"_Yuri bực bội nói lớn vào điện thoại

Heechul bị một phen đứng tim, vội vâng dạ rồi tắt máy. Chưa lần nào Heechul thấy giám đốc của mình tức giận như thế này. Bình thường chẳng ai dám làm Yuri khó chịu, lần này chắc có chuyện lớn rồi.

Seohyun ngồi trên taxi khóc như mưa. Lúc sau người tài xế hỏi cô muốn đi đâu, Seohyun mới bình tĩnh lại, lau nước mắt:

-"Đến Insadong ạ"

Cô lấy điện thoại, phân vân một lúc rồi quyết định gọi cho mẹ.

-"Alo"

-"Umma à?"

-"Joo Hyun hả con? Umma đây. Dạo này 2 đứa thế nào rồi?"

Seohyun ngây người, đột nhiên không biết trả lời thế nào

-"Dạ...vẫn bình thường ạ"

-" thế là tốt rồi, dạo này umma không qua thăm hai đứa được vì bệnh viêm phổi của appa con lại tái phát"_Bà Seo thở dài

-"Sao umma không báo cho con?!"_Seohyun lo lắng

-"Không sao, bệnh tuổi già mà. Có bác sĩ tới khám nên con không cần quá lo..Mà con gọi umma có chuyện gì thế?"

-"À...con chỉ muốn hỏi thăm mọi người. Để mấy hôm nữa con qua nhà umma nhé"

-"Ừ, 2 vợ chồng hôm nào sang đây ăn với ba mẹ bữa cơm"

-"...Vâng. Con có việc rồi, con tắt máy trước đây"_Seohyun cất điện thoại, thở dài. Bây giờ nên sang nhà Krystal thì hơn

-

Cuối cùng Seohyun cũng đứng trước cửa nhà Krystal. Bấm chuông một lúc thì có người ra mở cửa.

-"Seohyun ? Sao cậu đến mà không gọi tớ?"_Krystal mừng rỡ khi nhìn thấy Seohyun nhưng giây sau liền cảm thấy sắc mặt cô không được tốt, chắc chắn có chuyện gì đó không ổn. Hai mắt Seohyun đỏ hoe:

-"Cho tớ ở nhờ vài hôm đi"

Seohyun vào phòng khách, ngồi bó gối trên ghế sofa, còn Krystal ngồi bên cạnh sốt ruột liên tục hỏi han.

-"Hay là...Yuri làm chuyện gì có lỗi với cậu?"_Krystal sau một hồi suy đoán chợt nói ra câu này.

Mắt Seohyun nhoè đi, cô không muốn khóc nhưng nước mắt vẫn cứ chảy giàn giụa.

Krystal phát hoảng vội ôm lấy Seohyun an ủi. Rốt cuộc chuyện gì đã làm cho bạn cô suy sụp như thế này.

Mãi một lúc sau Seohyun mới bình tĩnh lại kể cho Krystal nghe mọi chuyện.

-"Sao Yuri dám làm thế với cậu chứ?"_Krystal bức xúc đứng dậy_" Còn Hara, cô ta là cái quái gì mà dám tranh vợ cướp chồng của người khác? Thật không biết xấu hổ! Seohyun , cậu không cần phải sợ, cứ làm lớn chuyện xem ai hơn ai!"

Seohyun mệt mỏi tựa đầu vào ghế:

-"Cô ta đã có thai...Sớm muộn gì tớ cũng ly hôn thôi. Nhưng bây giờ đừng để lộ chuyện này ra ngoài, nếu báo chí biết sẽ không hay đâu, bệnh viêm phổi của ba tớ còn đang tái phát..."

Krystal thở dài:"Được rồi, vậy cậu cứ ở tạm đây, dù sao ba mẹ tớ cũng đang đi du lịch"

Yuri lái xe chạy dọc các con phố. Suốt buổi chiều Yuri tìm đến những nơi Seohyun thường tới nhưng đều không thấy cô.

Một tay Yuri lái xe, tay kia không ngừng bấm điện thoại, ánh mắt tập trung nhìn ra ngoài cửa sổ hi vọng thấy được bóng dáng quen thuộc. Việc tìm kiếm này làm Yuri sắp mất bình tĩnh rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro