Chap6: Sự lựa chọn của Tiffany ♪

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bữa sáng, nó được Flan dẫn tới nhà kình. Khu nhà kính cách căn biệt thự khá xa nhưng vẫn nằm trên ngọn đồi.

Căn nhà kính màu trắng toát, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Nó thấy đây giống như tòa lâu đài pha lê vậy! Nó tự nhéo má mình xem có phải đang mơ không >’’<!

-Ông đang đợi em trong đấy! _ Flan nói. Anh chỉ tay vào trong nhà kính. Ông muốn gặp riêng nó, đó là lí do sao Flan lại đứng ngoài chờ đợi.

~ ~ ~

-Sophia rất thích hoa hồng! _ giọng ông Luis có vẻ rất vui khi nhắc tới bà Sophia của nó. Ông cầm chiếc kéo tỉa bớt những chiếc lá trên những chậu cây nhỏ.

-Bà còn thích uống trà và ngắm hoa đúng không ạ?

-Ồ, đúng vậy đấy! _ Ông luis nhìn nó mỉm cười hiền từ _ Ta đã chuẩn bị một ấm trà Dajeeing rất ngon ở trên bàn  … dành riêng cho cháu, Tiffany à!

Nó và ông Luis cùng nhau đi ra phía chiếc bàn màu trắng, được để ở giữa căn nhà kính. Bộ bàn ghế này bằng gỗ và được trạm trổ khá đơn giản. Ông Luis lịch thiệp kéo ghế ra cho nó ngồi. Nó chỉ hay thấy những cử chỉ này trên phim ảnh, bây giờ có lẽ nó như được bước chân vào một thế giới cổ tích kì lạ nào đó!

-Sau khi uống trà ông sẽ kể cho cháu về lời hẹn ước chứ? _ Nó tò mò hỏi.

-Thật là … con bé này! _ Ông Luis chẹp miệng một cái, chắc ông nghĩ con bé này thật lắm chuyện.

-Loại trà này ông cháu cũng hay uống lắm! _ Nó đưa tách trà lên miệng, nhấp một ngụm _ Cháu chưa từng gặp bà bởi bà mất trước khi cháu được sinh ra, nhưng chắc bà Sophia phải là một người phụ nữ tuyệt vời.

-Đúng vậy! _ Ông luis đôi mắt mơ màng, gật đầu _ Cháu rất giống bà ấy, Tiffany à!

-Cháu thấy rất vui khi ông đã nói như vậy! _ nó mỉm cười vui vẻ.

Từ lúc tới đây, ông Luis và Flan luôn tạo cho nó một bầu không khí ấm áp và an toàn. Trái tim nó luôn đập rộn ràng và thấy hạnh phúc nếu được ở mãi nơi đây!

-Về lời hứa ngày xưa _ Giọng ông chậm rãi nói _ Ta và bà ấy đã hứa với nhau, dù hai người không đên được với nhau nhưng hai gia đình sẽ để con cháu của mình được gắn kết.

-Là lời hứa về hôn ước ư?

-Tiffany à, cháu có muốn làm cháu dâu ta không? _ Ông Luis hỏi quá bất ngờ khiến nó người cứng đờ lại _ Cháu chưa phải trả lời luôn đâu! Ta có hai đứa cháu là Flan và Alan … Hy vọng khi gặp cả Alan nữa, cháu sẽ có được câu trả lời cho mình!

~ ~ ~

Rời khỏi nhà kính, nó vẫn mải suy nghĩ vè lời nói của ông Luis. Nó thấy mình có chút tình cảm với Flan. Đấy là một anh chàng hoàn hảo đối với nó. Nhưng lời hẹn ước đó … hai má nó bỗng đỏ ửng lên khi chợt nhìn thấy Flan.

Anh dựa người vào hàng rào với vẻ mặt đang suy tư, trên tay cầm bông hoa Frăng xê màu trắng. Nó đứng đấy và ngắm Flan. Qủa thật nó vẫn đang nghĩ mình bị lạc vào một xứ sở của thẩn tiên … khung cảnh, con người nơi đây thật hiền hòa.

-Em đứng đó làm gì? _ Flan lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của nó.

-Anh vẫn đang đợi em ư?_ Nó chạy lại phía Flan.

Anh ân cần nắm tay nó và hai người cùng đi dạo vài vòng. Nó chưa bao giờ được một người con trai nắm tay, vì thế tim nó đập càng lúc càng nhanh hơn.

-Em nghe ông kể về lời hẹn ước đó rồi chứ?

-Dạ, rồi ạ! _ Nó gật đầu. Người nó đang nóng bừng lên … vì ngại. Nó thực sự ngại ngùng trong tình huống này.

-Em nghĩ sao về anh?

Nó chỉ im lặng trước câu hỏi của Flan. Bây giờ nó vẫn chưa tìm được một câu trả lời thỏa đáng. Nó vẫn chưa hiểu được cảm xúc của mình. Nhưng nó biết, Flan là người nó có thể dựa dẫm và tin tưởng.

-Hãy để trái tim của em trả lời, Tiffany à! _ Giọng của anh vẫn luôn ấm áp như thế.

Flan khẽ xoa đầu nó và nhìn nó bằng đôi mắt sâu hút bí ẩn của mình. Nó giống như bị thôi miên vậy! Đây liệu có phải là hoàng tử mà nó vẫn đang chờ đợi ???

 ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro