Chapter 22: Somebody to love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai tuần sau

Yi Jung vừa lái xe vừa càu nhàu vì Manson cứ khóc ngằn ngặt không chịu nín. Mà khóc cũng phải đạo thôi. Mới hơn 7h sáng đã bị đánh thức rồi lôi đi thế này, không khóc mới là lạ

- Anh đã nói để nó ở nhà mà em không chịu nghe. Nó khóc điếc hết cả tai rồi này

- Hôm nay nhà trẻ đóng cửa. Để nhà ai trông nó? Với lại bố cũng muốn gặp thằng bé nữa mà

- Thì hôm nào đưa nó sang nhà bên kia.

- Bây giờ chạy được nửa đường rồi chẳng lẽ quay về? Thôi anh lo lái đi cứ cằn nhằn hòai nhức đầu quá

Ga Eul vừa dỗ Manson vừa phải nghe Yi Jung lải nhải nên cũng bắt đầu phát cáu

- Em dỗ nó mau đi. Om sòm quá

Yi Jung im được một lúc thì lại bắt đầu. Manson càng khóc càng to, không cách gì dỗ được. Ga Eul làm đủ trò mà nó vẫn không chịu nín, giờ nghe Yi Jung hét, thằng bé lại càng khóc to hơn

- Anh hét làm nó sợ đây này

Ga Eul đập vào vai Yi Jung rồi tiếp tục dỗ thằng bé một cách vô vọng.

- Em làm sao dỗ nó đi chứ khóc kiểu này anh chịu hết nổi rồi

- Anh giỏi thì dỗ nó đi. Để xe em lái cho

- Thôi thôi. Để anh lái

Một lúc sau, có lẽ do khóc mệt quá nên Manson gục đầu vào vai Ga Eul ngủ thiếp đi.Cả hai cùng thở phào một lượt
Cuối cùng hai người cũng đến được bệnh viện một cách vô cùng thê thảm. Ông Huyn Sub không khỏi bật cười khi thấy con trai và con dâu mình bước vô trong tình trạng te tua với thằng nhóc trên tay. Thằng bé đang khóc ré lên bỗng im bặt khi ông được ông bế. Cả hai người lại thở phào lần nữa.

- Để con giúp bố dọn đồ

Ga Eul nói rồi định chạy đi nhưng Yi Jung đã nắm tay cô lại

- Đây là phòng VIP đấy cô hai.
Chuyện gì cũng có y tá lo hết rồi

- Ah em quên mất nhỉ

Cô lè lưỡi khiến ông bật cười lần nữa. Lâu lắm rồi ông chưa thấy Yi Jung vui vẻ như thế. Nụ cười của anh chỉ tươi như thế khi ở cạnh Ga Eul. Cô luôn có thể khiến anh bật cười. Và Huyn Sub biết ông có thể an tâm khi Yi Jung ở bên cô gái này

- Yi Jung ah con đi làm thủ tục xuất viện giúp bố nhé

- Dạ

Anh nói rồi bước ra ngòai, không quên nắm nhẹ tay Ga Eul. Hành động này không thóat khỏi mắt ông

- Ta chưa từng thấy Yi Jung cười như thế từ khi mẹ nó mất

Ông nói khi cánh cửa vừa khép lại

- Dạ

- Nó chắc đang rất hạnh phúc

- Con cũng mong vậy

- Con sẽ làm nó hạnh phúc phải không Ga Eul?

- Con sẽ là tất cả những gì mình có thể

- Ta tin là con có thể. Vì con là một cô gái đặc biệt. Chưa có ai dám hét vào mặt ta như con vậy đâu

- Con xin lỗi. Hôm đó con hơi mất bình tĩnh

- Không sao. Ta biết con vì Yi Jung thôi. Cũng chính vì vậy mà ta có thể an tâm giao nó cho con

- Bố định đi đâu sao ạ?

- Sau khi giao công ty cho Yi Jung, ta sẽ sang Thụy Điển

- Sao bố đi gấp vậy?

- Thời gian của ta không còn nhiều. Ta muốn tận hưởng cuộc sống của mình

- Bố cũng sẽ hạnh phúc phải không ạh? Với con đường bố chọn

- Ta hy vọng, con dâu ạ

- Vậy bố hãy sống vui vẻ nhé. Bọn con nhất định sẽ đến thăm bố

- Con cũng phải sống thật phúc nhé, với Yi Jung

- Con mong vậy

Ông bước đến ôm lấy cô. Ga Eul bỗng nhiên rơi nước mắt

- Sao vậy Ga Eul?

- Dạ không...chỉ là lần đầu tiên con có cảm giác một người cha

- Ta cũng rất mong có một đứa con gái như con

Cả hai mỉm cười nhìn nhau. Ga Eul biết rằng, kể từ giây phút này, trên đời có thêm một người yêu thương cô. Cô có thêm một lí do để sống thật tốt
Yi Jung mở cửa bước vào. Anh ngạc nhiên thấy Ga Eul đang khóc

- Có chuyện gì vậy?

- Bí mật - Cô bật cười, gạt nước mắt còn vương trên má

- Không thể nói sao?

- Nói ra thì đâu còn là gọi bí mật nữa

Yi Jung quay sang nhìn bố mình. Và anh nhận được một cái lắc đầu.
Thứ cảm giác này...thực sự rất hạnh phúc

*******

Một tuần sau. Một tiếng trước lễ nhậm chức

Ga Eul bước ra khỏi phòng tắm trong bộ váy đã được chọn sẵn. Chiếc váy lệch vai tím sẫm với một bông hồng to trên vai phải và những đường viền trắng nổi bật. Cô bới tóc cao để lộ chiếc cổ trắng ngần

- Được hay không thì nói chứ anh đừng nhìn kiểu đó

Ga Eul bực mình khi Yi Jung cứ nhìn cô chằm chằm cả 5' đồng hồ mà không lên tiếng

- Rất đẹp- Anh gật gù

- Dĩ nhiên- cô hơi hất mặt lên

- Lại đây. Anh có thứ này cho em

Anh nói và kéo cô về phía bàn trang điểm. Bên trong chiếc hộp nhung đỏ trên bàn là sợi dây chuyền bạch kim với mặt là viên kim cương tím lấp lánh. Anh gỡ nó ra đeo vào cổ cô

- Cái này là của mẹ anh

- Vậy thôi em không đeo đâu

- Nó rất hợp với trang phục của em đêm nay

Yi Jung thì thầm. Hơi thở anh phà vào cổ Ga Eul khiến cô thấy người mình gai gai

- Xe đến rồi thưa cậu

- Tôi xuống ngay

Anh hôn nhẹ vào má cô và nắm tay cô bước đi

********

Xe càng chạy xa khỏi nhà, Ga Eul càng nhận thấy nỗi hồi hộp hiện rõ trong mắt Yi Jung. Gương mặt anh vẫn bình thản nhìn ra ngòai. Nhưng hai tay anh run lên. Cô lồng tay mình vào tay anh. Bàn tay lạnh ngắt.

- Em ở đây

Cô nói nhỏ vào tai anh và hôn lên má anh. Yi Jung xiết chặt tay cô. Đúng lúc xe dừng trước cửa khách sạn Shinhwa
Vừa bước xuống, một rừng đèn flash bao trùm lấy cả hai. Ga Eul mỉm cười rất nhanh. Cô không lạ với những điều này. Yi Jung cũng mỉm cười. Nụ cười vẫn đầy mê hoặc như từ trước đến giờ nhưng bàn tay anh bắt đầu ươn ướt, và vẫn nắm chặt tay cô.

- Bình tĩnh đi. Anh làm được mà

Cô nhẹ nhàng trấn an anh. Yi Jung gật đầu, nắm tay cô bước vào trong. F3 và JanDi chờ anh ngay cửa tiền sảnh. Vừa thấy hai người, Woo Bin đã chạy tới, đập mạnh vào vai Yi Jung

- Thằng khỉ này. Tao thật không tưởng tượng được mày làm chủ tịch thì thế nào

- Thì vẫn bình thường thôi. Là một ông chủ tịch đẹp trai

Anh cười, bắt đầu đùa giỡn với F3. Nụ cười của anh làm cô thấy yên tâm. Woo Bin nhìn sang cô, và anh thốt ra một câu nịnh đầm quen thuộc

- Yo. You are so beatiful today Ga Eul ah

- Thanks. Người đẹp đi cùng anh đâu rồi?

Câu đáp trả của Ga Eul khiến Woo Bin bật cười, rồi anh trả lời

- Vẫn lẩn quẩn đâu đây nhưng anh chưa tìm ra

- Vậy chúc anh may mắn nhé

- Tiếc thật. Nếu em chưa có chồng thì nhất định không thóat khỏi tay anh đâu. Hay là em bỏ Yi Jung theo anh đi

- Hay là vậy nhỉ

Ga Eul nói đùa khiến mọi người bật cười. Cô không nhận ra, có một ánh mắt nhìn cô rất lạ

- Chân em thế nào rồi Ga Eul?

Ji Hoo bước đến với ly rượu trên tay. Yi Jung đang đùa giỡn với WooBin bỗng dừng lại, nhìn chằm chằm vào hai người

- Hết hẳn rồi anh

- Vậy lát nữa em có thể nhảy với tôi chứ?

- Nếu anh không sợ dập chân

- Vậy tôi coi như em đã hứa nhé

Ga Eul chưa kịp trả lời thì đã có người đến gọi cô vào trong chuẩn bị cho buổi nhận chức. Yi Jung nắm tay kéo cô đi, nhưng vẫn kịp lướt nhìn Ji Hoo. Cái nhìn như xẹt lửa

********

- Sau đây chúng tôi xin mời chủ tịch So Huyn Sub lên phát biểu đôi lời
Tay càng xiết chặt cô hơn. Và mồ hôi túa ra ngày càng nhiều. Không ai trong hai người nghe được ông Huyn Sub đang nói gì, bởi cả hai đều đang có những suy nghĩ của riêng mình. Chỉ đến khi người MC xướng tên anh, cả hai mới giật mình nhìn lên sân khấu

- Và chúng tôi hân hạnh giới thiệu tân chủ tịch của tập đòan So: ông So Yi Jung

Anh đứng dậy, bước lên sân khấu. Một nụ cười mê hoặc xuất hiện trên gương mặt. Dường như người với bàn tay run rẩy ướt đẫm mồ hôi vài phút trước là ai khác chứ không phải anh. So Yi Jung đang đứng trên sân khấu, là một người hòan hảo, sáng lấp lánh khiến người ta chỉ có thể đứng xa mà ngưỡng mộ chứ không chạm vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro