Chapter 48 - Part 1: Little sunshine

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Bác sĩ ah

Giọng Ga Eul thật khẽ, nhưng Ji Hoo vẫn nghe rất rõ. Căn phòng lớn bây giờ chỉ có hai người

- Sao thế Ga Eul?

- Cám ơn anh

Ji Hoo không đáp, chỉ mỉm cười nhìn cô. Ánh mắt anh vẫn dịu dàng y như thế. Nụ cười vẫn mềm như thế. Anh mãi mãi cũng sẽ là thiên sứ của cô

- Vì đã cứu em. Và cả con em nữa

- Không phải tôi cứu em. Là bản thân em mà thôi

- Anh nói sao?

- Khi em được đưa vào đây tuy vết thương không nghiêm trọng nhưng não bị thiếu oxy quá lâu nên đã rơi vào trạng thái hôn mê. Tim em lúc đó cũng đã ngừng đập. Tôi cho làm sốc điện lên đến mức cao nhất nhưng cũng không có tác dụng với em. Trong lúc tuyệt vọng, tôi đã hét lên với em rằng em phải sống. Em phải vì con của em, phải vì Yi Jung mà tiếp tục sống. Và...em tin được hay không, nhịp tim em đột nhiên đập lại. Tất cả đều là do em. Tôi chẳng làm được gì hết cả

Đâu đó bên ngòai cánh cửa

Bàn tay đặt trên tay cầm đột nhiên nắm chặt

Đôi mắt anh ánh lên những tia kỳ lạ

Tại sao...em yêu anh nhiều đến vậy Ga Eul?

Mỉm cười, Ga Eul ngước lên nhìn vào đôi mắt nâu sẫm trước mặt mình

- Em...ôm anh có được không bác sĩ?

Vòng tay ấm áp ôm lấy cô. Cái ôm thật nhẹ. Và thật ấm
Giống như chính con người anh vậy
Luôn luôn ấm áp và nhẹ nhàng
Buông tay khỏi Ga Eul, Ji Hoo khẽ mỉm cười

- Nếu tôi còn ôm em thì chắc sẽ có người xé xác tôi ra mất

Đáp lại cái nhìn khó hiểu của Ga Eul, anh hất đầu về nơi cánh cửa
Biết bị phát hiện, Yi Jung chầm chậm bước ra
Ji Hoo đứng dậy bước đi

Khi đi ngang Yi Jung, anh dừng lại. Đặt bàn tay lên vai thằng bạn thân, anh vỗ nhẹ

- Tao giao Ga Eul lại cho mày. Chăm sóc cô ấy biết không?

- Tao biết

Yi Jung đập tay lên bàn tay Ji Hoo đang đặt trên vai mình
Mỉm cười, Ji Hoo bước về phía cửa
Nhìn theo bóng Ji Hoo khuất sau cánh cửa, Yi Jung đến ngồi xuống cạnh giường Ga Eul
Thật nhẹ nhàng, anh vuốt tóc cô

- Sao em không ngủ?

Ga Eul không trả lời, cô mỉm cười nhìn sâu vào đôi mắt anh
Yi Jung cũng mỉm cười
Nhưng rồi đột nhiên anh nhăn mặt

- Lúc nãy Ji Hoo ôm chặt quá hả?

- Cũng vừa vừa

- Vậy....cảm giác thế nào?

- Uhm...không tệ

Nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Yi Jung, Ga Eul phì cười

- Nhìn anh ngố quá đi mất

Vừa nói cô vừa vỗ nhẹ lên má anh, bật cười khúc khích

- Ya em giỡn mặt đó hả Chu Ga Eul

- Thôi đi. Em biết anh không giận vì anh Ji Hoo ôm em

- Em biết còn biết gì nữa không?

- Em biết là anh tin em

Đôi mắt nâu của Ga Eul nhìn xóay vào anh khiến anh không cách gì từ chối. Giơ tay, anh búng nhẹ vào mũi cô

- Em biết phủ đầu quá đấy

- Quá khen rồi

Bật cười, Yi Jung xích người đến ngồi sau lưng Ga Eul và kéo cô ngã vào lòng mình
Anh tựa cằm mình lên tóc Ga Eul, để những sợi tóc mềm mại cọ vào má mình nhồn nhột
Đột nhiên điện thọai anh rung lên bần bật
Là số máy của Eun Jae
Nhìn vẻ khác lạ trên khuôn mặt Yi Jung, Ga Eul lờ mờ đóan ra được chuyện gì đó. Mỉm cười, cô dợm đứng lên

- Anh nghe điện thọai đi. Em đi đánh răng

Nhưng thật nhanh, Yi Jung đã kéo cô lại và vòng tay ôm chặt lấy cô

- Anh đây Eun Jae

Hai tiếng sau cùng thốt ra từ miệng Yi Jung khiến Ga Eul thấy lồng ngực mình thắt lại. Nỗi lo sợ mơ hồ lại lần nữa tràn về khiến cô tức thở

- Có lẽ anh chưa thể đến ngay được. Ga Eul đang ở bệnh viện

Chớp mắt, Ga Eul quay phắt lại nhìn anh
Yi Jung nhận ra, và anh khẽ mỉm cười

- Vậy nhé. Anh sẽ gọi cho em sau

Và anh cúp máy, tắt nguồn. Quăng chiếc điện thọai qua một bên, Yi Jung luồn tay vào mái tóc Ga Eul

- Không có gì muốn hỏi sao?

- Chuyến đi lần này rất quan trọng đúng không?

Không trả lời, Yi Jung chỉ gật đầu

- Vậy thì anh cần phải đi

- Nhưng chưa phải lúc này

Đôi mắt trong veo nhìn anh không chớp. Khẽ mỉm cười, anh nhẹ nhàng vuốt tóc Ga Eul

- Vì em cần anh

Ngừng lại, anh nhìn sâu vào mắt Ga Eul

- Và còn một người nữa cần anh

Anh nói thật khẽ, và cúi xuống hôn lên bụng Ga Eul
Đôi mắt cô mở lớn
Ngạc nhiên...Bối rối....Và hạnh phúc

- Anh Ji Hoo nói cho anh biết sao?

- Không

Mỉm cười, anh nắm lấy tay cô

- Là Jan Di. Cô ấy đã mắng anh một trận thậm tệ khi em ở trong phòng phẫu thuật

- Em xin lỗi

- Là Jan Di mắng anh chứ đâu phải em. Và anh nghĩ cô ấy làm đúng

- Em xin lỗi vì đã không nói với anh. Bởi vì em...

- Được rồi. Ít nhất bây giờ cũng chưa quá trễ

- Dù sao đi nữa, em....

- Anh nhớ em nói rất ghét nghe lời xin lỗi

- Nhưng em không hề ghét nói lời xin lỗi

- Vậy anh tha lỗi cho em. Nhưng anh có một điều kiện

Ga Eul ngước mắt nhìn anh chờ đợi. Yi Jung cúi xuống, thật sát mặt cô, đến nỗi mũi hai người gần như chạm vào nhau

- Từ nay về sau bất cứ chuyện gì em cũng phải nói với anh
Hơi thở anh phả vào má cô nóng hổi

- Em hứa

Cô thì thầm thật khẽ, rồi rướn người chạm khẽ vào môi anh
Anh nhanh chóng đáp lại
Nụ hôn mềm và ấm
Ngoài kia...gió vẫn thổi không ngừng

********

Sân thượng của bệnh viện là khỏang sân lồng lồng gió
Cô gái đứng đó, để mặc gió thổi tung mái tóc mình
Cô gái, có đôi mắt màu xanh
Đột nhiên má cô trở nên ấm sực. Và mùi hương quen thuộc lảng vảng đâu đây trong không khí
Quay sang, cô ngạc nhiên khi thấy Ji Hoo

- Anh...

- Y tá Lee nói trưa nay em có tìm anh

- Ah vâng

Cô xoay xoay chiếc cốc trong tay, cảm nhận sự ấm áp lan tỏa trên những đầu ngón tay đã lạnh buốt vì gió

- Có chuyện gì sao Hana?

- Không. Em đến lấy hồ sơ về bệnh của mẹ nhưng y tá nói anh bận nên em về

- Anh có đem cho em đây

Vừa nói anh vừa đặt xấp hồ sơ đến trước mặt Hana. Cô cầm lấy, hơi rụt vai vì cơn gió
Chiếc áo khóac đột nhiên chòang lên vai khiến Hana giật mình
Ngước lên, cô thấy gương mặt anh đang bình thản dõi theo dòng xe cộ dưới kia
Kéo chiếc áo sát vào người, Hana chậm rãi hít một hơi thật sâu. Là mùi hương của anh. Không bao giờ cô quên được
Ấm quá. Nhưng tại sao...lại muốn rơi nước mắt?
Không được Hana, không được khóc. Những giờ phút ở bên anh không còn nhiều, nên nhất định không được khóc
Mỉm cười, Hana tiến đến một bước

- Ji Hoo

Quay lại, anh sững người vì nụ hôn đột ngột của Hana
Vị cappucino ngọt ngào lan tỏa trên đầu lưỡi
Hơi ấm
Và cả mùi hương của nắng
Tất cả...là Hana. Chỉ có thể là cô
Vòng tay Hana chòang qua cổ Ji Hoo. Hai bờ môi dính lấy nhau thật chặt. Anh ôm lấy eo Hana, để mình trôi lãng đãng trong nụ hôn dài
Lần này...hạnh phúc thực sự đến rồi có phải không? Và hạnh phúc này...chỉ dành cho anh. Hana...là ánh mặt trời của riêng một mình anh
Anh...yêu....em, mặt trời bé nhỏ

*************

Jan Di đứng lặng người phía sau khung cửa. Cảnh tượng trước mắt khiến cô bối rối
Ga Eul và Yi Jung đang hôn nhau. Và không có vẻ gì là sẽ dừng lại cả
Đột nhiên, có một bàn tay đặt lên vai cô. Đôi môi chạm vào vành tai cô thật khẽ

- Em không định quấy rầy họ đó chứ?

- Em đâu có vô duyên đến mức đó

- Vậy chứ em đứng đây làm gì?

- Uhm...thì thăm Ga Eul chứ gì. Anh hỏi vớ vẩn quá

Nhăn mặt, Jan Di xích người ra khỏi vòng tay Jun Pyo. Lúc này...không phải thời gian để âm yếm
Nhưng anh cũng ngay lập tức di chuyển theo Jan Di và ôm cô vào lòng

- Em thích mấy cảnh này tới vậy ah? Vậy để về nhà anh và em cùng đóng

- Ya anh muốn chết đó phải không Goo Jun Pyo?

Bàn tay to lớn che ngang miệng khiến Jan Di ú ớ một cách rất tức cười

- Shhhhhh em đừng có ồn ào được không? Chỗ người ta đang tình tứ mà em om sòm quá
Tuy nói không ra tiếng nhưng đôi mắt Jan Di mở to đầy hăm dọa chứng tỏ cô đang cáu lắm. Lắc đầu, Jun Pyo nắm tay Jan Di kéo cô đi trước khi cô kịp nổi cơn thịnh nộ ở đây

- Ya anh thả em ra coi

Giọng Jan Di văng vẳng cả dãy hành lang. May mà tầng này là tòan là phòng trống chứ không chắc cả hai đã bị bắt vì tội gây rối trong bệnh viện

- Sao em la lớn thế hả?

- Ai mượn anh lôi em đi

- Em lịch sự một tí đi chứ. Người ta hôn nhau mà đứng nhìn làm cái khỉ gì

- Em...chỉ là không an tâm giao Ga Eul cho cái gã Cassanova đó

Giọng cô đột nhiên nhẹ hẫng và ánh mắt trở nên dịu dàng đến lạ. Nhìn sững cô một lúc, Jun Pyo nhẹ nhàng lên tiếng

- Em tin anh không Jan Di?

- Gì cơ?

Cô ngước lên nhìn anh đầy ngạc nhiên

- Anh hỏi em có tin anh không?

- Tin chuyện gì mới được?

- Tất cả. Có hay không?

- Em...có

- Còn anh thì tin Yi Jung. Nên em cũng tin nó có được không?

Ánh mắt anh tha thiết nhìn xóay vào Jan Di khiến cô không cách gì từ chối. Cúi đầu, cô nói thật khẽ

- Nhưng em....lo cho Ga Eul

- Người Ga Eul cần lúc này là Yi Jung. Cô ấy yêu Yi Jung và nó cũng yêu Ga Eul. Cho dù em không tin Yi Jung thì cũng nên tin sự lựa chọn của bạn em chứ đúng không?

Chớp mắt, cô nhìn lần nữa vào đôi mắt sâu thẳm trước mặt mình

- Em sẽ cố

Nụ cười sáng rực cả khuôn mặt Jun Pyo
Anh nắm tay Jan Di bước về phía trước
Niềm tin không dễ dàng có được
Nhưng...có lẽ lần này cô sẽ có thể tin

*********

Angel mệt mỏi ngã xuống giường
Hôm nay là một ngày dài. Quá nhiều chuyện đã xảy ra. Nhưng kết quả, thì vẫn là hạnh phúc

Ga Eul và Yi Jung là hai người đầu tiên dạy cho cô biết ý nghĩa của hai chữ tình yêu. Tình yêu của họ đẹp và quá nhiều sóng gió. Tự nhiên mà Angel lo sợ. Cô sợ rằng một lúc nào đó, sóng gió sẽ đến với cô

Ya suy nghĩ lung tung quá Angel. Sẽ không sao, không có gì xảy ra hết. Ngốc quá
Tự đánh vào đầu mình, cô nhắm mắt cố tìm giấc ngủ. Đột nhiên cái điện thọai quái quỷ réo om sòm
Mắt nhắm mắt mở, cô chụp lấy nó và nói bằng giọng lèm bèm

- Ai đó?

- Anh đây

Giọng nói quen thuộc vang lên. Có gì đó là lạ trong giọng nói của anh khiến cô tỉnh hẳn

- Sao giờ này còn gọi cho em?

- Em mở cửa sổ ra đi

- Hả?

- Mở cửa sổ ra đi

Nhíu mày, Angel bước xuống giường, đi chân trần về phía ô cửa sổ. Cô dùng tay đẩy mạnh khiến cánh cửa mở bung ra
Một rừng bong bóng trắng xóa bay lơ lửng trước mắt Angel. Trên mỗi quả bóng là dòng chữ Angel màu đỏ thắm
Khi những quả bóng đã bay lên hết, Angel sững sờ nhận anh nơi góc đường

I see it, you see it,
What we have is made of gold
We're so filled with meaning,
Nothing can make us shallow.
So I hold it, and you hold it
The promise of tomorrow.
When we make love its overwhelming
I just touch the heavens.
You're an angel, you're an angel

Anh ngồi đó, dưới ngọn đèn đường mờ ảo. Anh ôm cây guitar và anh hát
Bài hát mang tên cô

And I said this world, this world
Could leave us any day
But my love for you, it will never go away.
And i don't wanna go to sleep
Cuz' you are like a dream
For every night I say a prayer,
And I swear you are the answer
You're an angel, you're an angel, you're an angel.

Trái tim cô đập nhanh đến mức không còn cách nào kiểm sóat. Bàn tay cô trở nên lạnh ngắt trên khung cửa sổ
Anh cũng là thiên thần của em anh biết hay không?

I don't need three wishes
Oh I just need one
For us to never be finished
For us to never be done
When they say it's over
We'll just say I love you

Niềm hạnh phúc vỡ ào ra thành những giọt trong vắt rơi trên má Angel
Em yêu anh dù anh là đồ ngốc

Đột nhiên, một quả bóng nữa bay lên
Quả bóng màu hồng nhạt lượn lờ trong gió
Woo Bin ngước nhìn cô. Trong bóng tối mờ mờ, đôi mắt anh sáng lên kỳ lạ

Giơ tay, Angel chụp lấy quả bóng vừa bay đến. Dưới quả bóng là một tờ giấy được cuộn tròn
Nhíu mày, cô mở ra thật nhanh

" Nếu em đọc tờ giấy này nghĩa là em yêu anh. Nếu em cười nghĩa là anh yêu em. Nếu em khóc nghĩa là em sẽ làm vợ của anh"

Giọt nước mắt nóng hổi lần nữa rơi xuống má Angel
Phía dưới Woo Bin đang mỉm cười. Anh giơ tay búng đánh tách một tiếng
Chiếc xe cần cẩu vàng chóe từ đâu xuất hiện
Woo Bin bước lên. Chiếc cần cẩu từ từ di chuyển
Khi mà Angel còn chưa kịp hiểu gì thì anh đã đứng trước mặt cô, bên ngòai khung cửa sổ
Nụ cười anh vẫn quyến rũ như từ trước đến giờ

- Nếu anh nhìn không lầm thì lúc nãy em vừa khóc

- Vậy thì sao?

Giọng Angel nghèn nghẹn vì nước mắt những cô vẫn hất mặt đáp trả

- Trong tờ giấy đã nói là nếu em khóc nghĩa là em đồng ý làm vợ anh

- Em đâu có nói hồi nào

- Trời sao em trở mặt nhanh quá vậy? Mới hồi sáng em còn nói là muốn lấy anh

Nhìn đôi mắt đầy ắp nước đang trừng lên đe dọa của Angel, Woo Bin bật cười

- Thôi được vậy bây giờ anh có câu này muốn hỏi

- Hỏi đi

Thật nhanh, Woo Bin quỳ xuống và nắm lấy cánh tay đang buông thõng của Angel

- Will you marry me?

- Em...?

Đôi mắt nâu nhạt mở to nhìn anh. Song Woo Bin đang quỳ trước mặt một cô gái. Điều này khó tin quá phải không?

- Ah anh quên mất em sống ở Paris nhỉ. Vậy thì.....

Anh nghiêng đầu, và hơi nheo mắt

- Veux-tu m'épouser ?

- Oui

Nụ cười đã bắt đầu xuất hiện trên gương mặt Angel. Cô cũng nghiêng đầu, nói thật khẽ

- Theo như vốn tiếng Pháp ít ỏi của anh thì em vừa đồng ý. Nhưng anh chỉ biết có chừng đó thôi nên em đừng xài tiếng Pháp nữa

Anh vừa nói vừa thong thả đứng dậy

- Vậy thì nghe cho rõ đây Song Woo Bin

Cô giữ gương mặt anh trong hai bàn tay lạnh buốt của mình

- Em đồng ý. Em sẽ lấy anh

Và không kịp để cho anh trả lời, Angel nhòai người đặt vào môi anh một nụ hôn

Hơi mỉm cười, anh vòng tay ôm lấy cô

You're angel

We'll just say I love you

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro