Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary:

Sự cố: Kacchan bị tên tội phạm bắn "Mũi tên tình yêu" vào người.

Thời gian bị tấn công: 2:52pm.

Dynamight đang tuần tra ở lối vào phía Đông của ga Aino cùng với Deku thì một tên tội phạm được biết đến với cái tên "Cupid" xuất hiện từ bên trong ga và tấn công.

Katsuki bị trúng quirk trong lúc tuần tra nhưng không có biểu hiện giống như những triệu chứng mà tên tội phạm đã khai, và Izuku không thể hiểu được lý do tại sao.

---

"Được rồi, Kacchan, đến giờ kiểm tra mắt của cậu rồi đấy!"

Katsuki rên rỉ, ngồi thụp xuống sâu hơn trên ghế, "Đéo gì nhanh thế, đã qua một giờ rồi sao?"

Izuku bước tới gần anh, tay cầm theo một chiếc đèn pin nhỏ. Cậu vẫy tay ra hiệu cho Katsuki ngồi thẳng dậy, "Chẳng phải cậu vừa phàn nàn là thời gian trôi chậm quá sao."

"Im mồm đi, đồ mọt sách."

Izuku cười toe toét, cậu quỳ một bên xuống đệm bên cạnh đùi Katsuki, và một tay ôm lấy mặt anh để giữ đầu anh cố định. Katsuki nghiến chặt quai hàm khi Izuku cúi xuống, chiếu đèn vào mắt trái của anh. (Không, Izuku, mình không được hôn Kacchan, phải kiềm chế những suy nghĩ điên rồ của mình lại.)

Izuku cố gắng không bị phân tâm bởi màu đỏ quyến rũ trong tròng mắt Katsuki, cậu cố tập trung vào việc kiểm tra đồng tử giờ đã co lại do phản ứng với ánh sáng. Cậu tặc lưỡi và chuyển đèn sang mắt phải của anh, sau đó tắt đèn và quan sát đồng tử giãn nở vài giây để xác nhận quan sát của mình.

"Sao rồi?" Katsuki hối thúc.

Izuku lắc đầu, "Vẫn hình trái tim. Quirk vẫn còn tác dụng với cậu, Kacchan, xin lỗi."

"Mẹ kiếp!"

Katsuki hất tay Izuku ra và hung hăng đứng phắt dậy, anh vô tình nắm lấy tay Izuku khi cậu suýt ngã.

"Tao muốn hít thở chút không khí trong lành, chết tiệt." Katsuki càu nhàu, lê bước tiến về phía cửa.

"Kacchan, đợi đã! Tớ phải theo dõi cậu khi quirk vẫn còn hoạt động!"

"Chỉ vì mày là thằng bạn cùng phòng tồi tệ của tao, không có nghĩa là mày có nghĩa vụ phải làm bất cứ cái gì!"

Izuku cố ngăn anh lại khi anh kéo mạnh cửa ra, "Kacchan, làm ơn. Tớ phải trông chừng cậu, đề phòng trường hợp xuất hiện bất kỳ triệu chứng mà họ đã nói. Và hơn cả là tớ—tớ không muốn điều gì tồi tệ xảy ra với cậu..."

Katsuki đảo mắt, "Đây chỉ là một quirk về tình yêu, chết tiệt, điều tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì hả, Deku?"

Theo như những gì họ biết nó không quá nguy hiểm, nhưng cẩn thận vẫn tốt hơn. Izuku chọn cách không trả lời câu hỏi của anh.

Katsuki thở dài, khóe mắt anh dịu lại, "Nghe này, tao chỉ muốn đầu óc mình tỉnh táo một chút, được chứ? Bị nhốt trong này và để mày ghi chép như một con chuột bạch khiến tao muốn phát điên. Tao chỉ đi đến cửa hàng ở góc phố để mua một vài món ăn vặt hay gì đó. Tao sẽ quay lại ngay. Và tao có điện thoại, tao không biết nữa nhưng tao sẽ gọi cho mày nếu cần mày làm gì đó. Được chưa?"

Izuku suy nghĩ một chút. "Được rồi, nhưng cậu phải hứa sẽ gọi cho tớ nếu cảm thấy có gì đó lạ nhé."

"Gì đây—mày muốn móc nghéo à?"

"Tớ không ngại làm trò đó đâu."

"Biến đi," Katsuki xỏ đôi giày cũ kỹ vào, "đi mà theo dõi tao trên cái ứng dụng theo dõi bạn bè chết tiệt gì đó của mày ấy."

Izuku thở dài, ghét việc Katsuki biết chính xác những gì cậu sẽ làm ngay khi anh ấy rời đi. Cậu giơ tay lên nửa chừng khi Katsuki bước nhanh ra khỏi hành lang, nhét tay vào túi quần. Anh đi vòng qua góc để xuống cầu thang rồi biến mất khỏi tầm mắt.

Izuku đóng cửa lại, bước vào bếp, uống một ly nước đầy để xoa dịu nỗi lo lắng còn sót lại. Đó là điều mà cậu đang cố gắng thực hiện và đã làm trong nhiều năm nay. Không có Katsuki trong tầm mắt và không thể chạm đến thường khiến Izuku bồn chồn, căng thẳng, nhưng khi họ làm việc cùng nhau và thường đi chung xe điều đó vẫn khá ổn với cậu. Nhưng Izuku không thể hy vọng sẽ được ở bên anh ấy suốt 24/7, đó là một chuyện vô cùng điên rồ.

Katsuki chỉ đến cửa hàng góc phố, anh ấy sẽ ổn thôi và hoàn toàn có thể tự lo cho mình nếu cần. Không quan trọng là anh ấy vẫn bị ảnh hưởng bởi quirk của tên tội phạm; theo như những gì họ biết thì năng lực đó vô hại. Ngoài việc đồng tử hình trái tim cho thấy tác động của quirk, thì Katsuki không có dấu hiệu nào khác kể từ khi bị mũi tên bắn vào mông khi họ đang đi tuần tra cùng nhau.

Nhưng chính điều đó làm Izuku cảm thấy có chút lo lắng, cậu nín thở chờ đợi tác dụng chậm trễ của nó hoặc một điều gì đó hoàn toàn bất thường. Izuku vẫn không hiểu tại sao Katsuki không bị ảnh hưởng bởi quirk và việc không biết đó khiến cậu căng thẳng. Lẽ ra cậu nên vui vì mọi thứ vẫn ổn nhưng... cậu thích mọi thứ rõ ràng hơn.

Nhớ lại những sự kiện dẫn đến "cuộc tấn công" trong đầu, Izuku nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ của mình, lấy cuốn sổ ghi chép và bút chì trước khi ngồi lại trên ghế. Cậu mở cuốn sổ ra để cập nhật các quan sát mới nhất và xem lại thông tin hiện có để xem liệu mình có thể tìm ra điều gì không.

14/02/xxxx

Sự cố: Kacchan bị tên tội phạm bắn "Mũi tên tình yêu" vào người.

Thời gian bị tấn công: 2:52pm.

Dynamight đang tuần tra ở lối vào phía Đông của ga Aino cùng với Deku thì một tên tội phạm được biết đến với cái tên "Cupid" xuất hiện từ bên trong ga và tấn công. 6 người khác trên chuyến tàu hướng Bắc đã bị tấn công ngay trước khi sự cố này xảy ra. Một sự cố khác xảy ra trước đó.

Không có thương vong hay thiệt hại về tài sản. Tên tội phạm đã bị bắt giữ để thẩm vấn.

Thời gian bắt giữ: 2:55pm.

Mô tả quirk của tội phạm: "Mũi tên tình yêu". Tên tội phạm có thể biến cánh tay trái của mình thành cung tên ngay lập tức. Tiếp xúc da với đầu mũi tên dường như là cách kích hoạt hiệu ứng của quirk. Không rõ hiệu ứng quirk nằm trong đầu mũi tên hay mũi tên là một vật dụng để truyền năng lượng/khả năng sử dụng quirk. Đang chờ báo cáo chi tiết từ các cơ quan chức năng.

Thương tích: Kacchan (Dynamight) bị một vết rách nhỏ và bầm tím nhẹ ở "mông bên trái chết tiệt". Tôi (Deku) không bị thương. Không có thương tích nào khác được tìm thấy bởi đội cấp cứu.

Cập nhật - 3:39pm.

Kacchan không có dấu hiệu hay hành vi bất thường nào. Vẫn chờ thông tin về các triệu chứng cần chú ý.

Cập nhật - 4:23pm.

Cuộc thẩm vấn với tên tội phạm đã hoàn tất. Tên tội phạm khai rằng hắn đang tìm kiếm bạn đời cũ(nyc) của mình để sử dụng quirk. "Mũi tên tình yêu" được cho là khiến nạn nhân tạm thời "yêu" người đầu tiên họ tiếp xúc sau khi bị tấn công.

Các dấu hiệu bao gồm: đồng tử hình trái tim; có hành vi và cảm xúc bất thường đối với "người yêu" ở khoảng cách gần, cách nhau hơn 20 mét sẽ dẫn đến cơn đau tức ngực ("đau tim"); má đỏ ửng; tay ra mồ hôi; nhịp tim tăng cao. Quirk dự kiến kéo dài tối đa 6 giờ.

Deku báo cáo rằng mình là người đầu tiên tiếp xúc sau khi sự việc xảy ra. Sẽ ghi chép quan sát mỗi giờ.

Cập nhật - 4:29pm.

Đã kiểm tra Kacchan và phát hiện đồng tử hình trái tim. Má hơi đỏ, tuy nhiên Kacchan đã la hét vào thời điểm đó, điều này gây nhầm lẫn. Tay ra mồ hôi, tuy nhiên không khác biệt so với mức bình thường. Nhịp tim tăng nhẹ nhưng có thể là do tiếng la hét đã nói ở trên và/hoặc do tác động của hợp chất giống nitroglycerin trong quirk của Kacchan. Không có triệu chứng nào khác.

Cập nhật - 5:30pm.

Xem các triệu chứng ở trên.

6 nạn nhân khác đã được kiểm tra. 5 người có dấu hiệu quirk như dự đoán, "yêu" những dân thường ở gần họ trong thời điểm bị tấn công. Một nạn nhân nữ chỉ xuất hiện đồng tử hình trái tim tạm thời nhưng không có dấu hiệu bất thường nào khác theo lời bạn gái của cô, người đã có mặt tại thời điểm bị tấn công.

Cập nhật lúc 6:32pm.

Đồng tử hình trái tim. Má bớt đỏ và nhịp tim giảm nhẹ, Kacchan bình tĩnh hơn. Không có dấu hiệu nào bất thường.

Cập nhật lúc 7:30pm.

Đồng tử hình trái tim vẫn còn. Không có dấu hiệu nào khác được ghi nhận.

Izuku thở dài, vuốt phẳng trang giấy và vô tình làm lem mực ở dưới cùng một chút. Cậu cố gắng không cắn đầu bút khi cố kết nối các điểm và xem chúng có trùng hợp chỗ nào không.

Tất cả các nạn nhân khác đều có các dấu hiệu dự đoán, ngoại trừ một người: người phụ nữ. Họ không cung cấp cho cậu nhiều chi tiết ngoài việc bạn gái của cô ấy nói rằng cô ấy có vẻ khá bình thường trong suốt thời gian quan sát và không ghi nhận bất kỳ điều gì bất thường trong cuộc phỏng vấn của cô ấy so với những người khác.

Cô ấy có điều gì đó mà dường như Katsuki cũng có, điều gì đó làm cho quirk không ảnh hưởng đến họ, ngoài việc thay đổi đồng tử? Người phụ nữ có quirk thay đổi màu tóc, điều này hoàn toàn khác với quirk của Kacchan nên có thể không liên quan gì. Cô ấy cũng bị bắn vào mông theo báo cáo, những người khác bị bắn vào chân hoặc vào lưng nhưng vẫn bị ảnh hưởng, nên đó cũng không phải lý do. Izuku chắc chắn rằng cậu là người đầu tiên chạm vào Katsuki sau khi chuyện đó xảy ra, cậu nhớ đã nắm lấy cánh tay Katsuki, vậy nên các dấu hiệu tiềm năng có thể liên quan đến cậu (chỉ là hơi đau lòng một chút vì nó có thể là giả nhưng rồi Izuku gạt suy nghĩ đó sang một bên).

Vậy thì nó là cái quái gì vậy? Có phải bạn gái của người phụ nữ đó là người đặc biệt không? Có phải cô ấy có quirk nào đó đã vô hiệu hóa quirk này khi chạm vào người phụ nữ không?

Nghe có vẻ ngớ ngẩn nhưng Izuku lại ghi câu hỏi đó vào sổ tay của mình để hỏi sau. Cậu để nó sang một bên, quá mệt mỏi cho một buổi tối theo đuổi vô số giả thuyết đang hình thành trong đầu mình.

Thay vào đó, cậu với tay lấy điều khiển TV và bật lên, chọn phim tài liệu về All Might's silver age có trong danh mục "Xem lại" của họ. Âm thanh quen thuộc của người kể chuyện và bản nhạc mở đầu đầy kịch tính mang lại cho cậu một cảm giác dễ chịu, và âm thanh đó làm dịu đi cơn lốc suy nghĩ trong đầu cậu.

Izuku gần như mơ màng và vô thức lẩm bẩm theo phần giới thiệu của "Trận chiến ở Shinjuku" khi Katsuki trở về. Chiếc túi nhựa trong tay anh ấy kêu sột soạt, khiến Izuku giật mình rời mắt khỏi màn hình và nhìn về phía anh.

"Tao về rồi đây," Katsuki càu nhàu khi cởi giày, "và tao còn sống nè, cảm ơn nhé."

Izuku nhăn mặt, "Đừng nói vậy. Cậu đã mua gì thế?"

Katsuki đi vào phòng khách và ném một thứ gì đó—một lon nước—cho Izuku mà không báo trước, Izuku lóng ngóng một chút trước khi bắt được nó.

"Ồ, họ bán lại hương vị chanh dây rồi sao?"

"Tch, ừ, không hiểu sao mày lại thích thứ đó trong khi lemon-lime rõ ràng là ngon nhất, nhưng thôi kệ mày."

"Tớ xin phép không đồng ý nhé, Kacchan." Izuku nói khi mở nắp và nhấp một ngụm dài, uống ừng ực. Cảm giác thật sảng khoái.

Katsuki chế giễu, "Nghe chả tôn trọng gì cả, đồ ngốc." Anh lấy lon lemon-lime ra và lấy hai túi giấy nâu—mỗi túi một cái bánh nhân cà ri—đưa cho Izuku một cái trước khi ngồi xuống ghế sofa cạnh cậu.

"Cảm ơn cậu!"

"Ừ." Katsuki cắn một miếng bánh cà ri lớn và hất đầu về phía TV, " Mày xem lại cái này sao?"

"Hmm, đúng rồi. Hay chúng ta xem bộ phim mà Shoto-kun kể cho chúng ta nghe nhé?"

"Cái bộ về tên trộm mèo nhưng thực ra là hắn một nửa là mèo?"

"Yup. Nó không dài lắm đâu."

"Ừ, tại sao không chứ."

Izuku cười, tìm bộ phim trên TV của họ và nhanh chóng nhắn cho Shoto rằng họ cuối cùng cũng xem nó trong khi Katsuki đứng dậy để tắt đèn. Anh ấy biến mất trong chốc lát và xuất hiện trở lại với một cái chăn mới giặt, anh đắp lên cả hai khi ngồi xuống.

Với đôi vai chạm vào nhau, chân gác trên bàn cà phê cùng đồ ăn nhẹ và đồ uống trong tay, buổi tối xem phim ngẫu hứng bắt đầu.

Bộ phim khá...thú vị. Không phải theo nghĩa xấu—Izuku luôn nói rằng không có bộ phim nào tệ, chỉ có những bộ phim khác nhau, nhưng Katsuki sẽ phản đối. Các nhân vật thì kỳ lạ và cốt truyện còn kỳ lạ hơn nhưng nó vẫn thu hút được sự chú ý của cậu. Đó là tất cả những gì cậu thực sự mong đợi.

Thực ra, Izuku quá đắm chìm vào việc theo dõi nhân vật người mèo và chú mèo cưng của anh ta (một người bạn đồng hành vui nhộn!) cùng với những trò nghịch ngợm của họ mà hoàn toàn quên đi việc đánh giá hàng giờ về triệu chứng của Katsuki (hoặc việc không có thêm triệu chứng nào).

Chỉ khi phần giới thiệu kết thúc và Izuku liếc nhìn vào đồng hồ, nhận thấy rằng đã gần 9 giờ tối, cậu mới nhận ra rằng mình đã quên mất. Thêm nữa, quirk có lẽ đã hết hiệu lực từ lâu rồi; đã sáu giờ trôi qua.

"Ôi trời ơi, Kacchan!" Izuku vội vàng đứng dậy, vô tình làm Katsuki ngã khỏi vai mình và khiến anh ấy ngã lăn trên ghế sofa. Katsuki càu nhàu và chửi rủa về những từ như mọt sách tồi tệ trước khi Izuku vội vã lấy cây đèn pin ở trong phòng và quay lại.

Katsuki đang cau có nhìn cậu, dụi mắt mệt mỏi vì đã ngủ gật trong lúc xem phim. Izuku lại ngồi xuống cạnh anh trên ghế sofa, nhận được những lời phàn nàn lẩm bẩm khi cậu ôm lấy mặt Katsuki lần nữa.

"K-Kacchan, đừng nhìn đi chỗ khác mà, nhìn tớ này!"

"Tao đang nhìn đó!"

"Cậu đang trợn mắt đấy, Kacchan!"

"Chết tiệt, Deku."

Cuối cùng Katsuki cũng nhìn chằm chằm vào Izuku và ánh đèn lóe lên trong mắt trái của anh, đồng tử trong mắt anh giống như một ngọn lửa bùng cháy. Và đồng tử có—hình tròn.

Izuku nhanh chóng chuyển ánh đèn sang mắt còn lại và ghi nhận điều tương tự, cậu rút lui để xem toàn bộ dáng vẻ của Katsuki. Má anh lại đỏ bừng, dấu vết nếp nhăn trên áo hoodie của Izuku in lên má phải của anh. Cậu lướt tay chạm vào lòng bàn tay của Katsuki—hơi ẩm, có mồ hôi như bình thường.

Cảnh tượng mạch máu rung lên ở phần lõm bên trong xương đòn của Katsuki thu hút ánh mắt của cậu. Nhịp tim tăng cao? Bây giờ sao?

Izuku nắm lấy cổ tay của Katsuki mà không báo trước, khiến Katsuki trừng mắt nhưng anh không chống cự khi cậu kiểm tra mạch. Mà, huh, mạch đập nhanh hơn. Izuku bắt đầu bối rối.

"Đồng tử của cậu bình thường lại rồi," Izuku thông báo, ngồi lại trên đệm nhưng vẫn nắm chặt cổ tay của Katsuki. "điều này có nghĩa là quirk đã hết hiệu lực. Nhưng..."

"Nhưng?" Katsuki hỏi, với vẻ cảnh giác trên mặt.

"Tớ không—Tớ không hiểu! Các triệu chứng của cậu đều bình thường nhưng hiện tại nhịp tim của cậu đang tăng cao, có thể điều đó chẳng là gì nhưng nếu nó là một cái gì đó thì sao? Tớ đã ghi chép tất cả và so sánh với thông tin họ đã cung cấp cho chúng ta—" Izuku chỉ vào sổ tay trên bàn cà phê, "—nhưng tớ không thể hiểu được vấn đề là gì. Tớ không biết người phụ nữ cũng không có triệu chứng đó thực sự chỉ là may mắn, nên có thể cậu cũng vậy hay là do quirk của bạn gái cô ấy, hoặc là có thể tên tội phạm quên kích hoạt cái gì đó nhưng cậu cũng có đồng tử hình trái tim, vì vậy tớ không chắc—đừng hiểu lầm, Kacchan, tớ rất mừng vì cậu không phải trải qua bất kỳ điều nào trong số đó, có lẽ đó là điều cậu muốn, nhưng gahh! Tớ chỉ—muốn biết. Cậu hiểu không?"

Katsuki im lặng một lúc lâu sau những lời lảm nhảm mà Izuku nói. Anh chỉ nhìn chằm chằm và điều đó khiến Izuku cảm thấy có chút sợ hãi, nhưng cậu vẫn không rời mắt khỏi anh.

Cậu nuốt nước bọt, "Gì thế—?"

"Là một thằng mọt sách nhưng mày ngu ngốc quá đấy, mày biết không?"

"Hả?"

"Tao nói, mày thật ngu ngốc. Và đần độn kinh khủng."

Izuku sửng sốt và có chút khó chịu. Cậu hừ một tiếng, "Được rồi, xin lỗi, nhưng nếu cậu đã hiểu hết mọi chuyện, Kacchan, tại sao cậu không chia sẻ với—"

Bàn tay trong tay Izuku xoay lại và nắm lấy tay cậu, trong khi tay còn lại của Katsuki, ấm áp và ẩm ướt, bất ngờ nâng cằm Izuku lên khiến cậu lập tức im lặng.

Và khi đôi môi của Katsuki—đôi môi của Kacchan—thì thầm một cảnh báo không lời trước khi áp vào đôi môi của cậu (một nụ hôn?!), những từ còn lại hoàn toàn bị nuốt chửng.

Quirk của thần Cupid.

Khiến ai đó yêu.

Bạn gái.

Các triệu chứng bình thường.

Chả có gì thay đổi.

Bởi vì...chả có gì để thay đổi.

Mọi thứ đột nhiên trở nên rõ ràng.

Ồ.

Cuối cùng Izuku cũng đáp lại nụ hôn của Katsuki một cách nồng nhiệt, miệng cậu mở ra mà không chút nghi ngờ, khiến Katsuki bật ra một tiếng cười khẽ. Cậu nuốt lấy nó ngay lập tức. Cậu tiến tới gần hơn, mọi sự xấu hổ hay do dự luôn làm rối bời tình cảm của cậu dành cho Katsuki đều tan biến. Những cảm xúc cậu luôn có nhưng luôn phải kìm nén và không thành công trong việc dập tắt bởi, cậu sợ mất đi những gì mà họ đã nỗ lực xây dựng trong nhiều năm qua.

Nhưng giờ cậu không cần phải kìm nén nữa.

Bởi vì Kacchan yêu cậu. Kacchan yêu cậu.

Kacchan yêu Izuku.

"Cậu đã biết từ khi nào?" Izuku hỏi, giữa những nụ hôn.

"Được—một thời gian rồi,. là câu trả lời hụt hơi của anh.

"Tại sao không nói cho tớ biết?"

"Chả biết nữa."

"Tớ yêu cậu."

"Tao biết."

"Thế tại sao cậu không nói với tớ?"

"Không muốn làm hỏng chuyện này."

Ngốc nghếch. Cả hai người họ đều quá ngốc nghếch, chết tiệt.

"Cậu không bao giờ có thể làm hỏng bất cứ điều gì giữa chúng ta, Kacchan."

Izuku cảm nhận toàn thân co giật khi Katsuki điều chỉnh tay để kéo cậu hoàn toàn ngồi lên đùi anh. Anh cúi xuống chạm trán vào trán Izuku và giữ nguyên ở đó.

"Tao không nghĩ vậy." anh thì thầm.

Izuku luồn tay qua tóc Katsuki, kéo những sợi tóc ở gáy. Cậu đặt một nụ hôn nhẹ nhưng lưu luyến trên má Katsuki.

"Ừm, mọi thứ đã thay đổi kể từ đó," Izuku nghiêm nghị nói, "đúng không?"

"...Đúng."

"Nhưng tớ—tớ cũng...sợ. Đó là lý do tại sao tớ cũng không nói gì cả, vì vậy, ừm, vậy nên chúng ta hòa nhé."

Điều đó biến nụ cười trên khuôn mặt Katsuki trông gian xảo hơn, lông mày anh hơi nhướng lên vì thích thú.

"Hòa sao? Ai nói tao sẽ tha cho mày?"

"Tớ. Ngay bây giờ."

"Mày nghĩ mày là người quyết định ở đây à, mọt sách?"

"Ồ, tất nhiên rồi mà, Kacchan?"

Katsuki cười, đôi mắt anh sáng lên vì phấn khích, trông anh vừa cuốn hút vừa đẹp trai.

Và Izuku mỉm cười đáp lại.



END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bakudeku