behind the close door

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1

 Everything Lee Donghae

“Hyung…” Sungmin  cất tiếng gọi.

Donghae  quay lại nhìn đứa em trai đang đứng lấp ló ngòaai cửa.

“Eunhyuk đến rồi, anh đi cùng  tụi em không?”

Donghae  mỉm cười, lắc lắc đầu

“Hai đứa cứ đi trước, anh tự đón xe búyt cũng được”

“Oh…ok, vậy hẹn gặp lại anh ở trường”

Khi Sungmin  khép cánh cửa lại cũng là lúc nụ cười trên gương mặt Donghae  từ từ biến mất. Anh tự ngắm mình trong gương một lần nữa sau khi đã chỉnh chu lại đầu tóc. Âm thanh ồn ào từ xe của Eunhyuk làm anh ngóai nhìn ra cửa sổ, Sungmin  đã rời khỏi nhà cùng với bạn trai của cậu ấy_Lee Hyukjae.

Anh cứ mãi nhìn theo họ cho đến khi điện thọai đột ngột rung lên

Người gửi: 42365980

Tin nhắn: hẹn gặp tối nay.

Anh chậm rãi nhìn xuống tin nhắn, trên môi thóang vẽ một nụ cười. Xóa vội tin nhắn, anh bỏ tọt chiếc điện thọai vào balo và bắt đầu rời khỏi nhà.

Đó chính là anh trai của Sungmin , Lee Donghae . Anh không thể lưu lại bất kỳ tin nhắn nào từ người ấy để đề phòng nhỡ có ai đó đọc được. Nhiều lúc anh cũng rất muốn giữ lại tất cả các tin nhắn để đọc một lần nữa trước khi ngủ nhưng không thể được. Không thể lưu giữ lại bất cứ thứ gì…chỉ có thể ghi nhớ chúng ở trong tâm trí mà thôi.

Anh gặp lại em trai mình vào giờ ăn trưa ở trường.

“Hyung, anh đã ăn gì chưa?” Sungmin  hỏi.

Anh cười để lộ chiếc răng thỏ

“Vẫn còn đang chờ em”

Chàng trai nhỏ tuổi hơn mỉm cười với anh. Mối quan hệ khắng khít giữa hai anh em họ là điều không thể phủ nhận, mặc dù cách nhau ba tuổi nhưng nhìn cái cách họ đối xử với nhau cứ như thể đồng trang lứa. Không chỉ là anh em mà còn là tình cảm giữa những người bạn thân thiết, là tri kỉ, là người thân yêu nhất bên cạnh nhau.

Khi họ đã yên vị tại bàn của mình trong quán ăn tự phục vụ, Donghae  ngước lên và nhìn thấy Eunhyuk đang  ra dấu bảo anh giữ im lặng. Chàng trai trẻ rón rén bước lại gần, định lấy tay bịt mắt Sungmin  nhưng đột nhiên Sungmin  quay ra sau và bắt gặp được

“Biết thế nào anh cũng làm vậy mà” Cậu vừa cười vừa nói. Donghae  từ nãy giờ vẫn quan sát cả hai, Eunhyuk cứ gãi đầu gãi tai, cảm giác ngượng ngùng vì bị người yêu lật tẩy. Sungmin  thấy vậy liền mỉm cười rồi đưa tay nắm lấy tay của Eunhyuk, anh cũng cười rồi ngồi xuống cùng họ.

“Hyung, anh không phiền nếu em tham gia cùng chứ?” Eunhyuk nhẹ nhàng hỏi Donghae  rồi nhìn vào mắt anh, chờ đợi câu trả lời.

“Tất nhiên là không…em ngồi đi” anh vui vẻ trả lời.

Donghae  nhìn xuống, lặng lẽ ăn phần thức ăn của mình trong khi hai người trước mặt  cứ mãi trao cho nhau những hành động, cử chỉ âu yếm, lại còn đút thức ăn cho nhau bằng…miệng nữa. Kể từ khi mẹ của cả hai qua đời cho đến nay, chưa khi nào anh nhìn thấy Sungmin  hạnh phúc như thế này. Cũng nhờ có Eunhyuk mà đứa em trai yêu quý của anh vui vẻ hơn bao giờ hết. Cậu ấy có thể vui vẻ như vậy dĩ nhiên là điều tốt, nhưng…

Eunhyuk liếc nhìn Donghae  tự nãy giờ vẫn đang nhấm nháp ổ bánh mì cùng chén súp bí, rồi quay sang phía Sungmin

“Sungmin  ah…chờ ở đây nhé, để anh đi kiếm chút gì cho hai người uống”

“Oh…” Cậu nói trong khi miệng vẫn còn đang nhai. Cả hai nhìn theo bóng của Eunhyuk đi khuất dần, chợt Sungmin  quay sang nhìn Donghae

“Hyung…hy vọng anh sẽ không cảm thấy khó xử vì tụi em” Sungmin  nói, có hơi chút ngại ngùng.

Donghae  chỉ 'biết cười

“Anh còn tưởng em không hề nhận thấy sự tồn tại của anh ở đây”

Sungmin  cười, bứt bứt lấy tóc mình, trông cử chỉ cứ như một đứa trẻ.

“Anh chỉ nói đùa thôi” Donghae  lên tiếng.

Donghae  tiếp tục cắn thêm một miếng bánh mì và len lén quan sát Eunhyuk khi cậu ta vẫn đang loay hoay ở quầy thức uống. Rồi lại nhìn sang phía em trai mình, Sungmin  bắt gặp ánh mắt của anh thì lại cười

“Hyung…anh định khi nào thì mới bắt đầu hẹn hò? Bộ anh không cảm thấy là mình không còn trẻ nữa hay sao?” Cậu hỏi.

“Yah…” Anh hét lên trong khi miệng vẫn còn đang ngậm một đống thức ăn. “Hãy thôi cái điệp khúc cũ rích đó của em đi”

Sungmin  cười khúc khích khi biết anh mình không thích đề cập đến chuyện tuổi tác.

Ai mà lại không thích được hẹn hò cơ chứ? Chỉ là anh vẫn đang chờ đợi một người nào đó…và ngay cả khi anh rất muốn nói ra, nhưng vẫn là không thể…

Anh cúi xuống, tiếp tục xử lý phần thức ăn còn sót lại, đôi môi hơi bĩu ra. Bất chợt, điện thọai rung lên làm anh hơi giật mình. Anh bỏ miếng bánh mì xuống bàn và đọc tin nhắn

Người gửi: 42365980

Tin nhắn: đừng làm vẻ mặt giận dỗi nữa, nó làm em muốn hôn anh đấy.

Donghae  vừa bấm xóa tin nhắn vừa tủm tỉm cười một mình. Sungmin  nhìn anh có chút tò mò, là thứ tin nhắn gì lại có thể làm  Donghae  cười khó hiểu đến như thế? Donghae  giữ chặt chiếc điện thọai khi nhìn thấy Eunhyuk đã quay trở lại cùng với hai lon nuớc. Chàng trai trẻ tuổi đưa một lon cho Donghae  và anh vui vẻ nhận lấy

“Cảm ơn” anh nói.

Đôi tình nhân kia vẫn tiếp tục đùa giỡn, một người cố tình cầm lon nước ra xa, còn một người thì cố giành lấy. Donghae  không nhịn nổi cười khi nhìn hai người trước mặt cứ như hai đứa trẻ, chẳng biết giữ ý tứ gì cả.

Anh khẽ nghiêng đầu nhìn xuống đồng hồ

“Thôi anh phải đi đây, gặp lại hai đứa sau” Anh vừa nói vừa quơ vội chiếc balo và lon nước, chuẩn bị rời đi.

“Oh…gặp lại sau nha hyung” Sungmin  trả lời cụt ngũn vì vẫn lo mải mê giành lấy lon nước trong tay Eunhyuk. Eunhyuk thậm chí không buồn liếc nhìn vị hyung của mình, vẫn tiếp tục đùa giỡn.

Sau khi rời khỏi quán ăn, Donghae  mới lấy lon nước ra uống. Chợt anh để ý tới dòng chữ ghi trên nhãn “8 giờ tối” Anh liếc nhìn đồng hồ và thầm mong cho thời gian có thể trôi nhanh gấp hai lần để mau mau đến 8 giờ nhưng “ngày mai” thì hãy đến chầm chậm thôi…

o0o

“Tạm biệt. Mai gặp lại” Sungmin  vừa nói vừa thu dọn đồ đạc của mình đang để trong xe  của Eunhyuk.

Eunhyuk mỉm cười nhìn Sungmin  cho đến khi cậu đã xong xuôi với mớ đồ của mình. Nhưng ngay khi Sungmin  vừa định bước xuống thì bỗng nhiên cậu bị anh kéo ngược trở lại.

“Sungmin  ah…” Anh thì thầm.

Anh mỉm cười dịu dàng nhìn chàng trai nhỏ tuổi hơn trước khi kéo cậu vào một nụ hôn. Sungmin  ôm nhẹ lấy gương mặt của Eunhyuk, mí mắt khép hờ và họ lại tiếp tục trao cho nhau những cái hôn ngọt ngào. Khi rời nhau ra, Sungmin  mỉm cười nhìn Eunhyuk và hôn phớt lên môi anh thêm một lần nữa.

“Ngủ ngon”

“Ngủ ngon”  Eunhyuk nói trước khi quay xe chạy thật nhanh về nhà. Ngay lúc ấy, Sungmin  nhận được tin nhắn

Người gửi: Haeimin

Tin nhắn: Tối nay anh về muộn, đừng chờ anh.

Donghae  hiện giờ đang đứng bên ngòai một căn hộ chung cư sang trọng, chiếc camera an ninh cứ hướng về phía anh, thấy vậy anh khẽ dịch chuyển sang phía bên kia bức tường, và bây giờ thì anh đang đứng đối diện cửa, chờ đợi chủ nhân của nó ra mở. Trong khi chờ đợi, anh vô thức nhìn xuống và rồi những hình ảnh trong quá khứ lại tràn về…

“Donghae  ah…bây giờ con đã là anh trai lớn, cho nên phải luôn nhường nhịn em có biết hay không?” Tiếng nói dịu dàng của mẹ khi bà nhìn anh. Anh đưa mắt nhìn đứa bé đang nằm khóc trong nôi. Chỉ mới là một đứa trẻ 3 tuổi…liệu anh có thể hiểu được thế nào là nhường nhịn đứa em nhỏ tuổi hơn?

 “Mẹ…con muốn đi học nhảy” Sungmin  đã nói điều này khi cậu lên 8 tuổi. Donghae  chỉ lặng lẽ quan sát và tự hỏi tại sao mẹ anh lại ngay lập tức đồng ý cho Sungmin  ghi danh vào lớp học nhảy mặc dù thực tế chính anh mới là người đầu tiên hỏi xin mẹ về chuyện đó.

 Tối hôm ấy, anh đã đi đến bên giường của mẹ.

 “Mẹ…con cũng muốn học nhảy” anh bẽn lẽn nói. Anh là người luôn sống nội tâm, hơi rụt rè và nhút nhát. Ngược lại Sungmin   là mẫu người năng động, cởi mở. Bà nhìn anh và mỉm cười

”Sungmin  đã tham gia lớp học nhảy rồi, sao con không thử một môn nào khác, như taekwondo chẳng hạn?” Anh há hốc mồm khi nghe bà nói như thế. Xét về một góc độ nào đó thì anh cũng có chút hứng thú với taekwondo. Mặc dù vậy nhưng cái ý nghĩ muốn học nhảy vẫn là một ước mơ bí mật trong lòng anh.

Thang máy phía bên phải chợt sáng đèn, tạo nên một âm thanh “ting”…anh nhìn sang và nở nụ cười khi trông thấy anh chàng đẹp trai mà tự nãy giờ anh đang mong đợi. Bất giác, anh quên béng đi những điều mà mình vừa suy nghĩ trước đó.

Không kịp bỏ chiếc balô còn đang quải trên vai xuống, chàng trai trẻ vội bước đến chỗ Donghae  ôm trọn vòng eo vào lòng  và chiếm lấy môi anh. Donghae  mỉm cười giữa những nụ hôn, vòng tay ôm lấy cổ chàng trai trẻ và cứ thế tiếp tục hôn nhau mặc cho chiếc camera an ninh vẫn đang quan sát những cử chỉ thân mật của hai người. Khi cả hai rời nhau ra, chàng trai lấy chiếc thẻ mật mã tra vào máy để mở cửa.

“Đợi em lâu lắm phải không?” Chàng trai hỏi Donghae . Anh lắc lắc đầu mỉm cười trưng ra chiếc răng thỏ.

“Em ăn gì chưa?” Donghae  hỏi, nhưng chàng trai kia chỉ lắc đầu. “Để anh nấu chút gì cho em ăn” Nói rồi anh bước thẳng đến nhà bếp. Đây không phải là lần đầu anh đến nơi này, anh vẫn thường giúp chủ nhân của nó dọn dẹp, sắp xếp mọi thứ ngăn nắp, vì vậy mà vật dụng nào để ở đâu anh đều biết rất rõ.

Anh chuẩn bị sẵn dao thớt rồi lấy ra ít cà chua, gừng đem rửa sạch.

Chàng trai nhẹ nhàng bước đến từ phía sau…Donghae  giật nẩy mình khi cảm nhận được  vòng tay của cậu đang ôm xiết lấy eo anh và bắt đầu hôn lên cổ. Đôi môi của cậu rất ấm áp, nó làm cả cơ thể của anh như tê rần cả lên. Anh nhắm nghiền mắt cảm nhận hơi thở ấm nóng tóat ra từ khuôn miệng cậu

“Eunhyuk ah…” anh nói một cách khó nhọc khi đôi môi của chàng trai đang chạm lên những vùng nhạy cảm. Eunhyuk mỉm cười âu yếm nhìn anh

“Đừng bận tâm chuyện nấu nướng nữa, Hae. Em muốn có một bữa tối đặc biệt hơn” Tất nhiên anh hiểu được ý của Eunhyuk là gì và đó cũng là lý do mà anh hiện đang có mặt tại đây.

Chính là anh, Lee Donghae , anh trai của Lee Sungmin  và Lee Hyukjae, người yêu của em trai anh, đang cùng nhau trải qua một buổi tối mặn nồng. Thường thì mỗi lần như vậy họ sẽ hẹn gặp nhau tại nhà của Eunhyuk, cùng nhau chuyện trò, cười đùa và làm những gì mà những cặp tình nhân bình thường hay làm.

Thật sự không dễ dàng gì, anh biết rất rõ điều đó. Khi mà mỗi ngày anh phải giả vờ tỏ ra không phiền hà, không quan tâm việc Eunhyuk thân mật với Sungmin . Anh phải giả vờ như mình rất ổn khi nhìn Eunhyuk gần gũi, dịu dàng với người yêu thật sự của cậu, cũng chính là em trai anh. Anh phải giả vờ tỏ ra bản thân mình không hề đau nhói khi em mình và Eunhyuk hôn nhau ngay trước mặt anh. Anh phải giả vờ như không cảm thấy bất cứ vấn đề gì. Mà có lẽ anh cũng đã quen dần với những điều đó. Bởi vì vào những đêm như thế này, anh sẽ lại cảm nhận được sự vuốt ve từ cậu, những nụ hôn cháy bỏng của cậu, những ánh nhìn tà mị của cậu và kể cả khi cậu có coi thường anh đi chăng nữa… thì anh cũng chẳng bận tâm.

Eunhyuk đặt anh xuống giường và âu yếm nhìn anh. Anh chính là yêu những khỏanh khắc như thế này, ánh nhìn dịu dàng nhưng đầy mị hoặc. Mỗi lần Eunhyuk như thế này, anh lại cảm giác như mình mới chính là người yêu thật sự của cậu, chỉ duy nhất một mình anh. Anh quên mất Sungmin  là em trai mình và anh đang lừa dối cậu ấy như thế nào.

Sự che đậy của họ thật sự rất hòan hảo. Anh đã học cách kiềm nén cảm xúc của mình trong suốt cả ngày và chỉ bộc lộ con người thật vào ban đêm như một tên trộm. Anh biết như vậy là sai…về tất cả mọi thứ …nhưng anh cũng không thể ngăn mình lại. Anh chấp nhận sự thật rằng anh chỉ có thể có được chút thời gian vụng trộm cùng cậu, rằng anh không bao giờ được giữ bất kỳ tin nhắn nào từ cậu, không được công khai nắm tay, không được ở gần nhau, càng không được ghen tuông hay bất cứ thứ gì. Anh chấp nhận sự thật rằng anh phải san sẻ Eunhyuk cùng em trai mình. Anh chấp nhận sự thật rằng đó là một việc làm đáng xấu hổ…rằng anh chỉ là kẻ thứ ba.

Nhưng sự thật cay đắng khi cả hai đang muốn giải tỏa sự ham muốn của bản thân vào những lúc như thế này đã trở thành một chuyện sai trái, vì cả hai đều biết sự thật rằng họ đang cùng chia sẻ một bí mật nhỏ. Cả hai đều biết sự thật mà người khác không hề biết…bí mật này nếu như bị phanh phui ra có thể sẽ chấm dứt tất cả mọi thứ. Một bí mật nhỏ không có gì khác ngòai cảm xúc mà họ đang cùng nhau cảm nhận.

————FLASH BACKS FROM DONGHAE ’S PAST————

Donghae  làm việc rất chăm chỉ khi vẫn đang là sinh viên. Hai anh em cũng thuộc dạng khá giả nên tiền bạc không phải là vấn đề lớn đối với họ. Cha mẹ của cả hai cũng đủ điều kiện tài chính để mua cho hai anh em một căn hộ và cho ăn học đến nơi đến chốn. Sau này Donghae  cũng nhận làm thêm một số công việc bán thời gian để Sungmin  có điều kiện tham gia các lớp ngọai khóa ngòai giờ học. Anh và Sungmin  đều yêu thích âm nhạc vì vậy mà cả hai đã cùng đăng ký vào một lớp học bằng chính tiền do anh kiếm được. Họ dùng tiền Donghae  kiếm được để mua những nhạc cụ đắt tiền như guitar hay chi vào những chuyến du lịch.

 Một ngày nọ trong lúc đang làm việc tại cửa hàng bánh ngọt, Donghae  nhìn thấy một anh chàng cao to đẹp trai đang nhìn chằm chằm vào những chiếc bánh được  trang trí đủ kiểu nằm trong tủ kính. Thường thì giờ này lẽ ra anh đang ở trong bếp trang trí bánh kem nhưng hôm nay có vẻ là một ngày thật may mắn khi mà anh đang đứng tại quầy thu ngân. Tim anh bỗng đập hẫng đi một nhịp, anh cũng không biết liệu mình có bị đỏ mặt hay không nhưng cảm giác tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Sao trên đời lại có một người con trai như thế này nhỉ? Cậu ta quá đẹp để có thể đứng tại đây, cậu ta hẳn phải là một thiên thần, anh nghĩ.

  “Tôi lấy cái này” chàng trai chỉ vào một cái bánh nào đó trong tủ kính. Donghae  khẽ hắng giọng rồi ngay lập tức cúi xuống kiểm tra bánh trong tủ.

 “Cái này phải không?”  Anh hỏi lại, và bây giờ thì cả hai đang nghiêng người nhìn thẳng vào mắt nhau qua tấm kính mỏng. Chàng trai mỉm cười nhìn anh, lắc đầu “Không phải, là cái bên cạnh ấy” Donghae  lấy ra chiếc bánh kem dâu và khẽ cắn môi khi  nhận ra đây chính là chiếc bánh do anh tự trang trí riêng, nhưng chắc anh cần phải thôi cái hành động bĩu môi đó đi mới được.

 Anh gói chiếc bánh lại rồi cẩn thận cho vào hộp và trao cho cậu ta. Anh chàng nhẹ nhàng mỉm cười với anh làm anh cũng lúng túng cười đáp lại. Thật sự mà nói thì với một người nội tâm như anh, anh thậm chí không biết được cái cách đơn giản để đáp lại một nụ cười là như thế nào. Chàng trai bật cười khi nhìn thấy thái độ lúng túng của người thu ngân “Đừng tỏ ra  khó xử với em vậy chứ, Donghae  hyung”

 Donghae  mở to mắt và tự hỏi sao cậu ta lại biết anh. Chàng trai chỉ lại cười “Em là học viên mới của lớp nhạc. Em đã nghe nhiều về anh, họ nói anh chơi guitar và piano rất giỏi. Hy vọng có dịp nào đó anh hãy chỉ dạy thêm cho em”

 “Uh-“

 “Eunhyuk…” cậu vừa nói vừa đưa tay ra “Em là Lee Hyukjae”.  Donghae  “oh” một tiếng rồi gật đầu chấp nhận cái bắt tay, bàn tay của Eunhyuk khẽ xiết nhẹ làm tim anh tưởng chừng như ngừng đập. Eunhyuk mỉm cười với anh “Hẹn gặp lại, Donghae  hyung”.

 Đó là sự thật, Eunhyuk chính là học viên mới trong lớp nhạc của anh. Cậu ta khá nổi tiếng trong mắt  những người xung quanh. Tuy nhiên chàng trai này chẳng mảy may để ý tới một ai. Ngày qua ngày, họ dành nhiều thời gian cho nhau hơn. Ngày qua ngày, họ cùng nhau chơi nhạc. Ngày qua ngày…Donghae  hy vọng cậu sẽ nói với anh rằng có thể…chỉ là có thể thôi…có thể giữa họ  cũng có chung những cảm xúc tương tự.

 “Hyung…” Rồi một ngày nọ Sungmin  chợt nói với Donghae …đó là một ngày vô cùng tồi tệ, tất cả mọi thứ như đảo điên, sụp đổ trước mắt. Sungmin  chạy đến bên cạnh Donghae  và ôm anh “Hyung…em nghĩ em đã yêu Eunhyuk” Đôi mắt của Donghae  phút chốc bỗng mở to. Tất nhiên anh biết em trai mình cũng đang học một lớp khác cùng với Eunhyuk. Anh cũng biết rằng Sungmin  đã bị thu hút bởi vẻ vẻ ngòai đạo mạo của Eunhyuk. Anh cũng  biết rằng Sungmin  đang muốn chinh phục chàng trai này và Eunhyuk cũng đối xử với Dongahe rất tốt. Nhưng…liệu có ai biết được tình cảm của anh dành Lee Hyukjae không? Chẳng ai cả… chẳng ai thèm quan tâm đến điều đó.

 Anh vỗ nhẹ lên lưng của đứa em rồi mỉm cười “Tốt thôi…cậu ấy là một người tốt. Và còn…”

 “Em sẽ thú nhận với anh ấy ngay” Lời nói của Sungmin  làm Donghae  không thể nói thêm được gì nữa. Và cũng từ ngày đó, anh đã hiểu những gì mà một người anh trai như anh phải làm. Chính là những điều mà mẹ anh vẫn luôn căn dặn…

End chap 1

Sorry… he’s not sorry

Donghae  n

m trên gi

ườ

ng, trong vòng tay c

a Eunhyuk. Th

t bình yên. Giá mà h

có th

bên nhau nh

ư

th

ế

này cho đ

ế

n h

ế

t th

i gian còn l

i, nh

ư

ng bây gi

cũng đã 10 gi

đêm và Sungmin  ch

c v

n đang đ

i anh

nhà.

“Khoan hãy v

.” Eunhyuk thì th

m xi

ế

t ch

t vòng tay ôm l

y Donghae . Donghae  m

m c

ườ

i khi c

u d

i đ

u vào hõm c

c

a anh, hít hà l

y h

ươ

ng th

ơ

nhiên t

da th

t anh.

Đ

t nhiên Eunhyuk m

ướ

c nhìn lên.

“Haenie à…”

m?”

Eunhyuk ng

i th

ng lên, b

c tr

n vô tình đ

l

ra khi c

u xoay ng

ườ

i đ

i di

n v

i anh. “Em có chút tò mò, em đã nhìn th

y cái này vài l

i nh

ư

ng l

i quên h

i anh.”

“Có chuy

n gì?” b

môi cong c

a Donghae  h

ơ

i chu ra. Eunhyuk ra hi

u b

o anh ng

i d

y.

“Là cái này.” Eunhyuk ch

vào nh

ng v

ế

t roi h

n lên trên b

p đùi sau c

a Donghae  r

i nhìn anh. “Chuy

n gì đã x

y ra?”

Donghae  nhìn xu

ng và quá kh

t l

a l

i ùa v

———- FLASHBACKS FOR DONGHAE ’S PAST ———-

M

t l

n, Sungmin  và anh đang ch

y ch

ơ

i trong v

ườ

n và Donghae  đã leo lên m

t cái cây.

“Hyung! Em cũng mu

n lên n

a.” Sungmin  nói.

Anh đã nói là không đ

ượ

c nh

ư

ng em trai anh v

n khăng khăng đòi leo lên, cu

i cùng làm cho c

hai đ

u ngã nhào xu

ng đ

t. Donghae  bi

ế

t cách b

o v

n thân khi b

té xu

ng nh

ư

ng Sungmin  lúc đó có v

nh

ư

c, c

u b

t v

ế

m l

n trên đ

u g

i. M

anh r

c gi

n, bà đã qu

t nh

ng 30 roi vào chân và đùi Donghae .

“Trách nhi

m c

a con là ph

ế

t chăm sóc cho em, con nghĩ mình đang làm cái gì th

ế

h

?” Bà quát lên. Donghae  không lên ti

ế

ch vì anh nghĩ có l

là l

i c

a anh nên Sungmin  m

th

ươ

g. Anh ch

ế

t im l

ng mà khóc, c

ngăn ti

ế

ng la m

i khi t

ng đ

t roi ch

m vào làn da m

ng manh c

a mình. Anh ch

ế

t c

n ch

t môi ch

cho m

mình đánh xong t

t c

30 roi. Ngay c

khi v

ế

m trên đ

u g

i c

a Sungmin  đã hoàn toàn lành l

n thì nh

ng v

ế

oi trên đùi anh v

n không h

phai đi. T

đó đ

ế

n nay cũng đã 12 năm nh

ư

ng nh

ng v

ế

t roi đó ch

ư

a bao gi

ế

t kh

i da th

t anh.

B

n năm sau đó, c

hai gi

đã là nh

ng chàng thi

ế

u niên. M

c

a h

, ng

ườ

i thân yêu duy nh

t cũng đã qua đ

i, đ

l

i hai anh em

ơ

v

ơ

, côi cút. “Donghae  à… con ph

i nh

chăm sóc em mình cho t

t có bi

ế

t hay không?”Anh v

n luôn ghi nh

l

i căn d

n c

a m

khi bà trên gi

ườ

nh tr

ướ

c phút lâm chung. Năm đó anh đ

ượ

c 14  tu

i, và k

khi Sungmin  có m

t trên cõi đ

i này, yêu th

ươ

ng v

à nh

ườ

ng nhìn c

u

y đã tr

thành m

t ph

n trong cu

c s

ng c

a anh.

Anh r

t yêu th

ươ

ng em trai mình, đó là s

th

t. Nh

ư

ng đôi lúc nó cũng làm anh c

m th

y m

i. Tuy nhiên, m

i quan h

máu m

ru

t rà chính là th

th

t ch

t anh v

i em trai mình và l

i h

a

v

luôn là đ

ng l

c thôi thúc anh không ng

ng ph

n đ

u cho cu

c s

ng c

a c

hai. Anh s

không bao gi

ơ

i Sungmin , đó là m

t l

i h

a. Anh s

chăm sóc em trai và nh

ườ

ng cho c

u t

t c

nh

ng gì c

u mu

n.

“Hyung…” Sungmin  g

i khi th

y anh v

n đang nhì

n vào m

c

a m

, cu

i cùng thì bà cũng có th

đoàn t

v

i cha

trên thiên đàng.

“Chúng ta s

mãi mãi bên nhau nh

ư

th

ế

này ph

i không?” Donghae  nhìn c

u r

i dang r

ng vòng tay ôm l

y b

vai em trai mình, m

m c

ườ

t cách chân thành.

“Anh h

a…”

Anh không h

ghét Sungmin , ch

c ch

n nh

ư

th

ế

. Anh yêu th

ươ

ng em mình b

t c

m lòng dù đôi lúc cũng có nh

ng suy nghĩ th

m kín l

n v

n trong tâm trí. C

u

y là gia đình duy nh

t c

a anh, mà đã là gia đình thì t

t nhiên ph

n bó cùng nhau. Anh ch

ư

a có d

đ

nh

gì vào th

i đi

m đó… suy cho cùng nh

ng gì mà m

ườ

i anh trai 14 tu

i có th

làm đ

ượ

c ngo

chăm sóc cho em mình th

t ch

, c

u

y là ng

ườ

i thân duy nh

t c

a anh. Anh s

ph

t đ

u t

đâu và làm nh

ư

th

ế

nào? Anh cũng không bi

ế

t…

Donghae  cúi m

t kh

c

ườ

i. “Nh

ng v

ế

t roi này s

luôn nh

c nh

anh chăm sóc cho Sungmin  th

t.” Eunhyuk g

t đ

u và m

m c

ườ

i nhìn anh. M

t ph

n c

u vui vì anh đã chia s

v

i c

u nh

ng đi

u nh

ư

th

ế

này, nh

ư

t ph

n cũng c

m th

y bu

n khi bi

ế

t đ

ượ

c ng

n ngành câu chuy

n. N

ế

u bi

ế

t đi

u này s

m h

ơ

n c

u đã có th

hôn lên v

ế

t th

ươ

ng đ

ph

n nào xoa d

u nh

ng đau đ

n đó. Nh

ư

ng mà nh

ng d

u v

ế

t này có th

l

ư

u l

i trên thân th

ườ

i tình bí m

t c

a c

u cho đ

ế

n h

ế

t cu

c đ

i. C

u xoa xoa b

vai c

a Donghae  và nh

nhàng hôn

lên đó làm anh khúc khích c

ườ

i.

Cu

i cùng thì đêm đó Donghae  cũng v

i nhà, anh nhìn th

y em mình đang ng

c trên bàn h

c trong phòng anh. Anh nh

nhàng b

ứơ

c đ

ế

n c

u. “Sungmin  à…” Sungmin  m

t và ngay l

c đ

ư

a tay chùi mi

ng đ

phòng nh

ướ

c

dãi b

ch

y xu

ng lúc c

u đang ng

t. C

u đang đ

c vài cu

n sách c

a Donghae  v

âm nh

c nh

ư

n nh

ư

không hi

u gì c

. B

p ánh m

t c

a anh mình, c

u nho

ng c

ườ

t cách r

con.

“Sao em ng

đây?” Donghae  h

i.

“Em không mu

t mình.

” Sungmin  v

a nói v

a hành đ

ng nh

ư

t đ

a tr

. Donghae  th

dài r

i nh

nhàng v

v

em mình, d

n c

u đ

ế

n bên chi

ế

c gi

ườ

ng màu h

ng c

a anh.

“Đ

ượ

c r

i, nh

ư

ng ch

hôm nay thôi nhé.”

C

u l

i c

ườ

i, g

t đ

u. Hyung c

a c

u đã nói nh

ng l

i này tr

ướ

c đây và

lúc nào c

u cũng b

o đây s

l

n cu

i cùng ng

phòng c

a Donghae  nh

ư

ng th

c t

ế

Sungmin  bi

ế

ch

ng bao gi

là l

n cu

i cùng c

. Donghae  l

c đ

u khi l

y t

m chăn đ

p cho Sungmin  “Th

t là… đã hai m

ươ

n tu

i tu

i đ

u r

i mà v

n c

bám dính l

y anh là th

ế

nào h

?” Anh v

a nói v

a v

v

lên ng

c em mình r

i cũng trèo lên n

m bên c

nh.

Sungmin  ngh

ch ng

m xích l

n hyung c

a mình. “Em yêu anh, hyung…” Donghae  c

ườ

i th

m v

i nh

ng gì anh nghe đ

ượ

c tr

ướ

c khi em trai anh m

t l

a chìm vào gi

c ng

. Anh kh

vu

t nh

mái tóc c

a Sungmin , n

c

ườ

i thóang ch

c v

t. Anh nhìn vào g

ươ

t c

a chàng trai đang say ng

… lý ra anh ph

i nói xin l

i vì nh

ng hành đ

ng c

a mình… nh

ư

ng anh đã không làm v

y. Anh nhìn xu

ng, g

ươ

t v

n không có b

t kỳ bi

u hi

n gì

trong khi v

n liên t

c vu

t ve mái tóc em mình.

M

i chuy

n đã b

t đ

u t

khi nào? Anh và Eunhyuk… chuy

n ch

i x

y ra cách đây không lâu…

———- POV FROM LAST 5 MONTHS ———-

Trong su

a ti

c t

i nhà Eunhyuk, t

t c

n bè đ

u có m

t, m

ườ

i đ

u r

t vui v

. Nh

c, th

c ăn, r

ượ

u… đó là m

t bu

c m

ướ

c khi m

ườ

ướ

c sang năm cu

i c

p đ

i h

c. Donghae  m

c dù l

n tu

i h

ơ

n Sungmin  nh

ư

ng anh v

n mu

ế

c

l

ườ

ng đ

theo đu

thích v

âm nh

c, anh nh

n ra r

ng ngòai s

thích h

c nh

y mà m

không bao gi

cho phép anh làm thì anh cũng r

t h

ng thú v

i âm nh

c. Và bây gi

, anh s

theo đu

i nó b

ng quy

ế

t tâm c

a mình.

Trong khi t

t c

ườ

i đ

u đang

bên trong thì Donghae  l

tách bi

t mình v

i chai r

ượ

u làm b

n. Anh ng

m nhìn Eunhyuk t

xa, đang c

ườ

i khúc khích v

i em trai mình và th

nh th

ang h

còn hôn nhau. Anh l

c đ

u n

c

ườ

i cay đ

ng.

Tình c

m c

a Donghae  dành cho c

u c

l

n d

n lên k

l

n đ

u tiên g

. Anh đã nghĩ r

ng tình yêu đ

ơ

n ph

ươ

ng c

a mình s

đ

ượ

c đáp l

i, b

i vì anh có th

nh

n ra ánh m

t Eunhyuk luôn nhìn anh kín đáo và đ

y

n ý, vì anh có th

nhìn th

y Eunhyuk luôn ng

ưỡ

tài năng âm nh

c c

a mình. Nh

ư

t ngày,

Sungmin  đã thú nh

ng Eunhyuk là ng

ườ

i mà c

u mu

n đ

ượ

c

bên c

nh. Sungmin  đã thú nh

ng c

u mu

n đ

ế

n v

i Eunhyuk… và nh

ng gì mà m

ườ

i anh yêu th

ươ

ng em mình ph

i làm là rút lui. Gi

l

ưỡ

c

a mình dành cho ng

ườ

i đó t

n sâu trong đáy

tim. Gi

t kh

ang cách nh

t đ

nh v

ườ

i mình thích đ

nh

ườ

ng l

i h

nh phúc cho đ

a em thân yêu.

Đêm đã v

khuya, khách kh

a cũng đ

u ra v

h

ế

t. Ch

còn l

i Sungmin  say bí t

m dài trên đi-văng, Eunhyuk đang thu d

n đ

a b

n còn Donghae  v

t mình ngòai ban công cao t

ng v

i chai r

ượ

u đã n

c c

n. Eunhyuk mang Sungmin  lên phòng đ

c

u

y ti

ế

c gi

c ng

. C

u c

đ

c mùi r

ượ

u trên ng

ườ

i Sungmin  r

i thay cho c

u

y m

đ

khác th

ai mái h

ơ

ướ

c khi r

i đi. Trong khi Eunhyuk

loay hoay d

n d

i th

thì ch

t nhìn th

y Donghae  ngòai ban công, đang m

t mình ng

i nh

m nháp nh

ượ

u cu

i cùng.

“Hyung…” Eunhyuk g

i. Donghae  ng

ướ

c nhìn c

u và m

m c

ườ

i khi c

u đ

ế

n anh.

“Hyung… anh v

n ch

?” C

u nhìn th

y chai r

ượ

u k

hông bên c

nh Donghae  khi anh đ

ng d

y và đ

t nhiên đ

u g

i anh nh

ư

mu

n kh

yu xu

ng, Eunhyuk v

i vàng đ

l

y anh. Chàng trai tr

t c

ườ

i. “Hyung… anh say r

i, đ

em đ

ư

a anh v

phòng ngh

.”

Donghae  ch

p ch

t c

ng l

y l

nh táo nh

ư

ng anh ch

nh

n ra Eunhyuk đã đ

tay anh quàng lên vai c

u

y, còn tay c

u

y thì đang gi

l

y eo anh đ

dìu anh b

ướ

c đi. Có m

t đi

u ch

c ch

ng Eunhyuk ch

ư

a bao gi

thay đ

i cách đ

i x

v

i anh d

u cho gi

đây c

u đã có ph

nên xa cách. V

n là m

t Eunhyuk l

uôn d

u dàng và t

ươ

i c

ườ

i v

i anh nh

ư

th

ế

.

Donghae  quay sang nhìn vào c

m c

a Eunhyuk, và khi ánh m

t anh nhích lên m

t chút anh có th

trông th

y đôi môi c

a Eunhyuk h

ơ

i hé m

. Anh hít vào m

t h

ơ

i đ

c

m nh

n h

ươ

ng v

t ngào c

a r

ượ

u mà Eunhyuk v

a u

g khi nãy. Anh ch

m c

ườ

i. Có vài l

n khi anh d

y c

u ch

ơ

i nh

n nh

c piano ho

c guitar khó, c

hai đã ng

i c

nh nhau nh

ư

ng đây là l

n đ

u tiên anh

n Eunhyuk nh

ư

th

ế

này. C

m giác tuy

t h

ơ

n nhi

u.

Cu

i cùng h

cũng v

đ

ế

n đ

ượ

c phòng, Eunhyuk m

c

a và ti

ế

c đ

Donghae  b

ướ

c vào, cánh c

a t

đ

ng khép l

i nh

nhàng. Donghae  đã ph

n nào t

nh táo, anh bi

ế

t ch

nh

ư

ng anh v

v

ra nh

ư

t say đ

đ

ượ

c c

u chăm sóc.

Khi h

đi đ

ượ

c đ

ế

a căn phòng r

ng l

n, Donghae  b

di chuy

n cánh tay

lên ng

c Eunhyuk tr

ướ

c khi chòang quanh c

kéo c

u xu

ng,

n môi mình vào đôi môi h

ơ

i hé m

c

a c

u. H

ơ

i th

c

a Donghae  ph

ra mùi r

ượ

u n

c n

ng khi anh không ng

ng qu

n ch

t l

y đôi môi c

a Eunhyuk. Kh

anh kh

c đó Eunhyuk đã không k

p ph

ng và cũng k

hông th

đáp tr

, làm sao có th

nghĩ r

ng Donghae  hyung l

i hôn c

u ch

?

Donghae  ch

đ

ng d

t kh

hôn, anh t

c

ườ

i chính mình khi không th

y Eunhyuk có b

t kỳ ph

ng nào. Anh v

nh

lên má c

a Eunhyuk r

i quay l

ư

ng đi, đôi m

t d

ườ

ng nh

ư

đã đ

ướ

c.

“Xin l

i, Eunhyuk à… hyung h

ơ

i say.”

Đúng là Eunhyuk đã không đáp tr

, nh

ư

ng không có nghĩa là c

u không thích. C

u đã r

t thích Donghae  hyung, th

m chí c

u thích anh t

ướ

c cái l

n thu h

ế

t can đ

m đi đ

ế

n c

a hàng hyung mình làm vi

c. C

u b

t đ

u thích

anh khi nghe nh

ng câu chuy

n thú v

mà b

n bè k

l

i, r

ng Donghae  trong l

p h

là m

ườ

i xu

c nh

ư

th

ế

nào. C

u b

t đ

u thích anh t

khi nhìn th

y Donghae  đi ngang qua c

u lúc làm th

c đăng ký nh

p h

c. Và c

u b

t đ

u yêu anh khi m

i ngày trong

l

p h

c đ

u đ

ượ

c

n Lee Donghae .Tuy nhiên, t

khi Lee Sungmin , cũng chính em trai c

a hyung mình đ

ế

tình v

i c

u thì c

u m

i hi

u lý do vì sao Donghae  l

nên xa cách, c

u đã nghĩ r

ng anh không h

có m

t chút tình c

m nào v

i mình.

C

u cũng r

thích Sungmin , c

u

y có l

là ng

ườ

i chu đáo nh

ườ

ng mà c

u t

p. C

u thích Sungmin  nh

ư

ng không nhi

u nh

ư

đ

i v

i Donghae … và bây gi

thì Donghae  hyung l

i ch

đ

ng đ

ế

n v

i c

u b

ng hành đ

ng khiêu khích nh

ư

th

ế

này làm c

u không th

ngăn mình n

m l

y tay anh kéo con ng

ườ

i đang say kia l

i đ

i di

n. C

u cúi xu

n anh h

ơ

n đ

đôi môi h

p nhau m

t l

a. C

u đã hôn Sungmin  r

t nhi

u l

n k

khi hai ng

ườ

t đ

u h

n hò và đây là l

n đ

u tiên đ

ượ

c hôn Donghae  nh

ư

ng đôi môi c

a Donghae  d

ườ

g nh

ư

t ngào và kích thích h

ơ

n, nh

ư

th

đôi môi này m

i là dành cho c

u ch

không ph

i c

a Sungmin .

“Hyung… hãy

l

i v

i em đi.” C

u thì th

m nh

ư

ng v

n không buông tay anh ra. Donghae  nhìn vào ánh m

t tha thi

ế

t đang k

sát m

t anh r

i li

n kéo c

u vào

hôn cu

ng nhi

t khác làm cho c

hai ngã nhào xu

ườ

ng, n

ơ

i mà bí m

t đ

u tiên c

a h

đã di

n ra.

o0o

Tr

ướ

c khi tr

i v

n ch

ư

a sáng h

n, Donghae  đã ng

i d

y m

c l

i qu

n áo. Eunhyuk m

t cách khó nh

c. “Hyung, anh đang làm gì v

y?” c

u h

ng ngái ng

.

“Sungmin  có th

th

c d

y mà không nhìn th

y em bên c

nh. Bây gi

v

phòng ngay đi, anh ph

i v

nhà.” anh nói, t

ch

i nhìn vào chàng trai đang không m

nh v

i che thân n

m trên gi

ườ

ng.

C

u không sao hi

u n

i. H

đã tr

i qua m

t đê

m cùng v

i nhau, làm tình v

i nhau, v

y mà nghe gi

ng đi

u c

a Donghae  c

nh

ư

th

a h

ch

ư

a h

x

y ra chy

n gì to tát c

. “Hyung… chúng ta… chúng ta là gì c

a nhau?”

Donghae  ng

ng mang v

và cúi m

t.

H

là gì c

a nhau? H

đã tr

thành nh

ng k

ph

nh

ư

ng anh l

i không th

ngăn b

n thân mình hài lòng v

d

i trá đó. H

là gì c

a nhau? Anh ph

i nói r

ng bây gi

h

đã là ng

ườ

i yêu c

a nhau sao? V

y còn Eunhyuk và Sungmin  thì th

ế

nào đây? Anh ch

t th

dài. B

ng có ti

ế

ng đ

ng đ

y t

phía sau và anh nh

n ra Eunhyuk đã ng

i d

y ôm ch

t l

y anh trong vòng tay, đ

anh m

t l

a có th

c

m nh

n c

ơ

th

i c

a c

u. Donghae  nh

m nghi

t. Anh c

m th

y h

th

n vì nh

i l

i mà anh đang gây ra cho em trai mình. Anh quay sang nhìn Eunhyuk, ánh m

t c

a c

u v

n không r

i anh. “Em s

chia tay v

i Sungmin  nhé?” c

u h

i.

Ch

nghĩ t

i vi

c ph

i em trai là Donghae  l

i th

y b

n thân mình do d

. Anh x

u h

vì nh

i l

i mà anh cho r

ng nó đã làm anh thích thú và h

nh phúc trong ch

c lát. “Eunhyuk à… em

trai c

a anh yêu em nhi

u l

m, em bi

ế

t mà.”

“V

y còn anh?” c

u h

i khi b

p đôi m

t đ

ứơ

c c

a Donghae . “Anh không có m

t chút c

m giác gì sao? Chúng ta ch

là s

ham mu

n nh

t th

i thôi sao? Hyung… tr

l

i em đi!”

Donghae  v

n cúi m

t. T

t nhiên đó kh

ông ph

i là s

ham mu

n nh

t th

i. Anh thích Eunhyuk, à không, anh yêu c

u. Nh

ư

ng anh cũng không th

nào ph

nh

th

t Sungmin  chính là em trai anh, và là ng

ườ

tình v

i Eunhyuk đ

u tiên, và còn l

i h

a v

ng anh s

luôn chăm sóc t

t và nh

ườ

nh

n Sungmin , và… và còn r

t nhi

u lý do khác n

a. Anh ngh

n ngào.

“Có l

.”

L

i nói c

a anh làm Eunhyuk kh

chau mày t

ra b

t mãn nh

ư

ng anh m

c k

và không mu

n nhìn c

u thêm l

n nào n

a. Thay vào đó, anh đ

ng lên b

ướ

c v

phía c

a.

Eunhyuk nh

y xu

ườ

c k

trên ng

ườ

i không h

có m

nh v

i che thân, c

u không quan tâm, dù gì anh cũng đã nhìn th

y th

m chí cũng đã n

ế

m th

qua, v

y thì vi

c gì ph

i ngùng n

a. C

u gi

ch

t l

y tay anh. “Có l

sao? Ch

v

y thôi sao?” C

u c

ườ

nh

t.

Donghae  đi

m tĩnh nhìn sang h

ướ

ng khác. “Hyung… v

i hyung nó không ch

có th

ế

và hyung đã nghĩ v

t nhi

u.” Donghae  ch

p cái nhìn s

c l

m c

a c

u. Anh kh

nh

t sau vài giây im l

ng. “Nh

ư

ng anh không mu

n chúng ta làm t

n th

ươ

ng đ

ế

n Sungmin

.” anh nói. “Nh

ng chuy

n chúng ta đã làm…”

Eunhyuk c

ườ

u c

t. “Nh

ư

ng anh đã không h

nghĩ đ

ế

n c

u

y khi chúng ta làm chuy

n đó.” Donghae  nhìn c

u, c

m giác có chút b

xúc ph

i nh

ng l

i c

u v

a nói. Nh

ư

ng Eunhyuk không h

áy náy. “Em s

ế

c quen v

i Sungmin  n

ế

u anh mu

n.” Donghae  g

t đ

u đ

ng ý. Tuy nhiên, tr

ướ

c khi anh có th

ch

m tay t

m c

a, c

u đã nhanh chóng kéo con ng

ườ

i nh

bé đó l

i và

n môi mình lên môi anh, vòng tay ôm tr

n c

ơ

th

anh vào t

m thân tr

i c

a c

u. “N

h

ư

ng sau đó… anh v

n ph

bên em… Donghae  à…”

Donghae  nhìn Eunhyuk và c

m nh

n đ

ượ

c trong ánh m

t c

u cũng tràn ng

p nh

ng khát khao và ham mu

ng nh

ư

anh, anh l

i không th

ngăn b

n thân mình đêm đó ti

ế

c ph

m thêm m

t sai l

m. Anh h

th

n vì đã

quên h

n em trai mình m

i khi ng

vào vòng tay c

a Eunhyuk. H

ơ

a, anh cũng h

th

n v

i em mình vì anh đã không c

m th

y day d

t chút nào v

chuy

n đó.

Cũng đã 5 tháng trôi qua… h

v

u gi

ế

m Sungmin  t

t c

i th

. H

làm ch

đ

ượ

c l

i nói d

i c

a

mình. H

n ch

ế

không nhìn vào m

t nhau nhi

u m

i khi

bên c

nh Sungmin , trong l

p nh

c h

ch

đ

i x

v

i nhau nh

ư

nh

ườ

t, không đ

tâm đ

ế

n nh

ng màn tình c

m công khai c

a Eunhyuk và Sungmin . H

h

c cách giao ti

ế

p thông qua ánh m

t, nh

nh

n bí m

t… và khi màn đêm buông xu

ng chính là lúc h

thóat ly kh

i th

c t

i.

End Chap 2

The green-eyed monster

“Eunhyuk à… chơi cái này đi!” Sungmin  hớn hở nói khi ba người bọn họ đến gần khu vực tàu lượn vào một buổi chiều nắng đẹp.

“Hyung, đi cùng đi!” cậu gọi Donghae , người tự nãy giờ vẫn chậm rãi bước đi từ phía sau. Anh chẳng muốn tham gia cùng hai người họ chút nào. Anh bây giờ đúng nghĩa là người ngòai cuộc và hòan tòan thừa thải. Trước giờ vốn là như vậy… nhưng hiện tại anh cảm thấy không được thỏai mái.

“Thôi hai đứa cứ đi chơi đi, anh chờ ở đây được rồi.” anh trả lời. Mặc dù trong lòng cũng muốn chơi tàu lượn nhưng lại thích được yên tĩnh một mình hơn, vì hôm nay tâm trạng anh không được tốt cho lắm. Anh không còn nhận ra con người thật của mình ngày hôm nay nữa. Con quái vật mắt xanh trong anh đang ngày một lớn dần lên, và nếu còn tiếp tục quan sát hai người họ thì e rằng anh sẽ làm ra những chyện điên rồ mà chính anh cũng không muốn. Không phải anh chưa từng chứng kiến những hành động như thế này giữa Eunhyuk và Sungmin  nhưng hôm nay anh thật sự không muốn nhìn thấy thêm một giây phút nào nữa.

Anh ghét ngày hôm nay… à không, thực tế là anh ghét phải nhìn thấy Eunhyuk ở cùng Sungmin  ngày hôm nay. Tại sao anh lại không thể giống như vậy? Nhưng mặt khác, anh tự biết rất rõ câu trả lời.

“Anh nghĩ anh phải về trước đây.” Anh nói làm Sungmin  cảm thấy lo lắng. “Hôm nay anh cảm thấy không được khỏe cho lắm.” Eunhyuk chỉ nhìn anh mà không có chút biểu hiện gì. Sungmin  vội bước lại gần Donghae .

“Anh bị ốm sao?” Sungmin  hỏi khi đến gần, áp tay lên trán anh mình. “Có hơi nóng một chút. Hyung, xin lỗi vì đã kéo anh đến đây.” Cậu hơi bĩu môi, cố gắng làm những hành động dễ thương để anh không cảm thấy khó chịu vì cậu.

Donghae  lắc đầu nhìn hai người. “Anh về trước đây, hai đứa đi chơi vui vẻ.” Anh cố gắng nói bằng âm điệu thật tự nhiên.

Sungmin  gật đầu rồi cùng Eunhyuk bước đi, bàn tay của họ đan lồng vào nhau. Donghae  quay lại nhìn cho đến lúc cả hai đi khuất. Chuyện gì đã xảy ra với anh hôm nay chứ? Bỗng dưng anh cảm thấy buồn bực vô cùng khi nhìn thấy hai người họ hạnh phúc như thế. Anh cũng muốn được nắm tay Eunhyuk ở nơi công cộng. Anh cũng muốn Eunhyuk nhìn anh giống như cách cậu nhìn Sungmin  vào ban ngày. Càng ngày anh càng trờ nên muốn chiếm hữu Eunhyuk nhiều hơn. Nhưng thực tế anh có thể đổ lỗi cho ai đây?

Chính anh đã lựa chọn trở thành kẻ thứ ba. Anh đã chấp nhận điều đó chỉ để có được người ấy. Anh có thể dễ dàng yêu cầu Eunhyuk từ bỏ Sungmin  nhưng làm sao anh có thể? Anh không muốn tổn thương em mình nhưng anh cũng muốn được ở bên cạnh Eunhyuk. Vị trí của anh hiện giờ có lẽ là vẹn toàn cả đôi đường. Nhưng vào những lúc như thế này, anh ước gì mình có thể ích kỷ một chút, để Eunhyuk chỉ có thể là của riêng một mình anh mà thôi.

Thời gian cứ thế trôi qua rồi màn đêm cũng dần buông xuống. Eunhyuk bước ra khỏi thang máy và nhìn thấy anh đang ngồi thu mình trước cửa, đối diện với chiếc camera của tòa nhà. Cậu nhìn anh trìu mến rồi cúi người ngồi xuống bên cạnh.

“Anh ổn chứ?”

Donghae  vẫn cúi mình, khẽ tựa đầu vào vòng tay cậu, gật đầu. Anh từ từ trượt xuống rồi dụi đầu vào bờ vai cậu. Eunhyuk vòng tay ôm lấy anh vào lòng. Đôi mắt của Donghae  từ từ khép lại, một giọt nước mắt khẽ lăn dài trên má.

“Anh ghen à?” Eunhyuk hỏi. Donghae  lại gật đầu. “Thỉnh thỏang em cũng muốn chúng ta ra ngoài chơi như thế này, Donghae à.” cậu mỉm cười dịu dàng trong lúc tay vẫn vuốt ve mái tóc của người yêu.

“Chúng ta không thể.” Anh ngẩng đầu lên nhìn Eunhyuk. “Anh không sao… chỉ là…” anh thở dài, cố nở nụ cười gượng gạo. “Thôi, quên chuyện này đi!”

Eunhyuk đứng dậy mở cửa rồi đưa anh vào bên trong. Donghae  ngồi phịch xuống ghế sofa, tay ôm lấy đầu gối và cố thu mình lại. “Chỉ hôm nay thôi… xin lỗi, Eunhyuk à…” anh mỉm cười cay đắng. Có cảm giác như mình là một kẻ ngốc khi tự nhận rằng anh chỉ ghen mỗi ngày hôm nay thôi vì cả hai đều biết rằng không chỉ có ngày hôm nay. Có điều anh thừa nhận ngày hôm nay anh thật sự đã rất ghen tuông.

“Tại sao lại xin lỗi?” Eunhyuk hỏi trong khi rót nước vào ly của anh.

“Xin lỗi vì đã ghen.” anh nói giọng gần như thì thầm. Eunhyuk đưa ly nứớc cho anh rồi mỉm cười ngồi xuống phía sau người tình bí mật của mình. Hơi dang rộng chân để anh có thể ngồi tựa vào lòng cậu thỏai mái hơn. Cậu hôn nhẹ lên má Donghae  rồi áp má mình vào má anh.

“Em thấy vui vì anh đã ghen như thế.” Eunhyuk nói trong khi đang tựa đầu vào vai Donghae . “Hơi lạ vì mãi tới bây giờ anh mới thừa nhận rằng anh đã ghen, nhưng em lại thích như vậy… lúc nãy trông anh rất đáng iu khi bĩu môi đấy.”

“Anh không có.” Anh chợt bắt gặp phải ánh mắt của Eunhyuk và nhìn thấy hình ảnh của mình đang phản chiếu trong đó. Anh say sưa nhìn ngắm, mân mê gương mặt của chàng trai trẻ. “Lẽ ra anh không nên như thế.”

Eunhyuk trải những nụ hôn mềm mại, ướt át lên má của Donghae  trong khi thì thầm. “Anh có thể.” Donghae  nhắm nghiền mắt khi giọng nói và hơi thở ấm nóng của cậu làm anh run rẩy. “Chỉ cần nói với cậu ấy tất cả mọi chuyện thì chúng ta sẽ không cần phải như thế này nữa.” Donghae  mở to mắt và chòang tỉnh khỏi những nụ hôn mơn trớn của Eunhyuk. “Em thừa biết là anh sẽ không cho phép chúng ta làm như vậy mà.”

“Haenie à… chúng ta phải giấu Sungmin  đến khi nào?” Eunhyuk bật người thẳng dậy hỏi.

Donghae  quay mặt lảng tránh câu hỏi làm Eunhyuk chợt hiểu ra. “Anh không hề có ý định nói mọi chuyện với cậu ấy.” Chàng trai trẻ thở dài và đứng dậy. “Em sẽ sẵn sàng chia tay với Sungmin , Hae… anh nên biết người mà bây giờ em muốn ở bên cạnh là anh.”

“Eunhyuk à… anh không muốn Sungmin  ghét chúng ta. Em là người duy nhất mà em ấy yêu say đắm đến vậy.”

“Vậy còn anh? Cảm giác của anh đối với em là gì hả?” Eunhyuk gắt lên. “Chúng ta là gì của nhau? Còn em là gì đối với anh?” Họ lại tranh cãi về những điều mà vốn đã tồn tại từ ngay những ngày đầu.

“Em là…”

“Đừng nói rằng em chỉ là người mà anh muốn lên giường vì điều đó không phải là sự thật. Em biết đó không phải là sự thật.” cậu nhìn anh, nở nụ cười đầy cay đắng.

Cậu ghét cái cách họ luôn tranh cãi về vấn đề này và cậu cũng ghét cái ý nghĩ phải thuyết phục anh để mà nghe anh nói rằng Donghae  chỉ có một mình Eunhyuk. Thật sự đến khi nào thì vị hyung của cậu mới hiểu được điều đó? Thậm chí bản thân Eunhyuk cũng muốn biết chính xác tình cảm mà Donghae  dành cho cậu. Donghae  nắm chặt tay lại rồi khẽ buông tiếng thở dài. Trước giờ họ vẫn luôn như vậy…

“Có lẽ đó là sự thật. Anh chỉ lợi dụng tình cảm của em để thoản mãn dục vọng của bản thân mình thôi.”

Eunhyuk nhìn anh và bật cười. “Vậy sao? Vậy thì anh nên nhìn lại mình mỗi khi em nằm trên thân thể anh. Anh cũng nên lắng nghe cái cách anh gọi tên em mỗi khi em ở bên trong anh.”

Khoảng cách gương mặt họ lúc này thật gần và ánh mắt Donghae  nhìn cậu đầy chua xót. Eunhyuk chẳng bao giờ cảm thấy ngại ngùng khi nói những lời thế này với hyung mình. Bởi vì đó đều là sự thật. Cậu ước gì Donghae  có được một nửa thành thật và thẳng thắn như cậu nhưng cậu biết Donghae  lúc nào cũng đối tốt với người khác đặc biệt là những chuyện liên quan tới Sungmin .

“Chúng ta đừng như vậy nữa.” Donghae  vừa nói vừa nhìn xuống, cố tránh né chủ đề đang tranh cãi. Hôm nay quả thật không phải là một ngày tốt đối với anh. Nếu anh là một cô gái thì anh đã có thể xem như hôm nay là một ngày khó ở khi gần đến “kỳ”… anh ghét nó. Anh ghét phải như thế này. Anh chưa khi nào cảm thấy tội lỗi như bây giờ. Ừ, chết tiệt thật. Anh không có lỗi… chỉ là đang ghen thôi.

“Anh nên suy nghĩ về chuyện này trước khi hôn em vào đêm đó. Anh cũng nên nói với em rằng đừng cảm thấy bận tâm bất cứ điều gì khi em chiếm được anh. Chúng ta đã che giấu bí mật này suốt 5 tháng, Donghae và bây giờ anh mới bắt đầu cảm thấy có lỗi sao? Chỉ vì anh ghen à? Rất đơn giản, chỉ cần anh nói rằng Eunhyuk à, hãy chia tay với Sungmin  và đến với anh, em sẽ sẵn sàng làm như vậy.”

Eunhyuk thật sự rất tức giận về hành động của anh ngày hôm nay nhưng lại không cách nào bắt bản thân mình ghét anh cho được.

“Eunhyuk à… em ấy yêu em nhiều lắm… anh…”

Eunhyuk hôn lên môi Donghae , ép sát cơ thể mình vào anh. “Anh cũng yêu em rất nhiều đúng không?” Donghae  gật đầu, một giọt nước mắt khẽ lăn nhẹ. “Anh cũng không muốn em ở bên cạnh Sungmin … đúng không?” Donghae  lại gật đầu. Eunhyuk mỉm cười thỏa mãn khi nhìn thấy Donghae  thành thật và yếu đuối mỗi lúc họ gần gũi nhau thế này. Eunhyuk biết những hôn của cậu đủ mạnh mẽ để làm Donghae  phải đầu hàng trước mọi tranh cãi giữa họ và trong chính trái tim anh.

“Em yêu những lúc anh ghen tuông, em yêu những lúc anh trở nên tham lam chiếm hữu vì em…” Cậu không ngừng hôn anh cho đến khi cả hai ngã nhào xuống ghế sopha, nhấn chìm mọi thứ vào giữa lớp nệm êm ái. Eunhyuk khẽ chạm tay vào gương mặt Donghae , nhìn thật sâu vào đôi mắt buồn mán mác.

“Chúng ta không thể cứ tiếp tục thế này đúng không?” Donghae  hỏi. Eunhyuk khẽ chớp mắt khi bắt gặp ánh mắt của anh. Cậu bỗng thở dài.

“Em không hiểu, Hae. Tại sao chúng ta cứ phải hy sinh cho hạnh phúc của người khác?” Eunhyuk ngắm nhìn từng đường nét trên gương mặt Donghae  rồi lại thở dài… “Thôi bỏ đi. Chỉ cần em có được anh. Em có thể chấp nhận tất cả.”

Donghae  giữ lấy khuôn mặt của Eunhyuk trước khi ôm cậu vào lòng thật chặt. “Xin lỗi, Eunhyuk à…”

Xin lỗi, anh cần phải giữ Sungmin  bên cạnh mình, cũng nhiều như anh muốn ở bên cạnh em vậy.

Sai lầm này… giá mà anh biết cách tự dừng lại. Nhưng làm sao có thể đây? Một sai lầm nhưng lại khiến anh vui vẻ và chỉ cảm thấy day dứt sau khi anh và Eunhyuk đã thuộc về nhau. Sai lầm này… anh chỉ cảm thấy hối tiếc khi… thật tình thì anh không hề cảm thấy hối tiếc một chút nào. Anh yêu Eunhyuk tha thiết và không muốn mất đi cậu ấy, thậm chí điều đó đồng nghĩa với việc anh sẽ phải ghen tuông như thế này mỗi ngày… kể cả khi anh chỉ có thể làm những hành động lén lút sau lưng Sungmin … và cho dù giữa anh và cậu chẳng có gì ngoài sự dối trá.

Picture of you…

“Hyung…” Sungmin  bẽn lẽn gọi. Donghae  nhìn em trai mình cứ vò đầu bứt tóc mà tự hỏi không biết cậu ấy đang lo lắng về chuyện gì.

“Yah, Lee Sungmin … nếu em cần gì thì cứ nói thẳng với anh.”

Sungmin  mỉm cười ngượng ngùng… “Hyung, Eunhyuk có thể ở lại đây 3 đêm không?”

“Tại sao cậu ta phải ở lại đây?” Donghae  hỏi, cố làm ra vẻ như một người anh đang quan tâm tới chuyện của em mình chứ không liên quan gì đến người yêu. Anh hơi hắng giọng để xua đi cái cảm giác ngột ngạt khi nghĩ đến chuyện ba người họ sẽ qua đêm dưới một mái nhà.

“Tụi em có một bài luận án ở trường và cần phải hoàn thành nó trong vòng 3 ngày.” Sungmin  nói nhưng vẫn có chút ngại ngùng khi nhìn anh.

Donghae  ý thức được phải cư xử như thế nào khi đứng ở vị trí là người yêu và khi nào thì là một người anh trai gần gũi, biết quan tâm và lo lắng, bây giờ anh chính là người thân duy nhất của Sungmin , anh cần phải cư xử sao cho đúng mực. Eunhyuk hiện tại là người yêu của em trai anh, còn anh chính là người anh thân thiết và cần phải lo lắng cho hạnh phúc của em mình.

Donghae  hắng giọng lần nữa.

“Em nói là luận án đúng không?”

Sungmin  gật đầu nhưng dường như nhận ra được ẩn ý từ cái nhìn chằm chằm của anh mình, cậu hơi đỏ mặt.

“Em có chắc là cả hai chỉ cùng nhau thực hiện bài luận án thôi không?”

Sungmin  gật đầu lia lịa, lần này nhất định phải thuyết phục được hyung cậu đồng ý.

“Được rồi… chi cần em đảm bảo không làm bẩn drap trải giường nhiều quá.” Sungmin  ngay lập tức đỏ bừng mặt khi nghe anh mình nói những chuyện nhạy cảm thế này với cậu. Thật ra họ cũng từng làm chuyện đó vài lần, nhưng cậu chưa bao giờ kể lể chi tiết với anh. Và ngay cả khi cậu có muốn làm chuyện đó với Eunhyuk đến thế nào đi nữa, thì Eunhyuk vẫn có chút dè dặt khi đề cập đến vấn đề này.

“Hyung~”

Donghae  vỗ tay cười lớn trong khi Sungmin  vẫn ngây ra, mặt ngày càng đỏ. Anh biết tất cả mọi thứ và cho dù trong lòng quặn thắt mỗi khi nghe Sungmin  đề cập đến, thì anh cũng chỉ để nó trôi từ tai này sang tai kia rồi cho qua.

“Anh chỉ đùa thôi…” hyung của cậu nói sau khi đã lấy lại được bình tĩnh. “Hai đứa cứ tự nhiên, chỉ cần em thấy thích…”

o0o

“Donghae  hyung, em hy vọng anh sẽ không phiền nếu em ở lại đây một thời gian.” Eunhyuk nhìn anh như thể giữa họ chỉ là xã giao giữa những người bạn thông thường. Và vẫn cảm thấy ngại ngùng với nhau giống như sự có mặt của cậu có thể làm xáo trộn cuộc sống thường ngày giữa anh em họ.

Donghae  chỉ mỉm cười rồi bỏ vào bếp.

“Hyung, anh đi đâu vậy?” Sungmin  hỏi với theo trong khi tay của Eunhyuk vẫn đang ôm lấy eo cậu.

“Anh đi lấy chút gì cho hai đứa ăn.”

Eunhyuk và Sungmin  nhìn nhau mỉm cười. Ngay sau đó chàng trai trẻ đi dạo một vòng quanh khu vực phòng khách rồi nhìn vào những bức ảnh được bày trí xung quanh. Cậu nhìn thấy một tấm hình của Sungmin  và Donghae  lúc nhỏ chở nhau trên chiếc xe đạp, một tấm hình của anh em họ chụp cùng ba mẹ, một tấm hình Donghae  đang chơi guitar, một tấm hình anh em họ đùa giỡn cùng nhau và một tấm hình của Sungmin  và cậu. Cậu bất chợt nhìn xuống.

Donghae  bước ra từ nhà bếp mang theo một đĩa trái cây, chợt anh nhận ra chỉ có một mình Eunhyuk trong phòng khách.

“Eh? Eunhyuk à… Sungmin  đâu?” anh thắc mắc, cách nói chuyện cứ như thể anh chẳng có gì để làm với Eunhyuk.

Donghae  đang diễn đúng vai trò một người anh trai mẫu mực và đôi lúc điều đó làm Eunhyuk không thể chịu đựng nổi. “Hyung… làm thế nào mà chúng ta lại chẳng có một tấm hình nào chụp cùng nhau?” cậu nhẹ nhàng hỏi.

Donghae  thở dài quay mặt đi, bước về phía cái bàn gần nhất để đặt đĩa trái cây xuống, né tránh câu hỏi của Eunhyuk. “Thôi đi, Sungmin  có thể vào bất cứ lúc nào.” Anh nhỏ giọng.

“Em chỉ đang hỏi…”

“Hey…” Sungmin  bỗng dưng chen ngang vào. “Đừng nói là hai người đang nói xấu sau lưng em nha!” cậu giả vờ nói như giận dỗi.

“Sao em biết?” Eunhyuk hỏi làm Donghae  như muốn ngừng thở. “Anh chỉ nói với Donghae  hyung rằng em cần sự hỗ trợ để có thể hoàn thành tốt bài luận án lần này.”

Donghae  thở phào nhẹ nhõm.

Eunhyuk luôn miệng đùa giỡn làm Donghae  cũng không thể ngăn nổi chàng trai trẻ cứ bóng gió xa xôi về mối quan hệ giữa họ với Sungmin .

“Không phải vậy đâu.” Sungmin  bất lực nhìn Donghae . “Hyung, đừng tin lời anh ấy.”

Donghae  chỉ biết lắc đầu với những trò đùa của Eunhyuk. Anh thật sự rất lo sợ. Sẽ thế nào nếu Eunhyuk không thể giữ bí mật mối quan hệ giữa họ mà quyết định kể hết mọi chuyện với Sungmin ? Sẽ thế nào nếu Eunhyuk nói ra sự thật và quyết định lựa chọn một trong hai người? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Sungmin  biết được tất cả? Em trai anh sẽ nhìn anh như thế nào? Và anh sẽ phải đối mặt với cậu ấy ra sao? Hàng loạt câu hỏi cứ ập đến trong tâm trí anh.

“Thật sự thì anh đang tự hỏi tại sao chúng ta không chụp chung một tấm ảnh?” Eunhyuk quay sang nói với Sungmin  làm Donghae  toát mồ hôi lạnh. “Chúng ta cũng đã bên nhau một thời gian khá lâu và Donghae  với anh cũng không còn xa lạ…” Sungmin  hơi nghiêng đầu sang một bên nên đã không để ý thấy hai người còn lại đang âm thầm trao đổi ánh nhìn.

“Aigoo… không cần thiết vậy đâu.” Donghae  ngại ngần nói, gượng cười rồi nhìn sang chỗ khác.

“Nghĩ kỹ lại thì…” cả hai người cùng nhìn về phía Sungmin . “Hyung… chúng ta quả thật chưa chụp tấm ảnh nào cùng nhau cả.”

“Sungmin  à… không…”

“Để em đi lấy máy ảnh.” Sungmin  ngắt lời, bỏ ngoài tai những gì Donghae  định nói. Donghae  nhìn Eunhyuk, có chút phật ý nhưng chàng trai trẻ chỉ nhún vai và nhìn anh như thể cậu ta hoàn toàn vô tội. cậu không ngừng đi loanh quanh trong phòng khách, mỉm cười ranh mãnh mặc cho Donghae  vẫn đang nhìn cậu bằng ánh mắt sắc lẻm.

Sungmin  chạy xuống cùng chiếc máy ảnh và giá đỡ.

“Em đã nói là phải bắt đầu thực hiện bài luận mà.

Sungmin  à… chúng ta sẽ chụp ảnh sau.” Donghae  nói.

“Thư giãn một chút trước khi tụi em bắt đầu cũng được mà. Chỉ là một tấm ảnh thôi, hyung.” Cậu vừa nói vừa lui cui gắn máy ảnh vào giá đỡ.

“Được rồi… đã chỉnh xong.” Sungmin  chạy về phía hai người. Eunhyuk đưa tay giữ lấy eo của Sungmin  để chắc chắn rằng cậu phải đứng giữa hai anh em họ và mỉm cười khi thấy Donghae  đứng cười một cách miễn cưỡng.

Tách.

Sungmin  chạy đến giữ lấy tấm phim, giũ giũ và thổi vào đó cho mau khô. Cậu nhìn vào tấm ảnh rồi nhỏen miệng cười. “Tah” cậu nói trong khi ve vẩy tấm ảnh khoe với mọi người. Trong hình, đầu của Sungmin  hơi nghiêng về phía Eunhyuk nhưng Eunhyuk chỉ hơi nghiêng đầu một chút, có hơi ngả về phía của Donghae . Eunhyuk mỉm cười và âm thầm liếc nhìn Donghae , người dường như không quan tâm gì đến bức ảnh.

“Hyung, anh nên giữ bức ảnh này.” Câu nói của Eunhyuk làm cả hai anh em họ Lee đều quay lại nhìn cậu.

“Tại sao?” Sungmin  thắc mắc.

“Chúng ta hiếm khi chụp hình chung với Donghae  hyung… thế nên để anh ấy giữ bức ảnh này sẽ tốt hơn.”

Sungmin  mỉm cười hài lòng vì sự chu đáo của người yêu. Sau đó, cả hai cùng đến phòng của Sungmin  riêng Donghae  quay về lại phòng mình. Donghae  ngắm nhìn bức ảnh, chỉ chú ý vào anh và Eunhyuk đang đứng cạnh nhau. Sẽ tốt hơn nếu Sungmin  không có mặt trong bức ảnh… về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Giá mà Sungmin  không phải em trai của anh…có lẽ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Anh không cần thiết phải bận tâm nhiều mà có thể giữ Eunhyuk cho riêng mình… nhưng chàng trai trong bức ảnh này lại chính là anh em cùng chung huyết thống với anh. Anh thở dài rồi lấy miếng băng dính dán bức ảnh lên tường.

Đến nửa đêm thì Eunhyuk lặng lẽ rời khỏi phòng của Sungmin . Sungmin  vẫn đang ngủ rất say mà không hề hay biết người yêu đã trượt khỏi vòng tay cậu và bước ra khỏi phòng.

Donghae  giật mình và bị chóa mắt khi đèn trong phòng đột nhiên bật sáng. Trong một lúc anh không thể mở mắt vì không quen với ánh sáng đột ngột. Anh vừa mới thiu thỉu ngủ. Khi mở mắt mắt ra, nhìn thấy Eunhyuk đang bước vào phòng mình… anh vội quay mặt đi.

“Em không nên đến đây.” Anh nói thật nhỏ.

“Em biết… chúng ta nên ở đúng vị trí của mình.” Cậu vừa nói vừa đi lại xung quanh, nhìn ngắm căn phòng màu hồng được bày trí khá gọn gàng. Cậu gảy thử cây đàn guitar của Donghae  đang treo trên tường và chợt 

nhận ra có một dây đã bị đứt, sau đó cậu lại bước đến chạm vào những vật dụng khác. Cậu dừng lại khi nhìn thấy bức ảnh khi nãy chụp cùng với Sungmin .

“Anh có kéo không?” Eunhyuk vừa hỏi vừa cố mở các ngăn kéo tủ để tìm kiếm thứ cậu cần.

“Để làm gì?”

Cậu thốt lên “ahh” một tiếng khi tìm thấy một cái kéo trong tủ.

“Em định làm gì?” Donghae  nói trong khi vẫn đang quan sát hành động của Eunhyuk từ trên giường. Eunhyuk cắt bỏ đi phần ảnh của Sungmin  chỉ để lại phần có cậu và Donghae . Cậu mỉm cười nắm lấy tay anh, đặt tấm ảnh vào.

“Thật điên rồ.” Donghae  nói trong khi quay mặt sang chỗ khác, thậm chí không muốn chạm vào tấm ảnh.

“Anh có biết em đã buồn đến thế nào không?” Eunhyuk hỏi làm Donghae  ngẩng lên nhìn. Người yêu của anh đang buồn sao? Cậu ấy đã có cả Sungmin  và Donghae  bên cạnh mà vẫn cảm thấy buồn sao? Cậu ta đang bày ra những trò đùa quái gở ngay trong chính ngôi nhà của anh em họ Lee cùng với cả hai người yêu của mình, vậy mà vẫn không cảm thấy vui sao?

“Em buồn vì em muốn được cùng anh ra ngoài dạo chơi nhưng không thể. Em buồn vì nhiều lúc em muốn nói chuyện điện thoại với anh hàng giờ đồng hồ nhưng cũng không thể. Và bây giờ, thậm chí muốn có một tấm hình riêng của cả hai… nhưng vẫn là không thể. Haenie à… chẳng lẽ anh không cảm thấy buồn một chút nào sao?”

Donghae  cúi mặt. Ai lại không muốn được chụp hình chung với người yêu mình chứ? Ai lại không muốn được trò chuyện thâu đêm cùng với người yêu mình chứ? Ai lại không muốn được nắm tay người yêu mình khi cả hai cùng đi ra ngoài cơ chứ?

“Em không biết là anh đã phải chịu đựng như thế nào, Hae. Nhưng em nghĩ là em không thể kiên nhẫn thêm nữa.” Anh nhận ra ánh mắt Eunhyuk lúc này dường như tha thiết hơn bao giờ hết. “Chúng ta có thể tiếp tục giấu diếm mọi chuyện để không làm Sungmin  bị tổn thương… nhưng hãy nhìn xem, ai mới chính là người bị tổn thương?”

“Eunhyuk à… Sungmin  cũng tốt lắm, em ấy rất quan trọng đối với anh, và em ấy…”

“Nhưng hãy nhìn xem chúng ta đang làm gì sau lưng cậu ấy? Tại sao chúng ta không thú nhận với cậu ấy tất cả mọi chuyện. Bất kể có nói ra hay không thì chắc chắn cậu ấy cũng sẽ hận chúng ta.”

“Anh biết… chính vì vậy tốt nhất là không nên nói mọi chuyện với em ấy. Chỉ cần em không nói…anh không nói… thì em ấy sẽ không phải chịu bất cứ tổn thương nào.”

Eunhyuk chỉ còn biết lắc đầu, cậu thật sự cảm thấy bất lực với Donghae . Cho đến khi nào thì anh mới chịu hiểu cậu yêu anh nhiều hơn Sungmin  đến cỡ nào… vốn là như vậy từ trước khi Sungmin  tỏ tình với cậu nữa kìa.

“Chúng ta hãy cứ như thế này thôi…”

“Cho đến khi nào? Donghae  à… anh thừa biết chúng ta không phải là kẻ phản bội. Em yêu anh… em thật sự rất yêu anh và em biết anh cũng vậy, thì còn có chuyện gì mà Sungmin  không thể hiểu nữa chứ?”

“Eunhyuk…”

“Chúng ta đều quan tâm đến cậu ấy, nhưng điều đó không có nghĩa là phải tự lừa dối chính bản thân mình. Suy nghĩ cho kỹ đi, Hae. Đôi khi ích kỷ chưa hẳn đã là điều không tốt. Đừng nhường nhịn cậu ấy quá nhiều, anh cũng xứng đáng được hạnh phúc mà.” Cậu vỗ nhẹ lên người anh rồi lặng nhìn gương mặt xinh đẹp đang buồn bã vì những lời cậu vừa nói. Cậu nhẹ nhàng hôn lên trán Donghae  rồi vuốt ve ngón tay mình trên má anh. Eunhyuk đứng dậy bước về phía cửa. Nhưng khi vừa chạm tay vào nắm cửa, cậu quay lại nhìn người tình bí mật của mình.

“Em biết anh đang rất lo lắng. Hãy nghỉ ngơi và ngủ sớm đi. Gặp lại anh vào sáng mai.”

Donghae  cúi mặt… nói với em mình về chuyện giữa anh và Eunhyuk, có thật sẽ làm cho mọi chuyện được tốt hơn không? Anh… thật sự rất sợ.

Đêm đó, anh đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện có nên nói với Sungmin  hay không. Mí mắt nặng dần cho đến khi tâm tư hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ…

End Chap 4

Ngày hôm sau, anh hơi ngạc

nhiên vì không thấy

Eunhyuk

cùng Sungmin … cậu ấy

đã đi đâu?

“Anh

y nói có vi

c c

n ph

i v

nhà tr

ướ

c lát sau s

quay l

i.” Sungmin  gi

i thích nh

ư

ng đáp l

i ch

là cái g

t đ

u th

ơ

anh.

Donghae  tr

lên l

u đ

ngh

ơ

i, anh m

c

a phòng r

i c

đ

ng nh

ư

v

y m

t lúc lâu. Lo l

ng Lee Hyukjae qu

th

i… th

nh

t, anh ph

i che gi

u đi s

quan tâm c

a b

n thân, hai n

a… ph

i v

nh

ư

không chú ý đ

ế

t c

đi

u gì v

Eunhyuk. Nh

ư

ng làm sao có th

ch

? Anh yêu c

u đ

ế

n điên d

i.

Anh kh

th

dài r

i khép cánh c

a l

i. B

ướ

c vào căn phòng v

n cũng không

ng l

m, anh ng

i lên gi

ườ

h

i không bi

ế

t có chuy

n gì x

y ra v

i Eunhyuk ngày hôm nay? Cũng ch

ng nghe c

u nói gì v

i anh c

. Anh c

m chi

ế

c đi

n th

ai lên và c

mãi nhìn vào nó…

mình có nên g

i hay không?

Anh th

m nghĩ. Th

hi

t chút s

qua

n tâm ch

c cũng không đ

ế

i. Nh

ư

ng anh ch

ư

a bao gi

th

i đi

n Lee Hyukjae c

, m

t l

n cũng không. H

ch

trao đ

i vài dòng tin ng

xóa ngay sau khi đ

c chúng. Đang đ

nh b

đi

n th

ai mà anh v

n dĩ đã thu

c n

m lòng thì m

t vòng tay đ

t nhiên ôm ch

m l

y anh.

N

ế

u không k

p nhìn th

y Eunhyuk đang t

a đ

u lên vai mình ch

c anh đã lên c

ơ

n đau tim m

t. Anh trông th

y g

ươ

con c

a c

u đang nhìn anh th

n nhiên nh

ư

th

ch

ng có chuy

n gì x

y ra. Donghae  nhìn c

u… “Em làm anh s

đ

y…”

anh th

ra.

“Em đang làm gì

đây? Anh còn t

ưở

ng em có vi

c ph

i v

nhà.” Anh ch

h

ơ

i lo l

ng ch

không h

ra khó ch

u chút nào. S

xu

t hi

n c

a Eunhyuk luôn xóa đi nh

ng cô đ

ơ

n, nh

ng suy nghĩ bi quan… c

nh

hãi trong anh đôi lúc cũng t

ưở

ng ch

g tan bi

ế

n.

“Anh đang đi

u tra em sao…” c

u m

m c

ườ

i nhìn anh.

“Anh không có… nh

ư

ng trùng h

p Sungmin  l

i chính là em trai anh.” Donghae  nói r

i quay m

t đi t

c

ườ

t mình.

Eunhyuk b

t c

ườ

i khi nghe Donghae  nói đùa v

hòan c

nh b

t đ

c dĩ c

a h

. Ch

t an

h quay sang nhìn c

u đ

y nghi ho

c, n

c

ườ

t d

n…

“Không đùa n

a… em đang làm gì

đây?”

Eunhyuk v

n c

nhìn ch

m ch

m khi

ế

n anh đ

t quay sang ch

khác. M

y ai có th

c

ưỡ

ng l

i ánh nhìn này c

a Eunhyuk ch

? Đôi m

t đen sâu th

i khi nhìn anh l

i kh

ế

n anh hòan tòan tan ch

y.

“Em nh

anh.” Vòng tay c

a c

u càng xi

ế

t ch

t h

ơ

n.

Anh quay l

i nhìn Eunhyuk r

m c

ườ

ượ

ng ngùng… nh

ư

t giác l

i chuy

n sang ánh m

t tò mò. “Em vào đây b

ng cách nào? Anh nh

đâu có đ

ư

a cho em chìa khóa.”

“Ch

trùng h

p em l

i chính là ng

ườ

i yêu c

a Sungmin .” C

hai cùng b

t c

ườ

i vì câu tr

l

i c

a chàng trai tr

. Donghae  kh

l

c đ

u… suy cho cùng, đây có l

là đi

u duy nh

t mà h

có th

làm đ

nghĩ m

i chuy

n theo h

ướ

ng nh

nhàng h

ơ

n. C

m giác nh

ư

h

l

i đ

ượ

c

h

ế

i riêng c

a c

hai. H

nh phúc và s

do khi

bên nhau đ

ượ

c gi

u kín trong b

n góc phòng Donghae .

Eunhyuk ch

t búng ngón tay m

t cái. “Chút n

a thì quên…” c

u nói trong khi l

y ra m

t v

t gì đó bên d

ướ

i. “Tah… cho anh nè.” C

u đ

ư

a cho anh m

t c

ái máy

nh nh

màu h

ng.

“Cái gì v

y?” Donghae  h

i khi c

m l

y chi

ế

c máy

nh.

“Anh là ng

ườ

hay sao mà không bi

ế

t nó… ng

ườ

i ta g

i cái này là máy ch

p hình.”

Donghae  tr

i l

i ch

ế

u c

a Eunhyuk. “T

t nhiên anh bi

ế

t đó là máy ch

p hình… n

h

ư

ng mà đ

làm gì m

i đ

ượ

c?”

“Anh s

d

ng nó nh

ư

th

ế

này này…” c

u v

a nói v

a b

t công t

c r

i nhìn vào

ng kính trong khi Donghae  ch

l

ng l

ng quan sát c

u. C

u b

m máy r

i ngay l

c nhìn vào phía sau màn hình. “Đ

y…” c

u v

a nói v

a ch

cho ng

ườ

i yê

u. “S

d

ng nó nh

ư

v

y đ

y.”

“Ý anh là… s

d

ng nó đ

làm gì kia? Anh cũng có máy

nh riêng mà.” Donghae  nói trong khi nhìn chi

ế

c máy

nh Eunhyuk đang c

m trên tay.

“Chi

ế

c máy

nh c

a anh là đ

ch

p hình ng

ườ

i khác, còn cái này…” c

u m

m c

ừơ

i nhìn anh. “Là dành riêng cho hai chúng ta. Đi

u làm em bu

n lòng nh

t chính là chúng ta không th

đi ra ngòai cùng nhau mà cũng ch

ng có t

m hình nào ch

p chung c

… ít nh

t v

i c

ái này… đ

ch

em hay anh… chúng ta đ

u có th

ch

nh cùng nhau.”

Donghae  t

ươ

i c

ườ

t đ

u. Anh ng

m nhìn chi

ế

c máy

nh r

i kh

a đ

u lên vai Eunhyuk v

c

ườ

i giãn n

trên môi, anh đ

ư

a tay ra và ch

c

nh c

a hai ng

ườ

i. Trông th

y ánh

c

a Donghae  lúc nhìn vào t

m hình hai ng

ườ

i ch

p chung, Eunhyuk c

m th

y r

t vui vì c

u đã quy

ế

t đ

nh đúng khi mua chi

ế

c máy

nh này. Ch

c ch

ườ

i yêu c

a c

u cũng có lúc th

t v

ng vì h

không có đ

ượ

c t

m hình nào ch

p cùng nhau. Ít nh

t v

món quà nh

này, c

u có th

khi

ế

ườ

i yêu mình c

m nh

n đ

ượ

c h

đang

i quan h

th

. Donghae  đ

t chi

ế

c máy

nh xu

ng, th

nh

.

“Khi nào thì em gi

v

nh

ư

v

a m

i quay l

i đây?” Donghae  th

c m

c.

Eunhyuk nhún vai… “Em không bi

ế

t… anh nói

th

xem.” Donghae  m

m c

ườ

i hôn lên môi c

u… ít nh

t anh cũng nên th

ưở

ng Lee Hyukjae v

món quà c

a c

u ch

. Anh h

ơ

i bĩu môi gi

v

nghĩ ng

t lúc. R

i l

i nhìn ng

ườ

i tình bí m

t c

a mình b

ng ánh m

i tình đ

y

n ý…

“Có l

m h

ơ

y nghĩ…” N

ế

u bây gi

h

t đ

u làm tình v

i nhau, v

y thì Eunhyuk có th

i kh

i phòng s

m h

ơ

n d

ki

ế

v

quay l

i đây m

t l

a mà không ph

t nhi

u th

i gian.

Eunhyuk m

m c

ườ

i đ

ng d

y b

ướ

c v

phía c

a. Donghae  m

t… ch

ng l

Eunhyuk không

hi

u gì sao? Anh v

i ch

y theo c

u.

“Em đ

nh đi đâu?”

Gi

thì đ

ế

n l

ượ

t Eunhyuk nhìn anh đ

y

n ý. C

u h

ơ

i nh

ế

ch mi

ng… ch

Donghae  t

n. Tay c

u đã ch

m vào t

m c

a làm b

ướ

c chân c

a anh càng nhanh h

ơ

n. Eunhyuk ch

t ôm l

y anh và đ

y anh d

a l

ư

ng và

o cánh c

a.

“Sao kh

ươ

ng quá v

y, hyung?” C

u k

t l

i sát g

t c

a Donghae . “Em ch

mu

n khóa c

a thôi mà.” C

u v

a nói v

a b

m ch

t khóa c

a l

i. Đúng v

y, Eunhyuk r

t thích trêu đùa Donghae , c

u yêu m

i khi nhìn th

y anh ch

y theo mình, đu

i th

eo mình b

i vì c

u bi

ế

ng Donghae  s

luôn đ

ế

n bên c

u.Và cho dù nhi

u l

n anh có nói d

i v

c

m xúc c

a mình, thì nhìn cách anh luôn đu

i theo Eunhyuk cũng có th

th

y tình yêu c

a anh dành Lee Hyukjae sâu đ

m đ

ế

c nào.

Donghae  h

ơ

i bĩu môi làm Eunhyuk

phì c

ườ

i. C

u t

a trán mình vào trán c

a anh, tay ph

i vòng ra phía sau vai anh, c

thu h

p kh

ang cách gi

a hai c

ơ

th

. Tay c

a Donghae  đ

t trên eo c

u khi c

hai nh

nhàng l

c l

ư

c

ơ

th

nhau.

“L

ra em ph

i nghĩ t

i đi

u này s

m h

ơ

n… đ

ế

n phòng c

a anh.

” Eunhyuk nói. Donghae  l

c l

c đ

u.

“N

ế

u anh bi

ế

ướ

c thì đã không đ

em vào phòng.” Donghae  nói, không thèm nhìn vào ánh m

t tinh ngh

ch c

a ng

ườ

i yêu.

“Ai nói là em s

cho anh bi

ế

t khi nào em đ

ế

n?” H

nhìn vào m

t nhau trong giây lát. Eunhyuk c

nói nh

ng l

i ám mu

i làm Donghae  ch

ế

t c

n nh

môi d

ướ

i.

C

hai b

t c

ườ

i, xoa nh

đôi tay mình vào l

ư

ng đ

i ph

ươ

ng khi

ế

n cái ôm càng

m lên theo m

i đ

ng tác di chuy

n.

“Eunhyuk à… anh đang nghĩ t

i chuy

nói v

y.” Donghae  thì th

m. Anh không bi

ế

khi nào s

quy

ế

t đ

nh làm đi

u đó ho

c s

làm đi

u đó nh

ư

th

ế

nào nh

ư

ng ngay lúc này đây, c

m giác quá rõ ràng, anh và Eunhyuk th

yêu th

ươ

ng đ

i ph

ươ

ng. M

t c

m xúc r

t đ

i chân th

t khi h

đang trong vòng tay nhau. Có c

m giác nh

ư

h

không ph

i là nh

ườ

i d

i trá… chính m

i quan h

c

a Sungmin  và Eunhyuk m

i là gi

, còn gi

a h

i là th

t. Ch

duy nh

th

t trong cái th

ế

i h

n đ

n này. Ch

vì chi

ế

c máy

nh

ư

? Không h

n nh

ư

th

ế

… anh nghĩ Eunhyuk nói r

t đúng… quy

ế

t đ

nh này có l

làm

h

t đi m

t gánh n

ng.

N

c

ườ

i trên g

ươ

t Eunhyuk ch

t khi c

u b

p ph

i ánh m

t c

a Donghae . K

c

khi c

u luôn thuy

ế

t ph

c ng

ườ

i yêu mình nên nói v

i Sungmin  s

th

t… thì chính c

u cũng có chút lo s

. Nh

ư

ng sau đó… n

ế

u nói ra h

ế

t c

thì

c

u có th

công khai đ

ế

n v

i Donghae . C

u m

m c

ườ

i th

t d

u dàng tr

ướ

c khi đ

t lên trán Donghae  môt n

hôn.

“Em v

đây… đúng không?” Donghae  nhìn th

t sâu vào m

t Eunhyuk r

i l

i nhìn xu

ng đôi môi c

u

. “Em s

v

bên c

nh anh cho dù Sungmin  có căm

ghét hai chúng ta.”

Anh t

nói v

i chính mình… và ch

c c

u cũng có th

nghe đ

ượ

c nh

ng l

trong trái tim anh.

Eunhyuk âu y

ế

m nhìn anh và g

t đ

u. “Em v

đây…” c

u xi

ế

t ch

t vòng tay h

ơ

n và th

nh th

ang l

i hôn lên trán Donghae  khi c

hai v

n đang đung đ

ư

a thân ng

ườ

i.

“Em s

bên c

nh anh b

t c

khi nào anh c

n.”

Anh c

m th

y khá h

ơ

n khi k

Lee Hyukjae nghe

v

quy

ế

t đ

nh c

a mình. Có l

không vi

c gì ph

a… mà cho dù có… thì ch

c

n Eunhyuk

bên c

nh… anh còn lo ng

i gì? Anh s

làm đi

u đó… s

m thôi.

o0o

“L

a sao?” Donghae  v

c nhiên khi nghe Sungmin  nói Eunhyuk có vi

c ph

i v

nhà và s

quay

l

i đây mu

n. Anh dám ch

c c

u l

i đang tr

n trong phòng mình.

“Sungmin  à… anh v

phòng tr

ướ

c đây. Có l

em nên b

t đ

u bài lu

n án m

t mình.”

Sungmin  h

ơ

i bĩu môi nh

ư

ng Donghae  ch

m c

ườ

i. “Anh s

giúp em… nh

ư

ng anh c

n ngh

ơ

t chút đã.” C

u nhóc c

ườ

i ngoác mi

ng và g

t đ

u nh

ư

t đ

a tr

v

a vòi vĩnh đ

ượ

c m

mua cho nh

ng viên k

o mà mình yêu thích.

Donghae  b

ướ

c lên l

u, nh

nhàng m

c

a phòng. Anh nhìn dáo dác và t

h

i l

n này li

u Eunhyuk có th

đâu. Anh v

a b

ướ

c đ

ượ

c đ

ế

a phòng thì ng

ườ

i anh c

n tìm b

ng nhào đ

ế

n ôm anh t

phía sau. Anh m

m c

ườ

i khi c

m nh

n đ

ượ

c ng

ườ

i yêu đang nh

nhàn

g l

c l

ư

c

ơ

th

c

a h

.

“Anh bi

ế

t th

ế

nào em cũng

đây.”

“Em c

tình cho anh đóan đ

ượ

c đ

không ph

i đau tim vì gi

t mình.” Donghae  m

m c

ườ

i, c

m giác h

ơ

i nh

n nh

t sau tai khi h

ơ

i th

nóng

m c

a Eunhyuk ph

lên. Anh xoay ng

ườ

i l

i, quàng tay lên vai c

u

, ng

m nhìn th

t k

ươ

t c

a ng

ườ

i yêu. Eunhyuk ch

im l

ng quan sát c

ch

c

a anh.

“Em thích drap tr

ườ

ng c

a anh, Hae.” c

u thì th

m. T

t nhiên Donghae  hi

u đ

ượ

c ý c

a c

u…anh kh

l

c đ

u.

“Chúng ta luôn làm b

n drap tr

ườ

ng c

a em. Em nghĩ

l

n này nên th

cái c

a anh xem sao.”

Donghae  b

t c

ườ

i nh

áp má mình lên má c

a Eunhyuk. “Anh thích nh

ng khi chúng ta nh

ư

th

ế

này.”

C

u nhìn sâu vào đôi m

t anh và hôn lên môi anh th

t d

u dàng. Ch

là m

hôn ng

n,

m áp nh

ư

ng c

hai đ

u bi

ế

t nó

d

n đ

ế

n chuy

n gì. Đã không còn quan tr

a, vì anh đã quy

ế

t đ

nh s

nói h

ế

i chuy

n v

i Sungmin … s

m thôi.

Eunhyuk cúi xu

ng cho m

hôn khác… l

n này lâu h

ơ

n, m

nh b

o h

ơ

n khi

ế

n h

ơ

i th

Donghae  tr

nên d

n d

p. Cũng không bi

ế

t h

đã đ

ư

a nhau

lên gi

ườ

ng cách nào, ch

ế

t chuy

n x

y ra sau đó là qu

n áo c

a c

hai đ

u b

ném v

ươ

ng vãi kh

n nhà. Eunhyuk nhìn th

t sâu vào m

t Donghae . C

u xoa nh

lên trán anh r

i nhìn anh âu y

ế

m. “Đ

ế

n khi nào thì anh m

i h

ế

t xinh đ

p h

Hae?” Anh b

t c

ườ

i vì câu h

i c

a c

u, c

ơ

th

đ

ng lên

ơ

i đ

ượ

c Eunhyuk khám phá.

“Bây gi

thì em không th

ưở

ượ

ng mình s

ng th

ế

nào n

ế

u thi

ế

u anh.”

Eunhyuk đ

hôn nh

lên trán anh r

ượ

t d

n xu

ng chi

ế

c mũi nh

xinh, môi trên, r

i môi d

ướ

i… c

u

ch

t d

ng l

m nhìn anh thêm m

t l

a và m

m c

ườ

i. Nh

hôn t

, ch

m rãi di chuy

n xu

ng c

m và chi

ế

c c

thanh m

nh, th

nh th

ang c

u mút nh

lên làn da tr

ng đ

l

i nh

ng d

u hôn đ

ng. Đôi môi không ng

ng chu du kh

p khuôn ng

c anh r

i di

chuy

n dài xu

n. H

ơ

i th

mát l

nh c

a c

u ph

lên vùng b

ng làm Donghae  nh

ư

mu

n phát điên… c

u ti

ế

c tr

i nh

hôn xu

ng th

p d

n, cho đ

ế

n khi…

“Hyung, có nhìn th

y…”

Donghae  gi

y mình khi b

trông th

y Sungmin  đang đ

ng ngay tr

ướ

c c

a, tòan thân b

t đ

ng, có l

đang r

c ho

c cũng có th

c

m th

y ghê t

m ho

c m

t thái đ

nào đó khi ch

ng ki

ế

n c

nh t

ượ

ướ

c m

t. Sungmin  đ

ư

a m

t nhìn xu

ng ch

ph

ng lên d

ướ

m chăn. C

u nhìn th

y m

ườ

i đang “nu

t ch

ng” l

y anh trai mình… k

hông th

nào là…

Eunhyuk v

i kéo t

m chăn che ph

n thân d

ướ

i c

a Donghae  l

ng lên nhìn Sungmin .C

u nu

c m

ế

ng.Th

t ra không có gì ph

vì dù sao h

cũng d

đ

nh s

nói h

ế

i chuy

n v

i Sungmin … nh

ư

i sao ngay lúc này c

u không th

nói đ

ượ

c l

i nào? C

u ch

ế

t im l

ng nhìn Sungmin  v

n đang b

c v

i nh

ng gì v

a trông th

y – c

u đang làm tình v

i Donghae  – m

t cách r

ườ

n . N

hãi mà c

u gi

u kín trong lòng bao lâu nay b

p đ

ế

n không báo tr

ướ

c. Tim c

u th

đan

g đ

nh… không ph

i ch

vì c

u và Donghae  đang g

n gũi nhau mà là vì Sungmin  t

nãy gi

v

n đ

t đ

ng nh

ư

ượ

ng đá ngay tr

ướ

c c

a.

“D-Sungmin  à…” Donghae  l

p… Anh đã mu

n thú nh

n v

i Sungmin  v

t c

nh

ư

ng anh c

t th

i đi

m thích h

p h

ơ

n. Bây gi

làm th

ế

nào mà anh có th

i thích khi đã b

Sungmin  b

p… trong m

t tình c

nh nh

ư

th

ế

này. Anh đã quên m

t “c

m giác không còn s

hãi” ban nãy. Anh đã quên m

c

ươ

ng quy

ế

t nói ra h

ế

i chuy

a anh và Eunhyuk cho Sungmin  bi

ế

t.

Anh cũng quên t

t c

nh

ng l

i mà mình mu

n nói v

i em trai. M

căng th

ng, lo âu, s

hãi nh

ư

p đ

ế

n cùng m

t lúc.

Ch

đ

ế

n khi Donghae  đ

ng d

y đ

l

c

ơ

th

i, nh

t l

y qu

n áo và m

c vào v

c đ

nhanh nh

t có th

thì Sungmin  d

ườ

ng nh

ư

h

n th

c đ

ượ

c t

t c

i chuy

n đang x

y ra. Anh trai và ng

ườ

i yêu c

a c

u có quan h

lén lút v

i nhau. C

u v

n không h

d

ch chuy

n k

lúc b

ướ

c vào phòng cho đ

ế

n khi Donghae  và Eunhyuk đã m

c xong qu

n áo và hi

n đang đ

ướ

c m

t c

u.

“Sungmin  à…” Donghae  v

a nói v

a đ

ư

a tay v

phía em mình.

H

ơ

i th

c

a Sungmin  b

nên đ

t quãng nh

ư

th

c

u đang thi

ế

u d

n đi d

ưỡ

ng khí. Đ

t nhiên, t

t chàng trai kh

nh h

ng hào l

nên y

ế

u

t nh

t nh

t, tay c

u ôm ch

t l

y l

c c

ng duy trì nh

th

, c

m giác tim mình nh

ư

ai đó bóp ngh

t. C

u ho s

c s

a và g

n nh

ư

không th

th

. M

t tay tỳ vào ch

t c

a trong khi tay còn l

i v

ch

t l

y ng

c mình, đ

u g

nên vô l

c ch

mu

n kh

yu nhào xu

ng trong khi v

n c

t đ

u nh

p th

. Eunhyuk

thóang nhìn Donghae  nh

ư

ng cũng r

t lo cho Sungmin . C

hai đ

u bi

ế

t Sungmin  là m

t chàng trai m

nh kh

e… nh

ư

ng hi

i chuy

n gì đang x

y ra v

i c

u

y?

“Em… không th

th

.” Sungmin  nói gi

a h

ơ

i th

nhanh và đ

t quãng nh

ư

th

ngh

n l

i. C

u v

n liên

c ho t

nãy cho đ

ế

. Đôi m

nên đ

u và ng

ướ

c trong lúc c

h

ế

c th

ra. C

u c

m th

y c

ơ

th

chóang váng, c

nh v

ướ

c m

t nh

ư

nhòa đi và c

ơ

n ho v

n không ng

ng hành h

c

h

ng đ

ế

n đau rát. C

u c

ng th

d

c nh

ư

ng c

m giác nh

ư

đang ch

ế

t d

n đi. Nh

p tim đ

p nhanh và d

d

i. Trái tim và não b

nh

ư

mu

tung và đi

u t

nh

t là… c

u không th

nào xóa đ

ượ

c hình

nh hai ng

ườ

i đàn ông mà c

u yêu th

ươ

ng v

i thân th

i đang qu

n l

y nhau ra kh

i tâm trí mình.

Donghae  r

ơ

ướ

c m

t. “Em

y đang r

t kích đ

ng…” anh thì th

m khi

ế

n Eunhyuk nhìn th

y v

y l

i càng thêm lo l

ng.

“Sungmin  à…” Donghae  lo l

ướ

c đ

ế

n em trai mình, gi

l

y vai c

u, mu

n dìu c

u ra kh

i phòng đ

ế

t ch

khác yên tĩnh h

ơ

n và… b

t c

ơ

i nào mi

n không ph

i trong phòng anh.

“Đ

NG CH

M VÀO NG

ƯỜ

I TÔI!” Sungmin  hét lên, h

t cánh tay hyung c

u ra kh

ườ

i mình, h

ơ

i th

l

nên g

p gáp. Donghae  v

t tay và b

ướ

c lùi l

i khi nghe Sungmin  quát, c

m giác đau nhói nh

ư

ai đâm vào tim khi Sungmin

 l

ế

ng v

i anh, đi

u mà c

u ch

ư

a bao gi

làm trong su

t c

cu

c đ

i. Sungmin  c

ng th

ch

m l

i, nh

ư

t k

làm th

ế

nào đi n

a thì c

u cũng c

m th

y b

n thân mình đang ch

ế

t d

n ch

ế

t mòn vì n

i đau quá l

n, c

v

th

xác l

n tinh th

n.

Donghae  bi

ế

tình tr

t nguy hi

ế

u nh

ư

ườ

i ph

i th

quá nhanh, khi đó ph

i có th

co giãn m

t cách b

t th

ườ

ng th

m chí là n

tung… anh không th

đ

đi

u đó x

y ra. Sungmin  c

n ph

i th

bình th

ườ

l

i, anh c

ế

p c

n c

u m

t l

a…

“Sungmin  à…” anh v

a nói v

a lay nh

ườ

i c

u, c

ng đ

em trai mình d

y, và l

n này c

u không t

ch

i vì th

c ch

t c

u cũng đang r

t c

n đ

ượ

c giúp đ

. Donghae  đ

c

u xu

ng nhà b

ế

p. Anh l

y ngay chi

ế

c túi đ

ng sandwich đ

ư

a cho em mình. Đ

t chi

ế

c túi lên mũi v

à mi

ng đ

c

u th

vào.

“Th

vào đây đi… nó s

giúp em th

y đ

h

ơ

n.”

Sungmin  c

m l

y chi

ế

c túi và th

vào đó. M

suy nh

ượ

c v

th

l

c. Ch

c ch

n là vì cú s

c và s

đ

kích đ

t đã làm cho c

u nh

ư

bóp ngh

n đ

ế

n ch

ế

t. Donghae  xoa nh

vào l

ư

ng c

u

trong khi Eunhyuk loay hoay tìm rót m

t ly n

ướ

c đ

ư

a cho Sungmin , c

u không bi

ế

t nó có th

giúp gì đ

ượ

c không nh

ư

ng ít nh

t cũng có th

làm Sungmin  c

m th

y khá h

ơ

n.

Tuy nhiên, v

a c

m đ

ế

n chi

ế

c ly, c

u th

n nhiên t

t c

ly n

ướ

c vào m

t Donghae  làm anh th

t cách khó nh

c.V

t c

a Sungmin  thóang có chút h

i h

n khi nhìn th

y t

ướ

c ch

y xu

ươ

t anh mình, tay c

u run lên, c

u ch

ư

a t

n d

v

i ai đ

ế

n v

y nh

ư

ng hi

i c

u l

i c

m th

y điên ti

ế

t v

i chính ng

ườ

i anh ru

t th

t c

a mình.

C

u nu

ướ

c b

t và th

t ra m

t l

i duy nh

t mà b

n thân mu

n nói ngay gi

phút này.

“Hyung… tôi – ghét – anh.”

End Chap 5

Chap 6

Lee vs Lee

“Hyung… tôi – ghét – anh.”

L

i nói c

a Sungmin  ch

ng khác nào m

t cái tát nh

ư

i giáng vào th

t Donghae . M

c dù đã đóan tr

ứơ

c đ

ượ

c chuy

n gì x

y ra… nh

ư

ng không ng

chính tai nghe nh

ng l

i nói này l

i khi

ế

n anh c

m th

y đau đ

n đ

ế

n v

y. Anh ch

ế

t cúi đ

u m

c cho nh

ướ

c v

n đang ch

y xu

t. Không nói đ

ế

n chuy

ướ

c, ch

riêng câu nói “Tôi ghét anh” cũng đ

làm trái tim anh nh

ư

băm ra thành t

nh.

Cu

i cùng thì Sungmin  cũng l

y l

i đ

ượ

c bình tĩnh. H

ơ

i th

c

a c

u đã tr

l

i bình th

ườ

ng nh

ư

ng ánh m

c l

nh đ

y khinh b

v

n không h

i kh

ươ

i l

i c

a anh mình. C

u căm ghét anh, đó chính là nh

ng gì mà ngay lúc này c

u c

m nh

n đ

ượ

c. Ban nãy c

u đã b

anh ta làm cho s

c n

ng đ

ế

c không th

th

i, c

u c

m th

y ghê t

m v

i nh

ng hàn

h đ

ng c

a anh trai mình. Th

c t

ế

, h

đã

trong xã h

i c

a gi

i tính th

ba t

lâu, nh

ư

t ch

ng ki

ế

n anh c

u làm chuy

n đó v

ườ

i yêu mình, nó còn h

ơ

n c

ghê t

m. Th

m chí ngay trong xã h

i bình th

ườ

ng, l

a d

i nhau cũng đã là đi

u sai trái.

Hyung c

a c

u chính là sinh v

t hèn h

và d

ơ

n nh

t mà c

u t

ng th

y. Lúc nãy, c

u v

n ch

ư

a s

n sàng đ

lên ti

ế

ng vì không th

tiêu hóa n

i nh

ng gì mà mình v

a trông th

y nh

ư

ng ngay bây gi

… c

u đang có r

t nhi

u đi

u mu

n nói. C

u hít vào m

t h

ơ

i, nhì

n Donghae  b

ng ánh m

t khinh b

và đ

y căm h

n, r

t đ

u…

“Có bi

ế

t bao nhiêu ng

ườ

i trên đ

i này… t

i sao ph

i là Eunhyuk?” Sungmin  cu

i cùng cũng ch

u di chuy

n ánh m

t sang h

ướ

ng khác và ch

t d

ng l

Eunhyuk. B

t ch

p c

nh t

ượ

ng mà mình v

a ch

ng ki

ế

n khi nãy, c

u v

n không h

c

m th

y ghét Eunhyuk m

t chút nào. B

i vì c

u yêu Eunhyuk, anh c

a c

u m

i chính là ng

ườ

i có l

i còn Eunhyuk có l

ch

là n

n nhân c

a anh ta mà thôi.

“Nói cho em bi

ế

t đây không ph

i là s

th

t đi. Eunhyuk à… anh và Donghae  hy

ung…” c

u cúi m

t và kh

l

c đ

u. “Không.” C

u tr

t nhìn Donghae , đ

anh nhìn th

y nh

ướ

c m

t c

a chính mình. “Tôi đã không còn anh trai n

a.” c

u nói v

i Donghae . Ánh m

t c

u nh

ư

th

mu

n đ

p v

tan m

i quan h

máu m

a hai ng

ườ

i, riêng Donghae

 v

n ch

ế

t cúi m

t vì c

m giác t

i l

i tràn ng

p trong lòng.

“Eunhyuk à… hãy nói v

ng anh và Donghae  ch

là hi

u l

m.” C

u nói nh

ư

mu

n ép bu

c ng

ườ

i kia ph

i th

a nh

n.

Donghae  l

t l

a c

m th

y tim mình v

v

n khi nghe Sungmin  ch

i mình b

ng tên, Sungmin  đã không còn xem anh là ng

ườ

i anh trai thân thu

c n

a. Eunhyuk nhìn Donghae  nh

ư

mu

n h

i c

u ph

l

i nh

ư

th

ế

nào đây. Nh

ư

ng anh v

i quay m

t đi.

“Xin l

i… Sungmin  à… t

i anh không c

ý làm t

n th

ươ

ng em. Donghae  và anh…” Eunhyuk

không th

hoàn thành h

ế

t câu nói c

a mình… c

u nghĩ Sungmin  có th

hi

u nh

ng gì c

u mu

n nói, c

u nhóc đã nhìn th

y h

ế

t nh

ng c

nh thân m

t c

a hai ng

ườ

i đ

đ

nh

n ra h

yêu nhau th

ế

nào và n

ế

u nói th

ng ra v

quan h

a c

u và Donghae … nó s

làm

n th

ươ

ng Sungmin  nhi

u h

ơ

a.

Sungmin  mím ch

t môi, h

ơ

i th

nên g

p gáp… c

u ng

t lên đ

c

ngăn dòng n

ướ

c m

t.

“Anh xin l

i, Sungmin  à…” Donghae  nh

ng, mu

n đ

ế

n em trai mình nh

ư

ng l

ánh nhìn căm ph

n c

a Sungmin  làm cho kh

ng l

, có c

m giác đ

a em trai c

a anh, ng

ườ

i thân yêu nh

t trong lòng anh bây gi

nh

ư

đang xa cách nghìn trùng.

“Lee Donghae … tôi căm ghét anh.” Sungmin  nhìn anh đ

y gi

n d

. Donghae  li

ế

c nhìn Eunhyuk nh

ư

mu

n h

i h

ph

i làm sao đây và li

u chuy

n gì s

x

y đ

ế

n v

i h

. C

u kh

t đ

u r

i quay sang nhìn Sungmin . C

u th

mu

n nói th

ng v

i Sungmin , cho dù chuy

n đó s

làm cho c

u nhóc b

n th

ươ

ng…

“Sungmin  à…”

“Em m

i chính là ng

ườ

bên c

nh anh. Chính anh đã làm em tin t

ưở

ng vào đi

u đó mà…” Eunhyuk ch

ế

t l

ng nhìn Sungmin . “Ng

ườ

i bên c

nh anh… ph

i là em. Gi

a anh v

i Donghae  ch

là gi

. Eunhyuk à… gi

a anh v

i anh ta ch

là d

i trá thôi. Em m

i chính là ng

ườ

i anh yêu th

, anh ch

ng qua ch

là n

n nhân b

tham lam c

a anh ta mà thôi.”

Donghae  quay m

t đi khi nh

n ra s

t l

c t

Eunhyuk, nh

t là khi vòng tay c

a Sungmin  đang ôm ch

t l

y ng

ườ

i yêu c

a h

. Có v

nh

ư

anh đã hoàn toàn m

t đi quy

n ch

n l

a cho mình và c

Eunhyuk khi Sungmin  tr

nên gi

n d

v

i anh. Cũng nh

ư

Eunhyuk, rõ ràng c

u

ế

ườ

i mình ch

luôn là Donghae … nh

ư

ng hi

i, c

u c

m th

y mình c

n ph

i thu

n theo c

m xúc c

a Sungmin . Anh l

ng l

i kh

i ngôi nhà trong khi Eunhyuk, v

n đang b

ch

t trong vòng tay c

a Sungmin , ch

ế

t đ

ng nhìn anh r

i đi… c

m giác

day d

t vì b

n thân không th

ch

đ

ượ

c.

“Ng

ườ

i anh yêu là em, Eunhyuk à…” Sungmin  nói trong khi c

áp sát c

ơ

th

mình vào Eunhyuk. Chàng trai tr

đ

yên cho c

u làm nh

ng gì c

u mu

n, đôi tay vô th

c buông thõng hai bên. Đôi tay này ch

dành đ

ôm Donghae

, ng

ườ

i c

u yêu th

ươ

ng nh

t. Eunhyuk nhìn theo h

ướ

ng Donghae  v

a đi, th

m nói l

i xin l

i… “

Xin l

i, Sungmin … đi

u d

i trá đó chính là hai chúng tôi th

t lòng yêu nhau. Xin l

i Donghae … em không bi

ế

t chuy

n chúng ta bên nhau l

i làm t

n th

ươ

ng anh nhi

u

đ

ế

n v

y.”

o0o

C

u bi

ế

t có th

tìm th

y anh

đâu. Chính là n

ơ

i đó. Tr

ướ

c c

a căn h

riêng c

a c

u, đang ng

i co ro nh

ư

t đ

a tr

và ch

đ

i.

Donghae  ng

lên và nhìn th

y Eunhyuk đang cúi xu

ướ

c m

t anh. B

môi anh ch

t cong xu

ng và n

ướ

c m

t c

thi nhau r

ơ

i. Chàng trai tr

ôm ch

t anh vào lòng khi

ế

n cho nh

ng kìm nén b

y lâu b

ng v

òa lên n

c n

.

“Em xin l

i…” Eunhyuk thì th

m.

Donghae  òa khóc trong vòng tay c

a Eunhyuk, vùi m

t vào l

c c

a c

u đ

c cho n

ướ

c m

t không ng

ơ

i.

“Em không h

i h

n khi đ

c

u

y nhìn th

y chúng ta, Hae. Nh

ư

ng… em th

c s

t đau lòng vì đã không th

làm đ

ượ

c gì cho anh.” Eunhyuk nhìn anh, c

ngăn n

ướ

c m

t c

a mì

nh, ngay lúc này Donghae  đang r

t y

ế

u đu

i, cho nên c

u nh

t đ

nh ph

nh m

vì c

hai. Donghae  vò nát chi

ế

c áo c

a c

u khi anh khóc. Eunhyuk vu

t nh

lên tóc và kéo anh sát l

n mình h

ơ

n.

“T

t c

đ

u là l

i c

a anh. L

ra anh ph

i nói v

i c

u

y s

h

ơ

n.” Donghae  v

a nói v

a khóc. Ng

ườ

i yêu c

a anh kh

l

c đ

u đ

anh c

m th

y khá h

ơ

n. Anh nu

ướ

c b

t và nghĩ ra m

t ph

ươ

ng án mà anh cho là t

t nh

t vào lúc này.

“Eunhyuk à… có l

chúng ta nên xa nhau m

t th

i gian.”

Cái ý nghĩ s

chia tay v

i Sungmin  

đ

đ

ượ

c

bên c

nh Donghae  luôn là ch

n l

a

ư

u tiên c

a c

u. Nh

ư

ng khi nghe th

y l

i đ

ngh

vô lý t

ườ

i yêu…

“Donghae  à… Sungmin  đã nhìn th

y chúng ta trong hoàn c

nh nh

y c

m nh

t và bây gi

c

u

y đã bi

ế

t rõ m

i quan h

a chúng ta, chúng ta không

c

n ph

i xa nhau n

a. Em s

nói v

i c

u

y ng

ườ

i em yêu là anh.” Eunhyuk nói m

t cách nh

nhàng nh

ư

ng đ

y d

t khoát. C

u không mu

n chia tay v

i Donghae  và c

u ch

c ch

n mình đã bày t

đi

u này v

i anh hàng trăm l

i. Nh

ư

ng ngay bây gi

, t

i sao Donghae

 l

i không ch

u nhìn nh

n v

n đ

, r

ng ch

c

n đ

t v

i Sungmin , h

có th

th

đ

ượ

c

bên nhau.

Donghae  cúi m

t… “Anh đã t

ng nghĩ anh có th

ch

u đ

ng đ

ượ

c vi

c em

y ghét mình, nh

ư

ng…” nh

l

i ánh m

n d

c

a Sungmin , nh

ng cái nhìn và l

i l

cay đ

ng dành cho anh, anh l

i không th

ngăn n

ướ

c m

t tuôn r

ơ

i.

Eunhyuk hi

u r

t rõ c

m giác này. C

u đã nhìn th

y cách anh đ

i x

v

i em trai mình. Và t

nh

ng câu chuy

n Donghae  th

ườ

ng k

khi anh n

m trên gi

ườ

ng cùng Eunhyuk. C

u bi

ế

t anh đã chăm sóc ch

o Sungmin  t

lúc cha m

h

qua đ

i cho đ

ế

n nay. Anh v

a là m

c

a Sungmin , v

a là cha và anh trai, mà cũng v

a là ng

ườ

n thân thi

ế

t c

a Sungmin … anh đã b

l

t nhi

u c

ơ

h

i c

a b

n thân ch

đ

đáp

ng cho nh

ng nhu c

u c

a em trai mình. Nh

ư

ng bây gi

,

đi

u duy nh

t khi

ế

n cho Sungmin  tr

t v

i anh chính là anh đã yêu ng

ườ

i yêu c

a em mình. Eunhyuk th

dài. C

u ch

ư

a bao gi

thích s

l

a ch

n đó.

“Eunhyuk à… em cũng quan tâm đ

ế

y mà… ch

… ch

c

v

bên c

nh em

y. Có đ

ượ

c hay không?”

“Cái gì?” Eunhyuk s

t. Đây là yêu c

u vô lý nh

t mà c

u đ

ượ

c nghe t

Donghae , và có l

cũng là l

n đ

u tiên c

u t

ch

i yêu c

u c

a anh.

“Anh không th

nghĩ ra cách nào khác đ

y l

i ngoài vi

c ph

i xa em.” Donghae  đ

y Eunhyuk ra kh

i vòng tay anh

và nhìn c

u. “Chúng ta hãy ch

m d

đây thôi.”

Eunhyuk gi

ch

t l

y c

tay c

a Donghae … “Anh đã h

a v

nói h

ế

i chuy

n v

i c

u

y đ

chúng ta đ

ượ

c

bên nhau, Donghae  à… đ

ng nh

ư

v

y.” Anh c

vùng v

y đ

thoát kh

i cái xi

ế

t ch

t c

a Eunhyuk và

né tránh ánh m

t c

a c

u.

“Chúng ta v

n có th

làm l

đ

u.”

Donghae  v

n c

h

ế

c đ

thóat kh

i vòng tay c

a Eunhyuk… “Donghae  à… chúng ta

c

n ph

i nói cho rõ ràng. Em đã h

a s

luôn

bên c

nh anh dù cho Sungmin  có căm ghét chúng ta đi n

a. Lee Donghae

…” gi

ng nói c

a Eunhyuk tr

nên h

ế

c nh

nhàng. “Em không th

t anh. Làm

ơ

n đi, đ

ng mà… đ

ng nh

ư

v

y n

a.”

“Anh xin l

i…” Donghae  nói, cu

i cùng anh cũng thóat ra đ

ượ

c và vùng b

ch

y.

Eunhyuk cũng không đu

i theo n

a. Ng

ườ

i tình bí m

t c

a c

u đã

ph

i ch

u t

n th

ươ

ng quá nhi

u và anh

y c

n có th

i gian đ

bình tâm tr

l

i. C

u đ

ng ch

ng hông, kh

th

dài r

i v

a đi lòng vòng tr

ướ

c c

a nhà v

a ng

t nhìn lên. C

u bi

ế

t ph

i làm gì bây gi

?

o0o

Khi Donghae  v

a v

đ

ế

n nhà, anh đã trông th

y Sungmin

 đang đ

ng ngay tru

c m

t. Có v

nh

ư

c

u đóan đ

ượ

c anh mình v

a m

i đi đâu.

“Anh v

n còn đi g

p anh

y đúng không?” ánh m

v

c c

a c

u nh

ư

mu

n xuyên th

ng con ng

ườ

i anh.

Donghae  cúi m

t, tránh nhìn vào m

t em mình. Anh l

ng l

ướ

c vào nhà, mu

ngòai tai nh

ng đôi co đ

đ

ượ

c yên tĩnh suy nghĩ. Anh đã quá m

i v

i nh

ng gì gi

u di

ế

m trong lòng b

y lâu và nh

ng gì đã x

y ra ngày hôm nay. Anh ti

ế

c b

ướ

c vào trong và mu

n tránh m

t Sungmin …

“Sao anh có th

làm đi

u đó, hyung? Sao anh l

i íc

h k

đ

ế

n nh

ư

v

y? Sao anh có th

…” Anh d

ng l

i nhìn Sungmin  b

ng ánh m

i, cô đ

c. Sau ng

y năm chăm sóc cho Sungmin , t

bao gi

mà anh đã tr

nên ích k

nh

ư

v

y?

“Sungmin  à… anh đã mu

n k

v

i em v

chuy

n đó.”

Sungmin  im l

ng khi nghe Donghae  nói. “Anh đã mu

n nói v

ng anh thích c

u

y… t

ướ

c khi em t

tình v

i c

u

y. Anh đã yêu c

u

y tr

ướ

c em. Nh

ư

ng anh đã rút lui khi nghe em nói em cũng thích c

u

y.

” Anh nh

nhàng gi

i thích, v

i hy v

ng Sungmin  có th

hi

u cho c

m giác c

a mình.

“V

y ra, tôi nên bi

ế

ơ

n vì anh đã không nói m

i chuy

n v

i tôi sao?” Sungmin  c

ườ

a mai.

“Anh không nói v

i em là vì anh không mu

n làm t

n th

ươ

ng em.”

“N

ế

u không mu

n là

n th

ươ

ng tôi thì l

ra anh không nên đ

ế

n v

i Eunhyuk.”

Donghae  mím ch

t môi và b

t khóc tr

ướ

c m

t Sungmin . Em trai anh nói r

t đúng… n

ế

u không mu

n làm t

n th

ươ

ng Sungmin  thì lý ra anh không nên đ

ế

n v

i Eunhyuk. Nh

ư

ng… anh bi

ế

t ph

i làm th

ế

nào đây? An

h đã ao

ướ

c có đ

ượ

c Eunhyuk, anh yêu c

u

y, và c

u

y cũng yêu anh. Anh còn có th

đ

ế

n v

i ai khác?

“Anh ch

ư

a bao gi

h

i h

n vì đã đ

ế

n v

i c

u

y, Sungmin  à…” anh r

ơ

ướ

c m

t khi nhìn em trai mình, ngay lúc này, nh

ng l

i anh nói ra đ

u là c

m xúc th

t.

“C

u

y là ng

ườ

i duy nh

t mà anh không mu

n chia s

v

i em.” Ánh m

t cô đ

c c

a anh nh

ư

mu

n nói lên r

t nhi

u đi

u. “Anh ch

ư

a bao gi

h

i h

n vì đã đ

ế

n v

i c

u

y. Đi

u duy nh

t anh h

i h

n là đã làm nh

ng vi

c đó sau l

ư

ng em, cũng b

i vì anh không mu

t em.”

“Lee Donghae .” Sungmin  nhìn anh đ

y m

a mai. “Anh th

nghĩ r

ng tôi s

không rút lui n

ế

u anh nói v

i tôi r

ng anh cũng thích anh

y sao? Anh không ph

i là ng

ườ

i duy nh

ế

t th

ế

nào là hy sinh.” C

u hét lên. Donghae  nh

m nghi

t, đ

cho n

ướ

c m

t ch

y ra.

“Anh luôn hành đ

ng nh

ư

th

mình là đ

ng c

u sinh, anh luôn nghĩ r

ườ

i khác b

ơ

i anh. Anh luôn t

cho r

ng mình là ng

ườ

i mà ng

ườ

i khác nên c

m th

ươ

ng! Nh

ư

th

t anh cũng ích k

ng nh

ư

tôi thôi.” Sungmin  v

a nói v

a t

ch

vào

mình. “Anh không mu

n làm t

n th

ươ

ng tôi?” C

u nói trong n

ướ

c m

t, gi

ng đi

u đ

y m

a mai.

“Anh không mu

n làm t

n th

ươ

ng Eunhyuk? Nhìn nh

ng gì mà anh đang làm xem. Anh mu

n có đ

ượ

c c

hai ng

ườ

i trong tay và gi

v

nh

ư

anh là ng

ườ

i ph

i ch

u hy sinh. Anh

th

quá ích k

… và chính cái hành đ

ng anh hùng mà anh đã và đang làm, có l

c

trong nh

ng câu chuy

n mà anh k

v

i Eunhyuk, tôi ch

ng khác nào là m

ườ

i th

ác.”

Donghae  quay ng

ườ

i đi, đ

l

i Sungmin  

phía sau. Anh không mu

n nói thêm b

t c

đi

u

gì n

a. Anh không mu

n nói v

i Sungmin  r

ng vì nh

ườ

ng nh

n c

u mà anh đã không th

tham gia h

c nh

y, vì nh

ườ

ng nh

n c

u mà anh không th

có đ

ượ

c nh

ng món đ

ch

ơ

i lúc nh

anh yêu thích, vì nh

ườ

ng nh

n c

u mà anh không th

tránh đ

ượ

c đòn roi và nh

ng d

u

v

ế

t đó v

còn theo anh mãi mãi. Vì nh

ườ

ng nh

n c

u, anh đã không th

có đ

ượ

c Eunhyuk m

t cách tr

n v

n…

Anh bi

ế

ế

u nói ra s

càng làm cho quan h

c

hai tr

nên t

… anh không bao gi

mu

n đi

u đó x

y ra. C

đ

i này cũng không mu

n. Anh lê t

ướ

c n

ng nh

c v

phòng c

a mình, ng

i xu

ng bên mép gi

ườ

ượ

t xu

ng, n

m v

t ra sàn, đôi m

t đ

m l

ng trĩu nhìn vào kh

ang xa xăm.

“Anh xin l

i vì anh ch

ư

a bao gi

h

i h

n khi đ

ế

n v

i c

u

y.”

Donghae  b

t khóc khi nghĩ đ

ế

n nh

ng chuy

đã x

y ra b

trong cái ngày đ

nh m

nh này. Anh nh

l

i nh

ng l

i mình đã nói v

i Eunhyuk. Nó trái ng

ượ

c hòan tòan v

i nh

ng gì th

t lòng anh mu

n nói. Nh

ng gì anh mu

n nói là nh

ng l

i mà anh ch

ư

a bao gi

có đ

can đ

m đ

th

t ra tr

ướ

c m

t c

u

y.

“Ch

duy nh

t mình em, Lee Hyukjae, anh th

c s

t yêu em.”

Sungmin  quay m

t đi và th

dài. C

u không mu

n th

ươ

ng hyung mình b

ng nh

ng l

i nh

ư

th

ế

nh

ư

ng v

i nh

ng gì mà Donghae  đã làm v

i c

u, còn h

ơ

n c

ph

i. C

u quá th

t v

ng v

anh mì

nh, ng

ườ

i anh mà c

u luôn kính tr

ng. Ng

ườ

i anh mà c

u luôn d

a d

m, ng

ườ

i thân duy nh

t c

a c

u. Gi

đây, c

u đã không còn ai bên c

nh n

a. C

u cúi m

t, n

ướ

c m

ơ

i xu

n đ

ng.

“Hyung, tôi ghét…”

M

c nh

ng l

i l

cay nghi

t mà c

u đã th

t ra ban nãy.

Tôi ghét anh.” C

u đã không còn đ

can đ

m đ

nói ra n

a…

End chap 6

Chap 7

Let’s run…

Đã m

t tu

n trôi qua và Donghae  cũng không h

đ

ế

n l

p nh

c. Anh tr

n lì

trong nhà đ

suy nghĩ cho c

n k

, c

tình tránh m

t Eunhyuk và Sungmin . Anh ch

ra kh

i phòng khi em trai mình đã đ

ế

ườ

ng, anh t

t h

ế

t đi

n th

ai khi Eunhyuk nh

n tin ho

c g

i đi

n, đi

u mà c

u ch

ư

a t

ng làm tr

ướ

c đây. Anh ch

mu

n đ

ượ

c yên tĩnh m

t mình đ

suy nghĩ, tránh ch

t đôi tình nhân kia. M

t khác, Sungmin  cũng canh ch

ng Eunhyuk r

t sát sao, không đ

cho c

u có b

t kỳ c

ơ

h

i nào đ

ượ

c thóang nhìn th

y anh trai mình. C

u

luôn b

p Eunhyuk b

m đi

n th

ai, c

u cũng bi

ế

t anh chàng đang g

i tin nh

n cho Donghae , nh

ư

n là h

không g

p nhau, mi

n là Donghae  không tr

l

t c

tin nh

n nào, c

u m

i c

m th

y an tâm. C

u d

nên đa nghi, lo s

, ghen tuông và m

i.

Qu

th

t là m

t tu

n l

điên r

và khó ch

u nh

t. C

u luôn ph

ng trong tình tr

ng căng th

t k

nhà hay đ

ế

ườ

ng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro