chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        Ngày mưa , từng giọt mưa tí tách trên mái nhà . Từ sau ô cửa kính , Âu Dương Mặc từ đôi mắt đen thẩm của cậu nhìn về phía cổng . Lúc này cậu chỉ mới 6 tuổi nhưng cậu đã trưởng thành sớm hơn những đứa trẻ cùng lưa tuổi.
         Một tiếng xe tắt máy , từ chiếc xe ô tô  một người đàn ông bước xuống tay cầm chiếc dù . Tiếng mưa rơi lụp bụp , một người phụ nữ trong lòng ôm một bé gái chỉ mới 1 tuổi . Đi sau đó là một cậu nhóc mặc áo sơ mi , mũi cao ,làn da trắng được di truyền từ mẹ cậu . Cả bốn người biến mất sau màn mưa. Âu Dương Mặc cụp mắt xuống , làn mi dài rũ xuống che dấu suy nghĩ trong đáy mắt .
          Người đàn ông và gia đình họ đang chuyển đến gần nhà Âu Dương Mặc là gia đình nhà họ Diệp . Từ trong nôi , một cô bé đang cười kháu khỉnh , được anh trai cô - Diệp Kỳ Mộ  kể truyện cổ tích . Cô - Diệp Kỳ Ca được sinh ra trong gia đình hạnh phúc , có mẹ Diệp và ba Diệp cưng chiều .
          Ngôi nhà họ chuyển đến nằm trong khu yên tĩnh , quanh khu là những hàng cây xanh xào xạc . Buổi tối , cha Diệp và mẹ Diệp dắt em anh Kỳ Ca đến chào hỏi nhà Âu Dương .
          - xin chào , chúng tôi là hàng xóm mới đến - ba Diệp mở lời chào hỏi khi cánh cửa nhà Âu Dương đang mở ra .
         - Âu Dương Diệu , là cậu.
       - Diệp Hạnh , cậu là người chuyển đến . Thật đáng mừng khi hai ta lại gặp lại .
         Cha Diệp và Cha Âu Dương là chiến hữu cùng chiến đấu của nhau trong quân đội . Vì một số tai nạn nên cha Diệp tách ra và quyết định kinh doanh . Lúc đầu còn nhiều khó khăn nhưng mấy năm gần đây công ty của cha Diệp đang đi lên quỹ đạo và phát triển .
         - vào đây chúng ta hàn huyên lại với nhau nào .
        Mẹ Âu Dương từ trong bếp đi ra , bà là một người phụ nữ giỏi giang , hiền lành và rất có thực lực . Bà đang làm trưởng khoa cho  một bệnh viện có uy tín nhất nước .
        Âu Dương Mặc đứng sau cầu thang lặng lẽ nhìn xuống . Cậu từ nhỏ là một người trầm lặng, ít nói nên mẹ Âu Dương rất lo lắng về sự yên tĩnh khác người này của cậu .
       Hai nhà nói chuyện rất vui vẻ . Mẹ Âu Dương từ khi kết hôn rất muốn có một đứa con gái nhưng sau  khi sinh Âu Dương Mặc , cơ thể bà bị tổn hại nên đã không có con được nữa .
Vì vậy bà rất thích Diệp Kỳ Ca.
         - iiiiiaaaiiaa - tiếng của bé con Kỳ Ca .
        - ôi , con nhìn gì thế ? - hỏi xong mẹ Âu Dương nhìn theo tiếng cô , từ trên cầu thang cậu đang đi xuống .
       - Mặc Mặc , đây là bạn của cha con , xuống chào hỏi nào - giọng mẹ Âu Dương nhẹ nhàng bảo .
       Từ trong vòng ôm của mẹ Diệp , Kỳ Ca vươn đôi tay mũm mĩm với theo bước cậu đi .
       - muốn Mặc ca ca ôm sao ?
       Âu Dương Mặc lúc này đã chào hỏi cha và mẹ Diệp còn Diệp Kỳ Mộ đang tò mò nhìn cậu . Hai cậu chỉ chạc tuổi nhau nhưng một người trầm lặng một người thì như ánh nắng mặc trời .
        Âu Dương Mặc nhẹ nhàng chạm vào đôi tay của Kỳ Ca .
#####♡♡♡♡♡#####
~ cả nhà ơi ~ tui chỉ vừa mới viết truyện thôi có j thì chỉ cho tui với nhaa......

        

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thuy1108