Gửi cho tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em thân mến,

Tôi biết, giờ này, và rất nhiều giờ khác nữa, những vết thương không bao giờ lành trong tâm hồn em, một lần nữa, rách toát ra. Tôi thấy chúng nhỏ thành từng giọt, rơi mãi vào vô biên. Tâm hồn em chẳng khác gì tấm áo bạc phếch của kẻ lãng du, ngày một hao mòn theo những bước chân. Ôi, tâm hồn của em, có chăng sẽ chẳng còn gì ngoài lớp vỏ xác thịt vào sớm mai? Em không còn khóc thật nhiều, thật lâu. Ôi em yêu, có chăng chỗ nước mắt còn lại để tìm ra lối thoát khác? Như một vòng tuần hoàn, cô gái của tôi tự xé nhỏ trái tim, linh hồn em, chia đều cho những lần đau thương. Để rồi sau đó, em ngả nghiêng đứng dậy và bước tiếp, đem vô số mảnh nhỏ dính tạm bợ lên người. Không ai biết, không ai hay. Em cô đơn giữa những người thân thuộc. Không ai có thể bước vào vòng an toàn của em, trừ mẹ. Em sợ đơn độc, cũng sợ bị đâm từ sau lưng. Em ích kỷ, vì sợ cho quá nhiều sẽ chẳng nhận lại bao nhiêu. Em tiếp xúc trăm người, chỉ dám cầu một trong trăm người ấy thật lòng với em. Nhưng kìa, em bị thương bởi những điều ngẫu nhiên.

Tôi trông thấy em đau đớn đến quằn quại, nhưng ngoài kia, không ai thấy. Họ nhìn thân thể em nguyên vẹn, chỉ có thế.

Em thân yêu,

Hãy luôn nhớ rằng, em là duy nhất của tôi, của mẹ em. Đừng dễ dàng nhún nhường chỉ để có chút ấm áp. Đừng để người khác lấy đi cơ hội của em. Sống một lần trong đời, em cần nghĩ cho bản thân trước người khác. Nhìn em hiện tại xem, rách nát đến vậy, mấy ai biết đâu? Em hy sinh biết chừng nào?

Xin em hãy kiêu hãnh như cái tên mẹ đặt cho em. Không việc gì phải cúi đầu trước những kẻ không đáng. Em yêu, em mãi là ánh sáng tươi đẹp nhất của tôi. Dẫu con đường phía trước không bằng phẳng, xin em hãy tin tưởng vào bản thân mình.

Em đang hoài nghi chính em? Cô gái của tôi, chẳng ai biết trước tương lai của mình. Sai lầm chỉ là một phần nhỏ trong cuộc đời này. Xin đừng keo kiệt, cứ phó mặc chúng cho thời gian. Không ai sai cả đời, cũng không ai dành cả đời để ăn năn mãi một cái sai. Em phải sống, phải bước tiếp. Tôi và mẹ sẽ ở bên cạnh em.

Xin đừng để vết thương lòng loét ra mãi. Tôi biết, những câu nói đại loại như "Thời gian sẽ chữa lành tất cả" là mớ lý thuyết của người chưa từng thật sự đau, nhưng em yêu, em có thể tự ngăn chúng rỉ máu mà. Tôi biết em rất yêu mọi ngày mới của đất nước này, dù bất cứ đâu. Hãy lấy đó làm băng gạc, ý chí của em sẽ là oxy già.

Lời cuối,

Tôi muốn ôm vào lòng cô gái của tôi. Linh hồn bé nhỏ cùng tôi lớn lên. Em có lẽ sẽ phải hối tiếc nhiều thứ, nhưng đừng bao giờ hối tiếc rằng trên đời này có 'em'. Hôn em một cái. Mẹ và tôi yêu em nhất đời này.

Yêu em bằng mọi thứ tôi có,

Tôi là tự tôn, thành trì bảo vệ em trước những cơn đau từ bên trong. Xin lỗi vì đã không làm tròn bổn phận của mình, nhưng hãy tin tôi, và tin vào chính em. Chỉ cần em mạnh mẽ, tôi cũng sẽ vô địch vô song.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro