chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vietnam tỉnh dậy, cơn đau nhức bên dưới truyền thẳng lên đại não, Vietnam sợ hãi, run rẩy. Y nức nở.

- Híc... hức... đau đau!!

Japan tỉnh giấc, nhìn Vietnam, nhẹ nhàng ân cần hỏi, bàn tay to lớn xoa lấy má của y.

- Em có đau lắm không??

Vietnam nức nở, gật gật.

- Em đau lắm ạ... híc... bên dưới đau!

Japan ngồi dậy, lấy thuốc mỡ bôi cho Vietnam. Cảm giác mát lạnh của thuốc mỡ khiến cho y run lên, hậu huyệt cũng đỡ đau hơn, Japan nhìn, bôi thêm thuốc mỡ vào ngón tay, cho vào bên trong hậu huyệt nhỏ của y. Vietnam đỏ mặt, rên rỉ, hậu huyệt nhỏ đang dần thích nghi, bên trong mút chặt lấy ngón tay của anh. Japan cười, di chuyển ngón tay. Vietnam bối rối, hoang mang, chỉ biết ú ớ những tiếng vô nghĩa. Sau khi bôi thuốc xong, Japan bế Vietnam lên. Đây là lần đầu tiên hắn không phát điên, bàn tay nhỏ ôm lấy cổ anh, bám chặt. Japan tắm cho Vietnam.

- A, ngài Japan, em làm được mà, ư!!

Japan cố kìm nén, dội nước cho Vietnam. Japan giờ mới nhìn thấy rõ được khuôn mặt của Vietnam. Người cậu rất hốc hác, cơ thể gầy gò đến trơ xương, ở trên cơ thể còn có một vài vết bầm tím nữa. Japan nhíu mày, bế Vietnam lên, mang ra chỗ giường. Vietnam bị lạnh vì cơ thể vẫn còn ướt, anh lấy trứng gà luộc lăn trên những vết bầm của y. Vietnam đỏ mặt, ngại ngùng. Japan hôn Vietnam. Vietnam ngây ngô, đỏ mặt. Japan nhả ra.

- Em vẫn còn nhiều thứ phải học lắm đấy Vietnam à!!

Vietnam nghiên đầu, không hiểu Japan nói gì. Dainam đang ở trong phòng Quing, cả người đầy vết cắn, đôi chân bị xích lại, Dainam mặc một bộ đồ khá quyến rũ, người nằm trên giường, không ăn không uống. Quing bước vào, đi lại giường, nới lỏng cà vạt và cởi bớt nút áo sơ mi ra, người ngồi dậy, ôm lấy Quing, hơi run. Hắn cười, hôn Dainam.

- Em có vẻ nghe lời hơn rồi nhỉ?~ hôm nay ta hơi mệt, em biết làm gì rồi đó nhỉ?~

Dainam đỏ mặt, đành làm theo, quỳ xuống giữa chân Quing, kéo khóa quần hắn xuống. Người sợ hãi trước con quái vật trước mặt, mặt đỏ bừng. Quing khó chịu.

- Nhanh lên, đừng khiến ta tụt hứng!!

Dainam liếm hạ thân Quing, bắt đầu liếm mút, Quing cười, lấy đồ điều khiển bật tối đa. Trứng rung bên trong Dainam đột nhiên rung mạnh bất ngờ khiến cho người muốn bắn ra lập tức nhưng hạ thân bị cột lại nên không thể bắn, đành bất lực cố làm Quing ra.  Phải rất lâu sau Quing mới bắn vào bên trong miệng Dainam, người cố gắng nuốt xuống, không dám nhả ra vì sợ bị đánh. Hắn hài lòng, xoa đầu Dainam.
- Vì phản ứng hôm nay của em! Tạm tha! Ngoan ngoãn như vầy có phải tốt ko!~
Dainam ko nói gì, chỉ im lặng, nức nở. Quing bế Dainam đi tắm. Vietnam đang làm việc, vùng hông vẫn đau nhức. Japan nhìn bóng dáng nhỏ bé đang làm việc kia, suy nghĩ gì đó. Liền lấy điện thoại đặt đồ cho vietnam. Người hầu vất vả lắm mới mang hết đống đồ Japan đặt vào nhà, đưa đến phòng của anh. Japan mở những gói hàng ra, bên trong là những bộ đồ gợi cảm và đồ nữ sinh, và một vài bộ đồ khác nữa. Japan cười, suy nghĩ hình ảnh vietnam mặc chúng.
- Vietnam, qua đây!!~
Vietnam đi lại chỗ Japan, ngoan ngoãn.
- ngài cho gọi em ạ??
- Mặc cái này vô!!
Japan đưa cho Vietnam bộ đồ bò sữa nhưng hở hang hơn nhiều, vietnam ko biết gì chỉ đành làm theo, sau khi thay xong, Vietnam đi ra khỏi chỗ thay, Japan hưng phấn, bên dưới không ngừng phản ứng. Vietnam đỏ mặt, lại gần chỗ japan.
- có xấu lắm không ạ??
Japan xoa đầu vietnam, cười.
- Không, đẹp lắm!! Đây cho em kẹo!!
Anh lấy kẹo mút ra đưa cho y, vietnam vui vẻ nhận lấy. Japan cười, nhìn má Vietnam phồng lên khi ngậm kẹo không tự chủ được mà bóp bóp vài cái. Vietnam bị làm phiền bèn né sang chỗ khác.  Japan phì cười.

- Vietnam, giờ anh với em chơi một trò chơi nhé??

Vietnam nghe thấy được chơi bèn hào hứng.

- Trò chơi gì vậy ạ?

- Hôn nhau!~ Ta và em hôn khi có viên kẹo, nếu viên kẹo không bị sức mẻ gì thì coi như em thắng, còn nếu không, em sẽ phải làm theo yêu cầu của anh!!

- Em chơi ạ!!!

Mắt Vietnam sáng cả lên, vui vẻ nhận lời mà không biết được đó là quyết định sai lầm. Vietnam ăn xong viên kẹo dâu, Japan lấy viên kẹo hình viên bi ra, bóc vỏ rồi cho vào miệng, hôn y. Chiếc lưỡi lớn của hắn bắt đầu xâm nhập vào trong khoang miệng nhỏ của y cùng với viên kẹo, Vietnam giật mình, theo bản năng mà cắn nát viên kẹo khi mà hắn mới đưa viên kẹo vào miệng y. Japan nhả ra, cười.

- Em thua rồi!~

Vietnam ủ rũ, miệng nhỏ chu ra.

- Thua mất rồi!! Được, có chơi có chịu, ngài muốn em làm gì ạ??

Japan cười, thấy âm mưu của mình đã đạt được liền lập tức được nước lấn tới, xoa lấy eo nhỏ của Vietnam.
- Yên tâm, hình phạt nhẹ lắm!~
Japan cởi đồ ra, để lộ hạ thân đang cương cứng, Vietnam đỏ mặt nhìn, lúng túng.
- Em phải làm gì ạ??
Japan xoa đầu Vietnam.
- Mút nó đi!~ Giống như em đang mút kem vậy!!
Vietnam làm theo, hai tay nắm lấy hạ thân Japan, khuôn miệng nhỏ nhắn mút lấy hạ thân Japan. Hắn hưng phấn, nhìn miệng nhỏ đang cố gắng mút lấy cái thứ khủng bố kia. Vietnam không hiểu sao cơ thể rất khó chịu, như có hàng ngàn con kiến bò qua vậy, ngứa ngáy đến phát điên. Vietnam cố lảng đi, tiếp tục làm công việc của mình. Bây giờ y không có nhà để về, nếu y à phật ý cậu chủ chắc sẽ bị đuổi mất, y không thích điều đó. Một lúc sau, Japan bắn hết lên mặt Vietnam. Vietnam giật mình, đỏ mặt, vô tình nuốt một ít ở bên trong miệng, lè chiếc lưỡi nhỏ ra, giọng nấc lên.
- Tệ quá!!
Japan phì cưới trước sự dễ thương của y, lấy khăn lau mặt cho y rồi chỉnh lại đồ, bế Vietnam lên, để y ngồi trên đùi mình.
- Làm tốt lắm!!~
Vietnam vui vì được khen, ôm cổ Japan. Japan nhìn bé mèo ngây thơ trong lòng mà không khỏi hưng phấn, mong muốn phá hỏng y ngày càng lớn.
// Không được, phải chờ em ấy lớn hơn chút, không được hấp tấp nếu không sẽ phá hỏng em ấy mất!!//
Japan thấy Vietnam đã thiếp đi, bế y lại giường rồi nằm ôm y ngủ. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn được ngủ ngon đến thế. Cứ thế cả hai ôm nhau ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro