2.0 | the flying can.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

jaehyun căng não nghĩ ra ý tưởng khiến làm cho chaeyoung ghét anh. anh muốn làm một cái gì đó dễ dàng bởi vì anh không có thời gian cũng như năng lượng để thực hiện một cái gì đó lớn lao và phức tạp.  anh nhấm nháp đồ uống từ lon cola trong suy nghĩ miên man.

"anh bạn đã nghĩ ra cái gì chưa?" taeyong hỏi khi nhìn lên từ cuốn sách anh đang đọc.

"chưa, chưa."  anh ấy rầu rĩ trả lời.

ngay sau đó họ nghe thấy tiếng bước chân từ hành lang phía sau. cả nhóm quay lại và thấy chaeyoung đang từ từ bước xuống hành lang.

"oh shit! báo động báo động!"  mark là một người bạn khác của jaehyun thì thầm hét lên

"im đi."  johnny đặt tay lên miệng mark.

chaeyoung đi bên cạnh các chàng trai như không có chuyện gì xảy ra. cô dường như đang ở trong một thế giới của riêng mình. anh liếc nhìn cái lon rỗng trong tay rồi nhìn park chaeyoung.

"con chó cái này trống rỗng, yeet!"  anh ném lon về hướng cô.

cái lon bay về phía cô và đập vào má cô. 

"aw." cô thì thầm kêu lên. các chàng trai há hốc mồm kinh ngạc khi jaehyun chạy đến chỗ cô ấy.

trên má cô xuất hiện một vết cắt nhỏ màu đỏ.

"chaeyoung nhất định phải ghét mình ngay bây giờ."  anh tự nghĩ khi thấy vết cắt bắt đầu rỉ một chút máu.

"được rồi, tôi xin lỗi vì tôi đã làm xước má của cậu bằng một lon nước ngọt trống không." anh cố gắng làm ra vẻ bình thường nhất có thể.

anh mong đợi cô sẽ bùng lên cơn giận dữ và hét vào mặt anh nhưng câu trả lời của cô không như anh mong đợi.

"không sao, tôi tha lỗi cho cậu." cô chạm nhẹ vào vết cắt.

jaehyun tròn mắt. "không không, đó không phải là những gì cậu phải nói."  anh vội vàng phun ra những lời vì không muốn thua cược.

jaehyun bối rối khuôn mặt của cô có vẻ ngây thơ nhất mà anh từng thấy.

"TÔI KHÔNG THỂ MẤT 10 NGHÌN WOM CỦA TÔI!"  anh hét lên khi tưởng tượng yuta đang nhếch mép.

"Huh?"  cô nhíu mày bối rối.

"à ờ không có gì." anh trông giống như một đứa trẻ bị lấy trộm kẹo.

jaehyun ghét thua cuộc bao nhiêu thì anh ấy cảm thấy thật tệ hơn vì đã làm xước má chaeyoung. anh nghĩ mình đã thua cược nên tốt hơn hết là nên xin lỗi đàng hoàng và đưa cô đến văn phòng y tế.

"tôi rất xin lỗi đã làm bạn bị thương, tôi biết bây giờ tôi có vẻ như là một tên khốn nạn nhưng ít nhất hãy để tôi đưa cậu đến văn phòng y tá." anh tặng cho cô một nụ cười ngọt ngào.

"không, không sao đâu, thật đấy." cô cố gắng từ chối một cách lịch sự. 

"tôi phải đi, bạn bè của tôi đang tìm tôi."

"được rồi nếu cậu đã nói vậy."

cô cười đáp lại trước khi bỏ đi. anh quay lại và thấy những người bạn của mình đang phá lên cười.

"jaehyun không chỉ thua cược mà việc cố gắng tỏ ra tử tế của mày đã bị cô ấy từ chối!" johnny nói giữa tất cả những tiếng cười.

yuta bước đến gần anh vẫn cười khúc khích và đưa lòng bàn tay ra.  "10 nghìn won."

"ugh tốt."  jaehyun rên rỉ khi thò tay vào túi lấy tiền thì đột nhiên anh bật ra một ý tưởng.

"cho tao hai ngày nữa." đôi mắt của jaehyun sáng lên long lanh khi yuta nghiêng đầu bối rối.

"cho tao thêm hai ngày để khiến chaeyoung ghét tao và nếu tao thua thêm một lần nữa, tao sẽ nợ mày 15 nghìn won."  jaehyun luôn luôn là một người cạnh tranh và ghét thua cuộc. anh cố gắng tìm mọi cách để giành chiến thắng dù điều đó đồng nghĩa với việc anh phải đổ cả máu, mồ hôi và nước mắt của mình vào đó.

"wow, mày có vẻ thực sự quyết tâm giành chiến thắng này."  yuta ồ lên.

"vậy cược vẫn còn hay sao?" mark hỏi.

"oh it's on."

-end-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro