End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Trương Gia Nguyên! Ở đây không phải là chỗ để cậu động dục! Chết tiệt! Buông tôi ra!" Khi bị đẩy vào trong buồng thay đồ(1), Nhậm Dận Bồng đã thấy gì đó sai sai, cả đống người đang thay đồ với uống nước ngoài kia, tại sao bình nước của Trương Gia Nguyên lại ở trong đây?

Kết quả là anh đã bị Trương Gia Nguyên tuột quần xuống trước khi kịp hỏi gì, cả người bị ấn lên trên cửa, ngón tay thon dài bắt đầu đào bới trong âm đạo của anh.

"Đừng có giở trò lưu manh Trương Gia Nguyên, cậu điên rồi hả! Có biết bao nhiêu người ở ngoài đó không! Cái đồ không biết xấu hổ, đừng làm tôi mất mặt!" Đầu gối Nhậm Dận Bồng nhũn ra, những ngón tay nóng hổi của Trương Gia Nguyên dùng lực cọ xác bên trong.

Dương vật của anh bị cậu ta xóc lên xuống liên tục, bàn tay xoa xoa khiến đầu khấc ngứa ngáy, cái lỗ nhỏ bên trong khoá quần của Nhậm Dận Bồng ban nãy đang còn lo lắng tức giận bây giờ bắt đầu vội vàng tiết ra dịch nhầy.

Nhậm Dận Bồng đã buộc phải "kiêng cử" từ ngày xảy ra chiến tranh lạnh. Ban ngày thì xem Trương Gia Nguyên luyện tập trên sân bóng, ban đêm thì nằm nghe tin nhắn thoại WeChat Trương Gia Nguyên gửi qua cũng đủ làm quần anh ướt cả một mảng. Anh đã nằm mơ, nằm mơ thấy Trương Gia Nguyên quỳ giữa hai chân mình, liếm láp âm đạo ướt át của anh, lưỡi cậu đánh vào âm vật đang sưng lên như đá cuội, dùng răng kéo mép âm đạo ra rồi gặm cắn. Nhậm Dận Bồng mơ thấy mình chảy nước dãi không kiểm soát khi bị cái lưỡi của Trương Gia Nguyên thao loạn. Hai chân không khép lại được, bị thao đến bắn nước như lũ, nhưng âm đạo vẫn không hết ngứa ngáy. Nước sắp trào ra sạch sẽ nhưng miệng tử cung vẫn còn ngứa ngáy, anh ra lệnh cho Trương Gia Nguyên cởi quần ra đổi dương vật để thao anh. Nhưng ngay khi côn thịt nóng bỏng đứng thẳng của cậu lộ ra, Nhậm Dận Bồng tỉnh giấc.

Khi Nhậm Dận Bồng tỉnh táo trở lại thì thấy quần đồng phục cùng quần lót nằm gọn dưới đất, một chân đã bị Trương Gia Nguyên nhấc lên. Trương Gia Nguyên ngồi xổm xuống một chân quỳ gối, cậu bất chấp tách mép thịt non mềm ra, đưa lưỡi vào liếm láp một cách si mê, ép cho dâm thuỷ trào ra. Trái tim Nhậm Dận Bồng khẽ rung lên, vài cảnh tượng trùng khớp với giấc mộng xuân của anh đã đánh thẳng vào thị giác, cái lỗ nhỏ ở giữa hai chân tê dại và ngứa ngáy, dâm thuỷ tuôn ra ồ ạt.

Trương Gia Nguyên dùng lưỡi đâm chọc bên trong hai cái rồi liếm dần xuống dưới khiến dâm thuỷ chảy đầy chân anh. Hai chân Nhậm Dận Bồng ướt át sáng bóng, lấm tấm dịch nhầy, cả căn phòng tràn ngập mùi tanh nồng. Miệng của Trương Gia Nguyên điên cuồng vùi vào âm đạo của Nhậm Dận Bồng mút lấy mút để, dâm thuỷ trào ra, tiếng nước càng được khuyếch đại lên trong không gian chật hẹp.

Eo của Nhậm Dận Bồng sướng đến phát run, cần cổ xấu hổ đỏ chói cùng khuôn mặt trắng nõn nóng muốn bốc lửa. Một tay giữ chặt miệng sợ rằng  mình sẽ bật ra những rên rỉ dâm đãng, tay còn lại run rẩy với tới giữa hai chân, nắm chặt lấy mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên ngẩng đầu lên, nước mắt Nhậm Dận Bồng từ lâu đã lăn đầy trong hốc mắt, toàn bộ tròng mắt giống như một lớp thuỷ tinh, thậm chí lông mi cũng ướt đẫm. Trương Gia Nguyên ôm lấy mông của Nhậm Dận Bồng hôn lên hai cái rõ to, chiếc lưỡi linh hoạt liếm một đường dọc theo khe hở, môi âm đạo bị gặm cắn dần đỏ lên, nóng hổi và mềm mại, nhiễu nước tận hai ba lần.

Mặc cho Nhậm Dận Bồng rên rỉ xin tha, Trương Gia Nguyễn vẫn tiếp tục đâm lưỡi vào bên trong, nghiền nát phần thịt nhạy cảm của âm đạo, hết liếm rồi mút, khiến âm vật ngứa ngáy và căng cứng. Khoái cảm trong âm đạo khác với khi bị thao bởi dương vật, cảm thấy kích thích mới lạ, đồng thời cũng xấu hổ vô cùng. Khoái cảm dày đặc khiến anh như đang ở tại giới hạn của sự mất kiểm soát và phun trào. Toàn bộ âm đạo đều là nước bọt của Trương Gia Nguyên, nơi tư mật bị quấn lấy giữa miệng và lưỡi để chơi đùa, bụng dưới co rút kịch liệt.

Sướng quá. Nhậm Dận Bồng thậm chí còn nâng mông lên muốn đuổi theo chiếc lưỡi của Trương Gia Nguyên, vô ý không kiêng kỵ gì cả. Bên ngoài vẫn còn thưa thớt tiếng nói cười, đồng đội của Trương Gia Nguyên vẫn còn đang thay đồ bên ngoài. Còn anh, người mà vài phút trước còn đang ngồi ngoài sân với chiếc máy SLR của mình, bây giờ đang giơ cao một bên chân, bị liếm đến bắn tung toé, lại còn được Trương Gia Nguyên khẩu giao trong tư thế cực kì dâm đãng.

"A-Ah! Không được, anh bắn mất, Trương Gia Nguyên, sướng quá." Cơn cực khoái kéo đến mãnh liệt, dâm thuỷ kìm nén suốt mười ngày nay đặc quánh và ngọt ngào. Miệng của Trương Gia Nguyên áp sát vào âm đạo của Nhậm Dận Bồng, mút mạnh lấy âm vật, máu trên cơ thể anh như sắp bị rút cạn. Toàn bộ thân dưới của anh chua xót và nhức mỏi, miệng tử cung tê dại như bị giật điện. Hai chân run rẩy đứng không vững, bất đắc dĩ tựa vào tấm ván phía sau, nếu không nhờ Trương Gia Nguyên đỡ lấy eo thì anh sẽ ngã xuống đất ngay lập tức. Một lượng lớn nước trong suốt bắn ra từ giữa chân anh với tốc độ cao, miệng âm đạo bị hành hạ vừa đau vừa ngứa. Nhậm Dận Bồng vội vàng đưa tay che lại vì xấu hổ, nước từ ngón tay bắn ra, lòng bàn tay đầy vết nước. Trương Gia Nguyên đúng lúc nhìn thấy, dùng lòng bàn tay to lớn cầm lấy tay của Nhậm Dận Bồng, xấu xa dẫn dắt anh mạnh bạo tự xoa bóp miệng huyệt đỏ au và nộn thịt của mình.

Nhậm Dận Bồng không thể chịu nổi loại kích thích này, lông mày cau lại, đôi chân run rẩy của anh mềm nhũn ra, gần như khuỵ xuống. Bị buộc liên tục phun ra vài đợt thuỷ triều tanh nồng làm cho Nhậm Dận Bồng không màng đến hình ảnh của mình nữa. Cơn cực khoái liên tục ập đến khiến anh không thở nổi, không thể không vặn vẹo phần dưới cơ thể vì chuột rút. Chỉ có thể ôm lấy vai của Trương Gia Nguyên, bám víu vào tấm lưng rắn chắc của cậu, tay nắm chặt chiếc áo trắng ướt đẫm mồ hôi, rồi từ từ vượt qua cơn khoái cảm.

Đùng! Đùng! Đùng

"Trương Gia Nguyên! Mày làm gì mà chui vô đó thay đồ lạ vậy? Sao còn chưa ra!" Giọng nói của đồng đội Trương Gia Nguyên vang lên ngoài cửa.

Nhậm Dận Bồng giật mình, theo bản năng rút sâu vào trong lòng của Trương Gia Nguyên, kinh hãi nhìn chằm chằm vào tấm cửa gỗ mỏng manh.

"Không có gì đâu! Thôi tụi bây đi trước đi không cần đợi tao." Trương Gia Nguyên khá hài lòng với phản ứng của Nhậm Dận Bồng, vậy nên cậu cởi đồng phục học sinh ra, phần thân trên trần trụi. Dưới cái nhìn chằm chằm như muốn bóp cổ người ta của Nhậm Dận Bồng, Trương Gia Nguyên nhếch mép cười toe toét, hét với ra ngoài cửa: "Bình nước của tao bị hỏng rồi, dọn dẹp đã."

"Trương Gia Nguyên!" Nhậm Dận Bồng tức giận đánh cậu, nhưng Trương Gia Nguyên lại bày đầu nhéo khuôn mặt mũm mĩm của anh trước, hôn một nụ hôn sâu chặn lại cái miệng đỏ mọng của anh. Quy đầu nóng bỏng phía dưới nhắm vào cái âm đạo thiếu nữ vẫn chưa được thoả mãn của Nhậm Dận Bồng, dương vật cương cứng đâm sâu vào, lắp đầy bên trong.

Nhậm Dận Bồng ngừng mắng chửi, ngừng la hét. Lần này anh không thể la hét được nữa. Trương Gia Nguyên rõ ràng là đã kiềm chế nhiều hơn Nhậm Dận Bồng, cậu nắm lấy tay anh lật người lại rồi bắt đầu thao lộng.

Dương vật cương cứng bên dưới nghiền nát buộc anh bắn ra những tia nước, Nhậm Dận Bồng đau khổ rên rỉ rồi chổng mông lên để cậu thao lộng, nội tạng trong bụng như bị đâm nát. Miệng tử cung bị hành hạ nhiều nhất, Trương Gia Nguyền càng "đánh" càng hăng khiến miệng tử cung mềm mại sưng to lên, dương vật to lớn đâm vào sâu trong âm đạo trơn trượt, nghiền nát điểm nhạy cảm như vũ khí giết người, khiến Nhậm Dận Bồng vừa sướng vừa đau.

Trương Gia Nguyên đâm quá sâu, xấu xa kéo giãn âm đạo của Nhậm Dận Bồng, bên trong căng đầy, miệng âm đạo vừa sưng vừa trướng, lớp da mỏng gần như nứt toạc ra. Trương Gia Nguyên đỏ mắt, lúc này đã không còn nghĩ đến việc thương xót cho Nhậm Dận Bồng. Cậu vuốt ve tấm lưng nhẵn nhụi, cúi đầu gặm cắn vành tai trắng nõn của anh. Dương vật thô to và nóng hổi đâm sâu vào âm đạo ướt át làm cho nó chảy càng nhiều nước hơn, mông của Nhậm Dận Bồng bị Trương Gia Nguyên bóp lấy rồi banh ra, tinh hoàn đập liên tục vào âm đạo sưng tấy, nơi tư mật bị kích thích lại bắt đầu co thắt. Trương Gia Nguyên mỉm cười vươn tay ra xoa nắn âm vật của anh, Nhậm Dận Bồng nảy người lên kịch liệt, âm đạo co rút. Đường gân xanh trên trán Trương Gia Nguyên nổi lên, lòng bàn tay ấn chặt để lại dấu bầm tím trên eo Nhậm Dận Bồng.

Phần hông anh run lên bần bật, điên cuồng vặn vẹo thân dưới để né tránh những ngón tay to dài của Trương Gia Nguyên, cơ bắp dưới chân co giật. Nhậm Dận Bồng trở nên mất tỉnh táo, miệng rên rỉ kêu dâm, nước miếng chảy xuống từ khoé miệng kéo thành từng sợi chỉ nhỏ giọt xuống đất. Lần này anh thậm chí còn không có thời gian để che miệng hay che lại nơi hạ thân đang mất kiểm soát kia. Dưới sự đâm rút điên cuồng của Trương Gia Nguyên, Nhậm Dận Bồng hét lên một tiếng, toàn thân run rẩy kịch liệt, đầu gối mềm nhũn khuỵ xuống bốn năm lần, âm đạo khó khăn mút lấy dương vật cứng như được hàn sắt của Trương Gia Nguyên, tinh khí tuôn ra như hồng thuỷ.

"Chết tiệt, sao Bồng Bồng của chúng ta lại thiếu kiên nhẫn như vậy?" Trương Gia Nguyên giả vờ như vô cùng buồn bã, ôm lấy Nhậm Dận Bồng vẫn còn đang sụp đổ sau cơn cực khoái, chỉ vào côn thịt dựng đứng và cương cứng của mình, "Em còn chưa ra mà anh đã bắn tới 2 lần."

"M* nó" Nhậm Dận Bồng chua xót muốn ngắt nhéo da thịt Trương Gia Nguyên, đáng tiếc là ánh mắt lại ngập tràn dục vọng, nhìn chằm chằm người khác như muốn dụ dỗ, "Anh sẽ bị thao chết mất Trương Gia Nguyên, tha...cho anh đ-đi, lần sau...ngày mai...anh sẽ làm với em vào ngày mai..."

"Bồng Bồng...Bồng Bồng...sẽ mau sướng thôi...được chứ? Một lần thôi, mấy ngày nay em chịu đựng muốn ngạt thở rồi, em hứa, em chỉ cọ vào đùi anh rồi bắn thôi, thật đấy!" Trương Gia Nguyên khổ sở liếm láp đầu vú hồng hào của Nhậm Dận Bồng, dương vật phía dưới không đi vào, chỉ đỉnh đỉnh bên ngoài âm đạo.

Nhậm Dận Bồng khóc không ra nước mắt, lúc nào cũng vậy, mỗi lần Trương Gia Nguyên thấp giọng cầu xin, anh đều bị đánh bại. Trương Gia Nguyên cầu xin anh cởi quần ra, cầu xin anh mở rộng hai chân mình, cầu xin anh đi đến cửa để bị thao lộng, còn anh thì lúc nào cũng mềm lòng, rồi cuối cùng người chịu thiệt cũng chính là mình. Thể lực của Trương Gia Nguyên có thể sánh ngang với mười con sói, sau trận đấu vẫn có thể "đấu" tới bên trong phòng thay đồ. Để rồi lúc tàn cuộc, Trương Gia Nguyên thì sảng khoái toàn thân, còn anh thì chỉ có thể bò từ trường về nhà.

Nhậm Dận Bồng nghiến răng, dự định sẽ mặc quần vào rồi đi về, mặc kệ Trương Gia Nguyên. Ai ngờ được rằng Trương Gia Nguyên còn nhanh hơn, anh còn chưa kịp phản ứng thì một chân đã nằm gọn trong tay cậu ta. Trương Gia Nguyên không biết đã lấy cái gì đó trong cặp ra đeo qua eo anh, Nhậm Dận Bồng chăm chú nhìn nó. Một cái váy màu đỏ sẫm, mới tinh, là váy đồng phục học sinh của trường.

"Trương Gia Nguyên cậu điên à? Cậu xem tôi là phụ nữ hả!" Nhậm Dận Bồng tức đến phát khóc, đấm thùm thụp vào ngực Trương Gia Nguyên.

"Cởi ra! Tôi không muốn, đừng nhìn, trông tôi buồn nôn lắm! Tôi không phải phụ nữ!"

Trương Gia Nguyên mạnh bạo siết chặt eo của Nhậm Dận Bồng, mọi cuộc đấu tranh trong phút chốc đều trở nên vô ích. Chiếc váy đỏ sẫm xẹt qua dưới hạ thân, Nhậm Dận Bồng bị Trương Gia Nguyên thao liên tục, đồng phục học sinh ngắn tay bị vén lên trên bụng, Nhậm Dận Bồng kìm lại tiếng rên rỉ, thề sống thề chết trong cơn khoái cảm cùng sự áp bức đầy xấu hổ, răng sắp sửa cắn nát môi mình. Nhậm Dận Bồng bị miếng tag bên trong váy làm cho đau đớn, gần như chảy máu, anh cau mày định nói nhưng Trương Gia Nguyên đã thò tay vào trong váy, dễ dàng xé đứt miếng tag rồi ném nó xuống đất.

"Em không có coi anh là phụ nữ, Bồng Bồng là Bồng Bồng." Trương Gia Nguyên phấn khích hôn lên miệng của Nhậm Dận Bồng, liếm lên vết xước trên môi, "Bồng Bồng mặc chiếc váy này trông xinh lắm, em mua nó vì nghĩ anh mặc lên sẽ rất đẹp."

Trương Gia Nguyên vừa nói vừa thao. Côn thịt cương cứng chuẩn bị xuất tinh dưới sự bú mút điên cuồng của âm đạo. Trương Gia Nguyên cưỡng lại ham muốn bắn của mình, thay vào nghiền nát những điểm nhạy cảm của anh. Nhậm Dận Bồng đầu óc mơ màng như được bao phủ một lớp sương mù, vẻ mặt choáng váng vừa khóc vừa la, không quên kéo kéo chiếc váy đỏ quanh eo xuống. Trương Gia Nguyên giữ lấy tay anh, hơi thở rối loạn.

"Bồng Bồng, anh biết em đã nghĩ gì trong những ngày chiến tranh lạnh với anh không?  Mỗi đêm em đều mơ thấy rằng anh đang bị em thao trong lúc mặc một chiếc váy. Phải, chính là chiếc váy đỏ này. Em mơ thấy mỗi ngày. Anh có thấy không? Em sắp phát điên rồi. Em mất tập trung trong lớp, thậm chí trong lúc tập luyện em cũng nghĩ đến anh. Khi nãy có một cô gái đứng cạnh anh trong lúc thi đấu, em thật lòng chỉ muốn đánh cô ta, để cô ta không bao giờ nói chuyện với anh nữa. Đáng ra lúc đó em nên thao anh ngay tại sân bóng, để mọi người chứng kiến cảnh anh nằm dưới thân em, rồi mọi người đều sẽ biết Nhậm Dận Bồng là bạn trai của Trương Gia Nguyên này. Anh biết không Bồng Bồng, em thật sự rất nhớ anh, em thật sự rất yêu anh." Trương Gia Nguyên nóng hết cả người, Nhậm Dận Bồng bị ôm chặt trong vòng tay cậu, cơ bụng rắn chắc đè lên khiến anh có chút đau. Trong lòng Nhậm Dận Bồng khẽ kinh ngạc rồi lộ vẻ xúc động trước một Trương Gia Nguyên một lòng một dạ dâng cả trái tim mình trao cho anh. Nhậm Dận Bồng luống cuống không ngờ đến điều này, muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại không muốn nói ra những lời vô nghĩa, sốt ruột đến mức nước mắt rơi lã chã.

Trương Gia Nguyên ôm Nhậm Dận Bồng lên rồi đâm anh từ dưới lên, dương vật đâm sâu vào đủ góc độ, Nhậm Dân Bổng chỉ có thể bị thao không còn đường chạy, dương vật thô to đâm sâu vào cái âm đạo trơn trượt của anh. Mồ hôi chảy đầy khuôn mặt của người trẻ. Nhậm Dận Bồng vòng một tay ôm lấy cổ Trương Gia Nguyên, tay còn lại quệt mồ hôi giúp cậu. Anh hôn lên đôi mắt của Trương Gia Nguyên, cảm nhận những giọt mồ hôi mằn mặn tan trên môi, vết thương đau điếng như kim châm.

Trương Gia Nguyên xót chết đi được, ôm chắc cái mông đang lộn xộn của Nhậm Dận Bộng lại rồi hôn lấy anh. Ngay lúc này trước mắt anh hiện ra đủ thứ màu sắc màu, sau khi bắn tới lần thứ ba, Nhậm Dận Bồng hoàn toàn mất đi tỉnh táo. Anh cực kì mong muốn được hoà làm một với Trương Gia Nguyên, cực kì mong muốn tinh dịch của Trương Gia Nguyên bắn sâu vào trong âm đạo mình. Chiếc váy mềm mại trở nên nhăn nhúm, tinh dịch hỗn loạn ướt đẫm vạt váy và bụng dưới của Trương Gia Nguyên. Đôi mắt Nhậm Dận Bồng đờ đẫn, sắp mất đi tiêu cự, quá nhiều màu sắc bùng nổ trước mặt anh. Khoái cảm tuôn ra từ đầu đến chân nóng như nước sôi, cơn kích thích ập tới dữ dội tấn công tứ chi của Nhậm Dận Bồng.

Nhậm Dận Bồng oà khóc, đấm thùm thụp lên vai của Trương Gia Nguyên. Khoái lạc do tình dục mang lại cùng với những cảm xúc hỗn độn phức tạp triệt để khiến anh sụp đổ, toàn thân đau đớn. Không khí trong phòng thắt lại từng chút một, Trương Gia Nguyên cuối cùng cũng bắn ra bên trong anh. Tinh dịch đặc quánh chảy đầy hạ thể tràn ra cả đám lông bên ngoài, bên trong có chút trướng khiến anh thấy buồn nôn. Trương Gia Nguyên sợ rằng anh sẽ không "ăn" hết được, toan rút ra rồi bắn lên trên bụng, nhưng Nhậm Dận Bồng không chịu, miệng âm hộ kẹp chặt lấy côn thịt, và rồi bên dưới lớp váy đỏ bí ẩn, Nhậm Dận Bồng lại một lần nữa hoà làm một cùng với Trương Gia Nguyên.

"Trương Gia Nguyên...ôm anh đi..."

_________________________________

(1) Trong phòng thay đồ (locker room) ở các câu lạc bộ thể thao thuờng sẽ có những buồng để thay đồ hoặc tắm rửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro