Anh thích em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh thích em! Chúng ta hẹn hò đi!"

"..." Châu Kha Vũ không ngờ anh sẽ nói ra thẳng thắng như vậy. Vài giây sau hắn quay đầu đi về phía anh một lần nữa.

" Anh có biết mình đang nói gì không?" Hắn cần anh xác định lại, hắn sợ bản thân mình nghe nhầm mất.

" Chúng ta hẹn hò đi."

" Đây là do chính miệng anh nói đấy nhé. Không được hối hận đâu." Đây chính xác là những gì hắn muốn.

" Ai sợ ai chứ!"

" Vậy anh biết hai người hẹn hò sẽ làm gì không?" Hắn nhẹ nhàng tiến lại ép sát anh trong vòng tay mình. Như cảm thấy điều nguy hiểm anh bắt đầu thấy gấp gáp, tay chân luống cuống hết cả lên. Không biết đặt vào đâu nữa.

Lưu Vũ mấp máy môi đang tính nói gì đó, Châu Kha Vũ nhìn chằm chằm đôi môi của anh,đưa bàn tay nâng cằm anh lên dùng ngón tay cái miết nhẹ cánh môi căng mọng dụ hoặc mê người của anh. Ánh mắt Châu Kha Vũ nhìn anh mãnh liệt đến mức Lưu Vũ mình không dám ngẩng đầu lên. Nhưng vì sự kiêu ngạo của mình Lưu Vũ vẫn bất chấp nhìn thẳng vào mắt hắn.

"Môi của anh xinh quá em hôn nó được không?"

Hắn đột nhiên hỏi làm anh đơ ngay tại chỗ. Không đợi đến khi anh lên tiếng hắn đã vội vàng cúi đầu xuống hôn anh.Lưu Vũ bất ngờ với nụ hôn này mà quên cả thở, mắt trợn tròn. Hắn bắt đầu bằng một nụ hôn nhẹ sau đó hắn như khóa lấy môi của anh.

Lưu Vũ dần cảm thấy không thể chịu được sự áp bức của nụ hôn này nữa, anh dùng tay đẩy Châu Kha Vũ ra nhưng sức lực khác biệt làm anh chỉ biết đứng yên để cho hắn hôn mình. Đầu lưỡi của Châu Kha Vũ tiến sâu vào bên trong khoang miệng anh, lưỡi Châu Kha Vũ quấn lấy lưỡi anh làm cả người Lưu Vũ mềm nhũn. Châu Kha Vũ như đã thỏa mãn hắn từ từ buông anh ra , nụ hôn sâu và dài làm anh đỏ mặt gấp gáp mà lấy lại hơi thở. Nâng gương mặt xinh đẹp đã ửng đỏ của anh lên,ánh mắt anh cứ mơ hồ mà nhìn hắn làm ngọn lửa dục vọng của hắn như nổi bừng lên.

"Cái khí thế lúc nãy khi tỏ tình của anh đâu mất rồi? Vừa rồi mạnh miệng lắm mà? Sao mới chỉ hô..."

Lời nói của Châu Kha Vũ bị đôi mềm mại của Lưu Vũ khóa chặt, anh vụng về hôn hắn làm hắn bất ngờ. Nụ hôn như để khẳng định cho câu nói "anh thích em". Khi anh dường như định kết thúc nụ hôn đó thì hắn đã kịp vòng tay ôm eo của anh chặt hơn.Châu Kha Vũ đáp lại bằng một nụ hôn sâu kéo dài, từ tốn mà di chuyển bước chân của mình khi đôi môi hắn rời khỏi môi anh cũng là lúc cơ thể anh bị đẩy ngã xuống chiếc giường êm ái của hắn. Ánh mắt nóng rực của hắn nhìn anh như một con dã thú muốn nuốt trọn con mồi của mình. Ai biết được hắn đã chờ đợi giây phút này bao lâu rồi chứ.

"..." Hắn ghé sát vào tai của anh.

"Nếu làm người yêu rồi thì muốn làm một vài chuyện của hai người yêu nhau không?"

Hắn nói bàn tay cũng từ từ gỡ những cúc áo còn sót lại trên người anh ra, Lưu Vũ bắt đầu cảm thấy hoảng loạn, đỏ mặt nhìn theo bàn tay thành thục của hắn đang gỡ cúc áo trên người mình, anh cảm thấy việc hít thở có chút khó khăn, trên trán cũng xuất hiện vài giọt mồ hôi. Cảm thấy thật xấu hổ vì đây là lần đầu anh trải nghiệm chuyện này với một người đàn ông nhưng vì là Châu Kha Vũ nên anh cứ im lặng để hắn muốn làm gì thì làm. Dù sao bọn họ đã xác định quan hệ rồi mà.

Châu Kha Vũ khẽ nhếch môi cười, hắn từ từ mở hết cúc áo ra tận hưởng vẻ mặt cam chịu của anh. Cái vẻ mặt này thật sự chỉ hận không có ai chà đạp mà. Câu nhân như thế cuối cùng cũng thuộc về tay hắn rồi, trong lòng không khỏi thêm phần kêu ngạo.

"Anh biết em chuẩn bị làm gì không?" Hắn ác ý hỏi anh.

"B...biết..."  Trong lòng đã thật sự đem hắn cấu xé một loạt rồi, hắn đúng là tên xấu xa, không biết xấu hổ. Chuyện như thế cũng có thể đem ra đùa cợt nữa. Nhưng biết sao được, hắn giờ là người của anh rồi. Tạm bỏ qua cho hắn vậy, hôm sau thì chết với anh.

"..."

Hắn nhẹ nhàng vuốt ve gò má anh rồi lướt ngón tay xuống cổ tiếp đó là bụng dưới. Ngón tay hắn dừng ở lỗ rốn xinh xắn của anh, chỉ cần hắn chạm vào chỗ nào thì cả người anh lập tức run rẩy.

"Anh đang sợ?"

"Không... Anh..anh làm sao phải sợ..." Có điên mới nói cho hắn biết.

Hắn cúi đầu xuống gần mặt anh. Cố ý nói lên sự thật đến khi anh đỏ mặt tía tai.

"Người anh đang run lên kìa." Hắn khẽ cười ra tiếng làm anh càng xấu hổ hơn nữa.

" Nếu không làm thì anh đi ngủ đây!" Ai rảnh vờn nhau với hắn cả buổi như thế chứ. Hơn ba mươi tuổi đầu rồi mà cứ như con nít ấy. Hắn không thấy thẹn chứ anh thì có.

Nói xong anh liền xô hắn ra xoay người ngủ thật. Nhưng hắn nào dễ buông tha cho con mồi như thế được. Tiểu tổ tông lém lỉnh này hắn chờ hơn mười năm mới có được trong tay. Nói thoát ra là thoát sao, nghĩ cũng đừng nghĩ. Kéo anh sát vào người hơn, chặn lại mọi đường lui của anh. Đưa tay lên môi anh, sự lạnh lẽo từ ngón tay hắn khiến cả người anh tê dại. Chưa dừng lại ở đó, tiếp theo đó hắn lại đặt lên môi anh một nụ hôn, hôn chán rồi hắn lại nhìn chằm chằm vào vùng cơ ngực trắng mịn bị lộ ra bởi chiếc áo sơ mi đã bị làm cho lỏng lẻo,  mặt không đỏ tim không đập mà đưa tay làm những việc mà mình muốn.
Hắn chạm tay vào lồng ngực của anh, sự ấm nóng cùng mềm mại làm hắn càng sờ càng nghiện.

Anh đã phải cố gắng hít thở sâu, giữ bình tĩnh cho đến khi người yêu nhỏ của anh tò mò về thứ gồ lên trên cổ anh. Như dự đoán, anh ngay lập tức mở mắt ra bắt lấy cánh tay hắn, ánh mắt anh nóng rực nhìn hắn.

"A...anh chưa ngủ sao?"

"Anh ngủ được sao?" Trêu chọc người ta như thế thì ai mà ngủ cho được.

Hắn nắm lấy cả hai cánh tay anh vòng nó qua đầu, khóa chặt lên giường rồi điên cuồng hôn. Hắn nhanh chóng quấn lấy đầu lưỡi anh, độc chiếm lãnh địa ấm nóng, ướt át bên trong.Lưu Vũ bị khí thế bá đạo xâm nhập bất ngờ đầu óc có chút tiêu hóa không kịp, đàn ông ba mươi tuổi đầu mới hẹn hò vài lần như anh đúng là có chút không thể thích nghi được.

Đợi đến khi Lưu Vũ kịp nhận ra anh sắp phải đối mặt với chuyện gì thì đã bị hôn cho cả người mềm nhũn.

" Anh biết em vừa chạm vào gì không?" Châu Kha Vũ vừa nói tay cũng luồn vào bên trong chiếc áo sơ mi mỏng manh che lại thân thể tuyệt mỹ mềm mại của anh.

"Em muốn làm gì?..." Anh có đôi chút sợ rồi nha.

Dù biết chuyện này thế nào cũng xảy ra, anh cũng đâu còn nhỏ gì nữa. Nhưng anh có thể cảm nhận được thứ vừa to vừa nóng kia của Châu Kha Vũ đang nhô lên khỏi lớp quần tây bó sát kia. Bàn tay đang luồn vào áo anh không an phận di chuyển lên trên chạm vào nơi màu hồng xinh đẹp tinh tế đang nhô lên trước ngực. Hắn xoa nắn nơi vùng ngực anh, dùng ngón tay ấn xuống điểm đỏ một cái.

"Um..." Lưu Vũ không kịp phòng bị, bị tập kích bất ngờ mà kêu lớn.

Châu Kha Vũ dùng ánh mắt bắt lấy hạ bộ non nớt của anh. Nghe nói người như thế nào thì nơi đó cũng như vậy quả không sai. Nơi giữa hai chân của anh không có lấy một chút lông, nhẵn nhụi sạch sẽ, vật kia cũng không có nhỏ nhưng đương nhiên không so với hắn được, lại còn hồng hồng. Hắn nghĩ chắc hẳn dùng một bàn tay là có thể nắm gọn. Lưu Vũ nhận thấy mình đang bị nhìn anh đỏ mặt cố gắng khép chân lại che chắn hạ thể. Lớn đến chừng này vẫn chưa có ai nhìn chằm chằm vào chỗ đấy của anh như vậy đâu.

"Để em chỉ cho anh cách đạt đến cao trào mà không cần chạm vào nó." Giọng nói trầm thấp của hắn chảy vào tai anh làm mặt anh nóng lên.

Hắn chạm vào mông anh, anh giật mình nhưng vẫn ngoãn ngoãn nằm yên. Trong lòng tự nhủ ngày này sớm muộn gì cũng xảy ra, xảy ra sớm một chút cũng tốt.

Hắn bị cảm giác đầy đặn, mềm mềm làm cho kích thích. Lưu Vũ gầy nhưng không phải thuộc loại như một bộ xương khô, có những chỗ nhỏ thì cần phải nhỏ, chỗ nào cần thịt tự khắc có thịt, tỉ lệ cơ thể hoàn hảo đến mức không có một cái gì thiếu xót hay thừa thãi. Châu Kha Vũ một tay bóp một tay đổ gel lên tay xong không nói hai lời liền đưa một ngón tay vào bên dưới hoa huyệt xinh đẹp mê người kia, Lưu Vũ bị xâm nhập bất ngờ ngay lập tức giật nảy người.

"Ngoan một chút em đang rất gấp. Nếu không phải vì sợ anh đau còn lâu em mới làm ba cái trò này." Hắn nói rồi lại tiếp tục cho thêm một ngón tay vào.

"Không......anh...không...ư"

Lưu Vũ biết hắn đang giúp anh mở rộng, nhưng chỉ mới hai ngón tay thôi anh đã như muốn phát điên lên, Châu Kha Vũ di chuyển hai ngón tay một lúc một nhanh hơn, tiếng rên rỉ của người dưới thân càng thổi bùng ngọn lửa dục vọng của hắn.

"Anh nghĩ là đã đủ rồi..."

"Em cũng nghĩ vậy." Hắn khẽ nhếch cười

Có lẽ không tiếp tục đợi được nữa, hắn rút ngón tay ra khỏi nơi mê người kia rồi mở dây đai lưng quần tây làm lộ ra hạ bộ đã cương cứng từ nãy giờ của hắn. Đổ gel bôi trơn lên hạ thân của mình. Lưu Vũ nhìn thấy con quái vật ẩn đằng sau lớp quần hiện ra, anh vừa run sợ chống hai tay lên giường lùi lại đằng sau. Có lẽ anh đã sai khi nói với hắn ba chữ "đã đủ rồi"

Châu Kha Vũ một tay nắm lấy cổ chân anh kéo về phía mình, Lưu Vũ giãy dụa hắn lại càng không nhượng bộ đè nén chân tay càn quấy của anh. Vật to lớn kia của hắn từ từ tiến vào trong cơ thể anh, một cảm giác khác lạ phía sau truyền đến, anh khẽ rên lên từng tiếng vụn vặt.

Đột nhiên hắn rút ra, anh tưởng như được giải thoát. Lưu Vũ hít thở sâu nghĩ rằng hắn đã tha cho mình rồi nào ngờ Châu Kha Vũ lại tiếp tục đâm vào, lần này thứ đáng sợ kia trực tiếp vào hết bên trong.

"Aaaaa...không! Kha Tử Không...rách...rách mất.... Đau! To quá...cái đó...ưm..."

Môi Lưu Vũ bị đôi môi của hắn khóa lại. Cả thân thể người này đang run rẩy, từ tiếng rên rỉ không rõ chữ phát ra, hắn nghe nói một nụ hôn có tác dụng giảm đau có lẽ đúng như vậy thật. Lưu Vũ dần bình tĩnh đáp lại nụ hôn của hắn, nhưng sự đau nhức phía dưới không thể biến mất được.

Hắn ở môi trên của anh triền miên hôn, môi dưới thì luận động không ngừng. Tay hắn rảnh rỗi vén áo của anh lên làm lộ ra hai đầu nhũ hồng hồng mê người đã cương cứng. Hắn dùng lưỡi mút, liếm khiến hai hạt ngọc trở nên ướt át. Khi lưỡi của hắn rời đi anh cảm thấy trước ngực ngứa ngáy khó chịu nhưng không để anh kịp suy nghĩ nhiều, vật nóng bỏng bên dưới luận động ngày càng nhanh làm cả thần trí anh dần mơ hồ.

" Thoải mái không?" Hắn nói hai tay lại ôm lấy eo của anh luận động càng ngày càng nhanh hơn Lưu Vũ thừa nhận anh cảm thấy đau đớn nhưng bên trong sự đau đớn đó từ lúc nào đã len lỏi một thứ xúc cảm mãnh liệt xâm nhập vào từng thớ thịt.Châu Kha Vũ dường như đã tìm được điểm G của anh, hắn nhếch môi điểm mạnh vào chỗ đó làm Lưu Vũ như phát điên.

Cứ như thế những tiếng đứt quãng không ngừng vang lên trong căn phòng rộng lớn.

"Kha Tử ...có thể....mạnh hơn một chút không....."
Vẻ đẹp của Lưu Vũ giống như một viên kẹo có độc, nó ngọt ngào nhưng lại chết người. Châu Kha Vũ bị anh làm cho chết mê chết mệt hắn làm sao nỡ từ chối yêu cầu này của anh.

"Cục cưng gọi tôi hai tiếng 'ông xã', ông xã liền thưởng cho cưng."

"Ông xã a...." Dù hơi ngượng ngùng nhưng mà cũng không còn cách nào khác, anh thấy khó chịu quá. Dục vọng càng ngày càng mãnh liệt khiến anh không kiểm soát được nữa.

Nghe xong cả người hắn như đang sôi sục. Hắn chiều ý anh cho anh em của hắn vào miệng nhỏ tham ăn bên dưới của anh. Nơi tiểu cúc mê người vừa tiếp nhận dị vật đã liên tục co bóp, liên tục nuốt ra nhả vào nhưng trên môi của chủ nhân nó thì lại phát ra âm thanh rên rỉ.

Rất nhanh anh đã chịu không nổi mà đạt cao trào bắn ra thứ chất lỏng màu trắng, anh nhướn người nhìn tinh dịch của bản thân bắn trên người hắn xấu hổ không thôi, bây giờ anh mới biết cái gì là đạt đến cao trào mà không cần chạm vào phía trước.  Bình thường cũng chỉ tự dùng tay để giải quyết thôi. Hôm nay lần đầu trải nghiệm qua loại chuyện thế này, lại còn với người nhỏ hơn mình hai tuổi nữa. Che hai tay lại, sau một hồi cao trào cơ thể dần dần tỉnh táo lại, có chút xấu hổ không dám đối mặt.

Châu Kha Vũ lại tiếp tục luận động phía dưới, hắn cầm lấy một tay đang che mặt của anh, đầy nhu tình hôn lên mu bàn tay.

Lưu Vũ không biết đến bao giờ hắn mới xuất ra, anh chỉ biết lúc hắn bắn ra anh đã mệt rã rời đến mức trời đất bất phân, để mặc cho hắn ôm anh vào phòng tắm tự mình tắm rửa cho cả hai.

Tiếp theo đó là chuỗi ngày hạnh phúc của họ về sau. Không còn xô bồ với cuộc sống hay công việc, cùng nhau tận hưởng cuộc sống của riêng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro