Chương 28: Bị đâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngược 😢

 

"Cạch!" Lúc Jisoo đẩy cửa đi vào, trên tay là một hộp đồ ăn mới mua từ bên ngoài cùng với một túi đồ lỉnh kỉnh. Khi cánh cửa vừa mở ra, một mùi hương xộc thẳng vào khứu giác. Nhìn thấy bên góc phòng là một thân ảnh ốm yếu đang nằm dài trên sàn cùng với vũng máu tươi từ cổ tay người kia lan tràn ra ngoài khiến Jisoo như chết lặng, không nghĩ nhiều liền quăng những thứ đang cầm trên tay xuống mà lao nhanh đến chỗ cô.

 

"Jennie , Kim Jennie ! Chết tiệt" Jisoo sợ hãi lay lấy cô mà gọi nhưng người đang nằm không có phản ứng liền vội vã vớ lấy một chiếc khăn buộc lấy miệng vết thương kia mạnh mẽ ôm ra ngoài, nhanh chóng đặt cô nằm ở hàng ghế sau rồi gấp gáp phóng xe như bay đến bệnh viện. Bàn tay từ đầu đến cuối đều kịch liệt run rẩy.

  Chưa đầy 5 phút liền đưa cô vào cổng bệnh viện, đội ngũ y tá sau khi thấy có người cần cấp cứu liền gấp gáp mà chuẩn bị xe đẩy. Lần lượt theo trình tự mà đẩy cô vào phòng cấp cứu. Khi cánh cửa phòng đóng lại, chiếc đèn tròn màu đỏ lại bắt đầu nổi lên chớp nhoáng như đè ép nặng nề lên lồng ngực Jisoo .

     Lisa lúc này đang đi vào bệnh viện muốn thăm một người bạn bị bệnh nằm ở đây. Khi đi ngang qua hành lang khu cấp cứu, ánh mắt lơ đãng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc. Cô ngờ vực đến gần, khi thấy rõ khuôn mặt người kia thì liền cả kinh mà kêu lên.

 

"Jisoo ! Sao chị lại ở đây" Lisa lo lắng hỏi. "người bên trong là ai?"

  Nghe giọng nói kia, người đang cúi gầm mặt kia cuối cùng cũng ngẩn đầu lên nhìn Lisa với đôi mắt đỏ ngầu.

 

"Bên trong...Jennie ..." Jisoo bất lực nói nhưng chỉ thốt lên được vài chữ.

  Nghe đến cái tên này Lisa liền hốt hoảng lay người Jisoo . "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Jennie  lại nằm trong đó? Em lại làm làm gì em ấy nữa vậy?"

  "Em..." Đèn cấp cứu lúc này liền tắt đi, khi bác sĩ vừa bước ra cả hai lập tức đứng lên.

 

"Tình hình cô ấy thế nào rồi?" Jisoo gấp gáp muốn hỏi.

 

"Hai người hãy bình tĩnh, cô ấy bị mất máu quá nhiều cũng may là được cấp cứu kịp thời nếu chậm trễ vài phút e là..." Vị bác sĩ trung niên ôn tồn nói, Jisoo nhịn không được liền cắt lời. "hiện tại thế nào rồi?"

  "Bây giờ cô ấy đã vượt qua cơn nguy hiểm, chúng tôi sẽ nhanh chóng chuyển cô ấy đến phòng hồi sức, hai người đừng lo lắng"

  Jisoo nghe thấy cô đã vượt qua cơn nguy hiểm thì trái tim cũng dần ổn định lại.

  "Cám ơn bác sĩ" Lisa liên tục nói cám ơn.

Jennie hôn mê suốt 2 ngày, cả 2 ngày kia Jisoo đều túc trực bên cạnh cô, đôi mắt cũng vì mệt mỏi mà hằn lên tia máu. Thỉnh thoảng có các bạn học Lisa và Chaeyoung thay phiên nhau vào thăm, họ cũng không báo cho bố mẹ Jennie biết. Nếu họ biết thì lại càng lo lắng, chi bằng bớt được một việc. Ngoài Lisa  ra thì cả Chaeyoung , Irene đều nghĩ rằng cô vì sự ra đi của Kai mà nghĩ quẩn nên cũng không khỏi thấy
đau lòng cho một mối tình đẹp.




________________






                 Đến buổi tối ngày thứ 4 thì người đang hôn mê kia cũng đã tỉnh lại. Khó nhọc mở khoé mắt ra, đập vào mắt là khung cảnh tối mịt khiến cô không phân biệt được đây là địa ngục hay trần gian. Cô thật hi vọng mình đã chết đi như vậy mới có thể đoàn tụ với Kai. Cảm nhận được cổ tay truyền đến cơn đau nhức, Jennie  mệt mỏi cử động.

  Hành động của cô vô tình đánh thức người đang ngủ ngồi gối đầu bên góc giường. Jisoo nhanh chóng thanh tỉnh, vươn tay bật công tắc. "Đã tỉnh rồi?"

Tâm tình đang bình ổn của Jennie  khi nhìn thấy Jisoo liền kích động, đôi mắt vốn tĩnh lặng như hồ nước không đáy lúc này lập tức trừng lớn nhìn Jisoo . "Tại sao lại là cô? Tôi không cần hạng người như cô cứu tôi, đừng có như âm hồn bất tán mà bám chặt lấy tôi nữa. Để yên cho tôi chết đi". Nói xong liền vơ lấy dao gọt trái cây trên bàn muốn đâm vào.

Jisoo mấy ngày qua đều không ngủ nên cả người đều mệt mỏi, khi nãy vừa mới chợp mắt một lát liền vì cô vừa tỉnh dậy mà thức giấc. Lúc thấy Jennie vừa từ quỷ môn quan trở về lại muốn tiếp tục đòi sống đòi chết thì không khỏi phẫn nộ, ra sức giành lại vật trên tay cô quăng mạnh đi. Bàn tay không kìm được bóp chặt lấy cằm Jennie
rồi lạnh giọng.

 

"Muốn chết có phải không? Muốn đoàn tụ với Kai ở suối vàng sao? Được, cứ chết đi". Sau đó nhanh chóng đi đến chỗ vừa vứt dao gọt trái cây khi nãy, nâng tay cầm vật đó đem đến bên giường. Tay vì dùng sức mà nổi đầy gân xanh. "Cầm lấy mà đâm xuống đi, lần này tôi sẽ không kêu người tới cứu chị". Mạnh mẽ đặt lưỡi dao bén nhọn vào bàn tay đang run rẩy của cô.

  Jennie cười lạnh, "Kim JISOO, cho dù tôi có làm ma cũng sẽ không tha cho cô" nói rồi lưỡi dao liền muốn đâm xuống cổ tay còn lại.


"Khoan đã!" Khi cổ tay cô vừa cách lưỡi dao bén nhọn một khoảng thì Jisoo đột ngột mở miệng.
(๑◕︵◕๑)

  Jennie trong nhất thời liền dừng lại động tác. "Cô lại muốn gì?"

    "Chị không muốn biết Kai của chị làm sao mà chết ư? Cứ vậy mà xuống dưới?" Vẻ mặt Jisoo đầy thâm trầm, ánh mắt lạnh lẽo kín đáo che đi tầng đau xót bên trong.
(◕︿◕✿)

 

"Cô... mau nói!" Lưỡi dao lúc này nhanh chóng chuyển hướng về phía Jisoo .

  

"Đêm ấy chính là tôi không muốn chị một mực dành tình cảm cho Kai liền nổ xe ra ngoài đến tìm hắn. Cũng chính vì tôi nhìn hắn không vừa mắt liền muốn khiến hắn mãi mãi biến mất khỏi mắt tôi. Là tôi đến nhà hắn bảo rằng Kim Jennie bị tai nạn, thật tốt hắn liền ngốc nghếch mà tin theo, nhìn hắn lúc đó gấp đến nổi toàn thân đều run lẩy bẩy khiến tôi trong lòng liền không nhịn được cười. Không nói hai lời liền muốn lấy xe chạy đi, tôi cũng chỉ là có lòng tốt bảo hắn ta mau lên xe để tôi đưa đi sẽ an toàn hơn. Thật không may mắn nha, thắng xe cũng do chính bản thân tôi nhìn không vừa mắt liền cắt đi. Kai của chị cứ thế mà ra đi. Tôi cũng chỉ đề phòng trước mà thoát ra được tai nạn đó". Jisoo nhún nhún vai, bình thản thuật lại toàn bộ quá trình gây án với một vẻ mặt dửng dưng.

(。ŏ﹏ŏ) (Chichu kể hay quá mọi người ạ!)

Kim Jennie dần dần rơi vào hầm băng, cô không ngờ Jisoo lại có thể tàn nhẫn đến mức này. Thậm chí trong lời nói không kèm theo một tia run rẩy hay chột dạ nào.

"Cầm thú! tôi không ngờ con người cô lại đáng sợ đến vậy. Không vừa mắt liền giết? Hiện tại tôi cũng chính là nhìn cô không vừa mắt đấy" Jennie rống lớn, lồng ngực đau thắt từng cơn cộng với vết thương nơi cổ tay được băng bó lại cũng vì sự kích động mà thấm đầy máu. Ánh mắt bị thù hận lấp đầy, lưỡi dao kia chuẩn xác liền đâm sâu vào phần bụng trên của Jisoo .

Bàn tay Jisoo run rẩy bắt lấy bàn tay cô hất mạnh. Lưỡi dao cắm vào cơ thể khiến máu tươi cứ thế mà lan tràn ra. Lúc này trong mắt Jennie chỉ có hận thù, muốn tiến tới rút con dao kia ra mà một lần nữa đâm sâu vào nhưng đã bị bàn tay Jisoo chặn lại.

"Tốt lắm, muốn trả thù thì trước mắt đừng hòng nghĩ tới cái chết...nếu có bản lĩnh thì hãy giết tôi trả thù cho hắn ta. Nhưng cái mạng này của tôi...không phải dễ dàng bị cướp đi đâu" Jisoo cố nén đau đớn mà cắn răng nói.

Jennie tàn nhẫn nhìn vết thương đang chảy máu không ngừng được bàn tay Jisoo đè lại mà cất giọng lạnh đến thấu xương. "Cô yên tâm, tôi sẽ không chết trước cô. Tôi chính là muốn nhìn thấy cảnh cô chết không được toàn thây".

Jisoo nở nụ cười thật nhẹ, thật khẽ khiến người khác khó lòng nhận thấy. Nụ cười chen lẫn sự chua xót.

"Cạch" Cánh cửa phòng bệnh được nhanh chóng mở ra. Cô y tá phụ trách khi nãy nghe bên trong có tiếng la hét thì liền tò mò muốn vào xem tình hình. Lúc nhìn thấy cảnh tượng bên trong thì vô cùng hốt hoảng mà la lớn.

"Aaaaaaa...giết người, có kẻ muốn giết người. Cứu mạng aaaaaa". Tiếng la hét thất thanh này thành công khiến tất cả mọi người nhanh chóng tập trung trước cửa phòng. Hình ảnh Jisoo ôm một bụng đầy máu cùng dao nhọn cắm phập vào trong đang khó nhọc đứng đó cùng một Kim Jennie với ánh mắt đầy lửa hận nhìn đối phương tạo nên một khung cảnh đáng sợ.

Jisoo nhanh chóng được đem vào phòng cấp cứu nhưng thật may là được cầm máu kịp thời. Điều khiến mọi người khó hiểu là một cô gái như Jisoo tại sao gặp phải loại chuyện này lại có thể bình tĩnh đến lạ như vậy?

Nghỉ ngơi chừng một giờ đồng hồ liền muốn đứng lên đi xem tình hình của Jisoo .

"Cô vừa bị thương nặng, không thể tự tiện đi lại" Một cô nàng y tá thấy Jisoo điện bộ muốn rời đi thì liền lên tiếng nhắc nhở.

"Đừng nhiều lời" Jisoo lạnh lùng buông ra mấy chữ rồi tự nhiên sải bước rời đi.

"Ơ! Cái cô gái này, này..." Cô nàng y tá kia chỉ biết bất lực mà gọi với theo con người kì quặc ấy.

Lúc Jisoo đi đến trước cửa phòng bệnh của Jennie nhìn thấy một vài thanh tra muốn đưa cô đi liền cất giọng ngăn cản.

"Mấy người muốn làm gì?"

"Cô Kim Jennie có hành vi gây thương tích cho người khác, chúng tôi muốn mời cô ấy về điều tra" Một viên cảnh sát tốt bụng lên tiếng.

"Mau thả cô ấy ra, tôi chính là nạn nhân. Tuy không muốn truy cứu" Giọng nói đầy khó chịu của Jisoo bình thản vang lên.

Viên cảnh sát không chấp nhận lập tức lên tiếng. "Chúng tôi đang thi hành công vụ, dù cô không muốn truy cứu nhưng với hành vi cố ý gây thương tích của cô Jennie thì không thể nào dễ dàng cho qua được. Chúng tôi chỉ chấp hành theo luật".

"Người bị thương là tôi, tôi không truy cứu. Mấy người lấy cớ gì muốn bắt người?" Jisoo ngang ngược nói.

"Nhưng mà..." Một người khác muốn lên tiếng.

"Cô ấy là chị gái tôi, do bạn trai không may mất đi nên tinh thần không ổn định mới hành động như vậy. Phận làm em gái như tôi không thể để chị gái mong manh yếu đuối bị mấy người cao to lực lưỡng ức hiếp dễ dàng như vậy được a" Jisoo nói láo không chớp mắt khiến những người thanh tra kia cũng cảm thấy Jennie bé nhỏ thật đáng thương mà không nỡ truy cứu. [Ngàn chấm...]
( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀)

"Kim JISOO ! Cô..." Jennie  hận không thể đâm chết người kia, giá như mũi dao lúc nãy đâm vào tim Jisoo thì thật tốt rồi. Chị gái? Thật nực cười, chị gái mà vẫn muốn xuống tay để rồi ăn sạch sẽ không chừa xương tốt sao? Cô thật muốn lao đến xé đi lớp mặt nạ giả tạo kia ra để xem bên trong rốt cuộc có bao nhiêu lớp.

"Chị à!" Jisoo nhanh chóng mở miệng cắt ngang lời cô. "Em biết anh Kai mất đi chị rất đau lòng nhưng nhìn tâm trí chị ngày càng không ổn định khiến em thật sự rất lo. Lúc nãy chị trong cơn hoảng loạn liền kêu em là hung thủ rồi kẻ sát nhân gì gì đó còn lấy dao đâm em suýt nữa mất mạng đấy. Lòng em thật sự rất đau nha, khóc muốn hết một lít nước mắt luôn rồi này". (╥﹏╥)
(*꒦ິ꒳꒦ີ)

Vẻ mặt cũng thuận theo lời nói mà hiện lên vẻ đau khổ, mếu máo khiến ai ai cũng đều thương xót. Kim Jennie trông thấy liền muốn buồn nôn.
[Kim Chichoo mặt dày, vô sỉ, đê tiện,... thấy sợ :v]

"Nếu đã vậy thì chúng tôi sẽ không làm khó hai người nữa. Nhưng chị gái cô tâm lý không ổn định thì cô phải thật cẩn thận đấy, nếu không sẽ rất nguy hiểm. Chúng tôi xin phép về trước" Nói xong liền lần lượt ra về để lại một Kim Jennie đang đứng đưa đôi mắt nhìn Jisoo đầy phẫn hận.

"Đã làm phiền mọi người rồi, đi thong thả" Jisoo cười tươi nói, chỉ có Jennie mới biết được nụ cười kia có bao nhiêu phần giả dối.







_________________

....


                  Trải qua một loạt sự kiện làm ầm ĩ cả bệnh viện thì trời cũng đã hừng sáng. Kim Jennie vừa mới tỉnh dậy đã dằn co một trận nên không trụ được liền ngất đi.
(・ัω・ั)

 

  Giữa trưa, Jennie cũng đã mơ màng tỉnh dậy. Nguyên do là nghe được những tiếng nói chuyện xì xào khiến cô bất đắt dĩ tỉnh lại nhưng vẫn nằm im, bộ dáng như đang ngủ.

  

"Jisoo ! Đêm qua chị xảy ra chuyện gì mà bị thương nặng như vậy đây?" Lisa nhìn Jisoo bị thương như vậy thì không khỏi đau lòng.

 

"Đúng đấy, chị gặp phải cướp sao? Khi nãy bọn em vừa đứng ngoài cửa phòng, luôn nhìn thấy ánh mắt khác thường của mọi người. Em vừa mở cửa ra ngay lúc chị đang thay băng nên bọn chị mới biết được chuyện chị bị thương. Thật hù chết người mà" Chaeyoung cũng chen vào, trong giọng nói còn có tia run rẩy.

  Thấy mọi người cứ hỏi tới tấp như rằng nếu không hỏi ra được thì sẽ không để yên nên Jisoo chỉ đành bất lực tìm bừa một lý do nào đó để đối phó.

 

"Chuyện là tối qua lúc em ra ngoài mua chút đồ thì gặp phải một tên biến thái có ý xấu với mình nên liền phản kháng. Không ngờ hắn ta lại mang theo dao găm..."  Jisoo vừa nói vừa nhẹ lắc đầu, điệu bộ không như đang nói dối.

 

"Thật là nguy hiểm a, cũng may trời phù hộ cho chị phước lớn mạng lớn đó" Chaeyoung  kinh hãi nói.

  Jennie cười lạnh trong lòng, cố ý mở hờ đôi mắt.

   "Ối! Chị tỉnh rồi hả Jennie ? Cảm thấy trong người thế nào rồi? Mấy ngày nay bọn em và Jisoo rất lo cho chị đó. Nhất là Jisoo , chị ấy còn một mực cứng đầu cứng cổ đòi ở lại đây chăm sóc cho chị suốt đêm đến nỗi mắt cũng muốn thâm quầng rồi đây này" Park  Chaeyoung ngây ngô ngồi bên cạnh giường bệnh nên phát hiện được người trên giường đã tỉnh liền vui mừng nói không ngừng.

"Tỉnh rồi sao?" Những người khác cũng đồng thanh Jennie cười gượng, chống người ngồi dậy. "Sao hôm nay đông đủ vậy?"

Lisa liền gõ nhẹ đầu cô. "Chị đó, sao lại suy nghĩ dại dột như vậy? Lỡ em có mệnh hệ gì thì hai bác phải thế nào đây? Còn có bọn em nữa"

Jennie đảo mắt một vòng, khi đảo qua thân ảnh Jisoo thì ánh mắt chợt chuyển lạnh nhưng rất nhanh liền ẩn giấu đi với một nụ cười nhẹ.

"Thật sự xin lỗi!" Jennie cúi đầu nói.

"Chị à! mọi người đều biết em rất yêu Kai . Nhưng em cũng đừng có suy nghĩ dại dột như vậy, anh ấy ở trên trời cũng sẽ không chấp nhận nổi đâu" Chaeyoung nhẹ giọng an ủi, bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai Jennie vỗ vỗ.

Nhắc đến cái tên kia khiến Jennie bất giác ngẩn đầu, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Jisoo muốn nói gì đó nhưng Lisa đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô, ánh mắt ra hiệu nhìn Kim Jennie nhẹ lắc đầu.

Jisoo thấy vậy cũng không để lộ ra cảm xúc gì, nhàn nhạt lên tiếng.

"Người chết cũng đã chết rồi, hà tất gì phải tỏ ra đáng thương như vậy? Chị thật muốn chết theo thì cứ lựa chỗ nào hoang vu, vắng vẻ mà chết."

Câu nói này của Jisoo thành công khiến tất cả mọi người trong phòng đều sững sờ không thể tin nổi.

"Cô!" Jennie  tức giận chỉ thẳng tay về hướng của Jisoo

"Kim JISOO ! Chị điên rồi hả? Em nhớ chị chỉ bị đâm ở bụng chứ không phải ở đầu đâu!" Park Chaeyoung tức giận nói, cô không ngờ đứa trẻ này lại có thể thốt lên lời nói cay nghiệt này.

"Jisoo , chị quá lời rồi đấy!" Lisa lúc này cũng không nhịn được nữa liền gằn giọng.

"Cô yên tâm, tôi sẽ không chết. Tôi muốn nhìn thấy hung thủ hại Kai phải chết trước mình!"  Jennie  cười lạnh đến thấu xương, đôi con ngươi cũng ngập đầy lửa hận.

"Có thể nghĩ như vậy thật tốt a" Jisoo cười tự giễu.

"Giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Người tinh ý như Park Chaeyoung liền không khỏi sinh nghi.

Lisa thấy sự tình đi quá xa liền mở miệng. "Thôi chúng ta về trước đi. Jennie mới tỉnh lại nên còn mệt mỏi, để chị ấy nghĩ ngơi trước đã hôm sau chúng ta lại đến"

"Nhưng mà..." Chaeyoung muốn nói gì đó liền bị Jisoo cắt ngang

"Mọi người về trước đi, để em ở lại đây được rồi"

"Tôi không cần!" Jennie  nhanh chóng phản kháng.

Lisa bất đắc dĩ liền lôi kéo mọi người ra ngoài khiến những người kia mặc dù không an lòng nhưng vẫn phải đi cùng. Trước khi đi còn không quên nhắc nhở

"Jisoo unnie à, nhớ phải nói chuyện cho thận trọng một tí"

  "Chị biết rồi, mọi người về sớm nghỉ ngơi đi" Jisoo cất giọng bình thản.

   Khi cánh cửa đóng lại thì chiếc gối trên giường cũng theo một đường thẳng bay tới trước bụng, chuẩn xác rơi vào chỗ vết thương kia.
ಠ╭╮ಠ
  

"Tôi muốn xuất viện!"  Jennie  lạnh lùng nói.

  

"Hửm?" Kim JISOO cố ý hỏi lại, đôi mắt thâm sâu khó lường nhìn vào người đang ngồi trên giường bệnh.

 

"Tôi muốn xuất viện, nhìn thấy cô một ngày thì tôi lại buồn nôn một ngày"

 

"Muốn xuất viện lúc này sao? Nghĩ cũng đừng nghĩ đến"  Jisoo chống hai tay bên người cô, kề sát mặt khiến Jennie phải ngã dần về sau.

 

"Cô là muốn gì nữa đây? Tôi xuất viện là chuyện của tôi, không cần cô quản" Jennie dùng sức đẩy mạnh người phía trên ra, giận đỏ mặt.

   Vết thương lần nữa bị tác động mạnh khiến Jisoo hơi chau mày, nhanh chóng đứng lùi về phía sau.

  

"Tôi thích quản thì thế nào? Thậm chí giờ tôi còn đủ năng lực đưa chị vào trại tâm thần đấy!" Nói xong liền quay người muốn rời đi.

________________

⭐⭐⭐⭐🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro